"Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!" "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!" "..." Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại. Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn... Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn. Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô. Là tay của Diệp Sơ Dương. Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu. Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười. Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam. "Này người anh em, cậu…
Chương 415
Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)Tác giả: Thỏ Kỉ Đích Hồ La BắcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh "Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!" "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!" "..." Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại. Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn... Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn. Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô. Là tay của Diệp Sơ Dương. Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu. Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười. Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam. "Này người anh em, cậu… Khi nói tới câu này, sắc mặt của Ôn Phi Vũ vô cùng ấm ức.Anh thực sự thấy rằng mình là người đáng thương nhất quả đất.Khi ở nhà thì bị ông bô đuổi ra khỏi nhà, nói cái gì mà không tạ tội tới khi Diệp Sơ Dương tha thứ thì không được về nhà. Sau đó anh lại tới đây kết quả là Diệp Tam gia hình như rất tức giận cũng không cho anh vào.Tình hình hiện giờ là thế này...Anh muốn tạ tội nhưng không có cách nào tạ tội, hậu quả của việc không tạ tội được là anh bị cấm cửa không cho về nhà.Càng nghĩ Ôn Phi Vũ càng thấy mình thê thảm.Nghe xong những điều Ôn Phi Vũ than thở, Diệp Sơ Dương liền trầm ngâm.Đừng nói tới Ôn Phi Vũ nữa, tới cô là một người ngoài cũng cảm thấy gã này đúng là đáng thương.Ngẫm nghĩ một lát Diệp Sơ Dương liền vô cùng đồng cảm vỗ vai anh sau đó đành nói rằng: "Bây giờ tôi cũng đã hồi phục rồi, anh cũng có thể về giải thích với bác Ôn."Nghe vậy Ôn Phi Vũ liền đứng bật dậy, ánh mắt cẩn thận quan sát Diệp Sơ Dương từ trên xuống dưới sau đó nói một câu: "Sơ Dương cậu hồi phục thật rồi chứ? Đừng vì thương tôi nên mới..."Ôn Phi Vũ còn chưa nói hết lời liền bị Diệp Sơ Dương ngắt lời: "Anh đừng xem trọng mình quá. Bây giờ mau về biệt thự ngắm vuốt lại đi, bộ dạng này của anh mà để Nhiễm Giai Hàm nhìn thấy, người ta thích anh mới lạ."Vừa dứt lời, Ôn Phi Vũ lập tức biến sắc mặt, anh vội vàng rút điện thoại mở ngay camera trước, sau đó soi gương.Kết quả vừa soi, mặt càng biến sắc."Ôi đệch, đây là tôi sao? Làn da mịn màng của ông đây đi đâu rồi? Sơ Dương, tôi đi đây, thời gian này cậu cứ nghỉ ngơi đi, tôi sẽ bảo đạo diễn cho cậu nghỉ phép một tháng, tôi phải về đắp mặt nạ đây."Nói xong Ôn Phi Vũ liền lao đi như bay.Cứ như thế có hàng trăm con chó đang đuổi sau lưng anh ta vậy.Diệp Sơ Dương đứng tại chỗ lặng lẽ nhìn Ôn Phi Vũ đang chạy nước đại, sau một hồi trầm ngâm khóe miệng cô bất giác nở nụ cười.Giống hệt một tên ngốc.Sau khi nhìn theo bóng dáng Ôn Phi Vũ, tâm trạng Diệp Sơ Dương vô cùng vui vẻ đi dạo một vòng dưới lầu xong mới chậm rãi về lại chung cư.Kết quả vừa về tới chung cư lấy điện thoại ra liền nhìn thấy một đoạn clip do Hà Khâm gửi tới.Đó là một clip phỏng vấn.Chủ nhân trong clip phỏng vấn chính là Trình Tử Giai từng có xích mích với nhóm người Diệp Sơ Dương lúc trước.Mặc dù Diệp Sơ Dương không muốn nhấn vào xem Trình Tử Giai rốt cuộc nói gì nhưng nếu như Hà Khâm đã gửi clip qua vậy thì chắc chắn sẽ có ý nghĩ gì đó.Thế là Diệp Sơ Dương liền mở clip ra.Sau năm phút, cô tắt clip đi, khóe miệng nở nụ cười lạnh lùng.Trong clip, người dẫn chương trình và Trình Tử Giai mới đầu phỏng vấn rất bình thường, cho tới đoạn cuối, người dẫn chương trình liền mỉm cười hỏi tình hình gần đây của Diệp Sơ Dương.Trình Tử Giai như thể buột miệng lên tiếng: "Diệp Sơ Dương sao, cậu ấy bị trúng đạn, không hồi phục ngay được. Vì thế thời gian này vẫn đang nghỉ ngơi."Xem xong clip, Hà Khâm liền gửi tới một câu:Sơ Dương, Trình Tử Giai hình như tìm người bôi nhọ cậu, nhưng kết quả không ra sao cả.Diệp Sơ Dương thấy vậy liền đăng nhập weibo.Sau khi tìm kiếm một lượt trên top tìm kiếm, Diệp Sơ Dương không tìm thấy bài viết liên quan nào tới mình.Ngẫm nghĩ một lát cô liền nhập chữ "Diệp Sơ Dương trúng đạn" trong khung tìm kiếm.
