Văn án 1: Năm 18 tuổi, Khương Tri dắt chú dê của mình rời khỏi núi cao, chuyển vào biệt thự xa hoa của nhà họ Tống. Tam công tử của Tống gia, nhân vật nổi danh là thủ đoạn mạnh mẽ, cũng là người kiên định với chủ nghĩa không kết hôn. Mãi tới sau này khi chú già chạy theo sau một cô gái, tủi thân gọi "Vợ ơi", mọi người mới được mở rộng tầm mắt. Chỉ có Khương Tri biết rõ, mỗi khi tới nửa đêm, người nào đó đều khinh xa thục lộ* trèo qua ban công, mặt dày chui vào trong chăn của cô, muốn ôm cô hôn cô, bắt người ta gọi là ca ca, vừa to gan lại vừa xấu xa. (Khinh xa thục lộ: Xe nhẹ đường quen.) Cô chính là cô bé mà anh đặt trong lòng bàn tay để nuông chiều, cũng là chấp niệm khắc sâu vào xương tủy. Sau này Khương Tri mới biết, Tống Duẫn Hành không muốn ăn đường, cũng không hề muốn ngủ trên giường... Văn án 2: Ngày nào đó, Tống Duẫn Hành và một đám bạn thân vào một quán bar. Bên cạnh mỹ nữ như mây, chỉ có mình anh thanh tâm quả dục, trước mặt đặt một ly nước trái cây. Mãi tới khi cửa phòng…

Chương 16: Thiếu

Với Em, Đâu Chỉ Là Rung ĐộngTác giả: Quân Tử A QuáchTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngVăn án 1: Năm 18 tuổi, Khương Tri dắt chú dê của mình rời khỏi núi cao, chuyển vào biệt thự xa hoa của nhà họ Tống. Tam công tử của Tống gia, nhân vật nổi danh là thủ đoạn mạnh mẽ, cũng là người kiên định với chủ nghĩa không kết hôn. Mãi tới sau này khi chú già chạy theo sau một cô gái, tủi thân gọi "Vợ ơi", mọi người mới được mở rộng tầm mắt. Chỉ có Khương Tri biết rõ, mỗi khi tới nửa đêm, người nào đó đều khinh xa thục lộ* trèo qua ban công, mặt dày chui vào trong chăn của cô, muốn ôm cô hôn cô, bắt người ta gọi là ca ca, vừa to gan lại vừa xấu xa. (Khinh xa thục lộ: Xe nhẹ đường quen.) Cô chính là cô bé mà anh đặt trong lòng bàn tay để nuông chiều, cũng là chấp niệm khắc sâu vào xương tủy. Sau này Khương Tri mới biết, Tống Duẫn Hành không muốn ăn đường, cũng không hề muốn ngủ trên giường... Văn án 2: Ngày nào đó, Tống Duẫn Hành và một đám bạn thân vào một quán bar. Bên cạnh mỹ nữ như mây, chỉ có mình anh thanh tâm quả dục, trước mặt đặt một ly nước trái cây. Mãi tới khi cửa phòng… Người trước mặt cao hơn cô rất nhiều, Khương Tri bị một cảm giác không thể miêu tả thành lời vây quanh. Không thể phủ nhận rằng, sự tồn tại của anh gây ra cảm giác rất lớn, mạnh mẽ lại bá đạo, khiến người ta không thể lơ là.Tống Duẫn Hành bật máy sấy tóc thử nhiệt độ một chút, hơi nâng tầm mắt, trông thấy ánh mắt đăm chiêu của Khương Tri trong gương, anh cong môi cười cười, đối diện với cô.Khương Tri như muốn che giấu, vội vàng cúi đầu, ngoan ngoãn tránh đi.Trong tấm gương phía trước, hai người đứng một trước một sau, Tống Duẫn Hành rất cao, thân hình cao lớn đẹp trai, mắt hai mí rất rõ ràng, ẩn sâu trong đôi mắt ấy là vẻ đào hoa còn mang theo cả sự lạnh nhạt từ khi sinh ra đã có.Người phía sau dịu dàng hỏi: "Có nóng hay không?"- ---------------------------------.........Thiếu đoạn sau

Người trước mặt cao hơn cô rất nhiều, Khương Tri bị một cảm giác không thể miêu tả thành lời vây quanh. Không thể phủ nhận rằng, sự tồn tại của anh gây ra cảm giác rất lớn, mạnh mẽ lại bá đạo, khiến người ta không thể lơ là.

