"Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!" "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!" "..." Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại. Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn... Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn. Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô. Là tay của Diệp Sơ Dương. Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu. Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười. Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam. "Này người anh em, cậu…
Chương 902
Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)Tác giả: Thỏ Kỉ Đích Hồ La BắcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh "Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!" "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!" "..." Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại. Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn... Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn. Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô. Là tay của Diệp Sơ Dương. Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu. Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười. Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam. "Này người anh em, cậu… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editer: Nho Mỹ.Thật ra, Nghiêm Kha Mẫn rất thích Nghiêm Cảnh Ca.Tại lúc loạn thế, cái chuyện nam nam yêu nhau say đắm là rất cấm kị, lại để cho hắn nhận được rất nhiều.Từ nhỏ, cảm tình của hắn đối với Nghiêm Cảnh Ca rất đặc biệt. Nhưng hắn vẫn chưa nói cho ai, chỉ là liều mạng giữ lại. Về sau, ngày qua ngày thời gian dần trôi đi, hắn nhìn Nghiêm Cảnh Ca đối với ai cũng lộ ra nét mặt tươi cười, lại trước sau cự tuyệt giao lưu với hắn, lúc này mới đẩy hắn bước vào tội ác chi nguyên.Đúng là đáng thương, thật buồn, thật đáng tiếc.Kết cục của Nghiêm Kha Mẫn so với Nghiêm Cảnh Ca cùng vị hôn thê của hắn chẳng tốt hơn là bao.Nhiếp Tử Diệu híp mắt cười nói: "Tôi nói cho với cậu biết, tất cả mọi người đều biết Tả Học Đồng quay bộ phim này thật ra là để đi tham gia giải thưởng. Cho nên lúc đó thật sự có rất nhiều người chú ý tới tới hai nhân vật này của tôi và cậu."Nghe vậy, Diệp Sơ Dương nhếch khóe miệng.Nhưng thật ra không cảm thấy bất ngờ.Chỉ là...Diệp Sơ Dương nâng quai hàm, hỏi một vấn đề khá là nghiêm túc: "Nhân vật này là Vũ ca giới thiệu cho tôi. Không phải hắn nói đạo diễn Học Đồng không thích diễn viên trẻ tuổi sao? Trừ tôi và cậu, không phải nữ chính cũng là..."Tuy rằng Diệp Sơ Dương chưa nói xong nhũng lời này, nhưng Nhiếp Tử Diệu đã hiểu ý tứ của đối phương.Hắn chớp chớp mắt với thiếu niên trước mặt, sau đó cười nói: "Đúng là như vậy, trừ chúng ta ra, còn có một nữ diễn viên trẻ tuổi, diễn vai đối tượng của cậu. Cuối cùng là diễn vai mẹ của cậu, cũng xem như là diễn viên gạo cội."Xong, hắn tự hỏi một câu: "Diễn viên có kinh nghiệm kia có một chút quan hệ sâu xa với cậu. Trước đó hai ngày không phải trên mạng lan truyền tin mẹ của cậu Hành Nguyệt truyền thông đưa ra thị trường sao? Diễn viên đó cũng là người trong công ty truyền thông của mẹ cậu."Nhiếp Tử Diệu nói câu này, Diệp Sơ Dương lập tức sửng sốt.Cô nheo mắt, trong ánh mắt kia tựa hồ ánh lên một tia sâu sắc.Nhiếp Tử Diệu không nhìn thấy nét mặt của cô, lại tiếp tục mở miệng: "Nữ chính tên là Lăng Tĩnh, lúc trước là một diễn viên trong một công ty nhỏ bị thu mua."Nghe vậy, Diệp Sơ Dương hiểu rõ gật đầu.Nói như vậy đúng là rất có đạo lý.Diệp Sơ Dương nhếch khóe miệng, ý tứ hàm súc không rõ nói một câu: "Như thế thật sự đúng là dịp."Tuy rằng Nhiếp Tử Diệu và Diệp Sơ Dương đúng là bạn không có sai, ah cũng không có hiểu rõ Diệp Sơ Dương như Ôn Phi Vũ đối với Diệp Sơ Dương. Cho nên cũng không biết Diệp Sơ Dương và Bách Minh Nguyệt có ân oán với nhau.Lúc này tự nhiên cũng không nghe ra được trong lời nói của Diệp Sơ Dương đầy ý trào phúng.Trái lại, Nhiếp Tử Diệu còn gật đầu, rất là ngốc bạch ngọt mà nói: "Đúng là rất có duyên."Một câu vừa mới nói ra, cửa phòng ăn bị mở ra lần nữa.Người tới lần này, chính là diễn viên gạo cội mà Diệp Sơ Dương và Nhiếp Tử Diệu vừa thảo luận đùa giỡn- Lăng Tĩnh.Lăng Tĩnh là một người phụ nữ tuổi chừng bốn mươi, bà ở trong làng giải trí cũng nổi tiếng, bỏ qua kĩ thuật diễn bên ngoài của bà, để cho người ta hứng thú chính là cuộc sống hôn nhân của bà
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editer: Nho Mỹ.
Thật ra, Nghiêm Kha Mẫn rất thích Nghiêm Cảnh Ca.
Tại lúc loạn thế, cái chuyện nam nam yêu nhau say đắm là rất cấm kị, lại để cho hắn nhận được rất nhiều.
Từ nhỏ, cảm tình của hắn đối với Nghiêm Cảnh Ca rất đặc biệt. Nhưng hắn vẫn chưa nói cho ai, chỉ là liều mạng giữ lại. Về sau, ngày qua ngày thời gian dần trôi đi, hắn nhìn Nghiêm Cảnh Ca đối với ai cũng lộ ra nét mặt tươi cười, lại trước sau cự tuyệt giao lưu với hắn, lúc này mới đẩy hắn bước vào tội ác chi nguyên.
Đúng là đáng thương, thật buồn, thật đáng tiếc.
Kết cục của Nghiêm Kha Mẫn so với Nghiêm Cảnh Ca cùng vị hôn thê của hắn chẳng tốt hơn là bao.
Nhiếp Tử Diệu híp mắt cười nói: "Tôi nói cho với cậu biết, tất cả mọi người đều biết Tả Học Đồng quay bộ phim này thật ra là để đi tham gia giải thưởng. Cho nên lúc đó thật sự có rất nhiều người chú ý tới tới hai nhân vật này của tôi và cậu."
Nghe vậy, Diệp Sơ Dương nhếch khóe miệng.
Nhưng thật ra không cảm thấy bất ngờ.
Chỉ là...
Diệp Sơ Dương nâng quai hàm, hỏi một vấn đề khá là nghiêm túc: "Nhân vật này là Vũ ca giới thiệu cho tôi. Không phải hắn nói đạo diễn Học Đồng không thích diễn viên trẻ tuổi sao? Trừ tôi và cậu, không phải nữ chính cũng là..."
Tuy rằng Diệp Sơ Dương chưa nói xong nhũng lời này, nhưng Nhiếp Tử Diệu đã hiểu ý tứ của đối phương.
Hắn chớp chớp mắt với thiếu niên trước mặt, sau đó cười nói: "Đúng là như vậy, trừ chúng ta ra, còn có một nữ diễn viên trẻ tuổi, diễn vai đối tượng của cậu. Cuối cùng là diễn vai mẹ của cậu, cũng xem như là diễn viên gạo cội."
Xong, hắn tự hỏi một câu: "Diễn viên có kinh nghiệm kia có một chút quan hệ sâu xa với cậu. Trước đó hai ngày không phải trên mạng lan truyền tin mẹ của cậu Hành Nguyệt truyền thông đưa ra thị trường sao? Diễn viên đó cũng là người trong công ty truyền thông của mẹ cậu."
Nhiếp Tử Diệu nói câu này, Diệp Sơ Dương lập tức sửng sốt.
Cô nheo mắt, trong ánh mắt kia tựa hồ ánh lên một tia sâu sắc.
Nhiếp Tử Diệu không nhìn thấy nét mặt của cô, lại tiếp tục mở miệng: "Nữ chính tên là Lăng Tĩnh, lúc trước là một diễn viên trong một công ty nhỏ bị thu mua."
Nghe vậy, Diệp Sơ Dương hiểu rõ gật đầu.
Nói như vậy đúng là rất có đạo lý.
Diệp Sơ Dương nhếch khóe miệng, ý tứ hàm súc không rõ nói một câu: "Như thế thật sự đúng là dịp."
Tuy rằng Nhiếp Tử Diệu và Diệp Sơ Dương đúng là bạn không có sai, ah cũng không có hiểu rõ Diệp Sơ Dương như Ôn Phi Vũ đối với Diệp Sơ Dương. Cho nên cũng không biết Diệp Sơ Dương và Bách Minh Nguyệt có ân oán với nhau.
Lúc này tự nhiên cũng không nghe ra được trong lời nói của Diệp Sơ Dương đầy ý trào phúng.
Trái lại, Nhiếp Tử Diệu còn gật đầu, rất là ngốc bạch ngọt mà nói: "Đúng là rất có duyên."
Một câu vừa mới nói ra, cửa phòng ăn bị mở ra lần nữa.
Người tới lần này, chính là diễn viên gạo cội mà Diệp Sơ Dương và Nhiếp Tử Diệu vừa thảo luận đùa giỡn- Lăng Tĩnh.
