Bốp bốp!" "Van ông, van ông đừng đánh!" "Tao nuôi mày làm cái gì? Một tháng đưa tao chỉ nhiêu đây tiền, đủ tao uống mấy chai rượu đây? Hả? Con nhỏ kia đâu?" "Tuyết Mạn hôm nay tốt nghiệp đại học, nó tốt nghiệp đi làm sẽ có tiền, ông đừng ép nó, van ông, ông đừng uống rượu nữa được không?" "Mày dám quản tao?" Bốp! Khu chung cư cũ nát truyền đến tiếng khóc lóc van xin của người phụ nữ, tiếng chửi thô bạo của người đàn ông, cũng có tiếng đánh đập! Lăng Tuyết Mạn ngừng xe đạp dưới lầu, trên lầu mỗi tiếng phụ nữ kêu đau đớn thảm thiết, giống một lưỡi dao sắc bén đâm vào lòng nàng, máu toàn thân dâng lên, đây là lần thứ mấy rồi? Nàng từ lúc mười tuổi đi theo mẹ cùng cha ghẻ sống chung, hàng tháng ít nhất một lần, so với bản tin thời sự mỗi ngày còn đúng giờ hơn! Tích góp nỗi hận của mười hai năm, Lăng Tuyết Mạn cắn chặt khớp hàm, quăng xe đạp, nhanh chóng chạy lên lầu! "Dừng tay!" Cửa bị đá văng, tiếng gầm giận dữ khiến người đàn ông đang nắm chặt tóc người phụ nữ quay đầu, hai mắt đỏ bừng…
Chương 53
Vương Gia, Vương Phi Muốn Cưới Thêm Người KhácTác giả: Ngân Hà (RiKa)Truyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBốp bốp!" "Van ông, van ông đừng đánh!" "Tao nuôi mày làm cái gì? Một tháng đưa tao chỉ nhiêu đây tiền, đủ tao uống mấy chai rượu đây? Hả? Con nhỏ kia đâu?" "Tuyết Mạn hôm nay tốt nghiệp đại học, nó tốt nghiệp đi làm sẽ có tiền, ông đừng ép nó, van ông, ông đừng uống rượu nữa được không?" "Mày dám quản tao?" Bốp! Khu chung cư cũ nát truyền đến tiếng khóc lóc van xin của người phụ nữ, tiếng chửi thô bạo của người đàn ông, cũng có tiếng đánh đập! Lăng Tuyết Mạn ngừng xe đạp dưới lầu, trên lầu mỗi tiếng phụ nữ kêu đau đớn thảm thiết, giống một lưỡi dao sắc bén đâm vào lòng nàng, máu toàn thân dâng lên, đây là lần thứ mấy rồi? Nàng từ lúc mười tuổi đi theo mẹ cùng cha ghẻ sống chung, hàng tháng ít nhất một lần, so với bản tin thời sự mỗi ngày còn đúng giờ hơn! Tích góp nỗi hận của mười hai năm, Lăng Tuyết Mạn cắn chặt khớp hàm, quăng xe đạp, nhanh chóng chạy lên lầu! "Dừng tay!" Cửa bị đá văng, tiếng gầm giận dữ khiến người đàn ông đang nắm chặt tóc người phụ nữ quay đầu, hai mắt đỏ bừng… Lăng Tuyết Mạn giận dữ cắn răng. d*m t*c đáng chết này, cư nhiên đối với nhất cử nhất động của nàng rõ như lòng bàn tay. Đến loại chuyện cần giấu diếm như nguyệt sự cũng rõ ràng như thế!"Đi chết đi, chết đi, chết đi!!!!"Đang lúc đôi bàn tay trắng như phấn của Lăng Tuyết Mạn không ngừng nện vào giường, cắn răng nghiến lợi mắng, Mạc Kỳ Hàn quay lại đứng ở trước giường. Lăng Tuyết Mạn cảm giác được một cổ khí thế bức người tới gần, hô hấp sắp nghẽn, ngẩng đầu lên thấy rõ ràng hình dáng cái bóng đen này, lắp bắp nói: "Ngươi... ngươi không phải đi rồi sao? Sao lại trở lại?""Ta quyết định làm đơn giản hóa việc mất tích của ngươi." Mạc Kỳ Hàn lạnh nhạt nói, cúi người dán bên tai Lăng Tuyết Mạn dặn dò một phen, cuối cùng hỏi: "Nhớ kỹ chưa?""Ta đã biết." Lăng Tuyết Mạn gật đầu.Nhưng Mạc Kỳ Hàn chưa đứng dậy, mà là cười như không cười nói: "Nguyền rủa ta rất vui vẻ sao? Ta chết ngươi vui vẻ sao? Ngươi