"Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!"  "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!"  "..."  Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại.  Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn...  Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn.  Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô.  Là tay của Diệp Sơ Dương.  Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu.  Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười.  Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam.  "Này người anh em, cậu…

Chương 679

Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)Tác giả: Thỏ Kỉ Đích Hồ La BắcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh "Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!"  "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!"  "..."  Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại.  Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn...  Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn.  Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô.  Là tay của Diệp Sơ Dương.  Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu.  Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười.  Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam.  "Này người anh em, cậu… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Không biết có phải hành động này của Ôn Phi Vũ đã chọc tức con thỏ hay không, chỉ thấy rằng con thỏ đung đưa dưới tay của Diệp Sơ Dương, hai chân sau mạnh mẽ đạp thẳng về phía trước, đá vào mặt Ôn Phi Vũ.Ôn Phi Vũ: “.................”Chàng trai vô cảm vẫy vẫy (hất hất phủi phủi bằng tay) chân con thỏ, đưa tay sờ lên chiếc mũi đã vô tình bị thương, liền cảm giác được một sự ấm áp lan tỏa trên đầu ngón tay.Cúi đầu xuống thì thấy, quả nhiên là bị chảy máu mũi.Tình huống lúc này, Ôn Phi Vũ lại càng thêm bất lực.Ngay từ đầu, anh đã bảo là nơi này có ma.Cuối cùng chưa tìm thấy ma thì đã bị con thỏ này đã vào mũi rồi.Lại còn bị chảy máu nữa.Trên thế giới này còn ai xui xẻo hơn cậu ta nữa?Ôn Phi Vũ hít một hơi, rồi quay sang nhìn Diệp Sơ Dương, vẻ mặt nghiêm túc hỏi, “Có muốn làm thịt thỏ kho tàu không? Con này chắc chắn là ngon đấy.”Diệp Sơ Dương nghe thấy những lời đó, liền nhìn xuống con thỏ đang nằm im sau khi nghe Ôn Phi Vũ nói ra bốn chữ “thịt thỏ kho tàu”, khóe miệng không thể nhịn cười.Cô đung đưa con thỏ trong tay, gật đầu với Ôn Phi Vũ, sau đó không chút để ý nói “Yes, không chỉ có thịt thỏ kho tàu, mà còn có thịt thỏ nấu canh, thịt thỏ giả cầy, lẩu cay thỏ, vân vân nhiều món thịt thỏ nữa.”Ôn Phi Vũ: “woa, cậu mới nói mà đã làm tôi ch** n**c miếng ra rồi này.”Mặc dù Ôn Phi Vũ chưa thấy tài nghệ nấu ăn của Diệp Sơ Dương giỏi đến mức nào, nhưng anh đã từng xem Diệp Sơ Dương livestream nấu ăn.Trên mạng còn có người nói là Diệp Sơ Dương là dựa vào việc LiveStream ẩm thực để kiếm tiền.Có thể tưởng tượng món thịt thỏ do Diệp Sơ Dương làm tuyệt đối không thể nào không ngon.Nghĩ đến đó thôi cũng cảm thấy kích động rồi.Vì thế, khi Ôn Phi Vũ nhìn về phía con thỏ liền dấy lên ánh mắt thèm thịt thỏ.Con thỏ kia không biết có phải bị Ôn Phi Vũ hù tới mức muốn khóc rồi không. Bốn chân bắt đầu đạp đạp không ngừng. Nhưng vẫn bị Diệp Sơ Dương túm tai, muốn thoát cũng không được.Diệp Sơ Dương thấy bộ dạng của con thỏ, cười cười nói “Thực tế, nhìn theo cách khác thì con thỏ này cũng giống cậu đấy chứ.”Ví dụ về vấn đề này.Có thể nói nó khá giống nhau.Mặc dù Ôn Phi Vũ không biết Diệp Sơ Dương nói vậy là có ý gì. Nhưng khi nhìn vào biểu cảm của Diệp Sơ Dương thì anh ấy chắc chắn đó không phải là một điều tốt lành gì.Anh bạn trẻ khịt mũi, tiếp tục chọc vào cái bụng mềm của con thỏ.Thấy vậy, Diệp Sơ Dương còn đang muốn nói gì. Kết quả ngay sau đó liền bỗng dưng nhíu mày, một tay túm con thỏ, một tay túm Ôn Phi Vũ, lập tức kéo người vào phòng ngủ, nói nhỏ, “có người tới.”

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Image removed.

Không biết có phải hành động này của Ôn Phi Vũ đã chọc tức con thỏ hay không, chỉ thấy rằng con thỏ đung đưa dưới tay của Diệp Sơ Dương, hai chân sau mạnh mẽ đạp thẳng về phía trước, đá vào mặt Ôn Phi Vũ.

Ôn Phi Vũ: “.................”

Chàng trai vô cảm vẫy vẫy (hất hất phủi phủi bằng tay) chân con thỏ, đưa tay sờ lên chiếc mũi đã vô tình bị thương, liền cảm giác được một sự ấm áp lan tỏa trên đầu ngón tay.

Cúi đầu xuống thì thấy, quả nhiên là bị chảy máu mũi.

Tình huống lúc này, Ôn Phi Vũ lại càng thêm bất lực.

Ngay từ đầu, anh đã bảo là nơi này có ma.

Cuối cùng chưa tìm thấy ma thì đã bị con thỏ này đã vào mũi rồi.

Lại còn bị chảy máu nữa.

Trên thế giới này còn ai xui xẻo hơn cậu ta nữa?

Ôn Phi Vũ hít một hơi, rồi quay sang nhìn Diệp Sơ Dương, vẻ mặt nghiêm túc hỏi, “Có muốn làm thịt thỏ kho tàu không? Con này chắc chắn là ngon đấy.”

Diệp Sơ Dương nghe thấy những lời đó, liền nhìn xuống con thỏ đang nằm im sau khi nghe Ôn Phi Vũ nói ra bốn chữ “thịt thỏ kho tàu”, khóe miệng không thể nhịn cười.

Cô đung đưa con thỏ trong tay, gật đầu với Ôn Phi Vũ, sau đó không chút để ý nói “Yes, không chỉ có thịt thỏ kho tàu, mà còn có thịt thỏ nấu canh, thịt thỏ giả cầy, lẩu cay thỏ, vân vân nhiều món thịt thỏ nữa.”

Ôn Phi Vũ: “woa, cậu mới nói mà đã làm tôi ch** n**c miếng ra rồi này.”

Mặc dù Ôn Phi Vũ chưa thấy tài nghệ nấu ăn của Diệp Sơ Dương giỏi đến mức nào, nhưng anh đã từng xem Diệp Sơ Dương livestream nấu ăn.

Trên mạng còn có người nói là Diệp Sơ Dương là dựa vào việc LiveStream ẩm thực để kiếm tiền.

Có thể tưởng tượng món thịt thỏ do Diệp Sơ Dương làm tuyệt đối không thể nào không ngon.

Nghĩ đến đó thôi cũng cảm thấy kích động rồi.

Vì thế, khi Ôn Phi Vũ nhìn về phía con thỏ liền dấy lên ánh mắt thèm thịt thỏ.

Con thỏ kia không biết có phải bị Ôn Phi Vũ hù tới mức muốn khóc rồi không. Bốn chân bắt đầu đạp đạp không ngừng. Nhưng vẫn bị Diệp Sơ Dương túm tai, muốn thoát cũng không được.

Diệp Sơ Dương thấy bộ dạng của con thỏ, cười cười nói “Thực tế, nhìn theo cách khác thì con thỏ này cũng giống cậu đấy chứ.”

Ví dụ về vấn đề này.

Có thể nói nó khá giống nhau.

Mặc dù Ôn Phi Vũ không biết Diệp Sơ Dương nói vậy là có ý gì. Nhưng khi nhìn vào biểu cảm của Diệp Sơ Dương thì anh ấy chắc chắn đó không phải là một điều tốt lành gì.

Anh bạn trẻ khịt mũi, tiếp tục chọc vào cái bụng mềm của con thỏ.

Thấy vậy, Diệp Sơ Dương còn đang muốn nói gì. Kết quả ngay sau đó liền bỗng dưng nhíu mày, một tay túm con thỏ, một tay túm Ôn Phi Vũ, lập tức kéo người vào phòng ngủ, nói nhỏ, “có người tới.”

Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)Tác giả: Thỏ Kỉ Đích Hồ La BắcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh "Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!"  "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!"  "..."  Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại.  Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn...  Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn.  Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô.  Là tay của Diệp Sơ Dương.  Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu.  Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười.  Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam.  "Này người anh em, cậu… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Không biết có phải hành động này của Ôn Phi Vũ đã chọc tức con thỏ hay không, chỉ thấy rằng con thỏ đung đưa dưới tay của Diệp Sơ Dương, hai chân sau mạnh mẽ đạp thẳng về phía trước, đá vào mặt Ôn Phi Vũ.Ôn Phi Vũ: “.................”Chàng trai vô cảm vẫy vẫy (hất hất phủi phủi bằng tay) chân con thỏ, đưa tay sờ lên chiếc mũi đã vô tình bị thương, liền cảm giác được một sự ấm áp lan tỏa trên đầu ngón tay.Cúi đầu xuống thì thấy, quả nhiên là bị chảy máu mũi.Tình huống lúc này, Ôn Phi Vũ lại càng thêm bất lực.Ngay từ đầu, anh đã bảo là nơi này có ma.Cuối cùng chưa tìm thấy ma thì đã bị con thỏ này đã vào mũi rồi.Lại còn bị chảy máu nữa.Trên thế giới này còn ai xui xẻo hơn cậu ta nữa?Ôn Phi Vũ hít một hơi, rồi quay sang nhìn Diệp Sơ Dương, vẻ mặt nghiêm túc hỏi, “Có muốn làm thịt thỏ kho tàu không? Con này chắc chắn là ngon đấy.”Diệp Sơ Dương nghe thấy những lời đó, liền nhìn xuống con thỏ đang nằm im sau khi nghe Ôn Phi Vũ nói ra bốn chữ “thịt thỏ kho tàu”, khóe miệng không thể nhịn cười.Cô đung đưa con thỏ trong tay, gật đầu với Ôn Phi Vũ, sau đó không chút để ý nói “Yes, không chỉ có thịt thỏ kho tàu, mà còn có thịt thỏ nấu canh, thịt thỏ giả cầy, lẩu cay thỏ, vân vân nhiều món thịt thỏ nữa.”Ôn Phi Vũ: “woa, cậu mới nói mà đã làm tôi ch** n**c miếng ra rồi này.”Mặc dù Ôn Phi Vũ chưa thấy tài nghệ nấu ăn của Diệp Sơ Dương giỏi đến mức nào, nhưng anh đã từng xem Diệp Sơ Dương livestream nấu ăn.Trên mạng còn có người nói là Diệp Sơ Dương là dựa vào việc LiveStream ẩm thực để kiếm tiền.Có thể tưởng tượng món thịt thỏ do Diệp Sơ Dương làm tuyệt đối không thể nào không ngon.Nghĩ đến đó thôi cũng cảm thấy kích động rồi.Vì thế, khi Ôn Phi Vũ nhìn về phía con thỏ liền dấy lên ánh mắt thèm thịt thỏ.Con thỏ kia không biết có phải bị Ôn Phi Vũ hù tới mức muốn khóc rồi không. Bốn chân bắt đầu đạp đạp không ngừng. Nhưng vẫn bị Diệp Sơ Dương túm tai, muốn thoát cũng không được.Diệp Sơ Dương thấy bộ dạng của con thỏ, cười cười nói “Thực tế, nhìn theo cách khác thì con thỏ này cũng giống cậu đấy chứ.”Ví dụ về vấn đề này.Có thể nói nó khá giống nhau.Mặc dù Ôn Phi Vũ không biết Diệp Sơ Dương nói vậy là có ý gì. Nhưng khi nhìn vào biểu cảm của Diệp Sơ Dương thì anh ấy chắc chắn đó không phải là một điều tốt lành gì.Anh bạn trẻ khịt mũi, tiếp tục chọc vào cái bụng mềm của con thỏ.Thấy vậy, Diệp Sơ Dương còn đang muốn nói gì. Kết quả ngay sau đó liền bỗng dưng nhíu mày, một tay túm con thỏ, một tay túm Ôn Phi Vũ, lập tức kéo người vào phòng ngủ, nói nhỏ, “có người tới.”

Chương 679