Tác giả:

Cô là một đừa trẻ không cha không mẹ lang thang ngoài đường không biết mình là ai, hằng ngày theo bọn đầu đường xó chợ đị xin ăn đôi lúc cũng móc túi bị đánh gần chết không ai quan tâm không ai chăm sóc. Đến khi cô 6 tuổi cô gặp hắn, hắn mang cô về nuôi cho cô ăn,cho cô học, cho cô cái tên Mạt Lộ Lộ,  hắn dạy cô sự dụng dao súng, hắn chăm sóc cô coi cô như một đừa em gái, hắn nói cô hãy gọi hắn là anh hai. Cứ như thế  cô đã yêu hắn yêu từ lúc nào không biết còn hắn thì không yêu cô, hắn có thể lên giường vời bất kì  cô gái nào trừ cô ra nhưng cô vẫn yêu hắn. Năm nay cô 23 tuổi sinh nhật cô hắn gọi cô vào phòng làm việc của hắn, hắng ngồi trên ghế xoay nhìn thẳng vào cơ thể mời lớn đầy đặn của cô suy nghĩ gì đó rùi nói * " Lộ Lộ năm nay em bao nhiêu tuổi rùi " * " hôm nay em tròn 23 tuổi " * "Bao năm nay tôi đối sự vời em thế nào " * " Anh hai đối sự vời em rất tốt " cô nhìn anh tươi cười * " Lộ Lộ giờ tôi muốn em lên giường vời Hàn Mạc Thần lấy thông tin về cho tôi "  hắn lạnh lùng…

