Độ ấm từ sau lưng chậm rãi vây quanh, hô hấp nóng bỏng ở bên tai: “Sợ không?” Hơi thở xa lạ quanh quẩn bên tai khiến người ta lạnh lẽo đến không dám lên tiếng. Lâm Tử Lạp như cảm giác được người đàn ông hơi khựng lại, sau đó lại vang lên giọng nói của anh: “Bây giờ hối hận vẫn còn kịp.” Cô căng thẳng siết chặt hai tay, lắc đầu: “Tôi không hối hận…” Cô đang ở trong thời kỳ xinh đẹp nhất, nhưng… Một đêm này đau đớn mà dài lâu… Cuối cùng nửa đêm về sáng người đàn ông đứng dậy đi vào phòng tắm, Lâm Tử Lạp mới kéo thân thể mệt mỏi, mặc đồ ra khỏi phòng. Dưới lầu khách sạn có người phụ nữ trung niên giới thiệu công việc này cho cô đang đứng đó, thấy Lâm Tử Lạp đi tới, bà ta đưa cho cô một cái túi màu đen: “Đây là tiền thù lao của cô.” Lâm Tử Lạp gần như không chút do dự nhận lấy, cầm tiền nhanh chóng chạy đi, thậm chí còn không quan tâm sự đau đớn dưới thân, chỉ muốn nhanh chóng đến bệnh viện.

Chương 1069: Cậu ta không đánh bại được anh

Mê Vợ Không Lối VềTác giả: Chiêu Tài Tiến BảoTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcĐộ ấm từ sau lưng chậm rãi vây quanh, hô hấp nóng bỏng ở bên tai: “Sợ không?” Hơi thở xa lạ quanh quẩn bên tai khiến người ta lạnh lẽo đến không dám lên tiếng. Lâm Tử Lạp như cảm giác được người đàn ông hơi khựng lại, sau đó lại vang lên giọng nói của anh: “Bây giờ hối hận vẫn còn kịp.” Cô căng thẳng siết chặt hai tay, lắc đầu: “Tôi không hối hận…” Cô đang ở trong thời kỳ xinh đẹp nhất, nhưng… Một đêm này đau đớn mà dài lâu… Cuối cùng nửa đêm về sáng người đàn ông đứng dậy đi vào phòng tắm, Lâm Tử Lạp mới kéo thân thể mệt mỏi, mặc đồ ra khỏi phòng. Dưới lầu khách sạn có người phụ nữ trung niên giới thiệu công việc này cho cô đang đứng đó, thấy Lâm Tử Lạp đi tới, bà ta đưa cho cô một cái túi màu đen: “Đây là tiền thù lao của cô.” Lâm Tử Lạp gần như không chút do dự nhận lấy, cầm tiền nhanh chóng chạy đi, thậm chí còn không quan tâm sự đau đớn dưới thân, chỉ muốn nhanh chóng đến bệnh viện. Trong lòng Song Eun không muốn dừng lại giữa chừng, cũng chẳng muốn buông cô ra nhưng mà không hiểu sao tiếng chuông điện thoại di động cứ vang lên không dứt.Anh ta chỉ có thể buông cô ra trước: "Để anh trả lời cú điện thoại này đã."Đôi má của Tông Ngôn Hi có hơi đỏ bừng lên. Mặc dù hiện tại hai người đã coi như là đang ở bên nhau nhưng mọi chuyện vẫn diễn ra tương đối nhanh, bỗng nhiên lại có hành động thân mật như vậy khiến cô cảm thấy cực kỳ khó chịu.“Em đi trước, anh cứ nghe điện thoại đi.” Nói xong, cô ngay lập tức đứng dậy, bước về phía cửa định đi ra ngoài. Song Eun kéo tay cô lại rồi nói: “Đợi một chút, để anh đưa em về.”"Không cần đâu, em tự lái xe tới đây mà."Đầu dây bên kia điện thoại lại truyền đến âm thanh, anh ta đành phải buông tay cô ra: "Đi đường chú ý cẩn thận, sau khi về nhà thì nhớ nhắn tin báo cho anh biết là em đã an toàn về tới nhà rồi."“Vâng ạ.” Tông Ngôn Hi cất bước, tiến ra bên ngoài.Cô lái xe về đến nhà, đang chuẩn bị lên lầu thì bắt gặp Tông Ngôn Thần và trông thấy vết bầm trêи khóe mắt anh ấy.“Anh trai.” Cô đi đến.Tông Ngôn Thần nhìn cô: "Mới từ bên ngoài trở về sao? Đi gặp Song Eun à?"Tông Ngôn Hi gật đầu: "Dạ.""Nơi khóe mắt của anh..." Cô bước tới gần anh ấy, tại sao mà vết thương này lại giống y chang với vết thương của Song Eun vậy?Tuy rằng vết thương ở hai chỗ khác nhau.“Anh đã đánh nhau với Song Eun sao?” Cô không tin tưởng lắm, đặt câu hỏi."Đúng thế."Tông Ngôn Thần bước đến trước bàn, rót một cốc nước: "Anh sợ là sau này cậu ta sẽ bắt nạt em, cho nên anh phải dạy dỗ cậu ta một bài học trước đã chứ."“Thế thì ai thắng?” Tông Ngôn Hi đi kiếm viên đá để chườm lạnh cho anh ấy.‘Khụ’.Cô nhìn vào màn hình điện thoại, nhanh chóng đưa tay gõ vào màn hình: ‘Nói chuyện gì vậy, không thể nói ngay bây giờ sao?‘Vẫn nên đợi đến khi gặp mặt rồi hẵng nói thì hơn.’Cô cau mày, đây là đang cố tình khơi dậy trí tò mò của cô sao?Cô cố ý làm giọng điệu nổi giận: ‘Không nói thì không nói, em đi ngủ đây.’