muốn hai lần làm quả phụ à?""Ta... ta không có. Ta chỉ nói nhảm thôi, ngươi đừng để trong lòng" Lăng Tuyết Mạn gian nan nuốt nước miếng. Nam nhân này quá lạnh, sắp đóng băng xương cốt của nàng rồi.Mạc Kỳ Hàn hừ lạnh một tiếng, con ngươi thâm thúy lóe ra tự tin, "Ta đương nhiên sẽ không để trong lòng. Người muốn ta chết quá nhiều, có thêm ngươi cũng không đáng là bao. Nhưng ai cũng không có tư cách đoạt mạng ta. Thiên hạ này, ta là vương giả! Lăng Tuyết Mạn, bảo vệ tốt cái mạng nhỏ của ngươi. Tứ Vương phi ngươi về sau nhất định đổi thân phận!"Lăng Tuyết Mạn gật đầu phụ họa, trong lòng nói nam nhân này là đồ điên ba hoa. Nghĩ mình là Hoàng đế hay sao? Nếu không là chứng ảo tưởng đi?"Ta phải đi, hôn ta một cái." Mạc Kỳ Hàn nhìn Lăng Tuyết Mạn, nhẹ giọng nói.Lăng Tuyết Mạn lại gian nan nuốt nước miếng, vẻ mặt đưa đám nói: "Chúng ta cũng không cần hôn tạm biệt đi?""Sao?"Thanh âm không vui, Mạc Kỳ Hàn nhíu mày, "Xem ra ngươi còn không có thích ứng thân phận này! Ta nói cho ngươi biết, ngươi phải hôn ta!"Mệnh lệnh mạnh như thế!Lăng Tuyết Mạn không dám chất vấn, chỉ đến gần sát Mạc Kỳ Hàn, đưa lên môi của mình.Nàng nếu không nghe theo, chỉ sợ lại không yên ổn thôi!Cái hôn này như thiên lôi động đến lửa. Mạc Kỳ Hàn đè nén đã lâu, lập tức chế trụ cái gáy Lăng Tuyết Mạn, một trận hôn liền ùn ùn kéo đến. Hôn kịch liệt triền miên, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lăng Tuyết Mạn đỏ ửng, tim đập nhanh hơn, hô hấp dồn dập. Mạc Kỳ Hàn cũng khó nhịn sóng tình, gần như khó có thể kiềm chế.Mà thời khắc này không cho phép hắn phóng túng. Sợ là Mạc Ly Hiên sắp chạy đến Nhị Vương phủ tìm phụ thân nó hỗ trợ rồi. Lý trí kéo lại, Mạc Kỳ Hàn buông thiên hạ trong lòng ra, thân mình lui đến bên giường, hơi thở hổn hển, khàn khàn nói: "Tối nay tha ngươi. Tiểu yêu tinh, dưỡng vết thương ở chân cho tốt, mấy ngày nữa ngươi sẽ đón tiếp ta."Nói xong nhanh chóng xoay người rời đi.Lăng Tuyết Mạn nhấp nhẹ môi đỏ mọng, kinh ngạc nhìn nam nhân biến mất, có chút mê muội.Nhưng làm cho nàng thấy kỳ quái là, không có nghe được tiếng mở cửa, cũng không có nghe cửa sổ mở, nam nhân này đi chỗ nào?
Lăng Tuyết Mạn giận dữ cắn răng. d*m t*c đáng chết này, cư nhiên đối với nhất cử nhất động của nàng rõ như lòng bàn tay. Đến loại chuyện cần giấu diếm như nguyệt sự cũng rõ ràng như thế!
"Đi chết đi, chết đi, chết đi!!!!"
Đang lúc đôi bàn tay trắng như phấn của Lăng Tuyết Mạn không ngừng nện vào giường, cắn răng nghiến lợi mắng, Mạc Kỳ Hàn quay lại đứng ở trước giường. Lăng Tuyết Mạn cảm giác được một cổ khí thế bức người tới gần, hô hấp sắp nghẽn, ngẩng đầu lên thấy rõ ràng hình dáng cái bóng đen này, lắp bắp nói: "Ngươi... ngươi không phải đi rồi sao? Sao lại trở lại?"
"Ta quyết định làm đơn giản hóa việc mất tích của ngươi." Mạc Kỳ Hàn lạnh nhạt nói, cúi người dán bên tai Lăng Tuyết Mạn dặn dò một phen, cuối cùng hỏi: "Nhớ kỹ chưa?"
"Ta đã biết." Lăng Tuyết Mạn gật đầu.
Nhưng Mạc Kỳ Hàn chưa đứng dậy, mà là cười như không cười nói: "Nguyền rủa ta rất vui vẻ sao? Ta chết ngươi vui vẻ sao? Ngươi muốn hai lần làm quả phụ à?"
"Ta... ta không có. Ta chỉ nói nhảm thôi, ngươi đừng để trong lòng" Lăng Tuyết Mạn gian nan nuốt nước miếng. Nam nhân này quá lạnh, sắp đóng băng xương cốt của nàng rồi.
Mạc Kỳ Hàn hừ lạnh một tiếng, con ngươi thâm thúy lóe ra tự tin, "Ta đương nhiên sẽ không để trong lòng. Người muốn ta chết quá nhiều, có thêm ngươi cũng không đáng là bao. Nhưng ai cũng không có tư cách đoạt mạng ta. Thiên hạ này, ta là vương giả! Lăng Tuyết Mạn, bảo vệ tốt cái mạng nhỏ của ngươi. Tứ Vương phi ngươi về sau nhất định đổi thân phận!"
Lăng Tuyết Mạn gật đầu phụ họa, trong lòng nói nam nhân này là đồ điên ba hoa. Nghĩ mình là Hoàng đế hay sao? Nếu không là chứng ảo tưởng đi?
"Ta phải đi, hôn ta một cái." Mạc Kỳ Hàn nhìn Lăng Tuyết Mạn, nhẹ giọng nói.
Lăng Tuyết Mạn lại gian nan nuốt nước miếng, vẻ mặt đưa đám nói: "Chúng ta cũng không cần hôn tạm biệt đi?"
"Sao?"
Thanh âm không vui, Mạc Kỳ Hàn nhíu mày, "Xem ra ngươi còn không có thích ứng thân phận này! Ta nói cho ngươi biết, ngươi phải hôn ta!"
Mệnh lệnh mạnh như thế!
Lăng Tuyết Mạn không dám chất vấn, chỉ đến gần sát Mạc Kỳ Hàn, đưa lên môi của mình.
Nàng nếu không nghe theo, chỉ sợ lại không yên ổn thôi!
Cái hôn này như thiên lôi động đến lửa. Mạc Kỳ Hàn đè nén đã lâu, lập tức chế trụ cái gáy Lăng Tuyết Mạn, một trận hôn liền ùn ùn kéo đến. Hôn kịch liệt triền miên, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lăng Tuyết Mạn đỏ ửng, tim đập nhanh hơn, hô hấp dồn dập. Mạc Kỳ Hàn cũng khó nhịn sóng tình, gần như khó có thể kiềm chế.
Mà thời khắc này không cho phép hắn phóng túng. Sợ là Mạc Ly Hiên sắp chạy đến Nhị Vương phủ tìm phụ thân nó hỗ trợ rồi. Lý trí kéo lại, Mạc Kỳ Hàn buông thiên hạ trong lòng ra, thân mình lui đến bên giường, hơi thở hổn hển, khàn khàn nói: "Tối nay tha ngươi. Tiểu yêu tinh, dưỡng vết thương ở chân cho tốt, mấy ngày nữa ngươi sẽ đón tiếp ta."
Nói xong nhanh chóng xoay người rời đi.
Lăng Tuyết Mạn nhấp nhẹ môi đỏ mọng, kinh ngạc nhìn nam nhân biến mất, có chút mê muội.
Nhưng làm cho nàng thấy kỳ quái là, không có nghe được tiếng mở cửa, cũng không có nghe cửa sổ mở, nam nhân này đi chỗ nào?
Vương Gia, Vương Phi Muốn Cưới Thêm Người KhácTác giả: Ngân Hà (RiKa)Truyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBốp bốp!" "Van ông, van ông đừng đánh!" "Tao nuôi mày làm cái gì? Một tháng đưa tao chỉ nhiêu đây tiền, đủ tao uống mấy chai rượu đây? Hả? Con nhỏ kia đâu?" "Tuyết Mạn hôm nay tốt nghiệp đại học, nó tốt nghiệp đi làm sẽ có tiền, ông đừng ép nó, van ông, ông đừng uống rượu nữa được không?" "Mày dám quản tao?" Bốp! Khu chung cư cũ nát truyền đến tiếng khóc lóc van xin của người phụ nữ, tiếng chửi thô bạo của người đàn ông, cũng có tiếng đánh đập! Lăng Tuyết Mạn ngừng xe đạp dưới lầu, trên lầu mỗi tiếng phụ nữ kêu đau đớn thảm thiết, giống một lưỡi dao sắc bén đâm vào lòng nàng, máu toàn thân dâng lên, đây là lần thứ mấy rồi? Nàng từ lúc mười tuổi đi theo mẹ cùng cha ghẻ sống chung, hàng tháng ít nhất một lần, so với bản tin thời sự mỗi ngày còn đúng giờ hơn! Tích góp nỗi hận của mười hai năm, Lăng Tuyết Mạn cắn chặt khớp hàm, quăng xe đạp, nhanh chóng chạy lên lầu! "Dừng tay!" Cửa bị đá văng, tiếng gầm giận dữ khiến người đàn ông đang nắm chặt tóc người phụ nữ quay đầu, hai mắt đỏ bừng… Lăng Tuyết Mạn giận dữ cắn răng. d*m t*c đáng chết này, cư nhiên đối với nhất cử nhất động của nàng rõ như lòng bàn tay. Đến loại chuyện cần giấu diếm như nguyệt sự cũng rõ ràng như thế!"