Khi nói tới câu này, sắc mặt của Ôn Phi Vũ vô cùng ấm ức.
Anh thực sự thấy rằng mình là người đáng thương nhất quả đất.
Khi ở nhà thì bị ông bô đuổi ra khỏi nhà, nói cái gì mà không tạ tội tới khi Diệp Sơ Dương tha thứ thì không được về nhà. Sau đó anh lại tới đây kết quả là Diệp Tam gia hình như rất tức giận cũng không cho anh vào.
Tình hình hiện giờ là thế này...
Anh muốn tạ tội nhưng không có cách nào tạ tội, hậu quả của việc không tạ tội được là anh bị cấm cửa không cho về nhà.
Càng nghĩ Ôn Phi Vũ càng thấy mình thê thảm.
Nghe xong những điều Ôn Phi Vũ than thở, Diệp Sơ Dương liền trầm ngâm.
Đừng nói tới Ôn Phi Vũ nữa, tới cô là một người ngoài cũng cảm thấy gã này đúng là đáng thương.
Ngẫm nghĩ một lát Diệp Sơ Dương liền vô cùng đồng cảm vỗ vai anh sau đó đành nói rằng: "Bây giờ tôi cũng đã hồi phục rồi, anh cũng có thể về giải thích với bác Ôn."
Nghe vậy Ôn Phi Vũ liền đứng bật dậy, ánh mắt cẩn thận quan sát Diệp Sơ Dương từ trên xuống dưới sau đó nói một câu: "Sơ Dương cậu hồi phục thật rồi chứ? Đừng vì thương tôi nên mới..."
Ôn Phi Vũ còn chưa nói hết lời liền bị Diệp Sơ Dương ngắt lời: "Anh đừng xem trọng mình quá. Bây giờ mau về biệt thự ngắm vuốt lại đi, bộ dạng này của anh mà để Nhiễm Giai Hàm nhìn thấy, người ta thích anh mới lạ."
Vừa dứt lời, Ôn Phi Vũ lập tức biến sắc mặt, anh vội vàng rút điện thoại mở ngay camera trước, sau đó soi gương.
Kết quả vừa soi, mặt càng biến sắc.
"Ôi đệch, đây là tôi sao? Làn da mịn màng của ông đây đi đâu rồi? Sơ Dương, tôi đi đây, thời gian này cậu cứ nghỉ ngơi đi, tôi sẽ bảo đạo diễn cho cậu nghỉ phép một tháng, tôi phải về đắp mặt nạ đây."
Nói xong Ôn Phi Vũ liền lao đi như bay.
Cứ như thế có hàng trăm con chó đang đuổi sau lưng anh ta vậy.
Diệp Sơ Dương đứng tại chỗ lặng lẽ nhìn Ôn Phi Vũ đang chạy nước đại, sau một hồi trầm ngâm khóe miệng cô bất giác nở nụ cười.
Giống hệt một tên ngốc.
Sau khi nhìn theo bóng dáng Ôn Phi Vũ, tâm trạng Diệp Sơ Dương vô cùng vui vẻ đi dạo một vòng dưới lầu xong mới chậm rãi về lại chung cư.
Kết quả vừa về tới chung cư lấy điện thoại ra liền nhìn thấy một đoạn clip do Hà Khâm gửi tới.
Đó là một clip phỏng vấn.
Chủ nhân trong clip phỏng vấn chính là Trình Tử Giai từng có xích mích với nhóm người Diệp Sơ Dương lúc trước.
Mặc dù Diệp Sơ Dương không muốn nhấn vào xem Trình Tử Giai rốt cuộc nói gì nhưng nếu như Hà Khâm đã gửi clip qua vậy thì chắc chắn sẽ có ý nghĩ gì đó.
Thế là Diệp Sơ Dương liền mở clip ra.
Sau năm phút, cô tắt clip đi, khóe miệng nở nụ cười lạnh lùng.
Trong clip, người dẫn chương trình và Trình Tử Giai mới đầu phỏng vấn rất bình thường, cho tới đoạn cuối, người dẫn chương trình liền mỉm cười hỏi tình hình gần đây của Diệp Sơ Dương.
Trình Tử Giai như thể buột miệng lên tiếng: "Diệp Sơ Dương sao, cậu ấy bị trúng đạn, không hồi phục ngay được. Vì thế thời gian này vẫn đang nghỉ ngơi."
Xem xong clip, Hà Khâm liền gửi tới một câu:
Sơ Dương, Trình Tử Giai hình như tìm người bôi nhọ cậu, nhưng kết quả không ra sao cả.
Diệp Sơ Dương thấy vậy liền đăng nhập weibo.
Sau khi tìm kiếm một lượt trên top tìm kiếm, Diệp Sơ Dương không tìm thấy bài viết liên quan nào tới mình.
Ngẫm nghĩ một lát cô liền nhập chữ "Diệp Sơ Dương trúng đạn" trong khung tìm kiếm.
Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)Tác giả: Thỏ Kỉ Đích Hồ La BắcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh "Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!" "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!" "..." Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại. Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn... Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn. Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô. Là tay của Diệp Sơ Dương. Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu. Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười. Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam. "Này người anh em, cậu… Khi nói tới câu này, sắc mặt của Ôn Phi Vũ vô cùng ấm ức.Anh thực sự thấy rằng mình là người đáng thương nhất quả đất.Khi ở nhà thì bị ông bô đuổi ra khỏi nhà, nói cái gì mà không tạ tội tới khi Diệp Sơ Dương tha thứ thì không được về nhà. Sau đó anh lại tới đây kết quả là Diệp Tam gia hình như rất tức giận cũng không cho anh vào.Tình hình hiện giờ là thế này...Anh muốn tạ tội nhưng không có cách nào tạ tội, hậu quả của việc không tạ tội được là anh bị cấm cửa không cho về nhà.Càng nghĩ Ôn Phi Vũ càng thấy mình thê thảm.Nghe xong những điều Ôn Phi Vũ than thở, Diệp Sơ Dương liền trầm ngâm.Đừng nói tới Ôn Phi Vũ nữa, tới cô là một người ngoài cũng cảm thấy gã này đúng là đáng thương.Ngẫm nghĩ một lát Diệp Sơ Dương liền vô cùng đồng cảm vỗ vai anh sau đó đành nói rằng: "Bây giờ tôi cũng đã hồi phục rồi, anh cũng có thể về giải thích với bác Ôn."Nghe vậy Ôn Phi Vũ liền đứng bật dậy, ánh mắt cẩn thận quan sát Diệp Sơ Dương từ trên xuống dưới sau đó nói một câu: "Sơ Dương cậu hồi phục thật rồi chứ? Đừng vì thương tôi nên mới..."Ôn Phi Vũ còn chưa nói hết lời liền bị Diệp Sơ Dương ngắt lời: "Anh đừng xem trọng mình quá. Bây giờ mau về biệt thự ngắm vuốt lại đi, bộ dạng này của anh mà để Nhiễm Giai Hàm nhìn thấy, người ta thích anh mới lạ."Vừa dứt lời, Ôn Phi Vũ lập tức biến sắc mặt, anh vội vàng rút điện thoại mở ngay camera trước, sau đó soi gương.Kết quả vừa soi, mặt càng biến sắc."Ôi đệch, đây là tôi sao? Làn da mịn màng của ông đây đi đâu rồi? Sơ Dương, tôi đi đây, thời gian này cậu cứ nghỉ ngơi đi, tôi sẽ bảo đạo diễn cho cậu nghỉ phép một tháng, tôi phải về đắp mặt nạ đây."Nói xong Ôn Phi Vũ liền lao đi như bay.Cứ như thế có hàng trăm con chó đang đuổi sau lưng anh ta vậy.Diệp Sơ Dương đứng tại chỗ lặng lẽ nhìn Ôn Phi Vũ đang chạy nước đại, sau một hồi trầm ngâm khóe miệng cô bất giác nở nụ cười.Giống hệt một tên ngốc.Sau khi nhìn theo bóng dáng Ôn Phi Vũ, tâm trạng Diệp Sơ Dương vô cùng vui vẻ đi dạo một vòng dưới lầu xong mới chậm rãi về lại chung cư.Kết quả vừa về tới chung cư lấy điện thoại ra liền nhìn thấy một đoạn clip do Hà Khâm gửi tới.Đó là một clip phỏng vấn.Chủ nhân trong clip phỏng vấn chính là Trình Tử Giai từng có xích mích với nhóm người Diệp Sơ Dương lúc trước.Mặc dù Diệp Sơ Dương không muốn nhấn vào xem Trình Tử Giai rốt cuộc nói gì nhưng nếu như Hà Khâm đã gửi clip qua vậy thì chắc chắn sẽ có ý nghĩ gì đó.Thế là Diệp Sơ Dương liền mở clip ra.Sau năm phút, cô tắt clip đi, khóe miệng nở nụ cười lạnh lùng.Trong clip, người dẫn chương trình và Trình Tử Giai mới đầu phỏng vấn rất bình thường, cho tới đoạn cuối, người dẫn chương trình liền mỉm cười hỏi tình hình gần đây của Diệp Sơ Dương.Trình Tử Giai như thể buột miệng lên tiếng: "Diệp Sơ Dương sao, cậu ấy bị trúng đạn, không hồi phục ngay được. Vì thế thời gian này vẫn đang nghỉ ngơi."Xem xong clip, Hà Khâm liền gửi tới một câu:Sơ Dương, Trình Tử Giai hình như tìm người bôi nhọ cậu, nhưng kết quả không ra sao cả.Diệp Sơ Dương thấy vậy liền đăng nhập weibo.Sau khi tìm kiếm một lượt trên top tìm kiếm, Diệp Sơ Dương không tìm thấy bài viết liên quan nào tới mình.Ngẫm nghĩ một lát cô liền nhập chữ "Diệp Sơ Dương trúng đạn" trong khung tìm kiếm.