"Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!" "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!" "..." Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại. Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn... Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn. Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô. Là tay của Diệp Sơ Dương. Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu. Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười. Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam. "Này người anh em, cậu…
Chương 433
Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)Tác giả: Thỏ Kỉ Đích Hồ La BắcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh "Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!" "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!" "..." Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại. Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn... Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn. Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô. Là tay của Diệp Sơ Dương. Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu. Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười. Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam. "Này người anh em, cậu… Khác với sự cứng đê trên mặt Tạ Linh Tê, Hà Khâm bên cạnh nghe xong Diệp Sơ Dương nói, không hề nghĩ ngợi gì liền lập tức giơ ngón cái về phía đối phương.Thấy vậy, sắc mặt Trình Tử Giai và Tạ Linh Tê lập tức sa sầm.Còn Diệp Sơ Dương thì vui vẻ tới phòng giải lao cùng Hà KhâmTrên đường tới phòng giải lao, Hà Khâm nghĩ tới nhân vật của Tạ Linh Tê liền bất giác thở dài: "Cậu nói xem Tạ Linh Tê sao phải làm vậy chứ. Cô ta dù sao đi nữa cũng là diễn viên hạng ba, đi giành vai nữ chính cũng đâu có gì khó khăn. Sao lại đi cướp nhân vật của người mới chứ?"Tạ Linh Tê dù gì cũng là người từng đóng vai chính, khả năng diễn xuất cũng tạm chấp nhận được, đặc biệt là sau lưng có đại gia, muốn lấy được nhân vật nữ chính của một kịch bản cũng đâu có gì khó.Nhưng tại sao lại cứ đi cướp nhân vật của người khác?Nói thực lọng, việc cướp nhân vật như vậy là hành vi tương đối đáng ghét trong giới. Đặc biết là một diễn viên đã có chút danh tiếng lại đi cướp nhân vật của người mới.Như vậy chẳng phải đang ức h**p người khác sao?Hà Khâm nghĩ vậy liền nhíu mày.Diệp Sơ Dương ở bên cạnh nghe vậy, sau khi suy nghĩ một lát liền lạnh nhạt nói: "Là vì muốn khiến người khác ức chế đó mà."Hà Khâm nghe vậy hơi sững người, sau đó liền nghĩ tới xích mích của boss trước mặt và Tạ Linh Tê.***Chiều ngày hôm đó, sau khi Diệp Sơ Dương và đám người Hà Khâm về lại khách sạn nghỉ ngơi, khi tới Tạ Linh Tê quay cảnh đầu tiên thì trường quay xảy ra một việc.Người mới vốn trước đây nhận được vai "Mai Phượng Viên" là Vu Vũ Hân xuất hiện ở trường quay.Trạng thái của Vu Vũ Hân rất bất ổn, tóc tai rũ rượi buông xõa sau lưng, sắc mặt nhợt nhạt, đôi mắt sưng mọng. Lúc này cô đang quỳ trước mặt đạo diễn, khổ sở cầu xin: "Đạo diễn, tôi cầu xin anh, nhân vật này vô cùng quan trọng đối với tôi, tôi không thể mất nhân vật này được."