Tác giả:

"Ha ha... ha... ha... cười chết ta mất! Ha ha... bình luận cái kiểu gì thế này? Cười chết ta mất, ta mà chết thì cũng không ai lấp hố cho các ngươi đâu, muaha ha ha..." Tiếng cười như con điên mới xổng chuồng vang lên vang vọng cả nhà. Mà vị đang cười ngây cười ngất như mụ điên đó chính là bà nữ chính của chúng ta. "Vong Tinh Hi! Mày bị điên hả? Im cho bà ngủ! Biết mấy giờ rồi không? Còn ồn nữa bà đá ra ngoài chơi với chó đó nhe cưng!" Cách vách phòng vang lên tiếng hét ngáy ngủ dữ tợn, đại khái chính là đang tức giận. "Biết rồi, biết rồi, nhà bà, bà là nhất." Vong Tinh Hi bĩu môi nói, mắt vẫn nhìn chằm chằm máy tính, đọc bình luận đến vui vẻ. "Hừ! Vậy là tốt nhất! Ngủ đi nếu không mai tớ không gọi cậu dậy đi học đâu đấy." "Biết rồi, bà ngủ đi." Vong Tinh Hi không để ý lắm nói. Cách vách phòng không vang lên âm thanh nào nữa, phỏng chừng là đã ngủ rồi. Tiếp tục đọc bình luận, bổ xung tinh thần để đào hố thôi. Vong Tinh Hi là một sinh viên đại học năm tư, là một cô nhi được nhận nuôi,…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...