Tác giả:

Liễu Thiên Bình một cái tên đã nói lên hết ý nghĩ của nó nhưng người con  gái mang cái tên này lại có một cuộc sống không thề bình yên chút. Cuộc sỗng đó bắt đầu từ ngày người mẹ yêu thương nhất bỏ rơi cô sang thế giời bên kia còn người cha đấu yêu của cô vui sướng mang người phụ nữ khác bước vào Liễu gia lập tức đuổi cô về quên vời dì của cô. Dì cô dẫn theo đừa cháu mời 15 tuổi về căn nhà mục nát nơi xóm nghèo sống vời lão chồng nát rượu của bà. Suốt ba năm trời cô hề nhận được một đồng xu nào hay bất kì lá thư nào của người cha độc ác của mình. 18 tuổi cô để lại một bức thư cho dì rồi bỏ lên thành phố sinh sống, cô trở nơi cô được sinh ra mang bao nhiều tình cảm yêu thương của mẹ mình và sự ghẻ lạnh của cha mình, nơi hạnh phúc nhất cũng là nơi đau khổ nhất. 12 giờ đêm cô tan làm  bước nhanh trên con đường đông đúc về đêm mặc dù đã ở đậy được 4 năm rồi nhưng cô vẫn sợ con đường này. Vì sao ư một con đường mà hoạt động về đêm thì bạn nghĩ nó là con đường gì không phải  giang hồ tụ tập…

