Tác giả:

"Mày mới mười sáu tuổi mà đã không muốn đi học? Chơi game thì có kiếm được cơm mà bỏ vào mồm không?" "Con đâu phải chỉ chơi game không, giấc mơ của con là trở thành một game thủ chuyên nghiệp đấy! Mấy chuyện học hành thi cử gì đó không hợp với con!" Chỉ nghe thôi Cao Thanh Thu đã biết chắc chắn là cậu em trai đang cãi nhau với mẹ về chuyện đi học hay không đây mà. Cô đang định quay người bước đi, lại nghe em trai nói: "Vả lại nhà mình nghèo thế này, chị sắp lên đại học rồi, nhà mình làm gì có nhiều tiền để cả hai chị em con cùng đi học chứ." "Lên đại học cái gì? Chị mày sắp phải lấy chồng rồi. Ba mày đã chọn sẵn cho nó một mối khá lắm, chỉ cần gả nó đi là nhà mình có thể hưởng phúc." "Cái gì? Mẹ để chị lấy chồng á? Chị có biết không?" Cao Thanh Thu khựng bước. Phải chăng cô nghe nhầm rồi? Cô mới mười tám tuổi, tuy theo chứng minh nhân dân đã là hai mươi, nhưng đó là vì bố mẹ đã khai gian cô thêm hai tuổi để không bị phạt tiền do kế hoạch hóa gia đình có quy định, nếu con đầu là nữ thì…

Chương 729

Kết Hôn Nhanh ChóngTác giả: Duy ThànhTruyện Ngôn Tình"Mày mới mười sáu tuổi mà đã không muốn đi học? Chơi game thì có kiếm được cơm mà bỏ vào mồm không?" "Con đâu phải chỉ chơi game không, giấc mơ của con là trở thành một game thủ chuyên nghiệp đấy! Mấy chuyện học hành thi cử gì đó không hợp với con!" Chỉ nghe thôi Cao Thanh Thu đã biết chắc chắn là cậu em trai đang cãi nhau với mẹ về chuyện đi học hay không đây mà. Cô đang định quay người bước đi, lại nghe em trai nói: "Vả lại nhà mình nghèo thế này, chị sắp lên đại học rồi, nhà mình làm gì có nhiều tiền để cả hai chị em con cùng đi học chứ." "Lên đại học cái gì? Chị mày sắp phải lấy chồng rồi. Ba mày đã chọn sẵn cho nó một mối khá lắm, chỉ cần gả nó đi là nhà mình có thể hưởng phúc." "Cái gì? Mẹ để chị lấy chồng á? Chị có biết không?" Cao Thanh Thu khựng bước. Phải chăng cô nghe nhầm rồi? Cô mới mười tám tuổi, tuy theo chứng minh nhân dân đã là hai mươi, nhưng đó là vì bố mẹ đã khai gian cô thêm hai tuổi để không bị phạt tiền do kế hoạch hóa gia đình có quy định, nếu con đầu là nữ thì… Hoa Ngọc Thành chống tay lên vách tường, tạo thành tư thế dồn cô dựa sát vào tường " Anh cũng không muốn quản em, nhưng mà... Ngày nào anh làm việc cũng thấy em lởn vởn trước mặt anh, có muốn mặc kệ em cũng khó."" Em lởn vởn trước mặt anh lúc nào chứ?" Cao Thanh Thu cảm thấy có chút buồn cười.Hoa Ngọc Thành cười tình, "Vậy chắc do anh nhớ em quá nên xuất hiện ảo giác rồi?""..."Anh ôm lấy cô, hôn nhẹ lên môi cô một cái, nói " Anh đi thay quần áo."Cao Thanh Thu bị anh hôn đến mặt đỏ tim chạy loạn lồng ngực, ngây ngốc gật đầu, " Vâng."Anh tự nhiên lấy balô của cô, nhân tiện giúp cô mang lên phòng.Cao Thanh Thu ở trong phòng bếp rửa tay, hôm nay dì Ngô xin nghỉ, cô phải tự xuống bếp nấu cơm, một lúc sau đã nhìn thấy Hoa Ngọc Thành từ trên lầu đi xuống.Anh thay quần áo khác, nhìn thấy Cao Thanh Thu đang nấu cơm, hỏi: " hôm nay dì Ngô không có ở đây à?"" Dì ấy xin nghỉ hôm nay rồi."Hoa Ngọc Thành từ phía sau ôm cô, "Nếu không đi ra ngoài ăn đi?"Nhìn thấy cô lúi húi nấu cơm rồi lại ăn một mình, anh lại có chút đau lòng.Nhưng hôm nay anh đã hẹn xong với người ta.Cao Thanh Thu nói: "Không cần đâu, em cũng sắp nấu xong rồi, hơn nữa, chỉ có một mình đi ra bên ngoài ăn còn phiền phức hơn."Cô ngẩng đầu, hôn lên má anh một cái, " Anh mau đi đi, em ăn một mình được mà. Em có phải trẻ con đâu?"Tự nấu tự ăn cũng đâu phải chuyện gì to tát.Hoa Ngọc Thành nói: "Buổi tối nhớ phải đi ngủ sớm đấy, chắc hôm nay anh sẽ về hơi muộn ""Ừm."...Buổi tối, hơn mười giờ, Hoa Ngọc Thành bàn xong công việc, đang định ra về, còn suy nghĩ có nên gọi điện thoại cho Cao Thanh Thu hay không, nhưng lại sợ cô ngủ rồi nên không dám gọi.Anh vừa lên xe, bảo tài xế lái xế về nhà thì Cố Sùng Lâm gọi điện thoại cho anh.Anh nhận máy, nói "A lô.""Dương Nhạc Linh tự sát rồi."Hoa Ngọc Thành dừng một chút, nhìn ngoài cửa sổ, Cố Sùng Lâm nói tiếp: " Cô ta uống rất nhiều thuốc ngủ, đã đưa đến bệnh viện rồi, tôi nói với với cậu một tiếng để cậu biết."Dương Nhạc Linh là người ham sống, cô ta làm ra loại chuyện này khiến người ta không nghĩ tớiNgay cả Hoa Ngọc Thành cũng không nghĩ tới.Dù sao anh thấy, Dương Nhạc Linh ích kỷ như vậy, làm sao có thể làm ra loại chuyện này?Anh không lên tiếng, an tĩnh cúp điện thoại của Cố Sùng Lâm.

