"Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!"  "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!"  "..."  Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại.  Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn...  Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn.  Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô.  Là tay của Diệp Sơ Dương.  Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu.  Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười.  Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam.  "Này người anh em, cậu…

Chương 1207: Học hết chân truyền

Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)Tác giả: Thỏ Kỉ Đích Hồ La BắcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh "Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!"  "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!"  "..."  Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại.  Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn...  Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn.  Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô.  Là tay của Diệp Sơ Dương.  Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu.  Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười.  Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam.  "Này người anh em, cậu… Editor: Tiện ThầnDiệp Sơ Dương đang nghe Đoạn Kiệt tràn đầy ước vọng cầu sinh trả lời, nhịn không được duỗi tay véo ấn đường. Thật đúng là học đến hết chân truyền của cô rồi.Diệp Sơ Dương bị phản ứng cơ trí của Đoạn Kiệt làm cho sợ ngây người, đồng thời bị ảnh hưởng còn có một Diệp Tu Bạch.Nghe những lời Đoạn Kiệt nói, Diệp Tu Bạch theo bản năng để mắt lên người Diệp Sơ Dương. Không hề nghi ngờ, có thể có phản ứng xuất sắc như vậy nhất định là bị nhóc con nhà hắn dạy dỗ thành. Tuy rằng biết Đoạn Kiệt chỉ đơn thuần nói nhảm nhưng Diệp Tu Bạch không chút nào thèm để ý. Chỉ cần phương hướng của Đoạn Kiệt đúng thì không có gì vấn đề cả.Nghĩ đến đây, Diệp Tu Bạch cũng không tiếp tục dọa Đoạn Kiệt mà là đạm thanh nói, “Chuyện này cậu không cần xen vào, Mộ Tấn Hoa sẽ giải quyết.”A?Đoạn Kiệt nghe một câu như thế cũng có vài phần ngoài ý muốn chớp chớp mắt. Hiển nhiên, hắn có chút kinh ngạc với Diệp Tu Bạch.Cảm giác Diệp tam gia hình như vô cùng bình tĩnh? Còn nữa, Mộ Tấn Hoa sẽ giải quyết? Ý nói Diệp Tu Bạch đã bàn bạc với Mộ Tấn Hoa trước rồi? Vậy thì hình như không cần hắn lo lắng. Nghĩ đến đây, Đoạn Kiệt cũng hết rối rắm, chỉ là gật gật đầu nói, “Tôi biết rồi.”Dứt lời, Diệp Tu Bạch cùng Đoạn Kiệt cũng không còn gì để nói, anh đưa điện thoại di động cho Diệp Sơ Dương. Giây tiếp theo Diệp Sơ Dương liền nhận được tin nhắn từ Đoạn Kiệt.【 Cửu Thiếu, không có việc gì thì đừng lướt Weibo. Hai ngày tiếp theo cũng không cần ra ngoài, nhớ rõ bảo vệ tốt bản thân. 】Diệp Sơ Dương đọc được tin nhắn, trong mắt toát ra ý cười. Đoạn Kiệt này thực lòng quan tâm cô. Tuy nói hiện tại quan hệ của Diệp Sơ Dương cùng Diệp Tu Bạch bị đưa ra ánh sáng, nhưng trên thực tế, Diệp Sơ Dương có Diệp Tu Bạch che chở, sau lưng còn có một Diệp gia to bự, giới giải trí hỗn loạn không ở được nữa thì có sao? Cô vẫn có thể tiếp tục sống vui vẻ. Kỳ thật cũng không cần thiết lo lắng.Nhưng ở chung cùng Diệp Sơ Dương một thời gian như vậy, Đoạn Kiệt thực sự xem Diệp Sơ Dương như em trai ruột thịt.Diệp Sơ Dương vừa cười gửi lại đối phương chữ “Được”, vừa mở Weibo, nhìn về phía Diệp Tu Bạch, “Chú đã biết rồi?”Nghe vậy, Diệp Tu Bạch lên tiếng, anh nhìn động tác đối phương, ánh mắt lóe lên, “Sáng nay Mộ Tấn Hoa gọi điện thoại cho tôi.” Nói xong anh lại nói, “Không phải người đại diện bảo cậu không cần xem Weibo sao?”“Cháu biết chứ. Nhưng cháu nhịn không được.” Diệp Sơ Dương vô tội ngước mắt.Tuy rằng cô cũng có thể lường trước tình huống trên Weibo hiện tại, đơn giản chính là cùng nhau chửi cô. Nhưng con người cô ấy mà, muốn nhịn cũng nhịn không được.Chỉ là Diệp Sơ Dương không nghĩ tới, chẳng sợ cô muốn xem tình huống hiện tại trên Weibo, muốn xem cũng xem không được.Lỗi hệ thống. Đi tớ đi lui đều là mấy chữ như vậy. Diệp Sơ Dương mặt vô biểu tình ném di động nhìn về phía Diệp Tu Bạch. Thấy thế, người sau vỗ vỗ đầu cô, “ Sever Weibo tê liệt rồi.”Diệp Sơ Dương: “……”Không biết có phải ảo giác của cô hay không, thời điểm Diệp Tu Bạch nói mấy chữ kia hình như vô cùng tự hào? Là ảo giác? Nhất định là ảo giác. Có tên thiểu năng trí tuệ nào sẽ để ý mấy chuyện khác vào lúc này? Chắc chắn không tồn tại đúng không?Nghĩ đến đây, Diệp Sơ Dương gật đầu sau đó thở dài một hơi, “Chú út này, bây giờ phải làm sao đây? Chuyện này làm lớn như vậy, ông nội khẳng định cũng sẽ biết.”