Mê Vợ Không Lối VềTác giả: Chiêu Tài Tiến BảoTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcĐộ ấm từ sau lưng chậm rãi vây quanh, hô hấp nóng bỏng ở bên tai: “Sợ không?” Hơi thở xa lạ quanh quẩn bên tai khiến người ta lạnh lẽo đến không dám lên tiếng. Lâm Tử Lạp như cảm giác được người đàn ông hơi khựng lại, sau đó lại vang lên giọng nói của anh: “Bây giờ hối hận vẫn còn kịp.” Cô căng thẳng siết chặt hai tay, lắc đầu: “Tôi không hối hận…” Cô đang ở trong thời kỳ xinh đẹp nhất, nhưng… Một đêm này đau đớn mà dài lâu… Cuối cùng nửa đêm về sáng người đàn ông đứng dậy đi vào phòng tắm, Lâm Tử Lạp mới kéo thân thể mệt mỏi, mặc đồ ra khỏi phòng. Dưới lầu khách sạn có người phụ nữ trung niên giới thiệu công việc này cho cô đang đứng đó, thấy Lâm Tử Lạp đi tới, bà ta đưa cho cô một cái túi màu đen: “Đây là tiền thù lao của cô.” Lâm Tử Lạp gần như không chút do dự nhận lấy, cầm tiền nhanh chóng chạy đi, thậm chí còn không quan tâm sự đau đớn dưới thân, chỉ muốn nhanh chóng đến bệnh viện. Trong lòng Song Eun không muốn dừng lại giữa chừng, cũng chẳng muốn buông cô ra nhưng mà không hiểu sao tiếng chuông điện thoại di động cứ vang lên không dứt.Anh ta chỉ có thể buông cô ra trước: "Để anh trả lời cú điện thoại này đã."Đôi má của Tông Ngôn Hi có hơi đỏ bừng lên. Mặc dù hiện tại hai người đã coi như là đang ở bên nhau nhưng mọi chuyện vẫn diễn ra tương đối nhanh, bỗng nhiên lại có hành động thân mật như vậy khiến cô cảm thấy cực kỳ khó chịu.“Em đi trước, anh cứ nghe điện thoại đi.” Nói xong, cô ngay lập tức đứng dậy, bước về phía cửa định đi ra ngoài. Song Eun kéo tay cô lại rồi nói: “Đợi một chút, để anh đưa em về.”"Không cần đâu, em tự lái xe tới đây mà."Đầu dây bên kia điện thoại lại truyền đến âm thanh, anh ta đành phải buông tay cô ra: "Đi đường chú ý cẩn thận, sau khi về nhà thì nhớ nhắn tin báo cho anh biết là em đã an toàn về tới nhà rồi."“Vâng ạ.” Tông Ngôn Hi cất bước, tiến ra bên ngoài.Cô lái xe về đến nhà, đang chuẩn bị lên lầu thì bắt gặp Tông Ngôn Thần và trông thấy vết bầm trêи khóe mắt anh ấy.“Anh trai.” Cô đi đến.Tông Ngôn Thần nhìn cô: "Mới từ bên ngoài trở về sao? Đi gặp Song Eun à?"Tông Ngôn Hi gật đầu: "Dạ.""Nơi khóe mắt của anh..." Cô bước tới gần anh ấy, tại sao mà vết thương này lại giống y chang với vết thương của Song Eun vậy?Tuy rằng vết thương ở hai chỗ khác nhau.“Anh đã đánh nhau với Song Eun sao?” Cô không tin tưởng lắm, đặt câu hỏi."Đúng thế."Tông Ngôn Thần bước đến trước bàn, rót một cốc nước: "Anh sợ là sau này cậu ta sẽ bắt nạt em, cho nên anh phải dạy dỗ cậu ta một bài học trước đã chứ."“Thế thì ai thắng?” Tông Ngôn Hi đi kiếm viên đá để chườm lạnh cho anh ấy.‘Khụ’.Cô nhìn vào màn hình điện thoại, nhanh chóng đưa tay gõ vào màn hình: ‘Nói chuyện gì vậy, không thể nói ngay bây giờ sao?‘Vẫn nên đợi đến khi gặp mặt rồi hẵng nói thì hơn.’Cô cau mày, đây là đang cố tình khơi dậy trí tò mò của cô sao?Cô cố ý làm giọng điệu nổi giận: ‘Không nói thì không nói, em đi ngủ đây.’