Chương 33: Cách làm lành nhanh nhất

Ở Bên Cạnh Tôi Em Không Cần Mạnh MẽTác giả: Mỗ MỗTruyện Ngôn TìnhCô là một đừa trẻ không cha không mẹ lang thang ngoài đường không biết mình là ai, hằng ngày theo bọn đầu đường xó chợ đị xin ăn đôi lúc cũng móc túi bị đánh gần chết không ai quan tâm không ai chăm sóc. Đến khi cô 6 tuổi cô gặp hắn, hắn mang cô về nuôi cho cô ăn,cho cô học, cho cô cái tên Mạt Lộ Lộ,  hắn dạy cô sự dụng dao súng, hắn chăm sóc cô coi cô như một đừa em gái, hắn nói cô hãy gọi hắn là anh hai. Cứ như thế  cô đã yêu hắn yêu từ lúc nào không biết còn hắn thì không yêu cô, hắn có thể lên giường vời bất kì  cô gái nào trừ cô ra nhưng cô vẫn yêu hắn. Năm nay cô 23 tuổi sinh nhật cô hắn gọi cô vào phòng làm việc của hắn, hắng ngồi trên ghế xoay nhìn thẳng vào cơ thể mời lớn đầy đặn của cô suy nghĩ gì đó rùi nói * " Lộ Lộ năm nay em bao nhiêu tuổi rùi " * " hôm nay em tròn 23 tuổi " * "Bao năm nay tôi đối sự vời em thế nào " * " Anh hai đối sự vời em rất tốt " cô nhìn anh tươi cười * " Lộ Lộ giờ tôi muốn em lên giường vời Hàn Mạc Thần lấy thông tin về cho tôi "  hắn lạnh lùng… Cô dựa lưng vào cửa nhìn bánh quy nhỏ đang ăn cháo trên giường trái tim cô thực sự sợ hãi chỉ cách đây mấy tiếng thôi cô có thể mất bánh quy nhỏ, tối qua khi bánh quy nhỉ bỗng nhiên phát sốt cô đã rất lo lắng đến lỗi không biết làm gì thì anh ở đâu,lúc ở bệnh viên Trương Hàn nói may là đưa đến kịp thời nếu không bánh quy nhỏ sẽ viễn vĩnh biến mất  cô đã rất sợ hãi thì anh đang làm gì ,sao anh không xuất hiện, sao không ở bên cạnh cô, sao anh lại để cô một mình, để cô và bánh quy nhỏ chơi vơi như vậy,nếu bánh quy nhỏ có vấn đề gì liệu giờ này còn có thể bình thản nấu cơm không, liệu lời xin lỗi của anh có thể bù đắp được nhưng vết thương trong cô không.  Cô đi đến giường ôm lấy bánh quy nhỏ chỉ nghĩ chuyện đêm qua  là trái tim cô muốn nhảy ra ngoài không ngăn được dòng nước mắt của mình, giọng bánh quy nhỏ trong phòng vang lên* " Sao mẹ lại khóc vậy, mẹ đừng khóc nữa sau là tiểu quy sẽ ngoan không ốm nữa "giọng bánh quy trong trẻo dễ thương làm sao nhưng lại chẳng khác gì con dao đâm thẳng vào tim anhTrong phòng cô ôm chặt lấy bánh quy, từ nay cô sẽ mạnh mẽ sẽ không dự đẫm vào anh nữa, cô sẽ bảo vệ thiên thần nhỏ của cô để bất kì ai kể cả anh làm tổn thương bánh quy nhỏ. Từ ngày hôm đó cô luôn trốn tránh anh, cô luôn ở phòng bánh quy nhỏ không về phòng ngủ nữa mang cả quần áo và đồ dùng cá nhân của mình, ngay đến cả ăn cơm cô cũng không xuống, đều do Tiểu Hoa mang lên phòng. Mầy ngày này không được gặp cô , không được ôm cô, không được nghe giọng cô đúng là cực hình vời anh, bỗng nhiên anh nhờ món cari của cô, cả thân hình nhỏ bé mềm mại của cô, lúc cô trẻ con làm nũng  vời anh ngay cả khuôn mặt đỏ ửng xấu hổ khi cùng anh thân mật. Đã 12 giờ đêm, anh vẫn ngồi trong quán bad của mình một tay cằm trai rượu liên tục đổ rượu vào cốc rồi đổ vào miệng mình nhìn cái điện thoại vẫn nằm im trên bàn giờ này mà cô vấn không chịu gọi cho anh xem ta cô đã không còn quan tâm anh nữa rồi, cô đã không còn gọi điện cho anh nữa, khi anh gọi thì toàn thuê bao cô thực sự không cần anh nữa sao. Đến khi trai rượu trong tay  đã hết* " Mang thêm ra đây "* "Ông chủ ông đã uống nhiều rùi " anh nhân viên nhìn ra ba trai rượu tây nặng bị anh ngồi cả tối uống không còn giọt nào liền lo lắng nói* " ở đây đổi chủ rồi sao, đến lượt cậu quản tôi sao " giọng anh say khướt* " em không dám " nói rồi anh nhân viên liền lấy trai mời cho anh xong định rời đi* " Này cậu em "* "Dạ " cậu nhận viên sợ sệt* " chú em có người yêu chưa "* "Em có rùi "* "Vậy mỗi lần hai đừa cãi nhau thì cậu làm hoà thế nào "  anh dốc cả trai rượu vào miệng* " còn làm gì nữa ạ, không phải cùng nhau miên mang một đêm sáng mai lại bình thường sao " câu nhận viên thản nhiên đáp* " thực  sự có tác dụng sao " anh nghi ngờ hỏiSau đó nhận được cái gật đầu chắc nịch của cậu ta liền phì cười lắc đầu nhẹ cũng lên về thử* "Thưởng "Anh nói xong liền cằm áo đi ra về. Cô ngồi dười nhà mắt nhìn ra ngoài mãi không thấy bóng hình quen thuộc.  Mãi tận đến 1 giờ sáng mời thấy anh bước vào cổng liền chạy trốn trong góp bếp. Anh lảo đảo bước vào thực sư đã quá say, nhưng đi vào nhà đúng lúc đó Tiểu Nhu thấy hơi đói lên đi xuống nhà liền nhìn thấy anh chạy ra đỡ, cả cơ thể toàn mùi rượu say đến nỗi không  biết gì trong đầu cô ta nổi lên một ý đồ đen tối đỡ anh lên lầu về phòng.