Hoa Ngọc Thành chống tay lên vách tường, tạo thành tư thế dồn cô dựa sát vào tường " Anh cũng không muốn quản em, nhưng mà... Ngày nào anh làm việc cũng thấy em lởn vởn trước mặt anh, có muốn mặc kệ em cũng khó."

" Em lởn vởn trước mặt anh lúc nào chứ?" Cao Thanh Thu cảm thấy có chút buồn cười.

Hoa Ngọc Thành cười tình, "Vậy chắc do anh nhớ em quá nên xuất hiện ảo giác rồi?"

"..."

Anh ôm lấy cô, hôn nhẹ lên môi cô một cái, nói " Anh đi thay quần áo."

Cao Thanh Thu bị anh hôn đến mặt đỏ tim chạy loạn lồng ngực, ngây ngốc gật đầu, " Vâng."

Anh tự nhiên lấy balô của cô, nhân tiện giúp cô mang lên phòng.

Cao Thanh Thu ở trong phòng bếp rửa tay, hôm nay dì Ngô xin nghỉ, cô phải tự xuống bếp nấu cơm, một lúc sau đã nhìn thấy Hoa Ngọc Thành từ trên lầu đi xuống.

Anh thay quần áo khác, nhìn thấy Cao Thanh Thu đang nấu cơm, hỏi: " hôm nay dì Ngô không có ở đây à?"

" Dì ấy xin nghỉ hôm nay rồi."

Hoa Ngọc Thành từ phía sau ôm cô, "Nếu không đi ra ngoài ăn đi?"

Nhìn thấy cô lúi húi nấu cơm rồi lại ăn một mình, anh lại có chút đau lòng.

Nhưng hôm nay anh đã hẹn xong với người ta.

Cao Thanh Thu nói: "Không cần đâu, em cũng sắp nấu xong rồi, hơn nữa, chỉ có một mình đi ra bên ngoài ăn còn phiền phức hơn."

Cô ngẩng đầu, hôn lên má anh một cái, " Anh mau đi đi, em ăn một mình được mà. Em có phải trẻ con đâu?"

Tự nấu tự ăn cũng đâu phải chuyện gì to tát.

Hoa Ngọc Thành nói: "Buổi tối nhớ phải đi ngủ sớm đấy, chắc hôm nay anh sẽ về hơi muộn "

"Ừm."

...

Buổi tối, hơn mười giờ, Hoa Ngọc Thành bàn xong công việc, đang định ra về, còn suy nghĩ có nên gọi điện thoại cho Cao Thanh Thu hay không, nhưng lại sợ cô ngủ rồi nên không dám gọi.

Anh vừa lên xe, bảo tài xế lái xế về nhà thì Cố Sùng Lâm gọi điện thoại cho anh.

Anh nhận máy, nói "A lô."

"Dương Nhạc Linh tự sát rồi."

Hoa Ngọc Thành dừng một chút, nhìn ngoài cửa sổ, Cố Sùng Lâm nói tiếp: " Cô ta uống rất nhiều thuốc ngủ, đã đưa đến bệnh viện rồi, tôi nói với với cậu một tiếng để cậu biết."

Dương Nhạc Linh là người ham sống, cô ta làm ra loại chuyện này khiến người ta không nghĩ tới

Ngay cả Hoa Ngọc Thành cũng không nghĩ tới.

Dù sao anh thấy, Dương Nhạc Linh ích kỷ như vậy, làm sao có thể làm ra loại chuyện này?

Anh không lên tiếng, an tĩnh cúp điện thoại của Cố Sùng Lâm.

