"Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!"  "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!"  "..."  Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại.  Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn...  Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn.  Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô.  Là tay của Diệp Sơ Dương.  Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu.  Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười.  Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam.  "Này người anh em, cậu…

Chương 714

Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)Tác giả: Thỏ Kỉ Đích Hồ La BắcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh "Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!"  "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!"  "..."  Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại.  Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn...  Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn.  Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô.  Là tay của Diệp Sơ Dương.  Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu.  Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười.  Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam.  "Này người anh em, cậu… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Ngày hôm sau, một tin tức được lặp đi lặp lại đã tạo ra một trận sóng to gió lớn:Toàn bộ người cầm quyền của Cra đã chết một cách ngoài ý muốn.Từ giờ trở đi, Cra trở thành một miếng thịt béo bở bị mọi người nhắm vào.Nhưng là, lúc này cũng chỉ là ý nghĩ của các ông lớn mà thôi.Khi đại bộ phận biết được tin tức này, cũng là lúc biết thêm một tin tức khác ---------:Diệp gia đã đưa Cra vào túi. (ý là thu mua toàn bộ)Sau đó lại có một số người biết rằng, người đem Cra vào trong túi rõ ràng là tiểu tình nhân của Diệp Tam Gia. Nghe đồn, tiểu tình nhân của Diệp Tam Gia có mối quan hệ rất tốt với CG. Anh ấy đã tặng Cra cho vị tiểu tình nhân kia như một món quà.Diệp Sơ Dương biết chuyện này, nghe đến mấy cái lời đồn này, là ở ngày thứ ba.Cô lười biếng dựa vào đùi Diệp Tu Bạch, nghe Túc Nhất mặt không cảm xúc nói mấy lời tiểu tình nhân, không phải tiểu tình nhân, cô thật sự cạn lời, đưa tay véo véo ấn đường.“Những người này là ý gì? Cái gì tiểu tình nhân, ta chẳng lẽ không phải chính phòng sao?” Diệp Sơ Dương vẻ mặt nghiêm túc nhìn chú út nhà mình, sau đó dùng ngữ khí nghiêm túc hỏi.Nghe vậy, Diệp Tu Bạch không quan tâm, gật đầu.Dù sao, đối với anh ta, miễn là mọi người biết thằng nhóc nhà mình là người của anh ta là được, những cuộc cãi vã lộn xộn khác.Cũng không phải là vấn đề gì.Tuy nhiên, thằng nhóc con nhà anh rõ ràng không nghĩ như vậy.Do đó, Diệp Tu Bạch suy ngẫm một chút, sau đó vỗ vỗ đầu thằng nhóc con nhà mình, cười nói, “Chờ lần sau có cơ hội, cậu hãy đi tuyên thệ chủ quyền đi”Diệp Sơ Dương: “................ Ai cho chú nói những lời không biết xấu hổ này.”Loại chuyện này chẳng phải là đàn ông nên làm sao?Diệp Sơ Dương tức giận lên tiếng, sau đó đi về phòng mình.Cô đã tiếp quản mọi việc của Cra trong hai ngày qua, thiếu chút nữa quên mất một sự việc rất quan trọng.Đó chính là bức thư của Thu Ân Hoa giao cho cô.Sau khi Diệp Sơ Dương đi vào phòng, từ trong ngăn kéo tủ đầu giường lấy ra phong thư, ánh mắt liếc qua hai chữ “Diệp Sơ”, trên mặt có chút bất đắc dĩ.Chút biểu cảm này cũng chỉ lướt qua giây lát mà thôi.Đôi mắt cô nhìn vào bức thư một lúc lâu, sau đó lặng lẽ chớp mắt, xé nát bức thư rồi ném vào thùng rác.Kỳ thực, thư mà Thu Ân Hoa gửi đến chính là nói về sự việc ác ma chi mắt lần trước.Mặc dù ác ma chi mắt đã được Diệp Sơ Dương mang đi khỏi nước L. Nhưng là từ sau lần Thu Ân Hoa bị hôn mê lần trước, vẫn luôn đem sự việc về ác ma chi mắt này đi điều tra.Hiện tại đã điều tra ra một chút tin tức, tất nhiên là muốn chia sẻ với Diệp Sơ Dương.Trong đó nói tới một lời đồn về ác ma chi mắt.Ác ma chi mắt có liên quan đến một kho báu.Diệp Sơ Dương vẫn còn nhớ rằng khi cô truy cập vào một trang web lần thứ hai, cô cũng thấy một cái tin như vậy.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Image removed.

