"Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!"  "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!"  "..."  Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại.  Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn...  Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn.  Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô.  Là tay của Diệp Sơ Dương.  Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu.  Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười.  Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam.  "Này người anh em, cậu…

Chương 955

Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)Tác giả: Thỏ Kỉ Đích Hồ La BắcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh "Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!"  "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!"  "..."  Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại.  Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn...  Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn.  Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô.  Là tay của Diệp Sơ Dương.  Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu.  Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười.  Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam.  "Này người anh em, cậu… Edit: Tử ĐằngĐúng là Nancy tỷ tỷ mà.Diệp Sơ Dương nghe đến hai chữ “mẹ nuôi”, khóe miệng cười cười một chút, sau đó nói, “Tạm biệt!”Giây phút tiếp theo, cô đỏ mặt nhìn điện thoại.Đầu bên kia Mạc Tử Nghiên sau khi đột nhiên bị cúp điện thoại, tức khắc nhướng mày.Tiểu nha đầu này, ta thực sự nghiêm túc báo cho một câu, lại còn thẹn thùng nữa.Mạc Tử Nghiên tâm tình rất tốt, hừ một cái đi vào phòng ngủ. Lưu tỷ - người đại diện của cô, sau khi nhìn thấy cô trở về, vội vàng vẫy vẫy tay, “Sao đi ra ngoài lâu như vậy? Nhanh trang điểm đi.”“Đi ra ngoài để cùng người nào đó hàn huyên một chút đạo lý nhân sinh, hơn nữa cảm thấy có chút kích động hy vọng tôi sẽ trở thành mẹ nuôi.”Ở bên cạnh Diệp Sơ Dương một thời gian dài, bản lĩnh cợt nhả của Mạc Tử Nghiên đúng là không thể khinh thường.Đối với việc này, Lưu tỷ chỉ có thể bất đắc dĩ cười cười một chút.Nghĩ thầm, nghệ sĩ nhà mình cùng Diệp công tử thật không hổ danh là bạn tốt, phong cách nói chuyện, và bộ dạng làm việc dường như đều giống nhau thì phải.Nhưng mà, cũng thật là rất thú vị.*Hai ngày sau, Diệp Sơ Dương lại lần nữa về tới đoàn phim.Thời điểm cùng Bách Minh Nguyệt đấu trí đấu dũng, Diệp Sơ Dương diễn trong cũng không tệ. Ngược lại vì tâm trạng Diệp Sơ Dương thực sự rất tốt. Lúc này quãng đường quay diễn cũng đi được nửa chặng rồi.Hiện tại việc quay phim yêu cầu Diệp Sơ Dương phải mặc trang phục diễn, trang điểm, và hát tuồng ở lê viên.Ngày này, thiếu niên một thân hoa đán diễn trước ống kính, trang điểm mềm mại, hóa trang thành một con hát mềm mại phong tình vạn chủng.Mấy người Nhiếp Tử Diệu nhìn trang phục quyến rũ trên người, nhịn không được vỗ tay cảm khái.“Tôi phát hiện đôi mắt đạo diễn Tả Học Đồng thật sự có độc, Diệp Tử, cậu thực sự rất thích hợp với cách trang điểm này.” Nhiếp Tử Diệu cảm khái nói.Vốn dĩ Diệp Sơ Dương so với các nam diễn viên đều có vài sự khác biệt.So sánh với những người tráng kiện khác thì Diệp Sơ Dương có vẻ nhu mỹ hơn, từ nhu mỹ này rất xứng với nhân vật, có thể nói là tuyệt phối.Dáng điệu, cùng với cặp mắt đào hoa nhu tình như nước kia, lại vẽ thêm đuôi mắt nữa, quả thực hớp hồn. Lúc này, sau khi nghe được câu nói của Nhiếp Tử Diệu, những diễn viên quần chúng đang đứng bên hóng chuyện cũng sôi nổi gật đầu, mà cùng lúc đó, Đoàn Kiệt cũng quay đầu lại ánh mắt lộ vẻ tán thưởng với đạo diễn Tả Học Đồng, cười hỏi “Đạo diễn, có thể chụp ảnh và up lên không?”Vốn dĩ vào thời điểm chụp ảnh tạo hình, Tả Học Đồng vẫn chưa an bài ảnh chụp như vậy.Vì sao à?Đơn giản là muốn cho đại chúng một trận kinh ngạc mà thôi.Lúc này, nghe được Đoàn Kiệt nòi vậy, Tả Học Đồng trầm tư một chút, cuối cùng vẫn là gật gật đầu, “Có thể. Nhưng mà vẫn là up trên weibo Official đã. Làm cho nóng lên một chút.”Tuy nói bộ phim này, Tả Học Đồng không phải hướng đến doanh thu phòng vé. Nhưng nếu vừa có thể đạt doanh thu phòng vé vừa có thể lấy giải thưởng thì kết quả không còn gì tốt hơn.Đây có lẽ sẽ là một điều thực sự tốt để gây sốt, sẽ làm cho các cư dân mạng không quên rằng vẫn còn sự tồn tại của bộ phimNghe những lời này của Tả Học Đồng, những người ở hiện trường đều gật gật đầu, trên tay cầm điện thoại di động, không kìm nén được mà muốn động thủ ngay.Với việc này, Diệp Sơ Dương người bị trở thành nhân vật chính đang bị con khỉ xem xét thật ra lại đang không có ý kiến gì.Chỉ nói một câu với Đoàn Kiệt, “Chụp xong thì đưa lại cho tôi một bản sao.” Cô sẽ cho chú út của cô xem cô hóa trang thế nào.

