Trong không gian tối tăm Lam Nguyệt nhìn thân ảnh mình nhếch môi cười, lạnh lẽo nhìn về phía không gian nói - " ra đây có gan bắt bổn tọa sao không dám ra. Hửm " Còn đang ẩn núp trong không gian hệ thống mạc danh cảm thấy lạnh lẽo mặc dù nó không có thực thể [ Chào mừng kí chủ đến không gian hệ thống, ở đây kí chủ phải xuyên qua nhiều thế giới khác nhau hoành thành tâm nguyện của mỗi cái nữ phụ pháo hôi trong các thế giới ] - " ý ngươi nói bổn tọa phải làm công cho ngươi " dứt câu không gian lay động kịch liệt [ kí... kí chủ cô bình tĩnh một chút bây giờ tôi và cô đã kí khế ước sinh tử nếu cô phá hủy không gian hệ thống chẳng khác nào cô tự giết mình ] hệ thống tốn sức khuyên nhủ sợ một khắc sau mình sẽ tiêu đời Nghe hệ thống nói không gian bình tĩnh yên lặng lại, Lam Nguyệt suy nghĩ gì đó một chút lại lạnh nhạt như vô hỉ vô bi lên tiếng - " ai sai ngươi bắt ta đến đây " [ Kí chủ là chủ hệ thống ] hệ thống thành thật mà khai ra nó thật cảm thấy sợ hãi kẻ trước mắt - " Vậy ngươi nói…

Chương 8: Quận Chúa Khuynh Thành (8)

Bia Đỡ Đạn Nữ Phụ Nghịch Tập Nhân SinhTác giả: Âu Dương Mạc LyTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngTrong không gian tối tăm Lam Nguyệt nhìn thân ảnh mình nhếch môi cười, lạnh lẽo nhìn về phía không gian nói - " ra đây có gan bắt bổn tọa sao không dám ra. Hửm " Còn đang ẩn núp trong không gian hệ thống mạc danh cảm thấy lạnh lẽo mặc dù nó không có thực thể [ Chào mừng kí chủ đến không gian hệ thống, ở đây kí chủ phải xuyên qua nhiều thế giới khác nhau hoành thành tâm nguyện của mỗi cái nữ phụ pháo hôi trong các thế giới ] - " ý ngươi nói bổn tọa phải làm công cho ngươi " dứt câu không gian lay động kịch liệt [ kí... kí chủ cô bình tĩnh một chút bây giờ tôi và cô đã kí khế ước sinh tử nếu cô phá hủy không gian hệ thống chẳng khác nào cô tự giết mình ] hệ thống tốn sức khuyên nhủ sợ một khắc sau mình sẽ tiêu đời Nghe hệ thống nói không gian bình tĩnh yên lặng lại, Lam Nguyệt suy nghĩ gì đó một chút lại lạnh nhạt như vô hỉ vô bi lên tiếng - " ai sai ngươi bắt ta đến đây " [ Kí chủ là chủ hệ thống ] hệ thống thành thật mà khai ra nó thật cảm thấy sợ hãi kẻ trước mắt - " Vậy ngươi nói… Hai đôi mắt đối mặt nhau, một đôi thì hung ác, tàn nhẫn, xấu xí nhưng một đôi còn lại đạm mạc như mặt hồ thu không gợn sóng tựa như trên thế gian này đều không có gì khiến đôi mắt ấy phải gợn sóng dù chỉ một chútCon quái vật nửa người nửa bò cạp ấy lúc này lên tiếng, thanh âm âm u tràn đầy ác ý mà nói " kẻ dám đến đây thì không cần nghĩ đến toàn mạng mà ra, ta sẽ đem linh hồn ra ăn "Nghe xong câu nói của con " quái vật " Lam Nguyệt khẽ nhếch mép, đôi mắt màu đen sâu thẳm từ lúc đầu không gợn sóng nay đã thay thế thành màu đỏ tươi quỷ dị ẩn ẩn hiện tia lửa, thanh âm đạm mạc, dường như không để con " quái vật " vào mắt mà nói " một con kiến cũng dám khoác loác trước mặt bổn tôn "Nghe đến những lời Lan Nguyệt so sánh mình với con kiến nhỏ bé thì ánh mắt con " quái vật " vốn đã hung ác nay lại nồng đậm hận không thể xé xác Lam Nguyệt thành trăm mảnh, ăn tươi nuốt sốngNó dùng hai cái càng to lớn của mình muốn xé nát Lam Nguyệt, xung quanh cỏ cây cũng bị sát ý " quái vật " bao phủ nồng đậm tử khí xung nó như ác quỷ địa ngục bò raLúc này Lam Nguyệt khẽ nhướng mày, ánh mắt không kiên nhẫn nhìn con " quái vật " Lam Nguyệt vung tay lên một ngọn lửa đen tràn đầy sự lãnh lẽo không một chút độ ấm mà mà lửa nên có, đốt tẫn cả linh hồnSự xuất hiện của ngọn lửa đen quỷ dị khiến cho con " quái vật " vốn muốn tấn công Lam Nguyệt nay lại dừng lại nó thậm chí lùi vài bước ánh mắt hiện hung ác nay lại thay thế sự sợ hãi lan tràn đôi mắtCon " quái vật " tuy không biết ngọn lử đó là gì nhưng nó có thể cảm giác được ngọn lửa này có thể thiêu rụi cả linh hồn nó trong đau đớn, theo bản năng muốn tránh xa nguy hiểm, bây giờ trong đầu nó chỉ nghĩ đến " chạy, chạy và chạy, trốn thoát kẻ trước mặt " nó nhanh chóng nghĩ cách để chạy thoát vì lúc này nó biết kẻ trước mắt nó là cường giả muốn lấy đi mạng của của xúc phạm đến kẻ mạnhNhưng lúc này có lẽ đã quá chậm, ngay khi nó muốn chạy thì ngọn lử đen quỷ dị nhanh chóng bao trùm quanh nó không cho nó nó một chút cơ hội trốn thoát, con " quái vật " phát ra những thanh âm thống khổ, tuyệt vọng mà từ từ bị ngọn lửa đen đốt trụi cả linh hồn, hồn phi hôi diệtLam Nguyệt yên lặng nhìn con " quái vật " bị đốt trụi thì ngọn lửa đen bay về tay Lam Nguyệt và biến mất. Nàng vẫn cứ như không có chuyện gì mà đi tiếp trên óc đảo này cho đến khi đi đến một hang động, Lam Nguyệt liền đi vào trong đó, trên tay xuất hiện một quả cầu thắp sáng lên trong hang động tối tăm đầy yên tĩnhĐi mãi một lúc thì mới thấy ánh sáng, khi tới thì xung quang hoàn toàn khác khi ở óc đảo vừa nãy, lúc này cảnh quan như tiên cảnh phía xa có thể thấy được một cây ngô đồng cao lớn dường như muốn che trờiLam Nguyệt thấy vậy liền nháy mắt biến mất, nhưng lúc này lại xuất hiện phía dưới cây ngô đồng, Lam Nguyệt dùng tay sờ lên thân cây khẽ nhắm mắt cảm nhậnĐúng lúc này từ phía trên thân cây vang lên thanh âm của một nam tử tràn đầy kiêu ngạo, khí phách dường như không để bất kỳ kẻ nào vào mắt- -------------...........-------------------*** CHÚC MỪNG NĂM MỚI NHA MỌI NGƯỜI ******^.^! Thích truyện nhớ like cho mình nha để mình có động lực ra típ

Hai đôi mắt đối mặt nhau, một đôi thì hung ác, tàn nhẫn, xấu xí nhưng một đôi còn lại đạm mạc như mặt hồ thu không gợn sóng tựa như trên thế gian này đều không có gì khiến đôi mắt ấy phải gợn sóng dù chỉ một chút

Con quái vật nửa người nửa bò cạp ấy lúc này lên tiếng, thanh âm âm u tràn đầy ác ý mà nói " kẻ dám đến đây thì không cần nghĩ đến toàn mạng mà ra, ta sẽ đem linh hồn ra ăn "

Nghe xong câu nói của con " quái vật " Lam Nguyệt khẽ nhếch mép, đôi mắt màu đen sâu thẳm từ lúc đầu không gợn sóng nay đã thay thế thành màu đỏ tươi quỷ dị ẩn ẩn hiện tia lửa, thanh âm đạm mạc, dường như không để con " quái vật " vào mắt mà nói " một con kiến cũng dám khoác loác trước mặt bổn tôn "

Nghe đến những lời Lan Nguyệt so sánh mình với con kiến nhỏ bé thì ánh mắt con " quái vật " vốn đã hung ác nay lại nồng đậm hận không thể xé xác Lam Nguyệt thành trăm mảnh, ăn tươi nuốt sống

Nó dùng hai cái càng to lớn của mình muốn xé nát Lam Nguyệt, xung quanh cỏ cây cũng bị sát ý " quái vật " bao phủ nồng đậm tử khí xung nó như ác quỷ địa ngục bò ra