Đạo diễn cảm thấy rất rầu rĩ bất lực khi thấy Vu Vũ Hân xuất hiện đột ngột ở đây.Huống hồ việc đổi nhân vật này không phải chỉ mình đạo diễn có thể quyết định.Anh giơ tay bóp trán, bất lực nói: "Vu Vũ Hân, việc này tôi không giúp được cô. Nhân vật của cô đã bị đổi rồi, cô ở đây cầu xin tôi cũng vô dụng thôi."Vu Vũ Hân dường như nước mắt giàn giụa, cô vội vã dập đầu về phía đạo diễn: "Đạo diễn, tôi cầu xin anh, anh giúp tôi một lần có được không? Tôi thực sự rất cần vai diễn này."Đạo diễn: "..." Có phải cô không nghe hiểu điều tôi nói không?Một lúc sau đạo diễn liền chỉ tay về phía Tạ Linh Tê đang ngồi ở phòng giải lao đối diện: "Nhìn thấy không? Đó chính là người mà nhà đầu tư gài vào để thay thế cô. Mặc dù tôi cũng không thích cô ta nhưng việc nhà đầu tư quyết định tôi cũng thực sự không thể thay đổi được. Vu Vũ Hân, cô chỉ có thể tới tìm cô ta thôi."Thực ra lời đạo diễn nói không hề sai.Cầu xin anh không bằng đi cầu xin Tạ Linh Tê.Vạn nhất Tạ Linh Tệ nhất thời mềm lòng nhường lại vai diễn Mai Phượng Viên này thì sao.Vu Vũ hân nghe đạo diễn nói xong liền ngây người, sau đó lập tức nhìn về phía cô gái đang ngồi trên ghế.Cô có biết Tạ Linh Tê.Dù sao cũng là người cùng nghề, cô thậm chí còn xem bộ phim điện ảnh của đối phương.Vu Vũ Hân trầm ngâm một lát, cuối cùng vẫn loạng choạng vừa chạy vừa bò tới trước mặt Tạ Linh Tê, "rầm" một tiếng quỳ xuống trước mặt cô ta."Tiền bối, cầu xin chị hãy trả lại nhân vật Mai Phượng Viên cho em có được không? Em thực sự rất cần nhân vật Mai Phượng Viên!"
Khác với sự cứng đê trên mặt Tạ Linh Tê, Hà Khâm bên cạnh nghe xong Diệp Sơ Dương nói, không hề nghĩ ngợi gì liền lập tức giơ ngón cái về phía đối phương.
Thấy vậy, sắc mặt Trình Tử Giai và Tạ Linh Tê lập tức sa sầm.
Còn Diệp Sơ Dương thì vui vẻ tới phòng giải lao cùng Hà Khâm
Trên đường tới phòng giải lao, Hà Khâm nghĩ tới nhân vật của Tạ Linh Tê liền bất giác thở dài: "Cậu nói xem Tạ Linh Tê sao phải làm vậy chứ. Cô ta dù sao đi nữa cũng là diễn viên hạng ba, đi giành vai nữ chính cũng đâu có gì khó khăn. Sao lại đi cướp nhân vật của người mới chứ?"
Tạ Linh Tê dù gì cũng là người từng đóng vai chính, khả năng diễn xuất cũng tạm chấp nhận được, đặc biệt là sau lưng có đại gia, muốn lấy được nhân vật nữ chính của một kịch bản cũng đâu có gì khó.
Nhưng tại sao lại cứ đi cướp nhân vật của người khác?
Nói thực lọng, việc cướp nhân vật như vậy là hành vi tương đối đáng ghét trong giới. Đặc biết là một diễn viên đã có chút danh tiếng lại đi cướp nhân vật của người mới.
Như vậy chẳng phải đang ức h**p người khác sao?
Hà Khâm nghĩ vậy liền nhíu mày.
Diệp Sơ Dương ở bên cạnh nghe vậy, sau khi suy nghĩ một lát liền lạnh nhạt nói: "Là vì muốn khiến người khác ức chế đó mà."
Hà Khâm nghe vậy hơi sững người, sau đó liền nghĩ tới xích mích của boss trước mặt và Tạ Linh Tê.
***
Chiều ngày hôm đó, sau khi Diệp Sơ Dương và đám người Hà Khâm về lại khách sạn nghỉ ngơi, khi tới Tạ Linh Tê quay cảnh đầu tiên thì trường quay xảy ra một việc.
Người mới vốn trước đây nhận được vai "Mai Phượng Viên" là Vu Vũ Hân xuất hiện ở trường quay.
Trạng thái của Vu Vũ Hân rất bất ổn, tóc tai rũ rượi buông xõa sau lưng, sắc mặt nhợt nhạt, đôi mắt sưng mọng. Lúc này cô đang quỳ trước mặt đạo diễn, khổ sở cầu xin: "Đạo diễn, tôi cầu xin anh, nhân vật này vô cùng quan trọng đối với tôi, tôi không thể mất nhân vật này được."
Đạo diễn cảm thấy rất rầu rĩ bất lực khi thấy Vu Vũ Hân xuất hiện đột ngột ở đây.
Huống hồ việc đổi nhân vật này không phải chỉ mình đạo diễn có thể quyết định.
Anh giơ tay bóp trán, bất lực nói: "Vu Vũ Hân, việc này tôi không giúp được cô. Nhân vật của cô đã bị đổi rồi, cô ở đây cầu xin tôi cũng vô dụng thôi."
Vu Vũ Hân dường như nước mắt giàn giụa, cô vội vã dập đầu về phía đạo diễn: "Đạo diễn, tôi cầu xin anh, anh giúp tôi một lần có được không? Tôi thực sự rất cần vai diễn này."
Đạo diễn: "..." Có phải cô không nghe hiểu điều tôi nói không?
Một lúc sau đạo diễn liền chỉ tay về phía Tạ Linh Tê đang ngồi ở phòng giải lao đối diện: "Nhìn thấy không? Đó chính là người mà nhà đầu tư gài vào để thay thế cô. Mặc dù tôi cũng không thích cô ta nhưng việc nhà đầu tư quyết định tôi cũng thực sự không thể thay đổi được. Vu Vũ Hân, cô chỉ có thể tới tìm cô ta thôi."
Thực ra lời đạo diễn nói không hề sai.
Cầu xin anh không bằng đi cầu xin Tạ Linh Tê.
Vạn nhất Tạ Linh Tệ nhất thời mềm lòng nhường lại vai diễn Mai Phượng Viên này thì sao.
Vu Vũ hân nghe đạo diễn nói xong liền ngây người, sau đó lập tức nhìn về phía cô gái đang ngồi trên ghế.
Cô có biết Tạ Linh Tê.
Dù sao cũng là người cùng nghề, cô thậm chí còn xem bộ phim điện ảnh của đối phương.
Vu Vũ Hân trầm ngâm một lát, cuối cùng vẫn loạng choạng vừa chạy vừa bò tới trước mặt Tạ Linh Tê, "rầm" một tiếng quỳ xuống trước mặt cô ta.
"Tiền bối, cầu xin chị hãy trả lại nhân vật Mai Phượng Viên cho em có được không? Em thực sự rất cần nhân vật Mai Phượng Viên!"
Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)Tác giả: Thỏ Kỉ Đích Hồ La BắcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh "Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!" "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!" "..." Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại. Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn... Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn. Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô. Là tay của Diệp Sơ Dương. Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu. Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười. Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam. "Này người anh em, cậu… Khác với sự cứng đê trên mặt Tạ Linh Tê, Hà Khâm bên cạnh nghe xong Diệp Sơ Dương nói, không hề nghĩ ngợi gì liền lập tức giơ ngón cái về phía đối phương.Thấy vậy, sắc mặt Trình Tử Giai và Tạ Linh Tê lập tức sa sầm.Còn Diệp Sơ Dương thì vui vẻ tới phòng giải lao cùng Hà KhâmTrên đường tới phòng giải lao, Hà Khâm nghĩ tới nhân vật của Tạ Linh Tê liền bất giác thở dài: "Cậu nói xem Tạ Linh Tê sao phải làm