Kết Hôn Nhanh ChóngTác giả: Duy ThànhTruyện Ngôn Tình"Mày mới mười sáu tuổi mà đã không muốn đi học? Chơi game thì có kiếm được cơm mà bỏ vào mồm không?" "Con đâu phải chỉ chơi game không, giấc mơ của con là trở thành một game thủ chuyên nghiệp đấy! Mấy chuyện học hành thi cử gì đó không hợp với con!" Chỉ nghe thôi Cao Thanh Thu đã biết chắc chắn là cậu em trai đang cãi nhau với mẹ về chuyện đi học hay không đây mà. Cô đang định quay người bước đi, lại nghe em trai nói: "Vả lại nhà mình nghèo thế này, chị sắp lên đại học rồi, nhà mình làm gì có nhiều tiền để cả hai chị em con cùng đi học chứ." "Lên đại học cái gì? Chị mày sắp phải lấy chồng rồi. Ba mày đã chọn sẵn cho nó một mối khá lắm, chỉ cần gả nó đi là nhà mình có thể hưởng phúc." "Cái gì? Mẹ để chị lấy chồng á? Chị có biết không?" Cao Thanh Thu khựng bước. Phải chăng cô nghe nhầm rồi? Cô mới mười tám tuổi, tuy theo chứng minh nhân dân đã là hai mươi, nhưng đó là vì bố mẹ đã khai gian cô thêm hai tuổi để không bị phạt tiền do kế hoạch hóa gia đình có quy định, nếu con đầu là nữ thì… Hoa Ngọc Thành chống tay lên vách tường, tạo thành tư thế dồn cô dựa sát vào tường " Anh cũng không muốn quản em, nhưng mà... Ngày nào anh làm việc cũng thấy em lởn vởn trước mặt anh, có muốn mặc kệ em cũng khó."" Em lởn vởn trước mặt anh lúc nào chứ?" Cao Thanh Thu cảm thấy có chút buồn cười.Hoa Ngọc Thành cười tình, "Vậy chắc do anh nhớ em quá nên xuất hiện ảo giác rồi?""..."Anh ôm lấy cô, hôn nhẹ lên môi cô một cái, nói " Anh đi thay quần áo."Cao Thanh Thu bị anh hôn đến mặt đỏ tim chạy loạn lồng ngực, ngây ngốc gật đầu, " Vâng."Anh tự nhiên lấy balô của cô, nhân tiện giúp cô mang lên phòng.Cao Thanh Thu ở trong phòng bếp rửa tay, hôm nay dì Ngô xin nghỉ, cô phải tự xuống bếp nấu cơm, một lúc sau đã nhìn thấy Hoa Ngọc Thành từ trên lầu đi xuống.Anh thay quần áo khác, nhìn thấy Cao Thanh Thu đang nấu cơm, hỏi: " hôm nay dì Ngô không có ở đây à?"" Dì ấy xin nghỉ hôm nay rồi."Hoa Ngọc Thành từ phía sau ôm cô, "Nếu không đi ra ngoài ăn đi?"Nhìn thấy cô lúi húi nấu cơm rồi lại ăn một mình, anh lại có chút đau lòng.Nhưng hôm nay anh đã hẹn xong với người ta.Cao Thanh Thu nói: "Không cần đâu, em cũng sắp nấu xong rồi, hơn nữa, chỉ có một mình đi ra bên ngoài ăn còn phiền phức hơn."Cô ngẩng đầu, hôn lên má anh một cái, " Anh mau đi đi, em ăn một mình được mà. Em có phải trẻ con đâu?"Tự nấu tự ăn cũng đâu phải chuyện gì to tát.Hoa Ngọc Thành nói: "Buổi tối nhớ phải đi ngủ sớm đấy, chắc hôm nay anh sẽ về hơi muộn ""Ừm."...Buổi tối, hơn mười giờ, Hoa Ngọc Thành bàn xong công việc, đang định ra về, còn suy nghĩ có nên gọi điện thoại cho Cao Thanh Thu hay không, nhưng lại sợ cô ngủ rồi nên không dám gọi.Anh vừa lên xe, bảo tài xế lái xế về nhà thì Cố Sùng Lâm gọi điện thoại cho anh.Anh nhận máy, nói "A lô.""Dương Nhạc Linh tự sát rồi."Hoa Ngọc Thành dừng một chút, nhìn ngoài cửa sổ, Cố Sùng Lâm nói tiếp: " Cô ta uống rất nhiều thuốc ngủ, đã đưa đến bệnh viện rồi, tôi nói với với cậu một tiếng để cậu biết."Dương Nhạc Linh là người ham sống, cô ta làm ra loại chuyện này khiến người ta không nghĩ tớiNgay cả Hoa Ngọc Thành cũng không nghĩ tới.Dù sao anh thấy, Dương Nhạc Linh ích kỷ như vậy, làm sao có thể làm ra loại chuyện này?Anh không lên tiếng, an tĩnh cúp điện thoại của Cố Sùng Lâm.

Chương 729