Chương 40: Sẽ không có nếu

Mua Một Tặng HaiTác giả: Mỗ MỗTruyện Ngôn TìnhLiễu Thiên Bình một cái tên đã nói lên hết ý nghĩ của nó nhưng người con  gái mang cái tên này lại có một cuộc sống không thề bình yên chút. Cuộc sỗng đó bắt đầu từ ngày người mẹ yêu thương nhất bỏ rơi cô sang thế giời bên kia còn người cha đấu yêu của cô vui sướng mang người phụ nữ khác bước vào Liễu gia lập tức đuổi cô về quên vời dì của cô. Dì cô dẫn theo đừa cháu mời 15 tuổi về căn nhà mục nát nơi xóm nghèo sống vời lão chồng nát rượu của bà. Suốt ba năm trời cô hề nhận được một đồng xu nào hay bất kì lá thư nào của người cha độc ác của mình. 18 tuổi cô để lại một bức thư cho dì rồi bỏ lên thành phố sinh sống, cô trở nơi cô được sinh ra mang bao nhiều tình cảm yêu thương của mẹ mình và sự ghẻ lạnh của cha mình, nơi hạnh phúc nhất cũng là nơi đau khổ nhất. 12 giờ đêm cô tan làm  bước nhanh trên con đường đông đúc về đêm mặc dù đã ở đậy được 4 năm rồi nhưng cô vẫn sợ con đường này. Vì sao ư một con đường mà hoạt động về đêm thì bạn nghĩ nó là con đường gì không phải  giang hồ tụ tập… 💖💖💖💖💖  nửa tháng sau, tại tầng cao nhất cố thị 💖💖💖💖💖Cố Dương Phong ngồi trên bàn làm việc nhìn cơ thể nhỏ bé ngồi trên bàn trà cách đó không xa hì hục vẽ mẫu thời trang cho mùa thu  sắp tời  mà vui sắp phát điên- "Thiên Bình "- " Hả " Thiên Bình đang cúi đầu  liền quay lại phía anh cười- " lại đây "Thiên Bình đang ngồi khoan chân trên ghế liền thỏ  chân vào dép lon ton chạy về phía anh, vừa đến gần liền anh kéo ngồi lên đùi mình lười biếng cúi úp mặt vài gáy của cô hít hương thơm nhẹ  nhẹ  người cô  tay nhẹ nhàng xoa bụng bầu của cô- " Dương Phong "- " ukm"- " anh mệt lắm à "- "Ukm"- " vào phòng nghỉ chút đi "- " không muốn "- "Tại sao "- " muốn em lo thêm chút nữa"- " đáng ghét, mau bỏ ra "- "Không bỏ, Thiên Bình  bao giờ em mời chịu về nhà vời tôi  "- " bao giờ bánh bao vời bé su mời về " - " nhờ lắm hả "- "Biết mà còn hỏi "- " nhờ tôi hơn hay con hơn" ( mặt dày quá anh hai)- ".......   Con.........."  Mặt cô liền đỏ ửng- " thật "- "T.......hật......ahhh"  cà chua chìn mong đỏ nhaCố Dương Phong bế cơ thể trong lòng mình đi về phía phòng nghỉ, đặt cô lên giường dùng cơ thể mình đè lên người cô dùng tay nghịch cọc tóc mai của cô- " vợ à em chẳng thành thật gì cả, tôi phải phạt em mời được "- " Hình như chủ tịch Cố  đã nhầm rồi vợ sắp cưới của ngài là Hạ tiểu thư không phải là tôi"- "Ghen sao "- "Không... Không .....có"- " lại không thành thật rùi "Cố Dương Phong cúi xuống hôn lên môi cô vừa tháo từng nút áo của cô để nộ nội ý màu hồng cùng b* ng*c trắng ngần  liền nuốt nước bọt, không phải chứ phụ nữ mang thai mà có thể......... không được nịnh phải nịnh. Cố Dương Phong gào hét trong lòng thì bị đó ở bên dười kéo cổ xuống hôn lấy đôi môi anh, cô nhẹ nhàng e thẹ nói- " nhẹ một chút "- " Thiên Bình, em hư quá "  anh liền cúi xuống  ngậm lấy nụ hoa trước mặt dùng tay v**t v* điểm nguyệt bên g*** h** ch*n cô- "........... Dương Phong.........từ từ................... Chút............."Anh dịu dàng cười hôn nhẹ lên môi cô- " biết rồi, tôi vào nha"- "Ukm.........ahhhh...nhẹ thôi"  anh vòng tay ôm lấy eo cô bế cô lên đặt cô lên bụng mình- "Vậy em tự làm đi "- " đáng ghét..........ư........ư...........từ..từ.........thôi..............nhanh..........quá........ư"- " Thiển Bình, em mang thai được mấy tháng rùi " anh đặt tay lên mình bụng cô khó hiểu hỏi- " 3.......tháng.........ư........rưỡi ư..............ư.......sao vậy "  tư nhiên thấy cơ thể thể bên dười không cử động-  " ra bên trong sẽ không tốt, co bóp t* c*ng sẽ sảy thai đó " anh dịu dàng kéo cổ cô xuống dạm trán vào nói, cảm nhận cơ thể bên trên giật mình bắt đầu rung nhẹ, biết ngay mà tiểu bạch thỏ này chả chịu tìm hiểu gì lúc nào cũng chỉ liều mình không à- "Nhưng mà thế này sẽ khó chịu lắm.......hay để.......em cùng cách khác giút chủ tịch đây  giải quyết nha " cô ngồi trên bụng cười giang sảo nhìn anh- " em dám sao "- " chủ tịch, ngài nói xem "- " được vậy làm đi ""Bùm " người ta chỉ đùa thui mà không ngờ người này có mặt dày đến thế. Cô quỳ gối trên giường bên cạnh người đàn ông đang dài trên giường, cô vươn tay cằm lấy vật đang chào cờ của anh đó nhẹ nhàng di chuyển lên xuống càng lúc càng run cả cơ thể cùng đơ như đá trong khi đó có người nằm trên giường hưởng thụ  tủm tỉm cười cuối cùng  cùng ngồi dậy ôm lấy cô đặt xuống giường đắp chăn cho cô- " không đùa nữa mau ngủ đi "- "Ukm " Cô định xoay người ôm anh thì bị ai đó ôm chặt quá không cửa động được- "Đừng cử động, nó giở chứng là em chịu đủ đó "- "Hix"- " 3 tháng rưỡi mà sao bụng em to hơn bình thường thì phải,có phải ăn hết phần của mẹ rồi không "- "  không phải............... Là song thai"- " cái gì " anh lấp tức ngồi dậy nhìn cô rồi nhìn bụng cô- " có phải em làm sai cái gì không " thấy anh có vẻ xúc động  quá mức làm cô khuất khuỷ nói- " không có, em làm tốt lắm " anh cúi xuống hun tới tấp lên mặt cô- "Dương Phong "- " nhưng mà  em sẽ rất mệt,  nghỉ làm còn tôi giút em chuyển đồ về chỗ tôi....."- "Dương Phong " cô vòng tay ôm lấy cổ  người đang liên thiên bất diệt bên cạnh  mình " em muốn gặp con anh mau gọi Tiểu Hắc về đi "- " Được, mà thế này có phải em lãi quá không hả, mua một tặng hai đó nha "- " Cái gì cơ chứ  mỗi mình em lãi sao " cô khuất khuỷ xoa bụng mình bất bình nóiCố Dương Phong kéo cô ngồi trong lòng mình xoa bụng cô - " Dương Phong,  đừng bỏ rơi mẹ con em nữa có được không,nếu không.........ư" chưa nói hết câu môi cô bị ai đó chặn lại bằng nụ hôn- " sẽ không có nếu, lần này tôi nhất định sẽ không để em rời xa tôi nữa "

💖💖💖💖💖  nửa tháng sau, tại tầng cao nhất cố thị 💖💖💖💖💖

Cố Dương Phong ngồi trên bàn làm việc nhìn cơ thể nhỏ bé ngồi trên bàn trà cách đó không xa hì hục vẽ mẫu thời trang cho mùa thu  sắp tời  mà vui sắp phát điên

- "Thiên Bình "

- " Hả " Thiên Bình đang cúi đầu  liền quay lại phía anh cười

- " lại đây "

Thiên Bình đang ngồi khoan chân trên ghế liền thỏ  chân vào dép lon ton chạy về phía anh, vừa đến gần liền anh kéo ngồi lên đùi mình lười biếng cúi úp mặt vài gáy của cô hít hương thơm nhẹ  nhẹ  người cô  tay nhẹ nhàng xoa bụng bầu của cô

- " Dương Phong "

- " ukm"

- " anh mệt lắm à "

- "Ukm"

- " vào phòng nghỉ chút đi "

- " không muốn "

- "Tại sao "

- " muốn em lo thêm chút nữa"

- " đáng ghét, mau bỏ ra "

- "Không bỏ, Thiên Bình  bao giờ em mời chịu về nhà vời tôi  "

- " bao giờ bánh bao vời bé su mời về " 

- " nhờ lắm hả "

- "Biết mà còn hỏi "

- " nhờ tôi hơn hay con hơn" ( mặt dày quá anh hai)

- ".......   Con.........."  Mặt cô liền đỏ ửng

- " thật "

- "T.......hật......ahhh"  cà chua chìn mong đỏ nha

Cố Dương Phong bế cơ thể trong lòng mình đi về phía phòng nghỉ, đặt cô lên giường dùng cơ thể mình đè lên người cô dùng tay nghịch cọc tóc mai của cô

- " vợ à em chẳng thành thật gì cả, tôi phải phạt em mời được "

- " Hình như chủ tịch Cố  đã nhầm rồi vợ sắp cưới của ngài là Hạ tiểu thư không phải là tôi"

- "Ghen sao "

- "Không... Không .....có"

- " lại không thành thật rùi "

Cố Dương Phong cúi xuống hôn lên môi cô vừa tháo từng nút áo của cô để nộ nội ý màu hồng cùng b* ng*c trắng ngần  liền nuốt nước bọt, không phải chứ phụ nữ mang thai mà có thể......... không được nịnh phải nịnh. Cố Dương Phong gào hét trong lòng thì bị đó ở bên dười kéo cổ xuống hôn lấy đôi môi anh, cô nhẹ nhàng e thẹ nói

- " nhẹ một chút "

- " Thiên Bình, em hư quá "  anh liền cúi xuống  ngậm lấy nụ hoa trước mặt dùng tay v**t v* điểm nguyệt bên g*** h** ch*n cô

- "........... Dương Phong.........từ từ................... Chút............."

