Lục Dĩ Nhi khẽ mở đôi mắt xinh đẹp, cả người vô cùng mệt mỏi h* th*n đau nhức. Đập vào mắt cô là gương mặt tuấn mỹ của người đàn ông. Lục Dĩ Nhi Gương mặt đỏ hồng, ngũ quan xinh đẹp biến hóa vô số biểu tình rất phong phú. Cô kiểm tra trên giường thì phát hiện một vết máu đỏ. Bỗng nhiên nhớ lại tối hôm qua sau khi có chút say bị mấy tên nam cặn bã hạ dược, đẹp quá cũng là một cái tội, hình như trong lúc đó có người cứu cô. Rồi hình ảnh đêm qua hiện lên cô cùng người đàn ông này ân ân ái ái, người đàn ông này như hút hết sinh mệnh của cô, ăn cô không còn chút gì cả gương mặt trắng bệch liền đỏ ửng lên. Cô khẽ thở dài, Nhẹ nhàng bước xuống giường nhanh chóng mặc lại quần áo tối hôm qua. Đắn đo suy nghĩ, nhìn người đàn ông trên giường ngũ quan tinh xảo, mũi cao, môi mỏng cô nghe nói người môi mỏng rất bạc tình người đàn ông này đúng là hại dân hại nước nha quả thật rất đẹp trai nhưng gương mặt này cô làm sao lại thấy rất quen. Cô là người có trách nhiệm mà đâu thể bỏ đi như vậy, dù sao…
Tác giả: