01. Cung Vũ nhìn thấy một người, trang phục vest phẳng phiu, nét mặt nghiêm túc, đang dí mũi vào kính chỉnh sửa dung nhan, khóe miệng nhếch lên nụ cười cứng ngắc. Khục — Nhận ra mình có hơi vô duyên, Cung Vũ lật đật che miệng lại, nhưng gương mặt người bên kia cửa kính đang dần dần đỏ lựng, sau đó anh ta vô cùng thản nhiên mà hôn vào kính đánh chụt một cái. Cửa kính đọng lại một lớp hơi sương mờ mờ, anh kia còn lấy ngón tay hí hoáy viết số điện thoại, Cung Vũ nghĩ ngợi, không phải mình đang bị trêu đùa đấy chứ? 02. Mỗi sáng trôi qua đều là những khoảnh khắc tuyệt vời. Cung Vũ thở gấp gáp, hai tay chống lên đầu gối, rồi cầm lấy khăn lau mồ hôi. Bỗng một bình nước suối được đưa đến trước mặt hắn. Hắn hơi ngẩng đầu. Thứ đầu tiên nhìn thấy là một túp lều sừng sững đang thẳng đứng dưới quần, còn lấm tấm những bệt mồ hôi, lên trên một chút là cơ bụng tám múi ngồn ngộn đầy dũng khí, rồi sau đó hai n*m v* màu nâu xuất hiện, hình như nó cũng đang dựng đứng. Kế tiếp hắn nhận ra một gương mặt…
Chương 5
Tao Lãng Tiện Tổng Tài Truy Phu KýTác giả: Si Nhân Lộ QuáTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước01. Cung Vũ nhìn thấy một người, trang phục vest phẳng phiu, nét mặt nghiêm túc, đang dí mũi vào kính chỉnh sửa dung nhan, khóe miệng nhếch lên nụ cười cứng ngắc. Khục — Nhận ra mình có hơi vô duyên, Cung Vũ lật đật che miệng lại, nhưng gương mặt người bên kia cửa kính đang dần dần đỏ lựng, sau đó anh ta vô cùng thản nhiên mà hôn vào kính đánh chụt một cái. Cửa kính đọng lại một lớp hơi sương mờ mờ, anh kia còn lấy ngón tay hí hoáy viết số điện thoại, Cung Vũ nghĩ ngợi, không phải mình đang bị trêu đùa đấy chứ? 02. Mỗi sáng trôi qua đều là những khoảnh khắc tuyệt vời. Cung Vũ thở gấp gáp, hai tay chống lên đầu gối, rồi cầm lấy khăn lau mồ hôi. Bỗng một bình nước suối được đưa đến trước mặt hắn. Hắn hơi ngẩng đầu. Thứ đầu tiên nhìn thấy là một túp lều sừng sững đang thẳng đứng dưới quần, còn lấm tấm những bệt mồ hôi, lên trên một chút là cơ bụng tám múi ngồn ngộn đầy dũng khí, rồi sau đó hai n*m v* màu nâu xuất hiện, hình như nó cũng đang dựng đứng. Kế tiếp hắn nhận ra một gương mặt… 29.Thế nhưng kẻ mở cửa là người kia, vì vậy hắn không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt lại.30.Không đợi hắn mở mắt, hai miếng thịt mềm mại ướt át bất thình lình chà lên cánh môi hắn, nóng hôi hổi, cọ muốn rách da.Tổng tài huơ huơ cái muôi, “Được rồi, đừng âu yếm ngoài cửa, sẽ bị bố mẹ phát hiện.”…31.Cung Vũ âm thầm nguyền rủa đối phương.Tên nào đã nói với tổng tài rằng bố mẹ mình cũng là bố mẹ anh ta, kẻ nào bảo tổng tài rằng một người đang nhắm mắt tức là muốn được hôn hít.Chỉ là hắn không dám đối mặt hiện thực mà thôi.32.Cung Vũ rơi vào trầm tư.Làm sao có thể ngủ an ổn một giấc ngon lành mà không bị quấy rối bởi tên tổng tài nằm bên cạnh giả bộ ngủ nhưng hận không thể cắn nuốt cả người hắn đây?33.Bảo vệ trinh tiết hay bảo vệ mặt mũi?Cung Vũ suy nghĩ một chút, tay bèn nắm lấy chỗ đang c**ng c*ng của người kia.“Anh giở trò lưu manh là không đúng.”34.“Không lấy kết hôn làm mục đích yêu đương mới chính là giở trò lưu manh, anh không phải thế.”Người kia nắm ngược lại chỗ đó của Cung Vũ đầy chân thành.35.…Anh này…Lẽ nào…Là thật lòng?Chẳng phải chỉ là một gã b**n th** cuồng q**n l*t thôi sao?Đột nhiên Cung Vũ không giải thích nổi sự biến động chỉ số thông minh của mình, hắn nhìn chăm chú vào thứ đang nắm chặt trong tay.“… Tôi mệt rồi.”Hắn vô cùng dứt khoát thả hai tay ra, xốc chăn trùm kín người lại, nhắm mắt giả vờ ngủ thiếp đi.
29.
Thế nhưng kẻ mở cửa là người kia, vì vậy hắn không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt lại.
30.
Không đợi hắn mở mắt, hai miếng thịt mềm mại ướt át bất thình lình chà lên cánh môi hắn, nóng hôi hổi, cọ muốn rách da.