Edit: Tử Đằng

Đúng là Nancy tỷ tỷ mà.

Diệp Sơ Dương nghe đến hai chữ “mẹ nuôi”, khóe miệng cười cười một chút, sau đó nói, “Tạm biệt!”

Giây phút tiếp theo, cô đỏ mặt nhìn điện thoại.

Đầu bên kia Mạc Tử Nghiên sau khi đột nhiên bị cúp điện thoại, tức khắc nhướng mày.

Tiểu nha đầu này, ta thực sự nghiêm túc báo cho một câu, lại còn thẹn thùng nữa.

Mạc Tử Nghiên tâm tình rất tốt, hừ một cái đi vào phòng ngủ. Lưu tỷ - người đại diện của cô, sau khi nhìn thấy cô trở về, vội vàng vẫy vẫy tay, “Sao đi ra ngoài lâu như vậy? Nhanh trang điểm đi.”

“Đi ra ngoài để cùng người nào đó hàn huyên một chút đạo lý nhân sinh, hơn nữa cảm thấy có chút kích động hy vọng tôi sẽ trở thành mẹ nuôi.”

Ở bên cạnh Diệp Sơ Dương một thời gian dài, bản lĩnh cợt nhả của Mạc Tử Nghiên đúng là không thể khinh thường.

Đối với việc này, Lưu tỷ chỉ có thể bất đắc dĩ cười cười một chút.

Nghĩ thầm, nghệ sĩ nhà mình cùng Diệp công tử thật không hổ danh là bạn tốt, phong cách nói chuyện, và bộ dạng làm việc dường như đều giống nhau thì phải.

Nhưng mà, cũng thật là rất thú vị.

*

Hai ngày sau, Diệp Sơ Dương lại lần nữa về tới đoàn phim.

Thời điểm cùng Bách Minh Nguyệt đấu trí đấu dũng, Diệp Sơ Dương diễn trong cũng không tệ. Ngược lại vì tâm trạng Diệp Sơ Dương thực sự rất tốt. Lúc này quãng đường quay diễn cũng đi được nửa chặng rồi.

Hiện tại việc quay phim yêu cầu Diệp Sơ Dương phải mặc trang phục diễn, trang điểm, và hát tuồng ở lê viên.

Ngày này, thiếu niên một thân hoa đán diễn trước ống kính, trang điểm mềm mại, hóa trang thành một con hát mềm mại phong tình vạn chủng.

Mấy người Nhiếp Tử Diệu nhìn trang phục quyến rũ trên người, nhịn không được vỗ tay cảm khái.

