Boss.. Tôi có thai rồi.. Cô ôm bụng chạy nhanh đến chỗ anh - Của ai? - Là của anh đó Anh dừng bút nhìn cô khinh bỉ - Nực cười. Tôi chỉ xem cô như món đồ chơi. Cô nghĩ thật? - Anh.. Boss.. Anh yêu tôi mà? [...] Mọi sự sắp đặt của cô đều đi đúng trình tự Cô có thai là sự thật. Còn của ai thì cô không rõ Cô chỉ muốn tống tiền anh để anh chịu trách nhiệm - Tôi đưa cô số tiền này. Đủ rồi chứ? Anh ném cọc tiền dày xuống bàn - Đủ rồi. Ngày mai tôi sẽ nghỉ việc Qua đêm nay cô sẽ ôm cọc tiền còn lại bỏ trốn - Em dám? - Sao lại không? Anh là cái thá gì mà tôi không dám? A... Anh nhấc bổng cô lên vai - Tôi sẽ chịu trách nhiệm - Cái thai này không phải của anh.. - Nó là của tôi. Đi về tôi sẽ cho em xem lại cảnh đó.. Vợ.. Cho Ong Xinh Đẹp 1 sao chứ?
Chương 3: Rồi em cũng sẽ thuộc về tôi
Boss Sở Khanh: Chúng Ta Cùng Động PhòngTác giả: Hoài MễTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBoss.. Tôi có thai rồi.. Cô ôm bụng chạy nhanh đến chỗ anh - Của ai? - Là của anh đó Anh dừng bút nhìn cô khinh bỉ - Nực cười. Tôi chỉ xem cô như món đồ chơi. Cô nghĩ thật? - Anh.. Boss.. Anh yêu tôi mà? [...] Mọi sự sắp đặt của cô đều đi đúng trình tự Cô có thai là sự thật. Còn của ai thì cô không rõ Cô chỉ muốn tống tiền anh để anh chịu trách nhiệm - Tôi đưa cô số tiền này. Đủ rồi chứ? Anh ném cọc tiền dày xuống bàn - Đủ rồi. Ngày mai tôi sẽ nghỉ việc Qua đêm nay cô sẽ ôm cọc tiền còn lại bỏ trốn - Em dám? - Sao lại không? Anh là cái thá gì mà tôi không dám? A... Anh nhấc bổng cô lên vai - Tôi sẽ chịu trách nhiệm - Cái thai này không phải của anh.. - Nó là của tôi. Đi về tôi sẽ cho em xem lại cảnh đó.. Vợ.. Cho Ong Xinh Đẹp 1 sao chứ? - Em làm gì thế?Cô quay lại nhìn. "Sao hắn đi nhanh thế?" "Ngày tàn của mình đến rồi ư? Không mình chưa muốn chết" hàng nghìn câu hỏi hiện ra trong đầu cô. Cô là người ham sống sợ chết dù có lên rừng hay lên núi thì cũng phải sống. Nếu chết thì cũng phải chết trong sự vinh quang chứ không phải nhục nhã như này.- Tôi biết lỗi rồi. Đừng giết tôi mà Boss- Tôi là Thần - Thư kí của Tổng Giám Đốc mà không phải là BossCô mở đôi mắt chợt nhận ra mình còn sống vài chục năm nữa. Thở phào nhẹ nhõm, nuốt nước miếng- Ờ.. Anh vào đây làm gì?- Boss.. Nói tôi ở đây "chăm sóc" cô- Tôi không cần anh đi điCô quay lại "công việc". Hắn.. Làm gì thế? Ôm cô à?- Người cô thơm quá- Bỏ ra. Anh làm gì thế? Tôi báo cảnh sát đó- Báo đi. Tôi có làm gì cô đâu. Nếu cô muốn báo thì để tôi làm rồi cô báo sau cũng chưa muộnHắn đè cô ra đất. Tóc cô dài trải trên nền, hắn đưa tay với một chùm tóc cô lên ngửi- Cô có muốn..
- Em làm gì thế?
