Ai cũng có một thời tuổi thơ cấp ba dữ dội. Tôi cũng vậy. Vào cái tuần học cuối cùng của lũ học sinh lớp 12, chúng tôi đã lén lút thành lập hội đồng những người thích chơi trội, thích để lại dấu ấn kinh dị của mình tại mái trường sắp sửa chỉ được xem là trường cũ để không chỉ làm tăng tình đoàn kết giữa đám lớp 12 vốn chỉ biết ghẻ nhau mà còn làm cho lũ đàn em khiếp sợ và noi gương. Cái hội ấy được đặt tên là “Trò mèo cuối cấp”. Tuy đã chuẩn bị rất kĩ lưỡng, rất chu đáo tất cả những hoạt động “cấm”, chúng tôi vẫn bị phác giác bởi cô hiệu trưởng và bị răn đe một trận ra trò. Tuy nhiên, khối 12 luôn có một ưu điểm đáng yêu, đó là đặc điểm lì. Vậy nên, cấm thì cấm, chơi vẫn cứ chơi, chỉ có điều quy mô bị thu hẹp một ít thôi. Tóm lại, chúng tôi vẫn ngoan hiền hơn các anh chị năm trước nhiều. Sau đó, chúng tôi chia tay nhau để bước vào hai kì thi quan trọng của đời mình. … Thời gian cứ thế trôi qua, cuối cùng cũng đến lúc mà tôi nhận được giấy báo của trường Đại học. “Chúc mừng, em đã đậu…
Tác giả: