"Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!" "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!" "..." Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại. Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn... Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn. Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô. Là tay của Diệp Sơ Dương. Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu. Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười. Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam. "Này người anh em, cậu…
Chương 497
Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)Tác giả: Thỏ Kỉ Đích Hồ La BắcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh "Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!" "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!" "..." Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại. Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn... Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn. Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô. Là tay của Diệp Sơ Dương. Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu. Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười. Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam. "Này người anh em, cậu… Mấy lời này đúng là...Có khi nào sẽ làm hư em trai anh?Anh Chu khẽ thở dài trong lòng, nhưng quay đầu lại nhìn thì thấy em trai mình đang dùng ánh mắt sùng bái nhìn thần tượng để nhìn Diệp Sơ Dương.Anh Chu: "..." Thôi, đành vậy.Giống Diệp huynh đệ cũng không sao, chí ít khi cãi nhau với người khác cũng sẽ không bị thua thiệt.Cuối cùng ba người ra ngoài ăn đêm xong, Diệp Sơ Dương mới chậm rãi lái xe về nhà.Sau khi về tới nhà, Diệp Sơ Dương liền bảo Vu Vũ Hân vào trong sợi dây chuyền kia.Mấy ngày này vì lo lắng Vu Vũ Hân có thể gặp phải bất chắc nên Vu Vũ Hân luôn ở trong căn hộ của Diệp Sơ Dương.Bây giờ về tới nhà, Diệp Sơ Dương nói xong liền bảo cô vào trong dây chuyền.Bởi trạng thái của Vu Vũ Hân bây giờ rất tồi tệ, ở bên ngoài sẽ bị tổn hại, thực sự rất có thể sẽ hồn bay phách tán.Tới khi đó cho dù Diệp Sơ Dương lấy được sợi dây chuyền này thì cũng vô dụng.Bây giờ sau khi Vu Vũ Hân chui vào trong mặt dây chuyền, Diệp Sơ Dương lập tức không hề do dự, cất gọn dây chuyền và về phòng nghỉ ngơi.Ngày hôm sau, Diệp Sơ Dương vẫn tới đoàn làm phim như thường lệ.Trong ngày có gặp phải Doãn Thiều Thi làm phiền không ngớt, gặp phải sự mỉa mai nhạo báng của Trình Tử Giai.Với những việc như vậy, Diệp Sơ Dương tỏ ra rất bình tĩnh, hoàn toàn không để tâm tới mấy người đó.Vì vậy tới cuối cùng, Doãn Thiều Thi và Trình Tử Giai sau khi đưa mắt nhìn nhau cũng không nói gì nữa.Hà Khâm ngồi bên cạnh Diệp Sơ Dương nhìn thấy vật bất giác nở nụ cười khen ngợi với cô.Hôm nay anh cũng xem như đã tìm được bí quyết từ chỗ Diệp Sơ Dương.Đối phó với những người như Trình Tử Giai và Doãn Thiều Thi, cách tốt nhất không phải nói thẳng vào mặt mà là lựa chọn xem họ như không khí, mặc kệ cho hai cô ả kia giở trò như những tên hề.***Ngày thứ ba cũng chính là ngày Vu Thư Á làm phẫu thuật ghép tủy.Bách Việt Phong là người quan tâm tới Vu Thư Á nhất đương nhiên không thể rời đi.Khi Diệp Sơ Dương tới bệnh viện, Vu Thư Á đã được đưa vào phòng phẫu thuật còn Bách Việt Phong thì đang nhàm chán ngồi trên ghế ở ngoài hành lang, nhìn có vẻ không hề lo lắng gì cả.Có điều tính cách Bách Việt Phong là vậy, rất dễ hiểu.Bởi bản thân anh ta là tiến sĩ y học, vì thế anh hiểu hơn ai hết xác xuất thành bại trong ca phẫu thuật của Vu Thư Á.Chẳng qua chỉ là một ca phẫu thuật ghép tủy, không vấn đề gì cả.Khi nhìn thấy Diệp Sơ Dương bước tới, anh thậm chí còn khá hồ hởi vẫy tay gọi đối phương, cười tít mắt nói: "Khi tôi gọi điện cho nhóc là người quản lý của nhóc nghe, tôi còn tưởng rằng nhóc không tới."Diệp Sơ Dương nghe vậy liền mỉm cười lắc đầu: "Đã đồng ý tới xem đương nhiên sẽ phải tới!"Chỉ có điều hôm nay khi quay phim, Doãn Thiều Thi quay trước xảy ra chút sự cố, NG rất nhiều lần cũng không qua, cuối cùng đạo diễn đành yêu cầu nghỉ ngơi, quay phần của Diệp Sơ Dương trước.Cũng chính vì lí do đó nên Diệp Sơ Dương mới tới muộn một chút.Nghe câu trả lời của Diệp Sơ Dương, Bách Việt Phong gật đầu, sau đó vỗ vào vị trí bên cạnh mình ra hiệu cho Diệp Sơ Dương ngồi xuống.Tuy nhiên Diệp Sơ Dương lại nở một nụ cười đầy thâm ý với anh sau đó nói: "Cháu qua bên kia đợi, ở đây làm phiền cậu rồi!"