Anh dịu dàng cười hôn nhẹ lên môi cô

- " biết rồi, tôi vào nha"

- "Ukm.........ahhhh...nhẹ thôi"  anh vòng tay ôm lấy eo cô bế cô lên đặt cô lên bụng mình

- "Vậy em tự làm đi "

- " đáng ghét..........ư........ư...........từ..từ.........thôi..............nhanh..........quá........ư"

- " Thiển Bình, em mang thai được mấy tháng rùi " anh đặt tay lên mình bụng cô khó hiểu hỏi

- " 3.......tháng.........ư........rưỡi ư..............ư.......sao vậy "  tư nhiên thấy cơ thể thể bên dười không cử động

-  " ra bên trong sẽ không tốt, co bóp t* c*ng sẽ sảy thai đó " anh dịu dàng kéo cổ cô xuống dạm trán vào nói, cảm nhận cơ thể bên trên giật mình bắt đầu rung nhẹ, biết ngay mà tiểu bạch thỏ này chả chịu tìm hiểu gì lúc nào cũng chỉ liều mình không à

- "Nhưng mà thế này sẽ khó chịu lắm.......hay để.......em cùng cách khác giút chủ tịch đây  giải quyết nha " cô ngồi trên bụng cười giang sảo nhìn anh

- " em dám sao "

- " chủ tịch, ngài nói xem "

- " được vậy làm đi "

"Bùm " người ta chỉ đùa thui mà không ngờ người này có mặt dày đến thế. Cô quỳ gối trên giường bên cạnh người đàn ông đang dài trên giường, cô vươn tay cằm lấy vật đang chào cờ của anh đó nhẹ nhàng di chuyển lên xuống càng lúc càng run cả cơ thể cùng đơ như đá trong khi đó có người nằm trên giường hưởng thụ  tủm tỉm cười cuối cùng  cùng ngồi dậy ôm lấy cô đặt xuống giường đắp chăn cho cô

- " không đùa nữa mau ngủ đi "

- "Ukm " Cô định xoay người ôm anh thì bị ai đó ôm chặt quá không cửa động được

- "Đừng cử động, nó giở chứng là em chịu đủ đó "

- "Hix"

- " 3 tháng rưỡi mà sao bụng em to hơn bình thường thì phải,có phải ăn hết phần của mẹ rồi không "

- "  không phải............... Là song thai"

- " cái gì " anh lấp tức ngồi dậy nhìn cô rồi nhìn bụng cô

- " có phải em làm sai cái gì không " thấy anh có vẻ xúc động  quá mức làm cô khuất khuỷ nói

- " không có, em làm tốt lắm " anh cúi xuống hun tới tấp lên mặt cô

- "Dương Phong "

- " nhưng mà  em sẽ rất mệt,  nghỉ làm còn tôi giút em chuyển đồ về chỗ tôi....."

- "Dương Phong " cô vòng tay ôm lấy cổ  người đang liên thiên bất diệt bên cạnh  mình " em muốn gặp con anh mau gọi Tiểu Hắc về đi "

- " Được, mà thế này có phải em lãi quá không hả, mua một tặng hai đó nha "

- " Cái gì cơ chứ  mỗi mình em lãi sao " cô khuất khuỷ xoa bụng mình bất bình nói

Cố Dương Phong kéo cô ngồi trong lòng mình xoa bụng cô 

- " Dương Phong,  đừng bỏ rơi mẹ con em nữa có được không,nếu không.........ư" chưa nói hết câu môi cô bị ai đó chặn lại bằng nụ hôn

- " sẽ không có nếu, lần này tôi nhất định sẽ không để em rời xa tôi nữa "

