"Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!" "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!" "..." Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại. Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn... Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn. Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô. Là tay của Diệp Sơ Dương. Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu. Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười. Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam. "Này người anh em, cậu…
Chương 506
Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)Tác giả: Thỏ Kỉ Đích Hồ La BắcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh "Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!" "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!" "..." Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại. Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn... Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn. Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô. Là tay của Diệp Sơ Dương. Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu. Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười. Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam. "Này người anh em, cậu… Lư Vãn Phong V: Cũng từ mơ hồ, băn khoăn không biết có nên nói việc này với người khác không. Sau đó chính vì sự sợ hãi và nhút nhát của mình, tôi đã trở thành một con rối. Hai năm qua, tôi dường như đã sống trong ngục tù không nhìn thấy ánh sáng.Trong thời gian này, tôi từng có vô số lần muốn g**t ch*t quản lý của mình.Gần đây tôi đã từ bỏ toàn bộ các hợp đồng quảng cáo, từ bỏ toàn bộ các tiết mục, một mình lặng lẽ trốn trong nhà.Cũng may có hai người bạn đã giúp đỡ tôi rất nhiều.Tôi cũng đã hiểu ra, nếu tôi vẫn không lên tiếng quản lý của tôi sẽ càng đối xử quá đáng hơn với tôi, đợi tới khi thực sự khiến tôi phát điên là anh ta chiến thắng. Nhưng tôi, thân là một người vô tội, tôi không làm sai gì cả, tại sao tôi lại phải dung túng cho anh ta? Là vì tôi cần thể diện sao?Nhưng vì thể diện, tôi sẽ phải chịu tổn thương cả đời, và tên ác quỷ gây ra những tổn thương đó vẫn có thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.Cuộc sống là của mình, tôi sống cuộc sống của tôi, người ngoài có thương, có đồng cảm, có chê bai thế nào đi nữa thì tôi vẫn là tôi.Tới tận bây giờ tôi mới thực sự hiểu ra, người làm chủ cuộc sống của tôi chính là tôi, không phải người khác. VÌ thế tới lúc này đây, cuối cùng tôi cũng đứng ra, cuối cùng tôi cũng đã báo cảnh sát.Tôi không biết Mã Triết có phải nhận sự trừng phạt thích đáng hay không nhưng tôi biết sự thật phơi bày ra đó, pháp luật sẽ cho tôi một câu trả lời công bằng.Cuối cùng, chúc tất cả các bạn luôn luôn vui vẻ, đừng như tôi....Nếu như mới đầu mỗi người đều đang trách mắng Mã Triết thì tới giờ thấy weibo của Lư Vãn Phong, rất nhiều người đều trầm ngâm suy nghĩ.Bầu không khí trên weibo im lặng rất lâu, cuối cùng có rất nhiều fans và người qua đường đều lần lượt nhấn like và bình luận động viên dưới weibo của cô.Xã hội hiện giờ, nếu nói là đen tối thì đúng là rất đen tối.Khi gặp phải những việc thế này, rất nhiều người đều sẽ giống như Lư Vãn Phong trước đây, lựa chọn im lặng không nói gì. Nhưng sự im lặng đó chỉ mang lại một loại kết quả...Người ức h**p mình sẽ càng ngày càng lấn tới.Ai cũng biết rằng kết quả như thế thật ghê tởm biết bao."Nói thực lòng, rất bất ngờ khi Lư Vãn Phong lại nói ra việc này, rất dũng cảm, thật đấy!""Vốn tưởng rằng việc của mấy năm về trước đã đủ ghê tởm lắm rồi, không ngờ Mã Triết còn ghê tởm hơn. Hắn sẽ không được chết tử tế.""Ôm Vãn Phong, cô gái như chị sẽ được ông trời thương xót.""Cám ơn chị đã nói ra việc này, có nhiều thứ đúng là nên dọn sạch rồi!""Tôi chỉ muốn nói rằng, Mã Triết chắc chắn sẽ bị báo ứng.""Showbiz thật hỗn loạn, không ai quản sao? Rõ ràng Lư Vãn Phong không muốn dựa vào luật ngầm, tại sao lại cứ làm vậy với cô ấy?""Lúc này tôi chỉ muốn nói rằng, so với Lư Vãn Phong, một số nghệ sĩ sống nhờ quy tắc ngầm mới là kinh tởm!"...Diệp Sơ Dương đăng nhập theo dõi weibo thì nhìn thấy như vậy.Cô giơ tay bóp trán, trong lòng cũng rất cảm khái.Thực ra trên thế gian này, thứ đáng sợ nhất không phải ma quỷ mà là lòng người.Giống như Vu Vũ Hân, giống như Trình Tử Giai.Cô nghĩ một lát, rốt cuộc vẫn gửi cho Lư Vãn Phong một tin nhắn "bình an".Mấy ngày sau, tội danh Mã Triết đe dọa, dụ dỗ nghệ sĩ và cưỡng ép đối phương dùng luật ngầm đã thành lập.
