"Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!" "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!" "..." Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại. Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn... Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn. Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô. Là tay của Diệp Sơ Dương. Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu. Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười. Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam. "Này người anh em, cậu…
Chương 425
Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)Tác giả: Thỏ Kỉ Đích Hồ La BắcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh "Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!" "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!" "..." Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại. Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn... Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn. Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô. Là tay của Diệp Sơ Dương. Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu. Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười. Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam. "Này người anh em, cậu… Đoàn Kiệt: “……”Kỳ thực thì anh ta cũng không muốn đích thân thử nghiệm lắm đâu.Dù sao thì nếu lời Cửu thiếu nhà anh nói là thật thì hậu quả của việc thử nghiệm chính là mất luôn đôi chân này của mình.Việc này có đánh chết anh cũng không làm.Diệp Sơ Dương đứng bên cạnh cũng nhìn ra được sắc mặt phức tạp của người quản lý nhà mình, cô ung dung nở nụ cười rồi vỗ vỗ lên vai đối phương an ủi, cô cười nói: “Tôi nói thật đấy, ngày mai anh đừng ra khỏi cửa. Danh xưng Diệp đại sư của tôi không phải đùa đâu.”Lời vừa dứt, Đoàn Kiệt lập tức sáng tỏ.Ui.Anh quên béng đi mất.Cửu thiếu nhà họ Diệp trước khi trở thành minh tinh thì từng là thầy bói bày sạp bên đường.Mà anh còn nghe nói thái tử gia của Giải Trí Tinh Quang quen biết với Cửu thiếu nhà bọn họ cũng vì nguyên nhân này.Nghĩ như vậy thì Cửu thiếu nhà bọn họ chắc không phải là bịp bợm giang hồ đâu nhỉ?Nghĩ tới đây thì Đoàn Kiệt quyết định tin vào Cửu thiếu nhà họ một lần.Ngay lập tức, Diệp Sơ Dương liền nhìn thấy Đoàn Kiệt gật gật đầu rồi giọng nói của đối phương vang lên bên tai cô: “Cửu thiếu à, sao cậu nhìn ra được ngày mai tôi có thể sẽ xảy ra chuyện?”“Anh biết vì sao bọn họ gọi tôi là Diệp đại sư không?”Đoàn Kiệt trầm tư hai giây rồi trả lời: “Tại vì cậu lợi hại?”“Trả lời đúng lắm, thế nên tôi chỉ cần dùng mắt cũng nhìn ra được.” Diệp Sơ Dương xua tay, tỏ vẻ “Lời tôi nói rất có lý”, cô thấy Đoàn Kiệt đang ở bên cạnh bất giác giật giật khóe miệng.Câu hỏi anh ta vừa đưa ra có thể trả lời như vậy sao?Thế nhưng nếu người trả lời anh là Cửu thiếu nhà bọn họ thì hình như cũng không vấn đề gì.Thế là Đoàn Kiệt lại gật đầu khi lo nghĩ về mình, không tiếp tục truy hỏi rành rẽ nữa.Diệp Sơ Dương đi bên cạnh anh khẽ cong môi.Bây giờ cô đã mở thiên nhãn, điều này đồng nghĩ với việc cô đã mở ra được một ngón tay vàng vô cùng lợi hại.Cô có thể tiếp nhận linh khí