Lúc này Lam Nguyệt khẽ nhướng mày, ánh mắt không kiên nhẫn nhìn con " quái vật " Lam Nguyệt vung tay lên một ngọn lửa đen tràn đầy sự lãnh lẽo không một chút độ ấm mà mà lửa nên có, đốt tẫn cả linh hồn

Sự xuất hiện của ngọn lửa đen quỷ dị khiến cho con " quái vật " vốn muốn tấn công Lam Nguyệt nay lại dừng lại nó thậm chí lùi vài bước ánh mắt hiện hung ác nay lại thay thế sự sợ hãi lan tràn đôi mắt

Con " quái vật " tuy không biết ngọn lử đó là gì nhưng nó có thể cảm giác được ngọn lửa này có thể thiêu rụi cả linh hồn nó trong đau đớn, theo bản năng muốn tránh xa nguy hiểm, bây giờ trong đầu nó chỉ nghĩ đến " chạy, chạy và chạy, trốn thoát kẻ trước mặt " nó nhanh chóng nghĩ cách để chạy thoát vì lúc này nó biết kẻ trước mắt nó là cường giả muốn lấy đi mạng của của xúc phạm đến kẻ mạnh

Nhưng lúc này có lẽ đã quá chậm, ngay khi nó muốn chạy thì ngọn lử đen quỷ dị nhanh chóng bao trùm quanh nó không cho nó nó một chút cơ hội trốn thoát, con " quái vật " phát ra những thanh âm thống khổ, tuyệt vọng mà từ từ bị ngọn lửa đen đốt trụi cả linh hồn, hồn phi hôi diệt

Lam Nguyệt yên lặng nhìn con " quái vật " bị đốt trụi thì ngọn lửa đen bay về tay Lam Nguyệt và biến mất. Nàng vẫn cứ như không có chuyện gì mà đi tiếp trên óc đảo này cho đến khi đi đến một hang động, Lam Nguyệt liền đi vào trong đó, trên tay xuất hiện một quả cầu thắp sáng lên trong hang động tối tăm đầy yên tĩnh

Đi mãi một lúc thì mới thấy ánh sáng, khi tới thì xung quang hoàn toàn khác khi ở óc đảo vừa nãy, lúc này cảnh quan như tiên cảnh phía xa có thể thấy được một cây ngô đồng cao lớn dường như muốn che trời

Lam Nguyệt thấy vậy liền nháy mắt biến mất, nhưng lúc này lại xuất hiện phía dưới cây ngô đồng, Lam Nguyệt dùng tay sờ lên thân cây khẽ nhắm mắt cảm nhận

Đúng lúc này từ phía trên thân cây vang lên thanh âm của một nam tử tràn đầy kiêu ngạo, khí phách dường như không để bất kỳ kẻ nào vào mắt