Tống Duẫn Hành bật máy sấy tóc thử nhiệt độ một chút, hơi nâng tầm mắt, trông thấy ánh mắt đăm chiêu của Khương Tri trong gương, anh cong môi cười cười, đối diện với cô.

Khương Tri như muốn che giấu, vội vàng cúi đầu, ngoan ngoãn tránh đi.

Trong tấm gương phía trước, hai người đứng một trước một sau, Tống Duẫn Hành rất cao, thân hình cao lớn đẹp trai, mắt hai mí rất rõ ràng, ẩn sâu trong đôi mắt ấy là vẻ đào hoa còn mang theo cả sự lạnh nhạt từ khi sinh ra đã có.

Người phía sau dịu dàng hỏi: "Có nóng hay không?"

- ---------------------------------

.........

Thiếu đoạn sau

Với Em, Đâu Chỉ Là Rung ĐộngTác giả: Quân Tử A QuáchTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngVăn án 1: Năm 18 tuổi, Khương Tri dắt chú dê của mình rời khỏi núi cao, chuyển vào biệt thự xa hoa của nhà họ Tống. Tam công tử của Tống gia, nhân vật nổi danh là thủ đoạn mạnh mẽ, cũng là người kiên định với chủ nghĩa không kết hôn. Mãi tới sau này khi chú già chạy theo sau một cô gái, tủi thân gọi "Vợ ơi", mọi người mới được mở rộng tầm mắt. Chỉ có Khương Tri biết rõ, mỗi khi tới nửa đêm, người nào đó đều khinh xa thục lộ* trèo qua ban công, mặt dày chui vào trong chăn của cô, muốn ôm cô hôn cô, bắt người ta gọi là ca ca, vừa to gan lại vừa xấu xa. (Khinh xa thục lộ: Xe nhẹ đường quen.) Cô chính là cô bé mà anh đặt trong lòng bàn tay để nuông chiều, cũng là chấp niệm khắc sâu vào xương tủy. Sau này Khương Tri mới biết, Tống Duẫn Hành không muốn ăn đường, cũng không hề muốn ngủ trên giường... Văn án 2: Ngày nào đó, Tống Duẫn Hành và một đám bạn thân vào một quán bar. Bên cạnh mỹ nữ như mây, chỉ có mình anh thanh tâm quả dục, trước mặt đặt một ly nước trái cây. Mãi tới khi cửa phòng… Người trước mặt cao hơn cô rất nhiều, Khương Tri bị một cảm giác không thể miêu tả thành lời vây quanh. Không thể phủ nhận rằng, sự tồn tại của anh gây ra cảm giác rất lớn, mạnh mẽ lại bá đạo, khiến người ta không thể lơ là.Tống Duẫn Hành bật máy sấy tóc thử nhiệt độ một chút, hơi nâng tầm mắt, trông thấy ánh mắt đăm chiêu của Khương Tri trong gương, anh cong môi cười cười, đối diện với cô.Khương Tri như muốn che giấu, vội vàng cúi đầu, ngoan ngoãn tránh đi.Trong tấm gương phía trước, hai người đứng một trước một sau, Tống Duẫn Hành rất cao, thân hình cao lớn đẹp trai, mắt hai mí rất rõ ràng, ẩn sâu trong đôi mắt ấy là vẻ đào hoa còn mang theo cả sự lạnh nhạt từ khi sinh ra đã có.Người phía sau dịu dàng hỏi: "Có nóng hay không?"- ---------------------------------.........Thiếu đoạn sau

Chương 16: Thiếu