*

Ngày hôm sau, một tin tức được lặp đi lặp lại đã tạo ra một trận sóng to gió lớn:

Toàn bộ người cầm quyền của Cra đã chết một cách ngoài ý muốn.

Từ giờ trở đi, Cra trở thành một miếng thịt béo bở bị mọi người nhắm vào.

Nhưng là, lúc này cũng chỉ là ý nghĩ của các ông lớn mà thôi.

Khi đại bộ phận biết được tin tức này, cũng là lúc biết thêm một tin tức khác ---------:

Diệp gia đã đưa Cra vào túi. (ý là thu mua toàn bộ)

Sau đó lại có một số người biết rằng, người đem Cra vào trong túi rõ ràng là tiểu tình nhân của Diệp Tam Gia. Nghe đồn, tiểu tình nhân của Diệp Tam Gia có mối quan hệ rất tốt với CG. Anh ấy đã tặng Cra cho vị tiểu tình nhân kia như một món quà.

Diệp Sơ Dương biết chuyện này, nghe đến mấy cái lời đồn này, là ở ngày thứ ba.

Cô lười biếng dựa vào đùi Diệp Tu Bạch, nghe Túc Nhất mặt không cảm xúc nói mấy lời tiểu tình nhân, không phải tiểu tình nhân, cô thật sự cạn lời, đưa tay véo véo ấn đường.

“Những người này là ý gì? Cái gì tiểu tình nhân, ta chẳng lẽ không phải chính phòng sao?” Diệp Sơ Dương vẻ mặt nghiêm túc nhìn chú út nhà mình, sau đó dùng ngữ khí nghiêm túc hỏi.

Nghe vậy, Diệp Tu Bạch không quan tâm, gật đầu.

Dù sao, đối với anh ta, miễn là mọi người biết thằng nhóc nhà mình là người của anh ta là được, những cuộc cãi vã lộn xộn khác.

Cũng không phải là vấn đề gì.

Tuy nhiên, thằng nhóc con nhà anh rõ ràng không nghĩ như vậy.

Do đó, Diệp Tu Bạch suy ngẫm một chút, sau đó vỗ vỗ đầu thằng nhóc con nhà mình, cười nói, “Chờ lần sau có cơ hội, cậu hãy đi tuyên thệ chủ quyền đi”

Diệp Sơ Dương: “................ Ai cho chú nói những lời không biết xấu hổ này.”

Loại chuyện này chẳng phải là đàn ông nên làm sao?

Diệp Sơ Dương tức giận lên tiếng, sau đó đi về phòng mình.

Cô đã tiếp quản mọi việc của Cra trong hai ngày qua, thiếu chút nữa quên mất một sự việc rất quan trọng.

Đó chính là bức thư của Thu Ân Hoa giao cho cô.

Sau khi Diệp Sơ Dương đi vào phòng, từ trong ngăn kéo tủ đầu giường lấy ra phong thư, ánh mắt liếc qua hai chữ “Diệp Sơ”, trên mặt có chút bất đắc dĩ.

Chút biểu cảm này cũng chỉ lướt qua giây lát mà thôi.

Đôi mắt cô nhìn vào bức thư một lúc lâu, sau đó lặng lẽ chớp mắt, xé nát bức thư rồi ném vào thùng rác.

Kỳ thực, thư mà Thu Ân Hoa gửi đến chính là nói về sự việc ác ma chi mắt lần trước.

Mặc dù ác ma chi mắt đã được Diệp Sơ Dương mang đi khỏi nước L. Nhưng là từ sau lần Thu Ân Hoa bị hôn mê lần trước, vẫn luôn đem sự việc về ác ma chi mắt này đi điều tra.

Hiện tại đã điều tra ra một chút tin tức, tất nhiên là muốn chia sẻ với Diệp Sơ Dương.

Trong đó nói tới một lời đồn về ác ma chi mắt.

Ác ma chi mắt có liên quan đến một kho báu.

Diệp Sơ Dương vẫn còn nhớ rằng khi cô truy cập vào một trang web lần thứ hai, cô cũng thấy một cái tin như vậy.

Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)Tác giả: Thỏ Kỉ Đích Hồ La BắcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh "Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!"  "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!"  "..."  Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại.  Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn...  Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn.  Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô.  Là tay của Diệp Sơ Dương.  Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu.  Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười.  Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam.  "Này người anh em, cậu… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Ngày hôm sau, một tin tức được lặp đi lặp lại đã tạo ra một trận sóng to gió lớn:Toàn bộ người cầm quyền của Cra đã chết một cách ngoài ý muốn.Từ giờ trở đi, Cra trở thành một miếng thịt béo bở bị mọi người nhắm vào.Nhưng là, lúc này cũng chỉ là ý nghĩ của các ông lớn mà thôi.Khi đại bộ phận biết được tin tức này, cũng là lúc biết thêm một tin tức khác ---------:Diệp gia đã đưa Cra vào túi. (ý là thu mua toàn bộ)Sau đó lại có một số người biết rằng, người đem Cra vào trong túi rõ ràng là tiểu tình nhân của Diệp Tam Gia. Nghe đồn, tiểu tình nhân của Diệp Tam Gia có mối quan hệ rất tốt với CG. Anh ấy đã tặng Cra cho vị tiểu tình nhân kia như một món quà.Diệp Sơ Dương biết chuyện này, nghe đến mấy cái lời đồn này, là ở ngày thứ ba.Cô lười biếng dựa vào đùi Diệp Tu Bạch, nghe Túc Nhất mặt không cảm xúc nói mấy lời tiểu tình nhân, không phải tiểu tình nhân, cô thật sự cạn lời, đưa tay véo véo ấn đường.“Những người này là ý gì? Cái gì tiểu tình nhân, ta chẳng lẽ không phải chính phòng sao?” Diệp Sơ Dương vẻ mặt nghiêm túc nhìn chú út nhà mình, sau đó dùng ngữ khí nghiêm túc hỏi.Nghe vậy, Diệp Tu Bạch không quan tâm, gật đầu.Dù sao, đối với anh ta, miễn là mọi người biết thằng nhóc nhà mình là người của anh ta là được, những cuộc cãi vã lộn xộn khác.Cũng không phải là vấn đề gì.Tuy nhiên, thằng nhóc con nhà anh rõ ràng không nghĩ như vậy.Do đó, Diệp Tu Bạch suy ngẫm một chút, sau đó vỗ vỗ đầu thằng nhóc con nhà mình, cười nói, “Chờ lần sau có cơ hội, cậu hãy đi tuyên thệ chủ quyền đi”Diệp Sơ Dương: “................ Ai cho chú nói những lời không biết xấu hổ này.”Loại chuyện này chẳng phải là đàn ông nên làm sao?Diệp Sơ Dương tức giận lên tiếng, sau đó đi về phòng mình.Cô đã tiếp quản mọi việc của Cra trong hai ngày qua, thiếu chút nữa quên mất một sự việc rất quan trọng.Đó chính là bức thư của Thu Ân Hoa giao cho cô.Sau khi Diệp Sơ Dương đi vào phòng, từ trong ngăn kéo tủ đầu giường lấy ra phong thư, ánh mắt liếc qua hai chữ “Diệp Sơ”, trên mặt có chút bất đắc dĩ.Chút biểu cảm này cũng chỉ lướt qua giây lát mà thôi.Đôi mắt cô nhìn vào bức thư một lúc lâu, sau đó lặng lẽ chớp mắt, xé nát bức thư rồi ném vào thùng rác.Kỳ thực, thư mà Thu Ân Hoa gửi đến chính là nói về sự việc ác ma chi mắt lần trước.Mặc dù ác ma chi mắt đã được Diệp Sơ Dương mang đi khỏi nước L. Nhưng là từ sau lần Thu Ân Hoa bị hôn mê lần trước, vẫn luôn đem sự việc về ác ma chi mắt này đi điều tra.Hiện tại đã điều tra ra một chút tin tức, tất nhiên là muốn chia sẻ với Diệp Sơ Dương.Trong đó nói tới một lời đồn về ác ma chi mắt.Ác ma chi mắt có liên quan đến một kho báu.Diệp Sơ Dương vẫn còn nhớ rằng khi cô truy cập vào một trang web lần thứ hai, cô cũng thấy một cái tin như vậy.

Chương 714