[ Ba ngày trước ] “Quân đội tiêu diệt 106 phần tử cực đoan vũ trang, 11 người thương vong, trước mắt vẫn đang tiếp tục chiến đấu.” “Đây là bản tin sáng sớm, tổng thống Adams phát biểu nhậm chức.” “Công nhân vệ sinh đường phố phát hiện một thi thể ở khu Brooklyn, nạn nhân người da trắng, nam, tuổi từ 35 đến 40, mặc áo khoác màu xám…” Mike xuyên qua kính chắn gió nhìn ra ngã tư đằng trước, đèn đỏ vẫn đang bật sáng, đường phố bên ngoài không một bóng người. Có lẽ bởi vì thời tiết, anh hơi suy tư, sáng sớm sương mù dày đặc, đèn đỏ cấm người đi lại đặc biệt dài đằng đẵng. Sáng sớm năm giờ, hiện tại chưa thể kết luận ngày hôm nay có phải là một ngày tồi tệ hay không, Mike vô thức dùng ngón trỏ gõ nhẹ lên tay lái, lắng nghe tin tốt và tin xấu phát sóng trong radio. Đèn xanh bật sáng, liếc nhìn kính chiếu hậu, sau khi vòng qua đầu phố, âm thanh phát thanh viên tin tức bắt đầu ngắt quãng. Trong khu vực chẳng phải tốt lành này, mọi thứ lại đều vô cùng hợp ý người —— Mặt đường ẩm ướt lầy lội,…
Chương 36: Nhà hàng Copley
Tiêm Bạch Thâm Uyên 4 – Ám KỳTác giả: DNAXTruyện Đam Mỹ, Truyện Trinh Thám[ Ba ngày trước ] “Quân đội tiêu diệt 106 phần tử cực đoan vũ trang, 11 người thương vong, trước mắt vẫn đang tiếp tục chiến đấu.” “Đây là bản tin sáng sớm, tổng thống Adams phát biểu nhậm chức.” “Công nhân vệ sinh đường phố phát hiện một thi thể ở khu Brooklyn, nạn nhân người da trắng, nam, tuổi từ 35 đến 40, mặc áo khoác màu xám…” Mike xuyên qua kính chắn gió nhìn ra ngã tư đằng trước, đèn đỏ vẫn đang bật sáng, đường phố bên ngoài không một bóng người. Có lẽ bởi vì thời tiết, anh hơi suy tư, sáng sớm sương mù dày đặc, đèn đỏ cấm người đi lại đặc biệt dài đằng đẵng. Sáng sớm năm giờ, hiện tại chưa thể kết luận ngày hôm nay có phải là một ngày tồi tệ hay không, Mike vô thức dùng ngón trỏ gõ nhẹ lên tay lái, lắng nghe tin tốt và tin xấu phát sóng trong radio. Đèn xanh bật sáng, liếc nhìn kính chiếu hậu, sau khi vòng qua đầu phố, âm thanh phát thanh viên tin tức bắt đầu ngắt quãng. Trong khu vực chẳng phải tốt lành này, mọi thứ lại đều vô cùng hợp ý người —— Mặt đường ẩm ướt lầy lội,… Hắn bước tới bên quầy tiếp tân, đặt đồng xu lên mặt bàn, bắt đầu gọi điện thoại.Ông chủ nhà hàng là người chất phác, liếc mắt nhìn đồng xu, rồi cũng không quan tâm thêm nữa.Đầu bên kia vẫn luôn đổ chuông, không ai bắt máy. Đặt ống nghe xuống, ông chủ yên lặng trả lại đồng xu cho hắn.Hắn lắc đầu, coi như chút tiền típ.Ông chủ nhìn hắn, kéo ngăn tủ lấy ra một thứ đặt vào bàn tay hắn.Một đầu đạn óng ánh.Theo đó, ông chủ lại cho hắn xem một thứ khác.Hắn hơi giật mình, nhưng cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.Đó là cái gì?Không cần nói với ai cả.
Hắn bước tới bên quầy tiếp tân, đặt đồng xu lên mặt bàn, bắt đầu gọi điện thoại.
Ông chủ nhà hàng là người chất phác, liếc mắt nhìn đồng xu, rồi cũng không quan tâm thêm nữa.
Đầu bên kia vẫn luôn đổ chuông, không ai bắt máy. Đặt ống nghe xuống, ông chủ yên lặng trả lại đồng xu cho hắn.
Hắn lắc đầu, coi như chút tiền típ.
Ông chủ nhìn hắn, kéo ngăn tủ lấy ra một thứ đặt vào bàn tay hắn.
Một đầu đạn óng ánh.
Theo đó, ông chủ lại cho hắn xem một thứ khác.
Hắn hơi giật mình, nhưng cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
Đó là cái gì?
Không cần nói với ai cả.
Tiêm Bạch Thâm Uyên 4 – Ám KỳTác giả: DNAXTruyện Đam Mỹ, Truyện Trinh Thám[ Ba ngày trước ] “Quân đội tiêu diệt 106 phần tử cực đoan vũ trang, 11 người thương vong, trước mắt vẫn đang tiếp tục chiến đấu.” “Đây là bản tin sáng sớm, tổng thống Adams phát biểu nhậm chức.” “Công nhân vệ sinh đường phố phát hiện một thi thể ở khu Brooklyn, nạn nhân người da trắng, nam, tuổi từ 35 đến 40, mặc áo khoác màu xám…” Mike xuyên qua kính chắn gió nhìn ra ngã tư đằng trước, đèn đỏ vẫn đang bật sáng, đường phố bên ngoài không một bóng người. Có lẽ bởi vì thời tiết, anh hơi suy tư, sáng sớm sương mù dày đặc, đèn đỏ cấm người đi lại đặc biệt dài đằng đẵng. Sáng sớm năm giờ, hiện tại chưa thể kết luận ngày hôm nay có phải là một ngày tồi tệ hay không, Mike vô thức dùng ngón trỏ gõ nhẹ lên tay lái, lắng nghe tin tốt và tin xấu phát sóng trong radio. Đèn xanh bật sáng, liếc nhìn kính chiếu hậu, sau khi vòng qua đầu phố, âm thanh phát thanh viên tin tức bắt đầu ngắt quãng. Trong khu vực chẳng phải tốt lành này, mọi thứ lại đều vô cùng hợp ý người —— Mặt đường ẩm ướt lầy lội,… Hắn bước tới bên quầy tiếp tân, đặt đồng xu lên mặt bàn, bắt đầu gọi điện thoại.Ông chủ nhà hàng là người chất phác, liếc mắt nhìn đồng xu, rồi cũng không quan tâm thêm nữa.Đầu bên kia vẫn luôn đổ chuông, không ai bắt máy. Đặt ống nghe xuống, ông chủ yên lặng trả lại đồng xu cho hắn.Hắn lắc đầu, coi như chút tiền típ.Ông chủ nhìn hắn, kéo ngăn tủ lấy ra một thứ đặt vào bàn tay hắn.Một đầu đạn óng ánh.Theo đó, ông chủ lại cho hắn xem một thứ khác.Hắn hơi giật mình, nhưng cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.Đó là cái gì?Không cần nói với ai cả.