Tác giả:

Đúng 12 giờ, tôi gửi lời nhắn chúc mừng sinh nhật đến Doãn An Thất. Tên đó lập tức gọi sang, vừa thở hồng hộc vừa nói chuyện như thể sợ người ta không biết mình đang làm gì. Tôi phun một tràng 300 chữ đủ các câu chúc sinh nhật vui vẻ, mỗi ngày đều hạnh phúc, phát tài phát đạt,... cho xong, ngay lúc chuẩn bị cúp máy thì Doãn An Thất la lên bảo tôi ngừng lại. Ngón tay tôi bấu lấy chiếc điện thoại, cố gắng lắm nhưng vẫn chẳng thể ấn nút đỏ ngắt kết nối. "Tiểu Bạch này, đừng giận anh nữa mà?" Tôi gắt: "Tôi không giận anh." Anh hơi ngập ngừng rồi thở dài với vẻ nuông chìu: "Em ở đâu, anh qua ngay." Chẳng biết sao khi nghe anh nói vậy bỗng dưng tôi lại thấy hơi giận, dứt khoát cúp máy, tắt luôn điện thoại. Tôi ngã người lên chiếc giường mềm mại, lăn qua lăn lại mấy vòng trên chiếc giường cỡ lớn, sau lại mở ti vi xem vài ba bộ phim chán ngắt. Phim kể về mối tình tay ba, hệt như mớ bòng bong giữa tôi, Doãn An Thất và Trần Đông Đông hiện giờ. Thật lòng thì tôi cũng không buồn đến thế, chỉ cảm…

Truyện chữ