Boss.. Tôi có thai rồi.. Cô ôm bụng chạy nhanh đến chỗ anh - Của ai? - Là của anh đó Anh dừng bút nhìn cô khinh bỉ - Nực cười. Tôi chỉ xem cô như món đồ chơi. Cô nghĩ thật? - Anh.. Boss.. Anh yêu tôi mà? [...] Mọi sự sắp đặt của cô đều đi đúng trình tự Cô có thai là sự thật. Còn của ai thì cô không rõ Cô chỉ muốn tống tiền anh để anh chịu trách nhiệm - Tôi đưa cô số tiền này. Đủ rồi chứ? Anh ném cọc tiền dày xuống bàn - Đủ rồi. Ngày mai tôi sẽ nghỉ việc Qua đêm nay cô sẽ ôm cọc tiền còn lại bỏ trốn - Em dám? - Sao lại không? Anh là cái thá gì mà tôi không dám? A... Anh nhấc bổng cô lên vai - Tôi sẽ chịu trách nhiệm - Cái thai này không phải của anh.. - Nó là của tôi. Đi về tôi sẽ cho em xem lại cảnh đó.. Vợ.. Cho Ong Xinh Đẹp 1 sao chứ?
Chương 9: "Tôi và anh từng quen nhau?"
Boss Sở Khanh: Chúng Ta Cùng Động PhòngTác giả: Hoài MễTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBoss.. Tôi có thai rồi.. Cô ôm bụng chạy nhanh đến chỗ anh - Của ai? - Là của anh đó Anh dừng bút nhìn cô khinh bỉ - Nực cười. Tôi chỉ xem cô như món đồ chơi. Cô nghĩ thật? - Anh.. Boss.. Anh yêu tôi mà? [...] Mọi sự sắp đặt của cô đều đi đúng trình tự Cô có thai là sự thật. Còn của ai thì cô không rõ Cô chỉ muốn tống tiền anh để anh chịu trách nhiệm - Tôi đưa cô số tiền này. Đủ rồi chứ? Anh ném cọc tiền dày xuống bàn - Đủ rồi. Ngày mai tôi sẽ nghỉ việc Qua đêm nay cô sẽ ôm cọc tiền còn lại bỏ trốn - Em dám? - Sao lại không? Anh là cái thá gì mà tôi không dám? A... Anh nhấc bổng cô lên vai - Tôi sẽ chịu trách nhiệm - Cái thai này không phải của anh.. - Nó là của tôi. Đi về tôi sẽ cho em xem lại cảnh đó.. Vợ.. Cho Ong Xinh Đẹp 1 sao chứ? - Haiz.. Đúng là một gã phiền phức..Cô lấy tay phủi phủi những hạt mưa vừa dính lên áo. Mắt nhìn xung quanh xem có bóng người. Tay vẫn phủi, mắt vẫn nhìn chao đảo.- Chúng ta vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ..Cô đi vào trong bóng tối. Có một nguồn sáng lấp loé chiếu về một hướng. Người đần ông ngồi trên chiếc ghế từ từ xoay lại. Đá vào ngục cô một phát cô liền lăn ra đất ôm ngực, kêu đau đớn. Sự đau đớn trong tuyệt vọng..- Con chó... Làm có một việc mà cũng không xong. Tôi đã giáo huấn cô như nào? Mà bây giờ.. Chậc chậc- Xin lỗi.. Tôi đã làm hỏng kế hoạch của ông.Cô từ từ mò mò đứng dậy, tay để trước bụng, ngón tay đan vào nhau.- Mẹ kiếp.. Có một kế hoạch nhỏ thế thôi mà cũng chả xong. Thế còn gì nữa? Liệu cái mạng của cô đấy. Nếu không sáng tỉnh dậy cũng chả biết mình sống hay đã chết đâu...Vừa dứt lời có âm thanh của chiếc giày vang dội "Pịch.. Pịch..". Âm thanh ngày càng gần cô nghe rất rõ- Ai dám động đến cô ấy. Cái mạng cũng không còn đâu - Giọng nam trầm ấm vang lên, cô xoay lại nhìn thì ra là Boss của cô - Khiết Phong- Dạ.. Em xin lỗi Đại ca. Em chỉ doạ con nhỏ.. À không em ấy chút thôi- Pịch.. Hức.. Dám động đến cô ấy. Cả gia đình cậu không sống yên thân đâu nên tốt nhất biết thân biết phận điKhiết Phong đá vào bụng hắn. Hắn ôm bụng kêu trong đau đớn. Động đến cô? Không dễ.. Phải bước qua xác của Khiết Phong trước đã..- Mình đi thôi.. Em.. - Giọng hắn dịu dàng đến kì lạ nhưng thể chưa từng tức giậnHắn lấy áo khoác che cho cô. Dìu cô đi từng bước
- Haiz.. Đúng là một gã phiền phức..
Cô lấy tay phủi phủi những hạt mưa vừa dính lên áo. Mắt nhìn xung quanh xem có bóng người. Tay vẫn phủi, mắt vẫn nhìn chao đảo.
- Chúng ta vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ..
Cô đi vào trong bóng tối. Có một nguồn sáng lấp loé chiếu về một hướng. Người đần ông ngồi trên chiếc ghế từ từ xoay lại. Đá vào ngục cô một phát cô liền lăn ra đất ôm ngực, kêu đau đớn. Sự đau đớn trong tuyệt vọng..