giữa trời và đất, đồng thời cũng có thể nhìn thấy oán khí và sát khí khắp vạn vật. Vừa rồi cô bất giác liếc qua người Đoàn Kiệt, đúng lúc nhìn thấy một luồng sát khí màu đen vây quanh chân anh ta.Sát khí cũng phân đẳng cấp.Có những sát khí uy lực tương đối thấp nên màu sắc sẽ rất nhạt.Có sát khí uy lực lại rất lớn, màu sắc rất đậm, người bị nhiễm sát khí này sẽ càng xui xẻo.Không nghi ngờ gì nữa, Đoàn Kiệt chính là người nhiễm sát khí uy lực lớn.Chỉ là không biết anh ta nhiễn sát khí nồng đậm như vậy từ đâu mà nó lại còn muốn chân của anh ta.Quả thực khiến người ta cảm thấy bất ngờ.Diệp Sơ Dương nghĩ đến những cái này thì hai người họ cũng đã bước tới cửa phòng nghỉ.Cánh cửa phòng nghỉ không đóng kín, lộ ra một khe hở đủ để tiếng nói chuyện từ bên trong vọng rõ tới bên tai của Đoàn Kiệt và Diệp Sơ Dương.Đoàn Kiệt nghe thấy một giọng nữ lập tức chớp chớp mắt bất ngờ.Bởi vì anh ta phát hiện ra giọng nữ vô cùng lạ lẫm, có lẽ không phải là giọng nói của diễn viên trong đoàn làm phim. Lẽ nào là của nhân viên sao?Nhưng trước khi tới đây, anh còn cẩn thận hỏi trước một nhân viên khác, người đó nói là những diễn viên chính đều đang ở phòng nghỉ.Vậy nên, đây rốt cuộc là nhân viên nào mà có thể khiến các diễn viên chính thích thú như vậy, đặc biệt là tiếng cười của Trình Tử Giai còn giòn tan đến thế~~~Đoàn Kiệt nghĩ ngợi rồi vô thức quay đầu nhìn Cửu thiếu nhà mình.Đột nhiên anh phát hiện thấy biểu cảm của Diệp Sơ Dương hình như có chút kỳ lạ.Đặc biệt là đôi mắt đào hoa thâm sâu ấy lóe lên một tia sáng.
Đoàn Kiệt: “……”
Kỳ thực thì anh ta cũng không muốn đích thân thử nghiệm lắm đâu.
Dù sao thì nếu lời Cửu thiếu nhà anh nói là thật thì hậu quả của việc thử nghiệm chính là mất luôn đôi chân này của mình.
Việc này có đánh chết anh cũng không làm.
Diệp Sơ Dương đứng bên cạnh cũng nhìn ra được sắc mặt phức tạp của người quản lý nhà mình, cô ung dung nở nụ cười rồi vỗ vỗ lên vai đối phương an ủi, cô cười nói: “Tôi nói thật đấy, ngày mai anh đừng ra khỏi cửa. Danh xưng Diệp đại sư của tôi không phải đùa đâu.”
Lời vừa dứt, Đoàn Kiệt lập tức sáng tỏ.
Ui.
Anh quên béng đi mất.
Cửu thiếu nhà họ Diệp trước khi trở thành minh tinh thì từng là thầy bói bày sạp bên đường.
Mà anh còn nghe nói thái tử gia của Giải Trí Tinh Quang quen biết với Cửu thiếu nhà bọn họ cũng vì nguyên nhân này.
Nghĩ như vậy thì Cửu thiếu nhà bọn họ chắc không phải là bịp bợm giang hồ đâu nhỉ?
Nghĩ tới đây thì Đoàn Kiệt quyết định tin vào Cửu thiếu nhà họ một lần.
Ngay lập tức, Diệp Sơ Dương liền nhìn thấy Đoàn Kiệt gật gật đầu rồi giọng nói của đối phương vang lên bên tai cô: “Cửu thiếu à, sao cậu nhìn ra được ngày mai tôi có thể sẽ xảy ra chuyện?”
“Anh biết vì sao bọn họ gọi tôi là Diệp đại sư không?”
Đoàn Kiệt trầm tư hai giây rồi trả lời: “Tại vì cậu lợi hại?”
“Trả lời đúng lắm, thế nên tôi chỉ cần dùng mắt cũng nhìn ra được.” Diệp Sơ Dương xua tay, tỏ vẻ “Lời tôi nói rất có lý”, cô thấy Đoàn Kiệt đang ở bên cạnh bất giác giật giật khóe miệng.
Câu hỏi anh ta vừa đưa ra có thể trả lời như vậy sao?
Thế nhưng nếu người trả lời anh là Cửu thiếu nhà bọn họ thì hình như cũng không vấn đề gì.