Cô dựa lưng vào cửa nhìn bánh quy nhỏ đang ăn cháo trên giường trái tim cô thực sự sợ hãi chỉ cách đây mấy tiếng thôi cô có thể mất bánh quy nhỏ, tối qua khi bánh quy nhỉ bỗng nhiên phát sốt cô đã rất lo lắng đến lỗi không biết làm gì thì anh ở đâu,lúc ở bệnh viên Trương Hàn nói may là đưa đến kịp thời nếu không bánh quy nhỏ sẽ viễn vĩnh biến mất  cô đã rất sợ hãi thì anh đang làm gì ,sao anh không xuất hiện, sao không ở bên cạnh cô, sao anh lại để cô một mình, để cô và bánh quy nhỏ chơi vơi như vậy,nếu bánh quy nhỏ có vấn đề gì liệu giờ này còn có thể bình thản nấu cơm không, liệu lời xin lỗi của anh có thể bù đắp được nhưng vết thương trong cô không.  Cô đi đến giường ôm lấy bánh quy nhỏ chỉ nghĩ chuyện đêm qua  là trái tim cô muốn nhảy ra ngoài không ngăn được dòng nước mắt của mình, giọng bánh quy nhỏ trong phòng vang lên

* " Sao mẹ lại khóc vậy, mẹ đừng khóc nữa sau là tiểu quy sẽ ngoan không ốm nữa "giọng bánh quy trong trẻo dễ thương làm sao nhưng lại chẳng khác gì con dao đâm thẳng vào tim anh

Trong phòng cô ôm chặt lấy bánh quy, từ nay cô sẽ mạnh mẽ sẽ không dự đẫm vào anh nữa, cô sẽ bảo vệ thiên thần nhỏ của cô để bất kì ai kể cả anh làm tổn thương bánh quy nhỏ. Từ ngày hôm đó cô luôn trốn tránh anh, cô luôn ở phòng bánh quy nhỏ không về phòng ngủ nữa mang cả quần áo và đồ dùng cá nhân của mình, ngay đến cả ăn cơm cô cũng không xuống, đều do Tiểu Hoa mang lên phòng. Mầy ngày này không được gặp cô , không được ôm cô, không được nghe giọng cô đúng là cực hình vời anh, bỗng nhiên anh nhờ món cari của cô, cả thân hình nhỏ bé mềm mại của cô, lúc cô trẻ con làm nũng  vời anh ngay cả khuôn mặt đỏ ửng xấu hổ khi cùng anh thân mật. Đã 12 giờ đêm, anh vẫn ngồi trong quán bad của mình một tay cằm trai rượu liên tục đổ rượu vào cốc rồi đổ vào miệng mình nhìn cái điện thoại vẫn nằm im trên bàn giờ này mà cô vấn không chịu gọi cho anh xem ta cô đã không còn quan tâm anh nữa rồi, cô đã không còn gọi điện cho anh nữa, khi anh gọi thì toàn thuê bao cô thực sự không cần anh nữa sao. Đến khi trai rượu trong tay  đã hết

* " Mang thêm ra đây "

* "Ông chủ ông đã uống nhiều rùi " anh nhân viên nhìn ra ba trai rượu tây nặng bị anh ngồi cả tối uống không còn giọt nào liền lo lắng nói

* " ở đây đổi chủ rồi sao, đến lượt cậu quản tôi sao " giọng anh say khướt

* " em không dám " nói rồi anh nhân viên liền lấy trai mời cho anh xong định rời đi

* " Này cậu em "

* "Dạ " cậu nhận viên sợ sệt

* " chú em có người yêu chưa "