vậy chứ. Cô ta dù sao đi nữa cũng là diễn viên hạng ba, đi giành vai nữ chính cũng đâu có gì khó khăn. Sao lại đi cướp nhân vật của người mới chứ?"Tạ Linh Tê dù gì cũng là người từng đóng vai chính, khả năng diễn xuất cũng tạm chấp nhận được, đặc biệt là sau lưng có đại gia, muốn lấy được nhân vật nữ chính của một kịch bản cũng đâu có gì khó.Nhưng tại sao lại cứ đi cướp nhân vật của người khác?Nói thực lọng, việc cướp nhân vật như vậy là hành vi tương đối đáng ghét trong giới. Đặc biết là một diễn viên đã có chút danh tiếng lại đi cướp nhân vật của người mới.Như vậy chẳng phải đang ức h**p người khác sao?Hà Khâm nghĩ vậy liền nhíu mày.Diệp Sơ Dương ở bên cạnh nghe vậy, sau khi suy nghĩ một lát liền lạnh nhạt nói: "Là vì muốn khiến người khác ức chế đó mà."Hà Khâm nghe vậy hơi sững người, sau đó liền nghĩ tới xích mích của boss trước mặt và Tạ Linh Tê.***Chiều ngày hôm đó, sau khi Diệp Sơ Dương và đám người Hà Khâm về lại khách sạn nghỉ ngơi, khi tới Tạ Linh Tê quay cảnh đầu tiên thì trường quay xảy ra một việc.Người mới vốn trước đây nhận được vai "Mai Phượng Viên" là Vu Vũ Hân xuất hiện ở trường quay.Trạng thái của Vu Vũ Hân rất bất ổn, tóc tai rũ rượi buông xõa sau lưng, sắc mặt nhợt nhạt, đôi mắt sưng mọng. Lúc này cô đang quỳ trước mặt đạo diễn, khổ sở cầu xin: "Đạo diễn, tôi cầu xin anh, nhân vật này vô cùng quan trọng đối với tôi, tôi không thể mất nhân vật này được."Đạo diễn cảm thấy rất rầu rĩ bất lực khi thấy Vu Vũ Hân xuất hiện đột ngột ở đây.Huống hồ việc đổi nhân vật này không phải chỉ mình đạo diễn có thể quyết định.Anh giơ tay bóp trán, bất lực nói: "Vu Vũ Hân, việc này tôi không giúp được cô. Nhân vật của cô đã bị đổi rồi, cô ở đây cầu xin tôi cũng vô dụng thôi."Vu Vũ Hân dường như nước mắt giàn giụa, cô vội vã dập đầu về phía đạo diễn: "Đạo diễn, tôi cầu xin anh, anh giúp tôi một lần có được không? Tôi thực sự rất cần vai diễn này."Đạo diễn: "..." Có phải cô không nghe hiểu điều tôi nói không?Một lúc sau đạo diễn liền chỉ tay về phía Tạ Linh Tê đang ngồi ở phòng giải lao đối diện: "Nhìn thấy không? Đó chính là người mà nhà đầu tư gài vào để thay thế cô. Mặc dù tôi cũng không thích cô ta nhưng việc nhà đầu tư quyết định tôi cũng thực sự không thể thay đổi được. Vu Vũ Hân, cô chỉ có thể tới tìm cô ta thôi."Thực ra lời đạo diễn nói không hề sai.Cầu xin anh không bằng đi cầu xin Tạ Linh Tê.Vạn nhất Tạ Linh Tệ nhất thời mềm lòng nhường lại vai diễn Mai Phượng Viên này thì sao.Vu Vũ hân nghe đạo diễn nói xong liền ngây người, sau đó lập tức nhìn về phía cô gái đang ngồi trên ghế.Cô có biết Tạ Linh Tê.Dù sao cũng là người cùng nghề, cô thậm chí còn xem bộ phim điện ảnh của đối phương.Vu Vũ Hân trầm ngâm một lát, cuối cùng vẫn loạng choạng vừa chạy vừa bò tới trước mặt Tạ Linh Tê, "rầm" một tiếng quỳ xuống trước mặt cô ta."Tiền bối, cầu xin chị hãy trả lại nhân vật Mai Phượng Viên cho em có được không? Em thực sự rất cần nhân vật Mai Phượng Viên!"