Mê Vợ Không Lối VềTác giả: Chiêu Tài Tiến BảoTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcĐộ ấm từ sau lưng chậm rãi vây quanh, hô hấp nóng bỏng ở bên tai: “Sợ không?” Hơi thở xa lạ quanh quẩn bên tai khiến người ta lạnh lẽo đến không dám lên tiếng. Lâm Tử Lạp như cảm giác được người đàn ông hơi khựng lại, sau đó lại vang lên giọng nói của anh: “Bây giờ hối hận vẫn còn kịp.” Cô căng thẳng siết chặt hai tay, lắc đầu: “Tôi không hối hận…” Cô đang ở trong thời kỳ xinh đẹp nhất, nhưng… Một đêm này đau đớn mà dài lâu… Cuối cùng nửa đêm về sáng người đàn ông đứng dậy đi vào phòng tắm, Lâm Tử Lạp mới kéo thân thể mệt mỏi, mặc đồ ra khỏi phòng. Dưới lầu khách sạn có người phụ nữ trung niên giới thiệu công việc này cho cô đang đứng đó, thấy Lâm Tử Lạp đi tới, bà ta đưa cho cô một cái túi màu đen: “Đây là tiền thù lao của cô.” Lâm Tử Lạp gần như không chút do dự nhận lấy, cầm tiền nhanh chóng chạy đi, thậm chí còn không quan tâm sự đau đớn dưới thân, chỉ muốn nhanh chóng đến bệnh viện. Trong lòng Song Eun không muốn dừng lại giữa chừng, cũng chẳng muốn buông cô ra nhưng mà không hiểu sao tiếng chuông điện thoại di động cứ vang lên không dứt.Anh ta chỉ có thể buông cô ra trước: "Để anh trả lời cú điện thoại này đã."Đôi má của Tông Ngôn Hi có hơi đỏ bừng lên. Mặc dù hiện tại hai người đã coi như là đang ở bên nhau nhưng mọi chuyện vẫn diễn ra tương đối nhanh, bỗng nhiên lại có hành động thân mật như vậy khiến cô cảm thấy cực kỳ khó chịu.“Em đi trước, anh cứ nghe điện thoại đi.” Nói xong, cô ngay lập tức đứng dậy, bước về phía cửa định đi ra ngoài. Song Eun kéo tay cô lại rồi nói: “Đợi một chút, để anh đưa em về.”"Không cần đâu, em tự lái xe tới đây mà."Đầu dây bên kia điện thoại lại truyền đến âm thanh, anh ta đành phải buông tay cô ra: "Đi đường chú ý cẩn thận, sau khi về nhà thì nhớ nhắn tin báo cho anh biết là em đã an toàn về tới nhà rồi."“Vâng ạ.” Tông Ngôn Hi cất bước, tiến ra bên ngoài.Cô lái xe về đến nhà, đang chuẩn bị lên lầu thì bắt gặp Tông Ngôn Thần và trông thấy vết bầm trêи khóe mắt anh ấy.“Anh trai.” Cô đi đến.Tông Ngôn Thần nhìn cô: "Mới từ bên ngoài trở về sao? Đi gặp Song Eun à?"Tông Ngôn Hi gật đầu: "Dạ.""Nơi khóe mắt của anh..." Cô bước tới gần anh ấy, tại sao mà vết thương này lại giống y chang với vết thương của Song Eun vậy?Tuy rằng vết thương ở hai chỗ khác nhau.“Anh đã đánh nhau với Song Eun sao?” Cô không tin tưởng lắm, đặt câu hỏi."Đúng thế."Tông Ngôn Thần bước đến trước bàn, rót một cốc nước: "Anh sợ là sau này cậu ta sẽ bắt nạt em, cho nên anh phải dạy dỗ cậu ta một bài học trước đã chứ."“Thế thì ai thắng?” Tông Ngôn Hi đi kiếm viên đá để chườm lạnh cho anh ấy.‘Khụ’.Cô nhìn vào màn hình điện thoại, nhanh chóng đưa tay gõ vào màn hình: ‘Nói chuyện gì vậy, không thể nói ngay bây giờ sao?‘Vẫn nên đợi đến khi gặp mặt rồi hẵng nói thì hơn.’Cô cau mày, đây là đang cố tình khơi dậy trí tò mò của cô sao?Cô cố ý làm giọng điệu nổi giận: ‘Không nói thì không nói, em đi ngủ đây.’

Chương 1069: Cậu ta không đánh bại được anh