* "Em có rùi "

* "Vậy mỗi lần hai đừa cãi nhau thì cậu làm hoà thế nào "  anh dốc cả trai rượu vào miệng

* " còn làm gì nữa ạ, không phải cùng nhau miên mang một đêm sáng mai lại bình thường sao " câu nhận viên thản nhiên đáp

* " thực  sự có tác dụng sao " anh nghi ngờ hỏi

Sau đó nhận được cái gật đầu chắc nịch của cậu ta liền phì cười lắc đầu nhẹ cũng lên về thử

* "Thưởng "

Anh nói xong liền cằm áo đi ra về. Cô ngồi dười nhà mắt nhìn ra ngoài mãi không thấy bóng hình quen thuộc.  Mãi tận đến 1 giờ sáng mời thấy anh bước vào cổng liền chạy trốn trong góp bếp. Anh lảo đảo bước vào thực sư đã quá say, nhưng đi vào nhà đúng lúc đó Tiểu Nhu thấy hơi đói lên đi xuống nhà liền nhìn thấy anh chạy ra đỡ, cả cơ thể toàn mùi rượu say đến nỗi không  biết gì trong đầu cô ta nổi lên một ý đồ đen tối đỡ anh lên lầu về phòng.

Ở Bên Cạnh Tôi Em Không Cần Mạnh MẽTác giả: Mỗ MỗTruyện Ngôn TìnhCô là một đừa trẻ không cha không mẹ lang thang ngoài đường không biết mình là ai, hằng ngày theo bọn đầu đường xó chợ đị xin ăn đôi lúc cũng móc túi bị đánh gần chết không ai quan tâm không ai chăm sóc. Đến khi cô 6 tuổi cô gặp hắn, hắn mang cô về nuôi cho cô ăn,cho cô học, cho cô cái tên Mạt Lộ Lộ,  hắn dạy cô sự dụng dao súng, hắn chăm sóc cô coi cô như một đừa em gái, hắn nói cô hãy gọi hắn là anh hai. Cứ như thế  cô đã yêu hắn yêu từ lúc nào không biết còn hắn thì không yêu cô, hắn có thể lên giường vời bất kì  cô gái nào trừ cô ra nhưng cô vẫn yêu hắn. Năm nay cô 23 tuổi sinh nhật cô hắn gọi cô vào phòng làm việc của hắn, hắng ngồi trên ghế xoay nhìn thẳng vào cơ thể mời lớn đầy đặn của cô suy nghĩ gì đó rùi nói * " Lộ Lộ năm nay em bao nhiêu tuổi rùi " * " hôm nay em tròn 23 tuổi " * "Bao năm nay tôi đối sự vời em thế nào " * " Anh hai đối sự vời em rất tốt " cô nhìn anh tươi cười * " Lộ Lộ giờ tôi muốn em lên giường vời Hàn Mạc Thần lấy thông tin về cho tôi "  hắn lạnh lùng… Cô dựa lưng vào cửa nhìn bánh quy nhỏ đang ăn cháo trên giường trái tim cô thực sự sợ hãi chỉ cách đây mấy tiếng thôi cô có thể mất bánh quy nhỏ, tối qua khi bánh quy nhỉ bỗng nhiên phát sốt cô đã rất lo lắng đến lỗi không biết làm gì thì anh ở đâu,lúc ở bệnh viên Trương Hàn nói may là đưa đến kịp thời nếu không bánh quy nhỏ sẽ viễn vĩnh biến mất  cô đã rất sợ hãi thì anh đang làm gì ,sao anh không xuất hiện, sao không ở bên cạnh cô, sao anh lại để cô một mình, để cô và bánh quy nhỏ chơi vơi như vậy,nếu bánh quy nhỏ có vấn đề gì liệu giờ này còn có thể bình thản nấu cơm không, liệu lời xin lỗi của anh có thể bù đắp được nhưng vết thương trong cô không.  