Cô quay lại nhìn. "Sao hắn đi nhanh thế?" "Ngày tàn của mình đến rồi ư? Không mình chưa muốn chết" hàng nghìn câu hỏi hiện ra trong đầu cô. Cô là người ham sống sợ chết dù có lên rừng hay lên núi thì cũng phải sống. Nếu chết thì cũng phải chết trong sự vinh quang chứ không phải nhục nhã như này.
- Tôi biết lỗi rồi. Đừng giết tôi mà Boss
- Tôi là Thần - Thư kí của Tổng Giám Đốc mà không phải là Boss
Cô mở đôi mắt chợt nhận ra mình còn sống vài chục năm nữa. Thở phào nhẹ nhõm, nuốt nước miếng
- Ờ.. Anh vào đây làm gì?
- Boss.. Nói tôi ở đây "chăm sóc" cô
- Tôi không cần anh đi đi
Cô quay lại "công việc". Hắn.. Làm gì thế? Ôm cô à?
- Người cô thơm quá
- Bỏ ra. Anh làm gì thế? Tôi báo cảnh sát đó
- Báo đi. Tôi có làm gì cô đâu. Nếu cô muốn báo thì để tôi làm rồi cô báo sau cũng chưa muộn
Hắn đè cô ra đất. Tóc cô dài trải trên nền, hắn đưa tay với một chùm tóc cô lên ngửi
- Cô có muốn..
Boss Sở Khanh: Chúng Ta Cùng Động PhòngTác giả: Hoài MễTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBoss.. Tôi có thai rồi.. Cô ôm bụng chạy nhanh đến chỗ anh - Của ai? - Là của anh đó Anh dừng bút nhìn cô khinh bỉ - Nực cười. Tôi chỉ xem cô như món đồ chơi. Cô nghĩ thật? - Anh.. Boss.. Anh yêu tôi mà? [...] Mọi sự sắp đặt của cô đều đi đúng trình tự Cô có thai là sự thật. Còn của ai thì cô không rõ Cô chỉ muốn tống tiền anh để anh chịu trách nhiệm - Tôi đưa cô số tiền này. Đủ rồi chứ? Anh ném cọc tiền dày xuống bàn - Đủ rồi. Ngày mai tôi sẽ nghỉ việc Qua đêm nay cô sẽ ôm cọc tiền còn lại bỏ trốn - Em dám? - Sao lại không? Anh là cái thá gì mà tôi không dám? A... Anh nhấc bổng cô lên vai - Tôi sẽ chịu trách nhiệm - Cái thai này không phải của anh.. - Nó là của tôi. Đi về tôi sẽ cho em xem lại cảnh đó.. Vợ.. Cho Ong Xinh Đẹp 1 sao chứ? - Em làm gì thế?Cô quay lại nhìn. "Sao hắn đi nhanh thế?" "Ngày tàn của mình đến rồi ư? Không mình chưa muốn chết" hàng nghìn câu hỏi hiện ra trong đầu cô. Cô là người ham sống sợ chết dù có lên rừng hay lên núi thì cũng phải sống. Nếu chết thì cũng phải chết trong sự vinh quang chứ không phải nhục nhã như này.- Tôi biết lỗi rồi. Đừng giết tôi mà Boss- Tôi là Thần - Thư kí của Tổng Giám Đốc mà không phải là BossCô mở đôi mắt chợt nhận ra mình còn sống vài chục năm nữa. Thở phào nhẹ nhõm, nuốt nước miếng- Ờ.. Anh vào đây làm gì?- Boss.. Nói tôi ở đây "chăm sóc" cô- Tôi không cần anh đi điCô quay lại "công việc". Hắn.. Làm gì thế? Ôm cô à?- Người cô thơm quá- Bỏ ra. Anh làm gì thế? Tôi báo cảnh sát đó- Báo đi. Tôi có làm gì cô đâu. Nếu cô muốn báo thì để tôi làm rồi cô báo sau cũng chưa muộnHắn đè cô ra đất. Tóc cô dài trải trên nền, hắn đưa tay với một chùm tóc cô lên ngửi- Cô có muốn..