“Tôi phát hiện đôi mắt đạo diễn Tả Học Đồng thật sự có độc, Diệp Tử, cậu thực sự rất thích hợp với cách trang điểm này.” Nhiếp Tử Diệu cảm khái nói.

Vốn dĩ Diệp Sơ Dương so với các nam diễn viên đều có vài sự khác biệt.

So sánh với những người tráng kiện khác thì Diệp Sơ Dương có vẻ nhu mỹ hơn, từ nhu mỹ này rất xứng với nhân vật, có thể nói là tuyệt phối.

Dáng điệu, cùng với cặp mắt đào hoa nhu tình như nước kia, lại vẽ thêm đuôi mắt nữa, quả thực hớp hồn. 

Lúc này, sau khi nghe được câu nói của Nhiếp Tử Diệu, những diễn viên quần chúng đang đứng bên hóng chuyện cũng sôi nổi gật đầu, mà cùng lúc đó, Đoàn Kiệt cũng quay đầu lại ánh mắt lộ vẻ tán thưởng với đạo diễn Tả Học Đồng, cười hỏi “Đạo diễn, có thể chụp ảnh và up lên không?”

Vốn dĩ vào thời điểm chụp ảnh tạo hình, Tả Học Đồng vẫn chưa an bài ảnh chụp như vậy.

Vì sao à?

Đơn giản là muốn cho đại chúng một trận kinh ngạc mà thôi.

Lúc này, nghe được Đoàn Kiệt nòi vậy, Tả Học Đồng trầm tư một chút, cuối cùng vẫn là gật gật đầu, “Có thể. Nhưng mà vẫn là up trên weibo Official đã. Làm cho nóng lên một chút.”

Tuy nói bộ phim này, Tả Học Đồng không phải hướng đến doanh thu phòng vé. Nhưng nếu vừa có thể đạt doanh thu phòng vé vừa có thể lấy giải thưởng thì kết quả không còn gì tốt hơn.

Đây có lẽ sẽ là một điều thực sự tốt để gây sốt, sẽ làm cho các cư dân mạng không quên rằng vẫn còn sự tồn tại của bộ phim

Nghe những lời này của Tả Học Đồng, những người ở hiện trường đều gật gật đầu, trên tay cầm điện thoại di động, không kìm nén được mà muốn động thủ ngay.

Với việc này, Diệp Sơ Dương người bị trở thành nhân vật chính đang bị con khỉ xem xét thật ra lại đang không có ý kiến gì.

Chỉ nói một câu với Đoàn Kiệt, “Chụp xong thì đưa lại cho tôi một bản sao.” Cô sẽ cho chú út của cô xem cô hóa trang thế nào.

Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)Tác giả: Thỏ Kỉ Đích Hồ La BắcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh "Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!"  "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!"  "..."  Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại.  Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn...  Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn.  Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô.  Là tay của Diệp Sơ Dương.  Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu.  Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười.  Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam.  "Này người anh em, cậu… Edit: Tử ĐằngĐúng là Nancy tỷ tỷ mà.Diệp Sơ Dương nghe đến hai chữ “mẹ nuôi”, khóe miệng cười cười một chút, sau đó nói, “Tạm biệt!”Giây phút tiếp theo, cô đỏ mặt nhìn điện thoại.Đầu bên kia Mạc Tử Nghiên sau khi đột nhiên bị cúp điện thoại, tức khắc nhướng mày.Tiểu nha đầu này, ta thực sự nghiêm túc báo cho một câu, lại còn thẹn thùng nữa.Mạc Tử Nghiên tâm tình rất tốt, hừ một cái đi vào phòng ngủ. Lưu tỷ - người đại diện của cô, sau khi nhìn thấy cô trở về, vội vàng vẫy vẫy tay, “Sao đi ra ngoài lâu như vậy? Nhanh trang điểm đi.”“Đi ra ngoài để cùng người nào đó hàn huyên một chút đạo lý nhân sinh, hơn nữa cảm thấy có chút kích động hy vọng tôi sẽ trở thành mẹ nuôi.”Ở bên cạnh Diệp Sơ Dương một thời gian dài, bản lĩnh cợt nhả của Mạc Tử Nghiên đúng là không thể khinh thường.Đối với việc này, Lưu tỷ chỉ có thể bất đắc dĩ cười cười một chút.Nghĩ thầm, nghệ sĩ nhà mình cùng Diệp công tử thật không hổ danh là bạn tốt, phong cách nói chuyện, và bộ dạng làm việc dường như đều giống nhau thì phải.Nhưng mà, cũng thật là rất thú vị.*Hai ngày sau, Diệp Sơ Dương lại lần nữa về tới đoàn phim.Thời điểm cùng Bách Minh Nguyệt đấu trí đấu dũng, Diệp Sơ Dương diễn trong cũng không tệ. Ngược lại vì tâm trạng Diệp Sơ Dương thực sự rất tốt. Lúc này quãng đường quay diễn cũng đi được nửa chặng rồi.Hiện tại việc quay phim yêu cầu Diệp Sơ Dương phải mặc trang phục diễn, trang điểm, và hát tuồng ở lê viên.Ngày này, thiếu niên một thân hoa đán diễn trước ống kính, trang điểm mềm mại, hóa trang thành một con hát mềm mại phong tình vạn chủng.Mấy người Nhiếp Tử Diệu nhìn trang phục quyến rũ trên người, nhịn không được vỗ tay cảm khái.“Tôi phát hiện đôi mắt đạo diễn Tả Học Đồng thật sự có độc, Diệp Tử, cậu thực sự rất thích hợp với cách trang điểm này.” Nhiếp Tử Diệu cảm khái nói.Vốn dĩ Diệp Sơ Dương so với các nam diễn viên đều có vài sự khác biệt.So sánh với những người tráng kiện khác thì Diệp Sơ Dương có vẻ nhu mỹ hơn, từ nhu mỹ này rất xứng với nhân vật, có thể nói là tuyệt phối.Dáng điệu, cùng với cặp mắt đào hoa nhu tình như nước kia, lại vẽ thêm đuôi mắt nữa, quả thực hớp hồn. Lúc này, sau khi nghe được câu nói của Nhiếp Tử Diệu, những diễn viên quần chúng đang đứng bên hóng chuyện cũng sôi nổi gật đầu, mà cùng lúc đó, Đoàn Kiệt cũng quay đầu lại ánh mắt lộ vẻ tán thưởng với đạo diễn Tả Học Đồng, cười hỏi “Đạo diễn, có thể chụp ảnh và up lên không?”Vốn dĩ vào thời điểm chụp ảnh tạo hình, Tả Học Đồng vẫn chưa an bài ảnh chụp như vậy.Vì sao à?Đơn giản là muốn cho đại chúng một trận kinh ngạc mà thôi.Lúc này, nghe được Đoàn Kiệt nòi vậy, Tả Học Đồng trầm tư một chút, cuối cùng vẫn là gật gật đầu, “Có thể. Nhưng mà vẫn là up trên weibo Official đã. Làm cho nóng lên một chút.”Tuy nói bộ phim này, Tả Học Đồng không phải hướng đến doanh thu phòng vé. Nhưng nếu vừa có thể đạt doanh thu phòng vé vừa có thể lấy giải thưởng thì kết quả không còn gì tốt hơn.Đây có lẽ sẽ là một điều thực sự tốt để gây sốt, sẽ làm cho các cư dân mạng không quên rằng vẫn còn sự tồn tại của bộ phimNghe những lời này của Tả Học Đồng, những người ở hiện trường đều gật gật đầu, trên tay cầm điện thoại di động, không kìm nén được mà muốn động thủ ngay.Với việc này, Diệp Sơ Dương người bị trở thành nhân vật chính đang bị con khỉ xem xét thật ra lại đang không có ý kiến gì.Chỉ nói một câu với Đoàn Kiệt, “Chụp xong thì đưa lại cho tôi một bản sao.” Cô sẽ cho chú út của cô xem cô hóa trang thế nào.

Chương 955