Tổng tài huơ huơ cái muôi, “Được rồi, đừng âu yếm ngoài cửa, sẽ bị bố mẹ phát hiện.”
…
31.
Cung Vũ âm thầm nguyền rủa đối phương.
Tên nào đã nói với tổng tài rằng bố mẹ mình cũng là bố mẹ anh ta, kẻ nào bảo tổng tài rằng một người đang nhắm mắt tức là muốn được hôn hít.
Chỉ là hắn không dám đối mặt hiện thực mà thôi.
32.
Cung Vũ rơi vào trầm tư.
Làm sao có thể ngủ an ổn một giấc ngon lành mà không bị quấy rối bởi tên tổng tài nằm bên cạnh giả bộ ngủ nhưng hận không thể cắn nuốt cả người hắn đây?
33.
Bảo vệ trinh tiết hay bảo vệ mặt mũi?
Cung Vũ suy nghĩ một chút, tay bèn nắm lấy chỗ đang c**ng c*ng của người kia.
“Anh giở trò lưu manh là không đúng.”
34.
“Không lấy kết hôn làm mục đích yêu đương mới chính là giở trò lưu manh, anh không phải thế.”
Người kia nắm ngược lại chỗ đó của Cung Vũ đầy chân thành.
35.
…
Anh này…
Lẽ nào…
Là thật lòng?
Chẳng phải chỉ là một gã b**n th** cuồng q**n l*t thôi sao?
Đột nhiên Cung Vũ không giải thích nổi sự biến động chỉ số thông minh của mình, hắn nhìn chăm chú vào thứ đang nắm chặt trong tay.
“… Tôi mệt rồi.”
Hắn vô cùng dứt khoát thả hai tay ra, xốc chăn trùm kín người lại, nhắm mắt giả vờ ngủ thiếp đi.
Tao Lãng Tiện Tổng Tài Truy Phu KýTác giả: Si Nhân Lộ QuáTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước01. Cung Vũ nhìn thấy một người, trang phục vest phẳng phiu, nét mặt nghiêm túc, đang dí mũi vào kính chỉnh sửa dung nhan, khóe miệng nhếch lên nụ cười cứng ngắc. Khục — Nhận ra mình có hơi vô duyên, Cung Vũ lật đật che miệng lại, nhưng gương mặt người bên kia cửa kính đang dần dần đỏ lựng, sau đó anh ta vô cùng thản nhiên mà hôn vào kính đánh chụt một cái. Cửa kính đọng lại một lớp hơi sương mờ mờ, anh kia còn lấy ngón tay hí hoáy viết số điện thoại, Cung Vũ nghĩ ngợi, không phải mình đang bị trêu đùa đấy chứ? 02. Mỗi sáng trôi qua đều là những khoảnh khắc tuyệt vời. Cung Vũ thở gấp gáp, hai tay chống lên đầu gối, rồi cầm lấy khăn lau mồ hôi. Bỗng một bình nước suối được đưa đến trước mặt hắn. Hắn hơi ngẩng đầu. Thứ đầu tiên nhìn thấy là một túp lều sừng sững đang thẳng đứng dưới quần, còn lấm tấm những bệt mồ hôi, lên trên một chút là cơ bụng tám múi ngồn ngộn đầy dũng khí, rồi sau đó hai n*m v* màu nâu xuất hiện, hình như nó cũng đang dựng đứng. Kế tiếp hắn nhận ra một gương mặt… 29.Thế nhưng kẻ mở cửa là người kia, vì vậy hắn không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt lại.30.Không đợi hắn mở mắt, hai miếng thịt mềm mại ướt át bất thình lình chà lên cánh môi hắn, nóng hôi hổi, cọ muốn rách da.Tổng tài huơ huơ cái muôi, “Được rồi, đừng âu yếm ngoài cửa, sẽ bị bố mẹ phát hiện.”…31.Cung Vũ âm thầm nguyền rủa đối phương.Tên nào đã nói với tổng tài rằng bố mẹ mình cũng là bố mẹ anh ta, kẻ nào bảo tổng tài rằng một người đang nhắm mắt tức là muốn được hôn hít.Chỉ là hắn không dám đối mặt hiện thực mà thôi.32.Cung Vũ rơi vào trầm tư.Làm sao có thể ngủ an ổn một giấc ngon lành mà không bị quấy rối bởi tên tổng tài nằm bên cạnh giả bộ ngủ nhưng hận không thể cắn nuốt cả người hắn đây?33.Bảo vệ trinh tiết hay bảo vệ mặt mũi?Cung Vũ suy nghĩ một chút, tay bèn nắm lấy chỗ đang c**ng c*ng của người kia.“Anh giở trò lưu manh là không đúng.”34.“Không lấy kết hôn làm mục đích yêu đương mới chính là giở trò lưu manh, anh không phải thế.”Người kia nắm ngược lại chỗ đó của Cung Vũ đầy chân thành.35.…Anh này…Lẽ nào…Là thật lòng?Chẳng phải chỉ là một gã b**n th** cuồng q**n l*t thôi sao?Đột nhiên Cung Vũ không giải thích nổi sự biến động chỉ số thông minh của mình, hắn nhìn chăm chú vào thứ đang nắm chặt trong tay.“… Tôi mệt rồi.”Hắn vô cùng dứt khoát thả hai tay ra, xốc chăn trùm kín người lại, nhắm mắt giả vờ ngủ thiếp đi.