Vương Bạch Nhật hiện tại đang phi thường háo hức chuẩn bị dọn đến nhà mới.Vì sao cậu lại vui như vậy a? Vì cậu sắp được dọn đến ở chung nhà với người cậu yêu- Đông Phương Liệt- c*̃ng chính là hàng xóm thân thiết nhất c*̉a nhà cậu nga. Cậu biết anh từ hồi còn quấn tả kìa, rồi từ khi có nhận thức đến nay cậu đã nhận định rằng anh là người mà mình sẽ gả. Tại sao a? Bởi vì anh là người đàn ông hoàn kim đứng đầu Đài Loan a, đẹp đến mặt trời thất sắc, mặt trăng ghen tị, tài giỏi, có tiền... kể ưu điểm c*̉a anh ra thì đến mai c*̃ng chưa hết a. Mà quan trọng là anh rất cưng chiều cậu nha hắc hắc... Bây giờ cậu chính thức bước chân vào đại học mà đại học c*̉a cậu lại gần nhà anh nên cậu đường đường chính chính xách va li và đến nhà anh nha. Haizz kể ra thì từ khi anh vào đại học đã mua nhà ở riêng đến cuối tuần mới về nhà chính một lần... Nhưng không sao…
Chương 14
Em Sẽ Không Chờ AnhTác giả: Dương QuangTruyện Đam MỹVương Bạch Nhật hiện tại đang phi thường háo hức chuẩn bị dọn đến nhà mới.Vì sao cậu lại vui như vậy a? Vì cậu sắp được dọn đến ở chung nhà với người cậu yêu- Đông Phương Liệt- c*̃ng chính là hàng xóm thân thiết nhất c*̉a nhà cậu nga. Cậu biết anh từ hồi còn quấn tả kìa, rồi từ khi có nhận thức đến nay cậu đã nhận định rằng anh là người mà mình sẽ gả. Tại sao a? Bởi vì anh là người đàn ông hoàn kim đứng đầu Đài Loan a, đẹp đến mặt trời thất sắc, mặt trăng ghen tị, tài giỏi, có tiền... kể ưu điểm c*̉a anh ra thì đến mai c*̃ng chưa hết a. Mà quan trọng là anh rất cưng chiều cậu nha hắc hắc... Bây giờ cậu chính thức bước chân vào đại học mà đại học c*̉a cậu lại gần nhà anh nên cậu đường đường chính chính xách va li và đến nhà anh nha. Haizz kể ra thì từ khi anh vào đại học đã mua nhà ở riêng đến cuối tuần mới về nhà chính một lần... Nhưng không sao… «VƯƠNG BẠCH NHẬT có phải em quên nói với anh chuyện gì rồi không?» ĐPL c*́p điện thoại quay qua hỏi Vương Bạch Nhật với gương mặt rất chi là bình tĩnh.«hA chuyện gì? Chuyện gì nhỉ?» đầu Vương Bạch Nhật xoay a xoay mà vẫn không tìm được kết quả a..« Diệp Tử vừa gọi điện cho anh thông báo rằng Em có thai » Đông Phương Liệt gằn từng chữ.« aaass chết mất em quên» Vương Bạch Nhật chỉ biết cười trừ.« a ha ha c*̃ng không có gì quan trọng.. hA hả»«Bạch Nhật em mang thai 5 tháng mà còn nói không quan trọng? Hừ» Đông Phương Liệt mặt đen sì« hay là em vốn dĩ không muốn có nó. Đúng vậy, em còn có thằng nhãi Phương Diễm Lam đang chờ...»Càng nói càng quá đáng chỉ là anh rất lo cho cậu.« Đông Phương Liệt anh đừng có mà quá đáng. Tôi với Phương Diễm Lam còn anh với cô gái kia thì sao?» Vương Bạch Nhật thở phì phò «Hừ! Tôi mà không muốn thì chẳng giữ nó lại rồi» cậu đẩy anh ra đóng cửa lại « Tôi mệt rồi. Anh về đi.»----------------------« way thiếu chủ anh mau đi xin lỗi đại tẩu thì tốt hơn là cứ ngồi đây thơ thẩn đó» Tiểu Tứ thực sự là hết chịu nổi cái cảnh lão gia nhà mình cứ chống tay thở dài hơn cả ngàn lần rồi. Từ ngày đó tới nay Vương Bạch Nhật vẫn không chịu ra gặp mặt anh. Haizz, giận thật rồi...« Nhưng mà phải làm sao đây?» Đông Phương Liệt ngước đôi mắt mơ hồ ướt át lên nhìn cậu. Lúc ấy, Tiểu Tứ cậu dám chắc cậu có xúc động muốn ôm Đông Phương Liệt. «Tiểu Liệt Liệt ngoan nha...Tứ ca ca ôm ngươi...»Rùng mình...rùng mình...rùng mình...pặc...chặt đứt ảo tưởng.« Tiểu Tứ Tử cậu nói tôi phải làm sao bây giờ?»Tiểu Tứ |||>
«VƯƠNG BẠCH NHẬT có phải em quên nói với anh chuyện gì rồi không?» ĐPL c*́p điện thoại quay qua hỏi Vương Bạch Nhật với gương mặt rất chi là bình tĩnh.
«hA chuyện gì? Chuyện gì nhỉ?» đầu Vương Bạch Nhật xoay a xoay mà vẫn không tìm được kết quả a..
« Diệp Tử vừa gọi điện cho anh thông báo rằng Em có thai » Đông Phương Liệt gằn từng chữ.