Cô đi đến giường ôm lấy bánh quy nhỏ chỉ nghĩ chuyện đêm qua  là trái tim cô muốn nhảy ra ngoài không ngăn được dòng nước mắt của mình, giọng bánh quy nhỏ trong phòng vang lên* " Sao mẹ lại khóc vậy, mẹ đừng khóc nữa sau là tiểu quy sẽ ngoan không ốm nữa "giọng bánh quy trong trẻo dễ thương làm sao nhưng lại chẳng khác gì con dao đâm thẳng vào tim anhTrong phòng cô ôm chặt lấy bánh quy, từ nay cô sẽ mạnh mẽ sẽ không dự đẫm vào anh nữa, cô sẽ bảo vệ thiên thần nhỏ của cô để bất kì ai kể cả anh làm tổn thương bánh quy nhỏ. Từ ngày hôm đó cô luôn trốn tránh anh, cô luôn ở phòng bánh quy nhỏ không về phòng ngủ nữa mang cả quần áo và đồ dùng cá nhân của mình, ngay đến cả ăn cơm cô cũng không xuống, đều do Tiểu Hoa mang lên phòng. Mầy ngày này không được gặp cô , không được ôm cô, không được nghe giọng cô đúng là cực hình vời anh, bỗng nhiên anh nhờ món cari của cô, cả thân hình nhỏ bé mềm mại của cô, lúc cô trẻ con làm nũng  vời anh ngay cả khuôn mặt đỏ ửng xấu hổ khi cùng anh thân mật. Đã 12 giờ đêm, anh vẫn ngồi trong quán bad của mình một tay cằm trai rượu liên tục đổ rượu vào cốc rồi đổ vào miệng mình nhìn cái điện thoại vẫn nằm im trên bàn giờ này mà cô vấn không chịu gọi cho anh xem ta cô đã không còn quan tâm anh nữa rồi, cô đã không còn gọi điện cho anh nữa, khi anh gọi thì toàn thuê bao cô thực sự không cần anh nữa sao. Đến khi trai rượu trong tay  đã hết* " Mang thêm ra đây "* "Ông chủ ông đã uống nhiều rùi " anh nhân viên nhìn ra ba trai rượu tây nặng bị anh ngồi cả tối uống không còn giọt nào liền lo lắng nói* " ở đây đổi chủ rồi sao, đến lượt cậu quản tôi sao " giọng anh say khướt* " em không dám " nói rồi anh nhân viên liền lấy trai mời cho anh xong định rời đi* " Này cậu em "* "Dạ " cậu nhận viên sợ sệt* " chú em có người yêu chưa "* "Em có rùi "* "Vậy mỗi lần hai đừa cãi nhau thì cậu làm hoà thế nào "  anh dốc cả trai rượu vào miệng* " còn làm gì nữa ạ, không phải cùng nhau miên mang một đêm sáng mai lại bình thường sao " câu nhận viên thản nhiên đáp* " thực  sự có tác dụng sao " anh nghi ngờ hỏiSau đó nhận được cái gật đầu chắc nịch của cậu ta liền phì cười lắc đầu nhẹ cũng lên về thử* "Thưởng "Anh nói xong liền cằm áo đi ra về. Cô ngồi dười nhà mắt nhìn ra ngoài mãi không thấy bóng hình quen thuộc.  Mãi tận đến 1 giờ sáng mời thấy anh bước vào cổng liền chạy trốn trong góp bếp. Anh lảo đảo bước vào thực sư đã quá say, nhưng đi vào nhà đúng lúc đó Tiểu Nhu thấy hơi đói lên đi xuống nhà liền nhìn thấy anh chạy ra đỡ, cả cơ thể toàn mùi rượu say đến nỗi không  biết gì trong đầu cô ta nổi lên một ý đồ đen tối đỡ anh lên lầu về phòng.

Chương 33: Cách làm lành nhanh nhất