Mấy lời này đúng là...
Có khi nào sẽ làm hư em trai anh?
Anh Chu khẽ thở dài trong lòng, nhưng quay đầu lại nhìn thì thấy em trai mình đang dùng ánh mắt sùng bái nhìn thần tượng để nhìn Diệp Sơ Dương.
Anh Chu: "..." Thôi, đành vậy.
Giống Diệp huynh đệ cũng không sao, chí ít khi cãi nhau với người khác cũng sẽ không bị thua thiệt.
Cuối cùng ba người ra ngoài ăn đêm xong, Diệp Sơ Dương mới chậm rãi lái xe về nhà.
Sau khi về tới nhà, Diệp Sơ Dương liền bảo Vu Vũ Hân vào trong sợi dây chuyền kia.
Mấy ngày này vì lo lắng Vu Vũ Hân có thể gặp phải bất chắc nên Vu Vũ Hân luôn ở trong căn hộ của Diệp Sơ Dương.
Bây giờ về tới nhà, Diệp Sơ Dương nói xong liền bảo cô vào trong dây chuyền.
Bởi trạng thái của Vu Vũ Hân bây giờ rất tồi tệ, ở bên ngoài sẽ bị tổn hại, thực sự rất có thể sẽ hồn bay phách tán.
Tới khi đó cho dù Diệp Sơ Dương lấy được sợi dây chuyền này thì cũng vô dụng.
Bây giờ sau khi Vu Vũ Hân chui vào trong mặt dây chuyền, Diệp Sơ Dương lập tức không hề do dự, cất gọn dây chuyền và về phòng nghỉ ngơi.
Ngày hôm sau, Diệp Sơ Dương vẫn tới đoàn làm phim như thường lệ.
Trong ngày có gặp phải Doãn Thiều Thi làm phiền không ngớt, gặp phải sự mỉa mai nhạo báng của Trình Tử Giai.
Với những việc như vậy, Diệp Sơ Dương tỏ ra rất bình tĩnh, hoàn toàn không để tâm tới mấy người đó.
Vì vậy tới cuối cùng, Doãn Thiều Thi và Trình Tử Giai sau khi đưa mắt nhìn nhau cũng không nói gì nữa.
Hà Khâm ngồi bên cạnh Diệp Sơ Dương nhìn thấy vật bất giác nở nụ cười khen ngợi với cô.
Hôm nay anh cũng xem như đã tìm được bí quyết từ chỗ Diệp Sơ Dương.
Đối phó với những người như Trình Tử Giai và Doãn Thiều Thi, cách tốt nhất không phải nói thẳng vào mặt mà là lựa chọn xem họ như không khí, mặc kệ cho hai cô ả kia giở trò như những tên hề.
***
Ngày thứ ba cũng chính là ngày Vu Thư Á làm phẫu thuật ghép tủy.
Bách Việt Phong là người quan tâm tới Vu Thư Á nhất đương nhiên không thể rời đi.
Khi Diệp Sơ Dương tới bệnh viện, Vu Thư Á đã được đưa vào phòng phẫu thuật còn Bách Việt Phong thì đang nhàm chán ngồi trên ghế ở ngoài hành lang, nhìn có vẻ không hề lo lắng gì cả.
Có điều tính cách Bách Việt Phong là vậy, rất dễ hiểu.
Bởi bản thân anh ta là tiến sĩ y học, vì thế anh hiểu hơn ai hết xác xuất thành bại trong ca phẫu thuật của Vu Thư Á.
Chẳng qua chỉ là một ca phẫu thuật ghép tủy, không vấn đề gì cả.
Khi nhìn thấy Diệp Sơ Dương bước tới, anh thậm chí còn khá hồ hởi vẫy tay gọi đối phương, cười tít mắt nói: "Khi tôi gọi điện cho nhóc là người quản lý của nhóc nghe, tôi còn tưởng rằng nhóc không tới."
Diệp Sơ Dương nghe vậy liền mỉm cười lắc đầu: "Đã đồng ý tới xem đương nhiên sẽ phải tới!"
Chỉ có điều hôm nay khi quay phim, Doãn Thiều Thi quay trước xảy ra chút sự cố, NG rất nhiều lần cũng không qua, cuối cùng đạo diễn đành yêu cầu nghỉ ngơi, quay phần của Diệp Sơ Dương trước.
Cũng chính vì lí do đó nên Diệp Sơ Dương mới tới muộn một chút.
Nghe câu trả lời của Diệp Sơ Dương, Bách Việt Phong gật đầu, sau đó vỗ vào vị trí bên cạnh mình ra hiệu cho Diệp Sơ Dương ngồi xuống.
Tuy nhiên Diệp Sơ Dương lại nở một nụ cười đầy thâm ý với anh sau đó nói: "Cháu qua bên kia đợi, ở đây làm phiền cậu rồi!"
Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)Tác giả: Thỏ Kỉ Đích Hồ La BắcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh "Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!" "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!" "..." Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại. Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn... Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn. Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô. Là tay của Diệp Sơ Dương. Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu. Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười. Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam. "Này người anh em, cậu… Mấy lời này đúng là...Có khi nào sẽ làm hư em trai anh?Anh Chu khẽ thở dài trong lòng, nhưng quay đầu lại nhìn thì thấy em trai mình đang dùng ánh mắt sùng bái nhìn thần tượng để nhìn Diệp Sơ Dương.Anh Chu: "..." Thôi, đành vậy.Giống Diệp huynh đệ cũng không sao, chí ít khi cãi nhau với người khác cũng sẽ không bị thua thiệt.Cuối cùng ba người ra ngoài ăn đêm xong, Diệp Sơ Dương mới chậm rãi lái xe về nhà.Sau khi về tới nhà, Diệp Sơ Dương liền bảo Vu Vũ Hân vào trong sợi dây chuyền kia.Mấy ngày này vì lo lắng Vu Vũ Hân có thể gặp phải bất chắc nên Vu Vũ Hân luôn ở trong căn hộ của Diệp Sơ Dương.Bây giờ về tới nhà, Diệp Sơ Dương nói xong liền bảo cô vào trong dây chuyền.Bởi trạng thái của Vu Vũ Hân bây giờ rất tồi tệ, ở bên ngoài sẽ bị tổn hại, thực sự rất có thể sẽ hồn bay phách tán.Tới khi đó cho dù Diệp Sơ Dương lấy được sợi dây chuyền này thì cũng vô dụng.Bây giờ sau khi Vu Vũ Hân chui vào trong mặt dây chuyền, Diệp Sơ Dương lập tức không hề do dự, cất gọn dây chuyền và về phòng nghỉ ngơi.Ngày hôm sau, Diệp Sơ Dương vẫn tới đoàn làm phim như thường lệ.Trong ngày có gặp phải Doãn Thiều Thi làm phiền không ngớt, gặp phải sự mỉa mai nhạo báng của Trình Tử Giai.Với những việc như vậy, Diệp Sơ Dương tỏ ra rất bình tĩnh, hoàn toàn không để tâm tới mấy người đó.Vì vậy tới cuối cùng, Doãn Thiều Thi và Trình Tử Giai sau khi đưa mắt nhìn nhau cũng không nói gì nữa.Hà Khâm ngồi bên cạnh Diệp Sơ Dương nhìn thấy vật bất giác nở nụ cười khen ngợi với cô.Hôm nay anh cũng xem như đã tìm được bí quyết từ chỗ Diệp Sơ Dương.Đối phó với những người như Trình Tử Giai và Doãn Thiều Thi, cách tốt nhất không phải nói thẳng vào mặt mà là lựa chọn xem họ như không khí, mặc kệ cho hai cô ả kia giở trò như những tên hề.***Ngày thứ ba cũng chính là ngày Vu Thư Á làm phẫu thuật ghép tủy.Bách Việt Phong là người quan tâm tới Vu Thư Á nhất đương nhiên không thể rời đi.Khi Diệp Sơ Dương tới bệnh viện, Vu Thư Á đã được đưa vào phòng phẫu thuật còn Bách Việt Phong thì đang nhàm chán ngồi trên ghế ở ngoài hành lang, nhìn có vẻ không hề lo lắng gì cả.Có điều tính cách Bách Việt Phong là vậy, rất dễ hiểu.Bởi bản thân anh ta là tiến sĩ y học, vì thế anh hiểu hơn ai hết xác xuất thành bại trong ca phẫu thuật của Vu Thư Á.Chẳng qua chỉ là một ca phẫu thuật ghép tủy, không vấn đề gì cả.Khi nhìn thấy Diệp Sơ Dương bước tới, anh thậm chí còn khá hồ hởi vẫy tay gọi đối phương, cười tít mắt nói: "Khi tôi gọi điện cho nhóc là người quản lý của nhóc nghe, tôi còn tưởng rằng nhóc không tới."Diệp Sơ Dương nghe vậy liền mỉm cười lắc đầu: "Đã đồng ý tới xem đương nhiên sẽ phải tới!"Chỉ có điều hôm nay khi quay phim, Doãn Thiều Thi quay trước xảy ra chút sự cố, NG rất nhiều lần cũng không qua, cuối cùng đạo diễn đành yêu cầu nghỉ ngơi, quay phần của Diệp Sơ Dương trước.Cũng chính vì lí do đó nên Diệp Sơ Dương mới tới muộn một chút.Nghe câu trả lời của Diệp Sơ Dương, Bách Việt Phong gật đầu, sau đó vỗ vào vị trí bên cạnh mình ra hiệu cho Diệp Sơ Dương ngồi xuống.Tuy nhiên Diệp Sơ Dương lại nở một nụ cười đầy thâm ý với anh sau đó nói: "Cháu qua bên kia đợi, ở đây làm phiền cậu rồi!"