Mua Một Tặng HaiTác giả: Mỗ MỗTruyện Ngôn TìnhLiễu Thiên Bình một cái tên đã nói lên hết ý nghĩ của nó nhưng người con  gái mang cái tên này lại có một cuộc sống không thề bình yên chút. Cuộc sỗng đó bắt đầu từ ngày người mẹ yêu thương nhất bỏ rơi cô sang thế giời bên kia còn người cha đấu yêu của cô vui sướng mang người phụ nữ khác bước vào Liễu gia lập tức đuổi cô về quên vời dì của cô. Dì cô dẫn theo đừa cháu mời 15 tuổi về căn nhà mục nát nơi xóm nghèo sống vời lão chồng nát rượu của bà. Suốt ba năm trời cô hề nhận được một đồng xu nào hay bất kì lá thư nào của người cha độc ác của mình. 18 tuổi cô để lại một bức thư cho dì rồi bỏ lên thành phố sinh sống, cô trở nơi cô được sinh ra mang bao nhiều tình cảm yêu thương của mẹ mình và sự ghẻ lạnh của cha mình, nơi hạnh phúc nhất cũng là nơi đau khổ nhất. 12 giờ đêm cô tan làm  bước nhanh trên con đường đông đúc về đêm mặc dù đã ở đậy được 4 năm rồi nhưng cô vẫn sợ con đường này. Vì sao ư một con đường mà hoạt động về đêm thì bạn nghĩ nó là con đường gì không phải  giang hồ tụ tập… 💖💖💖💖💖  nửa tháng sau, tại tầng cao nhất cố thị 💖💖💖💖💖Cố Dương Phong ngồi trên bàn làm việc nhìn cơ thể nhỏ bé ngồi trên bàn trà cách đó không xa hì hục vẽ mẫu thời trang cho mùa thu  sắp tời  mà vui sắp phát điên- "Thiên Bình "- " Hả " Thiên Bình đang cúi đầu  liền quay lại phía anh cười- " lại đây "Thiên Bình đang ngồi khoan chân trên ghế liền thỏ  chân vào dép lon ton chạy về phía anh, vừa đến gần liền anh kéo ngồi lên đùi mình lười biếng cúi úp mặt vài gáy của cô hít hương thơm nhẹ  nhẹ  người cô  tay nhẹ nhàng xoa bụng bầu của cô- " Dương Phong "- " ukm"- " anh mệt lắm à "- "Ukm"- " vào phòng nghỉ chút đi "- " không muốn "- "Tại sao "- " muốn em lo thêm chút nữa"- " đáng ghét, mau bỏ ra "- "Không bỏ, Thiên Bình  bao giờ em mời chịu về nhà vời tôi  "- " bao giờ bánh bao vời bé su mời về " - " nhờ lắm hả "- "Biết mà còn hỏi "- " nhờ tôi hơn hay con hơn" ( mặt dày quá anh hai)- ".......   Con.........."  Mặt cô liền đỏ ửng- " thật "- "T.......hật......ahhh"  cà chua chìn mong đỏ nhaCố Dương Phong bế cơ thể trong lòng mình đi về phía phòng nghỉ, đặt cô lên giường dùng cơ thể mình đè lên người cô dùng tay nghịch cọc tóc mai của cô- " vợ à em chẳng thành thật gì cả, tôi phải phạt em mời được "- " Hình như chủ tịch Cố  đã nhầm rồi vợ sắp cưới của ngài là Hạ tiểu thư không phải là tôi"- "Ghen sao "- "Không... Không .....có"- " lại không thành thật rùi "Cố Dương Phong cúi xuống hôn lên môi cô vừa tháo từng nút áo của cô để nộ nội ý màu hồng cùng b* ng*c trắng ngần  liền nuốt nước bọt, không phải chứ phụ nữ mang thai mà có thể......... không được nịnh phải nịnh. Cố Dương Phong gào hét trong lòng thì bị đó ở bên dười kéo cổ xuống hôn lấy đôi môi anh, cô nhẹ nhàng e thẹ nói- " nhẹ một chút "- " Thiên Bình, em hư quá "  anh liền cúi xuống  ngậm lấy nụ hoa trước mặt dùng tay v**t v* điểm nguyệt bên g*** h** ch*n cô- "........... Dương Phong.........từ từ................... Chút............."Anh dịu dàng cười hôn nhẹ lên môi cô- " biết rồi, tôi vào nha"- "Ukm.........ahhhh...nhẹ thôi"  anh vòng tay ôm lấy eo cô bế cô lên đặt cô lên bụng mình- "Vậy em tự làm đi "- " đáng ghét..........ư........ư...........từ..từ.........thôi..............nhanh..........quá........ư"- " Thiển Bình, em mang thai được mấy tháng rùi " anh đặt tay lên mình bụng cô khó hiểu hỏi- " 3.......tháng.........ư........rưỡi ư..............ư.......sao vậy "  tư nhiên thấy cơ thể thể bên dười không cử động-  " ra bên trong sẽ không tốt, co bóp t* c*ng sẽ sảy thai đó " anh dịu dàng kéo cổ cô xuống dạm trán vào nói, cảm nhận cơ thể bên trên giật mình bắt đầu rung nhẹ, biết ngay mà tiểu bạch thỏ này chả chịu tìm hiểu gì lúc nào cũng chỉ liều mình không à- "Nhưng mà thế này sẽ khó chịu lắm.......hay để.......em cùng cách khác giút chủ tịch đây  giải quyết nha " cô ngồi trên bụng cười giang sảo nhìn anh- " em dám sao "- " chủ tịch, ngài nói xem "- " được vậy làm đi ""Bùm " người ta chỉ đùa thui mà không ngờ người này có mặt dày đến thế. Cô quỳ gối trên giường bên cạnh người đàn ông đang dài trên giường, cô vươn tay cằm lấy vật đang chào cờ của anh đó nhẹ nhàng di chuyển lên xuống càng lúc càng run cả cơ thể cùng đơ như đá trong khi đó có người nằm trên giường hưởng thụ  tủm tỉm cười cuối cùng  cùng ngồi dậy ôm lấy cô đặt xuống giường đắp chăn cho cô- " không đùa nữa mau ngủ đi "- "Ukm " Cô định xoay người ôm anh thì bị ai đó ôm chặt quá không cửa động được- "Đừng cử động, nó giở chứng là em chịu đủ đó "- "Hix"- " 3 tháng rưỡi mà sao bụng em to hơn bình thường thì phải,có phải ăn hết phần của mẹ rồi không "- "  không phải............... Là song thai"- " cái gì " anh lấp tức ngồi dậy nhìn cô rồi nhìn bụng cô- " có phải em làm sai cái gì không " thấy anh có vẻ xúc động  quá mức làm cô khuất khuỷ nói- " không có, em làm tốt lắm " anh cúi xuống hun tới tấp lên mặt cô- "Dương Phong "- " nhưng mà  em sẽ rất mệt,  nghỉ làm còn tôi giút em chuyển đồ về chỗ tôi....."- "Dương Phong " cô vòng tay ôm lấy cổ  người đang liên thiên bất diệt bên cạnh  mình " em muốn gặp con anh mau gọi Tiểu Hắc về đi "- " Được, mà thế này có phải em lãi quá không hả, mua một tặng hai đó nha "- " Cái gì cơ chứ  mỗi mình em lãi sao " cô khuất khuỷ xoa bụng mình bất bình nóiCố Dương Phong kéo cô ngồi trong lòng mình xoa bụng cô - " Dương Phong,  đừng bỏ rơi mẹ con em nữa có được không,nếu không.........ư" chưa nói hết câu môi cô bị ai đó chặn lại bằng nụ hôn- " sẽ không có nếu, lần này tôi nhất định sẽ không để em rời xa tôi nữa "

Chương 40: Sẽ không có nếu