Lăng Tĩnh là một người phụ nữ tuổi chừng bốn mươi, bà ở trong làng giải trí cũng nổi tiếng, bỏ qua kĩ thuật diễn bên ngoài của bà, để cho người ta hứng thú chính là cuộc sống hôn nhân của bà
Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)Tác giả: Thỏ Kỉ Đích Hồ La BắcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh "Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!" "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!" "..." Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại. Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn... Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn. Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô. Là tay của Diệp Sơ Dương. Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu. Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười. Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam. "Này người anh em, cậu… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editer: Nho Mỹ.Thật ra, Nghiêm Kha Mẫn rất thích Nghiêm Cảnh Ca.Tại lúc loạn thế, cái chuyện nam nam yêu nhau say đắm là rất cấm kị, lại để cho hắn nhận được rất nhiều.Từ nhỏ, cảm tình của hắn đối với Nghiêm Cảnh Ca rất đặc biệt. Nhưng hắn vẫn chưa nói cho ai, chỉ là liều mạng giữ lại. Về sau, ngày qua ngày thời gian dần trôi đi, hắn nhìn Nghiêm Cảnh Ca đối với ai cũng lộ ra nét mặt tươi cười, lại trước sau cự tuyệt giao lưu với hắn, lúc này mới đẩy hắn bước vào tội ác chi nguyên.Đúng là đáng thương, thật buồn, thật đáng tiếc.Kết cục của Nghiêm Kha Mẫn so với Nghiêm Cảnh Ca cùng vị hôn thê của hắn chẳng tốt hơn là bao.Nhiếp Tử Diệu híp mắt cười nói: "Tôi nói cho với cậu biết, tất cả mọi người đều biết Tả Học Đồng quay bộ phim này thật ra là để đi tham gia giải thưởng. Cho nên lúc đó thật sự có rất nhiều người chú ý tới tới hai nhân vật này của tôi và cậu."Nghe vậy, Diệp Sơ Dương nhếch khóe miệng.Nhưng thật ra không cảm thấy bất ngờ.Chỉ là...Diệp Sơ Dương nâng quai hàm, hỏi một vấn đề khá là nghiêm túc: "Nhân vật này là Vũ ca giới thiệu cho tôi. Không phải hắn nói đạo diễn Học Đồng không thích diễn viên trẻ tuổi sao? Trừ tôi và cậu, không phải nữ chính cũng là..."Tuy rằng Diệp Sơ Dương chưa nói xong nhũng lời này, nhưng Nhiếp Tử Diệu đã hiểu ý tứ của đối phương.Hắn chớp chớp mắt với thiếu niên trước mặt, sau đó cười nói: "Đúng là như vậy, trừ chúng ta ra, còn có một nữ diễn viên trẻ tuổi, diễn vai đối tượng của cậu. Cuối cùng là diễn vai mẹ của cậu, cũng xem như là diễn viên gạo cội."Xong, hắn tự hỏi một câu: "Diễn viên có kinh nghiệm kia có một chút quan hệ sâu xa với cậu. Trước đó hai ngày không phải trên mạng lan truyền tin mẹ của cậu Hành Nguyệt truyền thông đưa ra thị trường sao? Diễn viên đó cũng là người trong công ty truyền thông của mẹ cậu."Nhiếp Tử Diệu nói câu này, Diệp Sơ Dương lập tức sửng sốt.Cô nheo mắt, trong ánh mắt kia tựa hồ ánh lên một tia sâu sắc.Nhiếp Tử Diệu không nhìn thấy nét mặt của cô, lại tiếp tục mở miệng: "Nữ chính tên là Lăng Tĩnh, lúc trước là một diễn viên trong một công ty nhỏ bị thu mua."Nghe vậy, Diệp Sơ Dương hiểu rõ gật đầu.Nói như vậy đúng là rất có đạo lý.Diệp Sơ Dương nhếch khóe miệng, ý tứ hàm súc không rõ nói một câu: "Như thế thật sự đúng là dịp."Tuy rằng Nhiếp Tử Diệu và Diệp Sơ Dương đúng là bạn không có sai, ah cũng không có hiểu rõ Diệp Sơ Dương như Ôn Phi Vũ đối với Diệp Sơ Dương. Cho nên cũng không biết Diệp Sơ Dương và Bách Minh Nguyệt có ân oán với nhau.Lúc này tự nhiên cũng không nghe ra được trong lời nói của Diệp Sơ Dương đầy ý trào phúng.Trái lại, Nhiếp Tử Diệu còn gật đầu, rất là ngốc bạch ngọt mà nói: "Đúng là rất có duyên."Một câu vừa mới nói ra, cửa phòng ăn bị mở ra lần nữa.Người tới lần này, chính là diễn viên gạo cội mà Diệp Sơ Dương và Nhiếp Tử Diệu vừa thảo luận đùa giỡn- Lăng Tĩnh.Lăng Tĩnh là một người phụ nữ tuổi chừng bốn mươi, bà ở trong làng giải trí cũng nổi tiếng, bỏ qua kĩ thuật diễn bên ngoài của bà, để cho người ta hứng thú chính là cuộc sống hôn nhân của bà