- Con chó... Làm có một việc mà cũng không xong. Tôi đã giáo huấn cô như nào? Mà bây giờ.. Chậc chậc
- Xin lỗi.. Tôi đã làm hỏng kế hoạch của ông.
Cô từ từ mò mò đứng dậy, tay để trước bụng, ngón tay đan vào nhau.
- Mẹ kiếp.. Có một kế hoạch nhỏ thế thôi mà cũng chả xong. Thế còn gì nữa? Liệu cái mạng của cô đấy. Nếu không sáng tỉnh dậy cũng chả biết mình sống hay đã chết đâu...
Vừa dứt lời có âm thanh của chiếc giày vang dội "Pịch.. Pịch..". Âm thanh ngày càng gần cô nghe rất rõ
- Ai dám động đến cô ấy. Cái mạng cũng không còn đâu - Giọng nam trầm ấm vang lên, cô xoay lại nhìn thì ra là Boss của cô - Khiết Phong
- Dạ.. Em xin lỗi Đại ca. Em chỉ doạ con nhỏ.. À không em ấy chút thôi
- Pịch.. Hức.. Dám động đến cô ấy. Cả gia đình cậu không sống yên thân đâu nên tốt nhất biết thân biết phận đi
Khiết Phong đá vào bụng hắn. Hắn ôm bụng kêu trong đau đớn. Động đến cô? Không dễ.. Phải bước qua xác của Khiết Phong trước đã..
- Mình đi thôi.. Em.. - Giọng hắn dịu dàng đến kì lạ nhưng thể chưa từng tức giận
Hắn lấy áo khoác che cho cô. Dìu cô đi từng bước
Boss Sở Khanh: Chúng Ta Cùng Động PhòngTác giả: Hoài MễTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBoss.. Tôi có thai rồi.. Cô ôm bụng chạy nhanh đến chỗ anh - Của ai? - Là của anh đó Anh dừng bút nhìn cô khinh bỉ - Nực cười. Tôi chỉ xem cô như món đồ chơi. Cô nghĩ thật? - Anh.. Boss.. Anh yêu tôi mà? [...] Mọi sự sắp đặt của cô đều đi đúng trình tự Cô có thai là sự thật. Còn của ai thì cô không rõ Cô chỉ muốn tống tiền anh để anh chịu trách nhiệm - Tôi đưa cô số tiền này. Đủ rồi chứ? Anh ném cọc tiền dày xuống bàn - Đủ rồi. Ngày mai tôi sẽ nghỉ việc Qua đêm nay cô sẽ ôm cọc tiền còn lại bỏ trốn - Em dám? - Sao lại không? Anh là cái thá gì mà tôi không dám? A... Anh nhấc bổng cô lên vai - Tôi sẽ chịu trách nhiệm - Cái thai này không phải của anh.. - Nó là của tôi. Đi về tôi sẽ cho em xem lại cảnh đó.. Vợ.. Cho Ong Xinh Đẹp 1 sao chứ? - Haiz.. Đúng là một gã phiền phức..Cô lấy tay phủi phủi những hạt mưa vừa dính lên áo. Mắt nhìn xung quanh xem có bóng người. Tay vẫn phủi, mắt vẫn nhìn chao đảo.- Chúng ta vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ..Cô đi vào trong bóng tối. Có một nguồn sáng lấp loé chiếu về một hướng. Người đần ông ngồi trên chiếc ghế từ từ xoay lại. Đá vào ngục cô một phát cô liền lăn ra đất ôm ngực, kêu đau đớn. Sự đau đớn trong tuyệt vọng..- Con chó... Làm có một việc mà cũng không xong. Tôi đã giáo huấn cô như nào? Mà bây giờ.. Chậc chậc- Xin lỗi.. Tôi đã làm hỏng kế hoạch của ông.Cô từ từ mò mò đứng dậy, tay để trước bụng, ngón tay đan vào nhau.- Mẹ kiếp.. Có một kế hoạch nhỏ thế thôi mà cũng chả xong. Thế còn gì nữa? Liệu cái mạng của cô đấy. Nếu không sáng tỉnh dậy cũng chả biết mình sống hay đã chết đâu...Vừa dứt lời có âm thanh của chiếc giày vang dội "Pịch.. Pịch..". Âm thanh ngày càng gần cô nghe rất rõ- Ai dám động đến cô ấy. Cái mạng cũng không còn đâu - Giọng nam trầm ấm vang lên, cô xoay lại nhìn thì ra là Boss của cô - Khiết Phong- Dạ.. Em xin lỗi Đại ca. Em chỉ doạ con nhỏ.. À không em ấy chút thôi- Pịch.. Hức.. Dám động đến cô ấy. Cả gia đình cậu không sống yên thân đâu nên tốt nhất biết thân biết phận điKhiết Phong đá vào bụng hắn. Hắn ôm bụng kêu trong đau đớn. Động đến cô? Không dễ.. Phải bước qua xác của Khiết Phong trước đã..- Mình đi thôi.. Em.. - Giọng hắn dịu dàng đến kì lạ nhưng thể chưa từng tức giậnHắn lấy áo khoác che cho cô. Dìu cô đi từng bước