« aaass chết mất em quên» Vương Bạch Nhật chỉ biết cười trừ.« a ha ha c*̃ng không có gì quan trọng.. hA hả»
«Bạch Nhật em mang thai 5 tháng mà còn nói không quan trọng? Hừ» Đông Phương Liệt mặt đen sì« hay là em vốn dĩ không muốn có nó. Đúng vậy, em còn có thằng nhãi Phương Diễm Lam đang chờ...»
Càng nói càng quá đáng chỉ là anh rất lo cho cậu.
« Đông Phương Liệt anh đừng có mà quá đáng. Tôi với Phương Diễm Lam còn anh với cô gái kia thì sao?» Vương Bạch Nhật thở phì phò «Hừ! Tôi mà không muốn thì chẳng giữ nó lại rồi» cậu đẩy anh ra đóng cửa lại « Tôi mệt rồi. Anh về đi.»
----------------------
« way thiếu chủ anh mau đi xin lỗi đại tẩu thì tốt hơn là cứ ngồi đây thơ thẩn đó» Tiểu Tứ thực sự là hết chịu nổi cái cảnh lão gia nhà mình cứ chống tay thở dài hơn cả ngàn lần rồi. Từ ngày đó tới nay Vương Bạch Nhật vẫn không chịu ra gặp mặt anh. Haizz, giận thật rồi...
« Nhưng mà phải làm sao đây?» Đông Phương Liệt ngước đôi mắt mơ hồ ướt át lên nhìn cậu. Lúc ấy, Tiểu Tứ cậu dám chắc cậu có xúc động muốn ôm Đông Phương Liệt. «Tiểu Liệt Liệt ngoan nha...Tứ ca ca ôm ngươi...»
Rùng mình...rùng mình...rùng mình...pặc...chặt đứt ảo tưởng.
« Tiểu Tứ Tử cậu nói tôi phải làm sao bây giờ?»
Tiểu Tứ |||>
Em Sẽ Không Chờ AnhTác giả: Dương QuangTruyện Đam MỹVương Bạch Nhật hiện tại đang phi thường háo hức chuẩn bị dọn đến nhà mới.Vì sao cậu lại vui như vậy a? Vì cậu sắp được dọn đến ở chung nhà với người cậu yêu- Đông Phương Liệt- c*̃ng chính là hàng xóm thân thiết nhất c*̉a nhà cậu nga. Cậu biết anh từ hồi còn quấn tả kìa, rồi từ khi có nhận thức đến nay cậu đã nhận định rằng anh là người mà mình sẽ gả. Tại sao a? Bởi vì anh là người đàn ông hoàn kim đứng đầu Đài Loan a, đẹp đến mặt trời thất sắc, mặt trăng ghen tị, tài giỏi, có tiền... kể ưu điểm c*̉a anh ra thì đến mai c*̃ng chưa hết a. Mà quan trọng là anh rất cưng chiều cậu nha hắc hắc... Bây giờ cậu chính thức bước chân vào đại học mà đại học c*̉a cậu lại gần nhà anh nên cậu đường đường chính chính xách va li và đến nhà anh nha. Haizz kể ra thì từ khi anh vào đại học đã mua nhà ở riêng đến cuối tuần mới về nhà chính một lần... Nhưng không sao… «VƯƠNG BẠCH NHẬT có phải em quên nói với anh chuyện gì rồi không?» ĐPL c*́p điện thoại quay qua hỏi Vương Bạch Nhật với gương mặt rất chi là bình tĩnh.«hA chuyện gì? Chuyện gì nhỉ?» đầu Vương Bạch Nhật xoay a xoay mà vẫn không tìm được kết quả a..« Diệp Tử vừa gọi điện cho anh thông báo rằng Em có thai » Đông Phương Liệt gằn từng chữ.« aaass chết mất em quên» Vương Bạch Nhật chỉ biết cười trừ.« a ha ha c*̃ng không có gì quan trọng.. hA hả»«Bạch Nhật em mang thai 5 tháng mà còn nói không quan trọng? Hừ» Đông Phương Liệt mặt đen sì« hay là em vốn dĩ không muốn có nó. Đúng vậy, em còn có thằng nhãi Phương Diễm Lam đang chờ...»Càng nói càng quá đáng chỉ là anh rất lo cho cậu.« Đông Phương Liệt anh đừng có mà quá đáng. Tôi với Phương Diễm Lam còn anh với cô gái kia thì sao?» Vương Bạch Nhật thở phì phò «Hừ! Tôi mà không muốn thì chẳng giữ nó lại rồi» cậu đẩy anh ra đóng cửa lại « Tôi mệt rồi. Anh về đi.»----------------------« way thiếu chủ anh mau đi xin lỗi đại tẩu thì tốt hơn là cứ ngồi đây thơ thẩn đó» Tiểu Tứ thực sự là hết chịu nổi cái cảnh lão gia nhà mình cứ chống tay thở dài hơn cả ngàn lần rồi. Từ ngày đó tới nay Vương Bạch Nhật vẫn không chịu ra gặp mặt anh. Haizz, giận thật rồi...« Nhưng mà phải làm sao đây?» Đông Phương Liệt ngước đôi mắt mơ hồ ướt át lên nhìn cậu. Lúc ấy, Tiểu Tứ cậu dám chắc cậu có xúc động muốn ôm Đông Phương Liệt. «Tiểu Liệt Liệt ngoan nha...Tứ ca ca ôm ngươi...»Rùng mình...rùng mình...rùng mình...pặc...chặt đứt ảo tưởng.« Tiểu Tứ Tử cậu nói tôi phải làm sao bây giờ?»Tiểu Tứ |||>