Đi chết đi, chết đi, chết đi!!!!"Đang lúc đôi bàn tay trắng như phấn của Lăng Tuyết Mạn không ngừng nện vào giường, cắn răng nghiến lợi mắng, Mạc Kỳ Hàn quay lại đứng ở trước giường. Lăng Tuyết Mạn cảm giác được một cổ khí thế bức người tới gần, hô hấp sắp nghẽn, ngẩng đầu lên thấy rõ ràng hình dáng cái bóng đen này, lắp bắp nói: "Ngươi... ngươi không phải đi rồi sao? Sao lại trở lại?""Ta quyết định làm đơn giản hóa việc mất tích của ngươi." Mạc Kỳ Hàn lạnh nhạt nói, cúi người dán bên tai Lăng Tuyết Mạn dặn dò một phen, cuối cùng hỏi: "Nhớ kỹ chưa?""Ta đã biết." Lăng Tuyết Mạn gật đầu.Nhưng Mạc Kỳ Hàn chưa đứng dậy, mà là cười như không cười nói: "Nguyền rủa ta rất vui vẻ sao? Ta chết ngươi vui vẻ sao? Ngươi muốn hai lần làm quả phụ à?""Ta... ta không có. Ta chỉ nói nhảm thôi, ngươi đừng để trong lòng" Lăng Tuyết Mạn gian nan nuốt nước miếng. Nam nhân này quá lạnh, sắp đóng băng xương cốt của nàng rồi.Mạc Kỳ Hàn hừ lạnh một tiếng, con ngươi thâm thúy lóe ra tự tin, "Ta đương nhiên sẽ không để trong lòng. Người muốn ta chết quá nhiều, có thêm ngươi cũng không đáng là bao. Nhưng ai cũng không có tư cách đoạt mạng ta. Thiên hạ này, ta là vương giả! Lăng Tuyết Mạn, bảo vệ tốt cái mạng nhỏ của ngươi. Tứ Vương phi ngươi về sau nhất định đổi thân phận!"Lăng Tuyết Mạn gật đầu phụ họa, trong lòng nói nam nhân này là đồ điên ba hoa. Nghĩ mình là Hoàng đế hay sao? Nếu không là chứng ảo tưởng đi?"Ta phải đi, hôn ta một cái." Mạc Kỳ Hàn nhìn Lăng Tuyết Mạn, nhẹ giọng nói.Lăng Tuyết Mạn lại gian nan nuốt nước miếng, vẻ mặt đưa đám nói: "Chúng ta cũng không cần hôn tạm biệt đi?""Sao?"Thanh âm không vui, Mạc Kỳ Hàn nhíu mày, "Xem ra ngươi còn không có thích ứng thân phận này! Ta nói cho ngươi biết, ngươi phải hôn ta!"Mệnh lệnh mạnh như thế!Lăng Tuyết Mạn không dám chất vấn, chỉ đến gần sát Mạc Kỳ Hàn, đưa lên môi của mình.Nàng nếu không nghe theo, chỉ sợ lại không yên ổn thôi!Cái hôn này như thiên lôi động đến lửa. Mạc Kỳ Hàn đè nén đã lâu, lập tức chế trụ cái gáy Lăng Tuyết Mạn, một trận hôn liền ùn ùn kéo đến. Hôn kịch liệt triền miên, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lăng Tuyết Mạn đỏ ửng, tim đập nhanh hơn, hô hấp dồn dập. Mạc Kỳ Hàn cũng khó nhịn sóng tình, gần như khó có thể kiềm chế.Mà thời khắc này không cho phép hắn phóng túng. Sợ là Mạc Ly Hiên sắp chạy đến Nhị Vương phủ tìm phụ thân nó hỗ trợ rồi. Lý trí kéo lại, Mạc Kỳ Hàn buông thiên hạ trong lòng ra, thân mình lui đến bên giường, hơi thở hổn hển, khàn khàn nói: "Tối nay tha ngươi. Tiểu yêu tinh, dưỡng vết thương ở chân cho tốt, mấy ngày nữa ngươi sẽ đón tiếp ta."Nói xong nhanh chóng xoay người rời đi.Lăng Tuyết Mạn nhấp nhẹ môi đỏ mọng, kinh ngạc nhìn nam nhân biến mất, có chút mê muội.Nhưng làm cho nàng thấy kỳ quái là, không có nghe được tiếng mở cửa, cũng không có nghe cửa sổ mở, nam nhân này đi chỗ nào?