- -------------...........-------------------

*** CHÚC MỪNG NĂM MỚI NHA MỌI NGƯỜI ******

^.^! Thích truyện nhớ like cho mình nha để mình có động lực ra típ

Bia Đỡ Đạn Nữ Phụ Nghịch Tập Nhân SinhTác giả: Âu Dương Mạc LyTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngTrong không gian tối tăm Lam Nguyệt nhìn thân ảnh mình nhếch môi cười, lạnh lẽo nhìn về phía không gian nói - " ra đây có gan bắt bổn tọa sao không dám ra. Hửm " Còn đang ẩn núp trong không gian hệ thống mạc danh cảm thấy lạnh lẽo mặc dù nó không có thực thể [ Chào mừng kí chủ đến không gian hệ thống, ở đây kí chủ phải xuyên qua nhiều thế giới khác nhau hoành thành tâm nguyện của mỗi cái nữ phụ pháo hôi trong các thế giới ] - " ý ngươi nói bổn tọa phải làm công cho ngươi " dứt câu không gian lay động kịch liệt [ kí... kí chủ cô bình tĩnh một chút bây giờ tôi và cô đã kí khế ước sinh tử nếu cô phá hủy không gian hệ thống chẳng khác nào cô tự giết mình ] hệ thống tốn sức khuyên nhủ sợ một khắc sau mình sẽ tiêu đời Nghe hệ thống nói không gian bình tĩnh yên lặng lại, Lam Nguyệt suy nghĩ gì đó một chút lại lạnh nhạt như vô hỉ vô bi lên tiếng - " ai sai ngươi bắt ta đến đây " [ Kí chủ là chủ hệ thống ] hệ thống thành thật mà khai ra nó thật cảm thấy sợ hãi kẻ trước mắt - " Vậy ngươi nói… Hai đôi mắt đối mặt nhau, một đôi thì hung ác, tàn nhẫn, xấu xí nhưng một đôi còn lại đạm mạc như mặt hồ thu không gợn sóng tựa như trên thế gian này đều không có gì khiến đôi mắt ấy phải gợn sóng dù chỉ một chútCon quái vật nửa người nửa bò cạp ấy lúc này lên tiếng, thanh âm âm u tràn đầy ác ý mà nói " kẻ dám đến đây thì không cần nghĩ đến toàn mạng mà ra, ta sẽ đem linh hồn ra ăn "Nghe xong câu nói của con " quái vật " Lam Nguyệt khẽ nhếch mép, đôi mắt màu đen sâu thẳm từ lúc đầu không gợn sóng nay đã thay thế thành màu đỏ tươi quỷ dị ẩn ẩn hiện tia lửa, thanh âm đạm mạc, dường như không để con " quái vật " vào mắt mà nói " một con kiến cũng dám khoác loác trước mặt bổn tôn "Nghe đến những lời Lan Nguyệt so sánh mình với con kiến nhỏ bé thì ánh mắt con " quái vật " vốn đã hung ác nay lại nồng đậm hận không thể xé xác Lam Nguyệt thành trăm mảnh, ăn tươi nuốt sốngNó dùng hai cái càng to lớn của mình muốn xé nát Lam Nguyệt, xung quanh cỏ cây cũng bị sát ý " quái vật " bao phủ nồng đậm tử khí xung nó như ác quỷ địa ngục bò raLúc này Lam Nguyệt khẽ nhướng mày, ánh mắt không kiên nhẫn nhìn con " quái vật " Lam Nguyệt vung tay lên một ngọn lửa đen tràn đầy sự lãnh lẽo không một chút độ ấm mà mà lửa nên có, đốt tẫn cả linh hồnSự xuất hiện của ngọn lửa đen quỷ dị khiến cho con " quái vật " vốn muốn tấn công Lam Nguyệt nay lại dừng lại nó thậm chí lùi vài bước ánh mắt hiện hung ác nay lại thay thế sự sợ hãi lan tràn đôi mắtCon " quái vật " tuy không biết ngọn lử đó là gì nhưng nó có thể cảm giác được ngọn lửa này có thể thiêu rụi cả linh hồn nó trong đau đớn, theo bản năng muốn tránh xa nguy hiểm, bây giờ trong đầu nó chỉ nghĩ đến " chạy, chạy và chạy, trốn thoát kẻ trước mặt " nó nhanh chóng nghĩ cách để chạy thoát vì lúc này nó biết kẻ trước mắt nó là cường giả muốn lấy đi mạng của của xúc phạm đến kẻ mạnhNhưng lúc này có lẽ đã quá chậm, ngay khi nó muốn chạy thì ngọn lử đen quỷ dị nhanh chóng bao trùm quanh nó không cho nó nó một chút cơ hội trốn thoát, con " quái vật " phát ra những thanh âm thống khổ, tuyệt vọng mà từ từ bị ngọn lửa đen đốt trụi cả linh hồn, hồn phi hôi diệtLam Nguyệt yên lặng nhìn con " quái vật " bị đốt trụi thì ngọn lửa đen bay về tay Lam Nguyệt và biến mất. Nàng vẫn cứ như không có chuyện gì mà đi tiếp trên óc đảo này cho đến khi đi đến một hang động, Lam Nguyệt liền đi vào trong đó, trên tay xuất hiện một quả cầu thắp sáng lên trong hang động tối tăm đầy yên tĩnhĐi mãi một lúc thì mới thấy ánh sáng, khi tới thì xung quang hoàn toàn khác khi ở óc đảo vừa nãy, lúc này cảnh quan như tiên cảnh phía xa có thể thấy được một cây ngô đồng cao lớn dường như muốn che trờiLam Nguyệt thấy vậy liền nháy mắt biến mất, nhưng lúc này lại xuất hiện phía dưới cây ngô đồng, Lam Nguyệt dùng tay sờ lên thân cây khẽ nhắm mắt cảm nhậnĐúng lúc này từ phía trên thân cây vang lên thanh âm của một nam tử tràn đầy kiêu ngạo, khí phách dường như không để bất kỳ kẻ nào vào mắt- -------------...........-------------------*** CHÚC MỪNG NĂM MỚI NHA MỌI NGƯỜI ******^.^! Thích truyện nhớ like cho mình nha để mình có động lực ra típ

Chương 8: Quận Chúa Khuynh Thành (8)