Tháng 9 Bắc Thành tiết nóng tan dần, trời mưa liên tục, không khí không chỗ tiêu tan toả ra hơi lạnh ẩm ướt. Nhiểm Ức ngồi ở ghế sau xe, tâm tình háo hức híp mắt, mở WeChat gửi tin nhắn: [ Tuyết Nhi, không biết kiếp trước anh làm biết bao nhiêu chuyện tốt ] Thật nhanh tin nhắn liền reo lên: [? ] Khoé môi Nhiễm Ức cong lên, nói khoác mà không biết ngượng: [ Đời này mới có sư muội đáng yêu như em đó. Mỉm cười. Hình ảnh ] Không khí trầm mặc một lúc lâu, không hề có tin nhắn trả lời lại. Nhiễm Ức không cam lòng, lại gõ bàn phím: [ Tuyết Nhi. ] [ Tuyết Tuyết?] [ Khương! Tiểu! Tuyết.] Rốt cuộc, bên kia làm như không thể nhịn đươc nữa: [ Em lại kêu một tiếng nữa thử xem? ] Nhiễm Ức ở chỗ ngồi cười ra tiếng, ngón tay bay nhanh trên màn hình mà ấn: [ Kỳ thật anh có hay không kích động đến nỗi xoa tay chào đón em? ] Hai giây sau, bên kia liền trả lời: [ Kỳ thật anh càng muốn em câm miệng ] ...... thật, không nể nang mà Nhiễm Ức lẩm bẩm đem điện thoại cất vào trong túi, ngẩng đầu lên, xe đã…
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...