Editor: Tiện Thần

Diệp Sơ Dương đang nghe Đoạn Kiệt tràn đầy ước vọng cầu sinh trả lời, nhịn không được duỗi tay véo ấn đường. Thật đúng là học đến hết chân truyền của cô rồi.

Diệp Sơ Dương bị phản ứng cơ trí của Đoạn Kiệt làm cho sợ ngây người, đồng thời bị ảnh hưởng còn có một Diệp Tu Bạch.

Nghe những lời Đoạn Kiệt nói, Diệp Tu Bạch theo bản năng để mắt lên người Diệp Sơ Dương. Không hề nghi ngờ, có thể có phản ứng xuất sắc như vậy nhất định là bị nhóc con nhà hắn dạy dỗ thành. Tuy rằng biết Đoạn Kiệt chỉ đơn thuần nói nhảm nhưng Diệp Tu Bạch không chút nào thèm để ý. Chỉ cần phương hướng của Đoạn Kiệt đúng thì không có gì vấn đề cả.

Nghĩ đến đây, Diệp Tu Bạch cũng không tiếp tục dọa Đoạn Kiệt mà là đạm thanh nói, “Chuyện này cậu không cần xen vào, Mộ Tấn Hoa sẽ giải quyết.”

A?

Đoạn Kiệt nghe một câu như thế cũng có vài phần ngoài ý muốn chớp chớp mắt. Hiển nhiên, hắn có chút kinh ngạc với Diệp Tu Bạch.

Cảm giác Diệp tam gia hình như vô cùng bình tĩnh? Còn nữa, Mộ Tấn Hoa sẽ giải quyết? Ý nói Diệp Tu Bạch đã bàn bạc với Mộ Tấn Hoa trước rồi? Vậy thì hình như không cần hắn lo lắng. Nghĩ đến đây, Đoạn Kiệt cũng hết rối rắm, chỉ là gật gật đầu nói, “Tôi biết rồi.”

Dứt lời, Diệp Tu Bạch cùng Đoạn Kiệt cũng không còn gì để nói, anh đưa điện thoại di động cho Diệp Sơ Dương. Giây tiếp theo Diệp Sơ Dương liền nhận được tin nhắn từ Đoạn Kiệt.