Lư Vãn Phong V: Cũng từ mơ hồ, băn khoăn không biết có nên nói việc này với người khác không. Sau đó chính vì sự sợ hãi và nhút nhát của mình, tôi đã trở thành một con rối. Hai năm qua, tôi dường như đã sống trong ngục tù không nhìn thấy ánh sáng.
Trong thời gian này, tôi từng có vô số lần muốn g**t ch*t quản lý của mình.
Gần đây tôi đã từ bỏ toàn bộ các hợp đồng quảng cáo, từ bỏ toàn bộ các tiết mục, một mình lặng lẽ trốn trong nhà.
Cũng may có hai người bạn đã giúp đỡ tôi rất nhiều.
Tôi cũng đã hiểu ra, nếu tôi vẫn không lên tiếng quản lý của tôi sẽ càng đối xử quá đáng hơn với tôi, đợi tới khi thực sự khiến tôi phát điên là anh ta chiến thắng. Nhưng tôi, thân là một người vô tội, tôi không làm sai gì cả, tại sao tôi lại phải dung túng cho anh ta? Là vì tôi cần thể diện sao?
Nhưng vì thể diện, tôi sẽ phải chịu tổn thương cả đời, và tên ác quỷ gây ra những tổn thương đó vẫn có thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
Cuộc sống là của mình, tôi sống cuộc sống của tôi, người ngoài có thương, có đồng cảm, có chê bai thế nào đi nữa thì tôi vẫn là tôi.
Tới tận bây giờ tôi mới thực sự hiểu ra, người làm chủ cuộc sống của tôi chính là tôi, không phải người khác. VÌ thế tới lúc này đây, cuối cùng tôi cũng đứng ra, cuối cùng tôi cũng đã báo cảnh sát.
Tôi không biết Mã Triết có phải nhận sự trừng phạt thích đáng hay không nhưng tôi biết sự thật phơi bày ra đó, pháp luật sẽ cho tôi một câu trả lời công bằng.
Cuối cùng, chúc tất cả các bạn luôn luôn vui vẻ, đừng như tôi.
...
Nếu như mới đầu mỗi người đều đang trách mắng Mã Triết thì tới giờ thấy weibo của Lư Vãn Phong, rất nhiều người đều trầm ngâm suy nghĩ.
Bầu không khí trên weibo im lặng rất lâu, cuối cùng có rất nhiều fans và người qua đường đều lần lượt nhấn like và bình luận động viên dưới weibo của cô.
Xã hội hiện giờ, nếu nói là đen tối thì đúng là rất đen tối.
Khi gặp phải những việc thế này, rất nhiều người đều sẽ giống như Lư Vãn Phong trước đây, lựa chọn im lặng không nói gì. Nhưng sự im lặng đó chỉ mang lại một loại kết quả...
Người ức h**p mình sẽ càng ngày càng lấn tới.
Ai cũng biết rằng kết quả như thế thật ghê tởm biết bao.
"Nói thực lòng, rất bất ngờ khi Lư Vãn Phong lại nói ra việc này, rất dũng cảm, thật đấy!"
"Vốn tưởng rằng việc của mấy năm về trước đã đủ ghê tởm lắm rồi, không ngờ Mã Triết còn ghê tởm hơn. Hắn sẽ không được chết tử tế."
"Ôm Vãn Phong, cô gái như chị sẽ được ông trời thương xót."
"Cám ơn chị đã nói ra việc này, có nhiều thứ đúng là nên dọn sạch rồi!"
"Tôi chỉ muốn nói rằng, Mã Triết chắc chắn sẽ bị báo ứng."
"Showbiz thật hỗn loạn, không ai quản sao? Rõ ràng Lư Vãn Phong không muốn dựa vào luật ngầm, tại sao lại cứ làm vậy với cô ấy?"
"Lúc này tôi chỉ muốn nói rằng, so với Lư Vãn Phong, một số nghệ sĩ sống nhờ quy tắc ngầm mới là kinh tởm!"
...
Diệp Sơ Dương đăng nhập theo dõi weibo thì nhìn thấy như vậy.
Cô giơ tay bóp trán, trong lòng cũng rất cảm khái.
Thực ra trên thế gian này, thứ đáng sợ nhất không phải ma quỷ mà là lòng người.
Giống như Vu Vũ Hân, giống như Trình Tử Giai.
Cô nghĩ một lát, rốt cuộc vẫn gửi cho Lư Vãn Phong một tin nhắn "bình an".
Mấy ngày sau, tội danh Mã Triết đe dọa, dụ dỗ nghệ sĩ và cưỡng ép đối phương dùng luật ngầm đã thành lập.
Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)Tác giả: Thỏ Kỉ Đích Hồ La BắcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh "Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!" "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!" "..." Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại. Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn... Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn. Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô. Là tay của Diệp Sơ Dương. Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu. Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười. Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam. "Này người anh em, cậu… Lư Vãn Phong V: Cũng từ mơ hồ, băn khoăn không biết có nên nói việc này với người khác không. Sau đó chính vì sự sợ hãi và nhút nhát của mình, tôi đã trở thành một con rối. Hai năm qua, tôi dường như đã sống trong ngục tù không nhìn thấy ánh sáng.Trong thời gian này, tôi từng có vô số lần muốn g**t ch*t quản lý của mình.Gần đây tôi đã từ bỏ toàn bộ các hợp đồng quảng cáo, từ bỏ toàn bộ các tiết mục, một mình lặng lẽ trốn trong nhà.Cũng may có hai người bạn đã giúp đỡ tôi rất nhiều.Tôi cũng đã hiểu ra, nếu tôi vẫn không lên tiếng quản lý của tôi sẽ càng đối xử quá đáng hơn với tôi, đợi tới khi thực sự khiến tôi phát điên là anh ta chiến thắng. Nhưng tôi, thân là một người vô tội, tôi không làm sai gì cả, tại sao tôi lại phải dung túng cho anh ta? Là vì tôi cần thể diện sao?Nhưng vì thể diện, tôi sẽ phải chịu tổn thương cả đời, và tên ác quỷ gây ra những tổn thương đó vẫn có thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.Cuộc sống là của mình, tôi sống cuộc sống của tôi, người ngoài có thương, có đồng cảm, có chê bai thế nào đi nữa thì tôi vẫn là tôi.Tới tận bây giờ tôi mới thực sự hiểu ra, người làm chủ cuộc sống của tôi chính là tôi, không phải người khác. VÌ thế tới lúc này đây, cuối cùng tôi cũng đứng ra, cuối cùng tôi cũng đã báo cảnh sát.Tôi không biết Mã Triết có phải nhận sự trừng phạt thích đáng hay không nhưng tôi biết sự thật phơi bày ra đó, pháp luật sẽ cho tôi một câu trả lời công bằng.Cuối cùng, chúc tất cả các bạn luôn luôn vui vẻ, đừng như tôi....Nếu như mới đầu mỗi người đều đang trách mắng Mã Triết thì tới giờ thấy weibo của Lư Vãn Phong, rất nhiều người đều trầm ngâm suy nghĩ.Bầu không khí trên weibo im lặng rất lâu, cuối cùng có rất nhiều fans và người qua đường đều lần lượt nhấn like và bình luận động viên dưới weibo của cô.Xã hội hiện giờ, nếu nói là đen tối thì đúng là rất đen tối.Khi gặp phải những việc thế này, rất nhiều người đều sẽ giống như Lư Vãn Phong trước đây, lựa chọn im lặng không nói gì. Nhưng sự im lặng đó chỉ mang lại một loại kết quả...Người ức h**p mình sẽ càng ngày càng lấn tới.Ai cũng biết rằng kết quả như thế thật ghê tởm biết bao."Nói thực lòng, rất bất ngờ khi Lư Vãn Phong lại nói ra việc này, rất dũng cảm, thật đấy!""Vốn tưởng rằng việc của mấy năm về trước đã đủ ghê tởm lắm rồi, không ngờ Mã Triết còn ghê tởm hơn. Hắn sẽ không được chết tử tế.""Ôm Vãn Phong, cô gái như chị sẽ được ông trời thương xót.""Cám ơn chị đã nói ra việc này, có nhiều thứ đúng là nên dọn sạch rồi!""Tôi chỉ muốn nói rằng, Mã Triết chắc chắn sẽ bị báo ứng.""Showbiz thật hỗn loạn, không ai quản sao? Rõ ràng Lư Vãn Phong không muốn dựa vào luật ngầm, tại sao lại cứ làm vậy với cô ấy?""Lúc này tôi chỉ muốn nói rằng, so với Lư Vãn Phong, một số nghệ sĩ sống nhờ quy tắc ngầm mới là kinh tởm!"...Diệp Sơ Dương đăng nhập theo dõi weibo thì nhìn thấy như vậy.Cô giơ tay bóp trán, trong lòng cũng rất cảm khái.Thực ra trên thế gian này, thứ đáng sợ nhất không phải ma quỷ mà là lòng người.Giống như Vu Vũ Hân, giống như Trình Tử Giai.Cô nghĩ một lát, rốt cuộc vẫn gửi cho Lư Vãn Phong một tin nhắn "bình an".Mấy ngày sau, tội danh Mã Triết đe dọa, dụ dỗ nghệ sĩ và cưỡng ép đối phương dùng luật ngầm đã thành lập.