Thế là Đoàn Kiệt lại gật đầu khi lo nghĩ về mình, không tiếp tục truy hỏi rành rẽ nữa.
Diệp Sơ Dương đi bên cạnh anh khẽ cong môi.
Bây giờ cô đã mở thiên nhãn, điều này đồng nghĩ với việc cô đã mở ra được một ngón tay vàng vô cùng lợi hại.
Cô có thể tiếp nhận linh khí giữa trời và đất, đồng thời cũng có thể nhìn thấy oán khí và sát khí khắp vạn vật. Vừa rồi cô bất giác liếc qua người Đoàn Kiệt, đúng lúc nhìn thấy một luồng sát khí màu đen vây quanh chân anh ta.
Sát khí cũng phân đẳng cấp.
Có những sát khí uy lực tương đối thấp nên màu sắc sẽ rất nhạt.
Có sát khí uy lực lại rất lớn, màu sắc rất đậm, người bị nhiễm sát khí này sẽ càng xui xẻo.
Không nghi ngờ gì nữa, Đoàn Kiệt chính là người nhiễm sát khí uy lực lớn.
Chỉ là không biết anh ta nhiễn sát khí nồng đậm như vậy từ đâu mà nó lại còn muốn chân của anh ta.
Quả thực khiến người ta cảm thấy bất ngờ.
Diệp Sơ Dương nghĩ đến những cái này thì hai người họ cũng đã bước tới cửa phòng nghỉ.
Cánh cửa phòng nghỉ không đóng kín, lộ ra một khe hở đủ để tiếng nói chuyện từ bên trong vọng rõ tới bên tai của Đoàn Kiệt và Diệp Sơ Dương.
Đoàn Kiệt nghe thấy một giọng nữ lập tức chớp chớp mắt bất ngờ.
Bởi vì anh ta phát hiện ra giọng nữ vô cùng lạ lẫm, có lẽ không phải là giọng nói của diễn viên trong đoàn làm phim. Lẽ nào là của nhân viên sao?
Nhưng trước khi tới đây, anh còn cẩn thận hỏi trước một nhân viên khác, người đó nói là những diễn viên chính đều đang ở phòng nghỉ.
Vậy nên, đây rốt cuộc là nhân viên nào mà có thể khiến các diễn viên chính thích thú như vậy, đặc biệt là tiếng cười của Trình Tử Giai còn giòn tan đến thế~~~
Đoàn Kiệt nghĩ ngợi rồi vô thức quay đầu nhìn Cửu thiếu nhà mình.
Đột nhiên anh phát hiện thấy biểu cảm của Diệp Sơ Dương hình như có chút kỳ lạ.
Đặc biệt là đôi mắt đào hoa thâm sâu ấy lóe lên một tia sáng.
Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)Tác giả: Thỏ Kỉ Đích Hồ La BắcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh "Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!" "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!" "..." Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại. Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn... Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn. Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô. Là tay của Diệp Sơ Dương. Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu. Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười. Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam. "Này người anh em, cậu… Đoàn Kiệt: “……”Kỳ thực thì anh ta cũng không muốn đích thân thử nghiệm lắm đâu.Dù sao thì nếu lời Cửu thiếu nhà anh nói là thật thì hậu quả của việc thử nghiệm chính là mất luôn đôi chân này của mình.Việc này có đánh chết anh cũng không làm.Diệp Sơ Dương đứng bên cạnh cũng nhìn ra được sắc mặt phức tạp của người quản lý nhà mình, cô ung dung nở nụ cười rồi vỗ vỗ lên vai đối phương an ủi, cô cười nói: “Tôi nói thật đấy, ngày mai anh đừng ra khỏi cửa. Danh xưng Diệp đại sư của tôi không phải đùa đâu.”Lời vừa dứt, Đoàn Kiệt lập tức sáng tỏ.Ui.Anh quên béng đi mất.Cửu thiếu nhà họ Diệp trước khi trở thành minh tinh thì từng là thầy bói bày sạp bên đường.Mà anh còn nghe nói thái tử gia của Giải Trí Tinh Quang quen biết với Cửu thiếu nhà bọn họ cũng vì nguyên nhân này.Nghĩ như vậy thì Cửu thiếu nhà bọn họ chắc không phải là bịp bợm giang hồ đâu nhỉ?Nghĩ tới đây thì Đoàn Kiệt quyết định tin vào Cửu thiếu nhà họ một lần.Ngay lập tức, Diệp Sơ Dương liền nhìn thấy Đoàn Kiệt gật gật đầu rồi giọng nói của đối phương vang lên bên tai cô: “Cửu thiếu à, sao cậu nhìn ra được ngày mai tôi có thể sẽ xảy ra chuyện?”“Anh biết vì sao bọn họ gọi tôi là Diệp đại sư không?”Đoàn Kiệt trầm tư hai giây rồi trả lời: “Tại vì cậu lợi hại?”“Trả lời đúng lắm, thế nên tôi chỉ cần dùng mắt cũng nhìn ra được.” Diệp Sơ Dương xua tay, tỏ vẻ “Lời tôi nói rất có lý”, cô thấy Đoàn Kiệt đang ở bên cạnh bất giác giật giật khóe miệng.Câu hỏi anh ta vừa đưa ra có thể trả lời như vậy sao?Thế nhưng nếu người trả lời anh là Cửu thiếu nhà bọn họ thì hình như cũng không vấn đề gì.Thế là Đoàn Kiệt lại gật đầu khi lo nghĩ về mình, không tiếp tục truy hỏi rành rẽ nữa.Diệp Sơ Dương đi bên cạnh anh khẽ cong môi.Bây giờ cô đã mở thiên nhãn, điều này đồng nghĩ với việc cô đã mở ra được một ngón tay vàng vô cùng lợi hại.Cô có thể tiếp nhận linh khí giữa trời và đất, đồng thời cũng có thể nhìn thấy oán khí và sát khí khắp vạn vật. Vừa rồi cô bất giác liếc qua người Đoàn Kiệt, đúng lúc nhìn thấy một luồng sát khí màu đen vây quanh chân anh ta.Sát khí cũng phân đẳng cấp.Có những sát khí uy lực tương đối thấp nên màu sắc sẽ rất nhạt.Có sát khí uy lực lại rất lớn, màu sắc rất đậm, người bị nhiễm sát khí này sẽ càng xui xẻo.Không nghi ngờ gì nữa, Đoàn Kiệt chính là người nhiễm sát khí uy lực lớn.Chỉ là không biết anh ta nhiễn sát khí nồng đậm như vậy từ đâu mà nó lại còn muốn chân của anh ta.Quả thực khiến người ta cảm thấy bất ngờ.Diệp Sơ Dương nghĩ đến những cái này thì hai người họ cũng đã bước tới cửa phòng nghỉ.Cánh cửa phòng nghỉ không đóng kín, lộ ra một khe hở đủ để tiếng nói chuyện từ bên trong vọng rõ tới bên tai của Đoàn Kiệt và Diệp Sơ Dương.Đoàn Kiệt nghe thấy một giọng nữ lập tức chớp chớp mắt bất ngờ.Bởi vì anh ta phát hiện ra giọng nữ vô cùng lạ lẫm, có lẽ không phải là giọng nói của diễn viên trong đoàn làm phim. Lẽ nào là của nhân viên sao?Nhưng trước khi tới đây, anh còn cẩn thận hỏi trước một nhân viên khác, người đó nói là những diễn viên chính đều đang ở phòng nghỉ.Vậy nên, đây rốt cuộc là nhân viên nào mà có thể khiến các diễn viên chính thích thú như vậy, đặc biệt là tiếng cười của Trình Tử Giai còn giòn tan đến thế~~~Đoàn Kiệt nghĩ ngợi rồi vô thức quay đầu nhìn Cửu thiếu nhà mình.Đột nhiên anh phát hiện thấy biểu cảm của Diệp Sơ Dương hình như có chút kỳ lạ.Đặc biệt là đôi mắt đào hoa thâm sâu ấy lóe lên một tia sáng.