【 Cửu Thiếu, không có việc gì thì đừng lướt Weibo. Hai ngày tiếp theo cũng không cần ra ngoài, nhớ rõ bảo vệ tốt bản thân. 】

Diệp Sơ Dương đọc được tin nhắn, trong mắt toát ra ý cười. Đoạn Kiệt này thực lòng quan tâm cô. Tuy nói hiện tại quan hệ của Diệp Sơ Dương cùng Diệp Tu Bạch bị đưa ra ánh sáng, nhưng trên thực tế, Diệp Sơ Dương có Diệp Tu Bạch che chở, sau lưng còn có một Diệp gia to bự, giới giải trí hỗn loạn không ở được nữa thì có sao? Cô vẫn có thể tiếp tục sống vui vẻ. Kỳ thật cũng không cần thiết lo lắng.

Nhưng ở chung cùng Diệp Sơ Dương một thời gian như vậy, Đoạn Kiệt thực sự xem Diệp Sơ Dương như em trai ruột thịt.

Diệp Sơ Dương vừa cười gửi lại đối phương chữ “Được”, vừa mở Weibo, nhìn về phía Diệp Tu Bạch, “Chú đã biết rồi?”

Nghe vậy, Diệp Tu Bạch lên tiếng, anh nhìn động tác đối phương, ánh mắt lóe lên, “Sáng nay Mộ Tấn Hoa gọi điện thoại cho tôi.” Nói xong anh lại nói, “Không phải người đại diện bảo cậu không cần xem Weibo sao?”

“Cháu biết chứ. Nhưng cháu nhịn không được.” Diệp Sơ Dương vô tội ngước mắt.

Tuy rằng cô cũng có thể lường trước tình huống trên Weibo hiện tại, đơn giản chính là cùng nhau chửi cô. Nhưng con người cô ấy mà, muốn nhịn cũng nhịn không được.

Chỉ là Diệp Sơ Dương không nghĩ tới, chẳng sợ cô muốn xem tình huống hiện tại trên Weibo, muốn xem cũng xem không được.

Lỗi hệ thống. Đi tớ đi lui đều là mấy chữ như vậy. Diệp Sơ Dương mặt vô biểu tình ném di động nhìn về phía Diệp Tu Bạch. Thấy thế, người sau vỗ vỗ đầu cô, “ Sever Weibo tê liệt rồi.”

Diệp Sơ Dương: “……”

Không biết có phải ảo giác của cô hay không, thời điểm Diệp Tu Bạch nói mấy chữ kia hình như vô cùng tự hào? Là ảo giác? Nhất định là ảo giác. Có tên thiểu năng trí tuệ nào sẽ để ý mấy chuyện khác vào lúc này? Chắc chắn không tồn tại đúng không?

Nghĩ đến đây, Diệp Sơ Dương gật đầu sau đó thở dài một hơi, “Chú út này, bây giờ phải làm sao đây? Chuyện này làm lớn như vậy, ông nội khẳng định cũng sẽ biết.”

Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)Tác giả: Thỏ Kỉ Đích Hồ La BắcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh "Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!"  "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!"  "..."  Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại.  Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn...  Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn.  Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô.  Là tay của Diệp Sơ Dương.  Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu.  Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười.  Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam.  "Này người anh em, cậu… Editor: Tiện ThầnDiệp Sơ Dương đang nghe Đoạn Kiệt tràn đầy ước vọng cầu sinh trả lời, nhịn không được duỗi tay véo ấn đường. Thật đúng là học đến hết chân truyền của cô rồi.Diệp Sơ Dương bị phản ứng cơ trí của Đoạn Kiệt làm cho sợ ngây người, đồng thời bị ảnh hưởng còn có một Diệp Tu Bạch.Nghe những lời Đoạn Kiệt nói, Diệp Tu Bạch theo bản năng để mắt lên người Diệp Sơ Dương. Không hề nghi ngờ, có thể có phản ứng xuất sắc như vậy nhất định là bị nhóc con nhà hắn dạy dỗ thành. Tuy rằng biết Đoạn Kiệt chỉ đơn thuần nói nhảm nhưng Diệp Tu Bạch không chút nào thèm để ý. Chỉ cần phương hướng của Đoạn Kiệt đúng thì không có gì vấn đề cả.Nghĩ đến đây, Diệp Tu Bạch cũng không tiếp tục dọa Đoạn Kiệt mà là đạm thanh nói, “Chuyện này cậu không cần xen vào, Mộ Tấn Hoa sẽ giải quyết.”A?Đoạn Kiệt nghe một câu như thế cũng có vài phần ngoài ý muốn chớp chớp mắt. Hiển nhiên, hắn có chút kinh ngạc với Diệp Tu Bạch.Cảm giác Diệp tam gia hình như vô cùng bình tĩnh? Còn nữa, Mộ Tấn Hoa sẽ giải quyết? Ý nói Diệp Tu Bạch đã bàn bạc với Mộ Tấn Hoa trước rồi? Vậy thì hình như không cần hắn lo lắng. Nghĩ đến đây, Đoạn Kiệt cũng hết rối rắm, chỉ là gật gật đầu nói, “Tôi biết rồi.”Dứt lời, Diệp Tu Bạch cùng Đoạn Kiệt cũng không còn gì để nói, anh đưa điện thoại di động cho Diệp Sơ Dương. Giây tiếp theo Diệp Sơ Dương liền nhận được tin nhắn từ Đoạn Kiệt.【 Cửu Thiếu, không có việc gì thì đừng lướt Weibo. Hai ngày tiếp theo cũng không cần ra ngoài, nhớ rõ bảo vệ tốt bản thân. 】Diệp Sơ Dương đọc được tin nhắn, trong mắt toát ra ý cười. Đoạn Kiệt này thực lòng quan tâm cô. Tuy nói hiện tại quan hệ của Diệp Sơ Dương cùng Diệp Tu Bạch bị đưa ra ánh sáng, nhưng trên thực tế, Diệp Sơ Dương có Diệp Tu Bạch che chở, sau lưng còn có một Diệp gia to bự, giới giải trí hỗn loạn không ở được nữa thì có sao? Cô vẫn có thể tiếp tục sống vui vẻ. Kỳ thật cũng không cần thiết lo lắng.Nhưng ở chung cùng Diệp Sơ Dương một thời gian như vậy, Đoạn Kiệt thực sự xem Diệp Sơ Dương như em trai ruột thịt.Diệp Sơ Dương vừa cười gửi lại đối phương chữ “Được”, vừa mở Weibo, nhìn về phía Diệp Tu Bạch, “Chú đã biết rồi?”Nghe vậy, Diệp Tu Bạch lên tiếng, anh nhìn động tác đối phương, ánh mắt lóe lên, “Sáng nay Mộ Tấn Hoa gọi điện thoại cho tôi.” Nói xong anh lại nói, “Không phải người đại diện bảo cậu không cần xem Weibo sao?”“Cháu biết chứ. Nhưng cháu nhịn không được.” Diệp Sơ Dương vô tội ngước mắt.Tuy rằng cô cũng có thể lường trước tình huống trên Weibo hiện tại, đơn giản chính là cùng nhau chửi cô. Nhưng con người cô ấy mà, muốn nhịn cũng nhịn không được.Chỉ là Diệp Sơ Dương không nghĩ tới, chẳng sợ cô muốn xem tình huống hiện tại trên Weibo, muốn xem cũng xem không được.Lỗi hệ thống. Đi tớ đi lui đều là mấy chữ như vậy. Diệp Sơ Dương mặt vô biểu tình ném di động nhìn về phía Diệp Tu Bạch. Thấy thế, người sau vỗ vỗ đầu cô, “ Sever Weibo tê liệt rồi.”Diệp Sơ Dương: “……”Không biết có phải ảo giác của cô hay không, thời điểm Diệp Tu Bạch nói mấy chữ kia hình như vô cùng tự hào? Là ảo giác? Nhất định là ảo giác. Có tên thiểu năng trí tuệ nào sẽ để ý mấy chuyện khác vào lúc này? Chắc chắn không tồn tại đúng không?Nghĩ đến đây, Diệp Sơ Dương gật đầu sau đó thở dài một hơi, “Chú út này, bây giờ phải làm sao đây? Chuyện này làm lớn như vậy, ông nội khẳng định cũng sẽ biết.”

Chương 1207: Học hết chân truyền