Hoa Hạ, Thanh La gia cổ võ thế gia, thế kỷ 21, năm 2011. Thê lương một màn, huyết sắc nhiễm đỏ, bụi đất tung bay, tử nhân chồng chất. Nàng tay cầm kiếm, chống đỡ trên mặt đất, yếu ớt hơi thở, con ngươi nhắm lại, ngân phát tung bay trong gió, khuôn mặt tuyệt mỹ nhưng chất chứa nhè nhẹ sự bi ai. Xung quanh nàng là một mảnh huyết thêm hơn trăm người vây quanh, chặn nàng lối thoát. Bỗng nhiên từ giữa trăm người vây quanh nàng, bóng một nữ tử chậm rãi xuất hiện, hét lớn với Thanh La Vi Đông: " Thanh La Vi Đông! Ngươi biết điều tốt nhất nên giao ra đây Thanh La tộc ấn! May sao ngươi chết ta còn giúp ngươi hảo hảo chiếu cố Thanh La Hy! Hừ." Thanh La Vi Đông lúc này mới nâng lên huyết mâu đỏ rực như nhuộm máu nhìn nữ tử trước mặt mình, nàng từ từ mở môi: " Vì... sao? Thanh La Như... Vì sao muội lại làm như vậy? Vì sao lại cấu kết ngoại nhân... hãm hại Thanh La thế gia? Vì sao.... Vì sao lại giết hại cha mẹ?? Ngươi trả lời ta! Rốt cuộc họ đã làm gì! Rốt cuộc là cái gì lý do! Rốt cuộc vì sao?"…
Chương 15: Cố vấn tu luyện
Huyết Mâu Dị Thế: Tử Thần Toàn HệTác giả: Giangg NgọccTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHoa Hạ, Thanh La gia cổ võ thế gia, thế kỷ 21, năm 2011. Thê lương một màn, huyết sắc nhiễm đỏ, bụi đất tung bay, tử nhân chồng chất. Nàng tay cầm kiếm, chống đỡ trên mặt đất, yếu ớt hơi thở, con ngươi nhắm lại, ngân phát tung bay trong gió, khuôn mặt tuyệt mỹ nhưng chất chứa nhè nhẹ sự bi ai. Xung quanh nàng là một mảnh huyết thêm hơn trăm người vây quanh, chặn nàng lối thoát. Bỗng nhiên từ giữa trăm người vây quanh nàng, bóng một nữ tử chậm rãi xuất hiện, hét lớn với Thanh La Vi Đông: " Thanh La Vi Đông! Ngươi biết điều tốt nhất nên giao ra đây Thanh La tộc ấn! May sao ngươi chết ta còn giúp ngươi hảo hảo chiếu cố Thanh La Hy! Hừ." Thanh La Vi Đông lúc này mới nâng lên huyết mâu đỏ rực như nhuộm máu nhìn nữ tử trước mặt mình, nàng từ từ mở môi: " Vì... sao? Thanh La Như... Vì sao muội lại làm như vậy? Vì sao lại cấu kết ngoại nhân... hãm hại Thanh La thế gia? Vì sao.... Vì sao lại giết hại cha mẹ?? Ngươi trả lời ta! Rốt cuộc họ đã làm gì! Rốt cuộc là cái gì lý do! Rốt cuộc vì sao?"… Sau khi rời khỏi Vô Địa Không, Kháp La Y Đông liền chạy đi ra ngoài sân sau tìm Kháp La Y Khung, nàng biết rõ lúc này hẳn là Khung nhi đang luyện tập vận dụng ma pháp đi...Quả nhiên Kháp La Y Đông không hề sai, nàng vừa bước ra sân sau liền nhìn thấy một tiểu nam hài trong bộ y phục lục sắc đang ngưng tụ ma lực thành những tia màu thanh.Kháp La Y Đông cũng không quấy rầy mà nhẹ nhàng, không gây ra tiếng động nhảy lên một cành cây gần đó. Nàng đưa mắt nhìn Kháp La Y Khung đang tập vận dụng ma pháp.Nếu là bình thường có người nhìn chằm chằm mình như vậy hẳn là Kháp La Y Khung sẽ phát hiện nhưng dường như lúc này hắn lại vô cùng nghiêm túc cùng chăm chú vì vậy không phát hiện ra có người đang quan sát mình.Nhìn những vệt mồ hôi từ trên vầng trán non mềm của đệ đệ, Kháp La Y Đông bỗng cảm thấy chạnh lòng. Tuy đã chấp nhận sẽ buông bỏ những gì của kiếp trước nhưng không hiểu vì sao mỗi khi nhìn thấy Kháp La Y Khung nàng lại nhớ đến Thanh La Hy, đệ đệ của nàng ở kiếp trước...Lắc lắc đầu, Kháp La Y Đông rũ mắt xuống che đi những cảm xúc hỗn loạn nơi đáy mắt. Cảm giác được Kháp La Y Khung đã luyện tập xong, nàng liền ngước mắt lên nhìn hắn. Đôi đồng tử màu đỏ như ôn hoà xuống vài phần, nàng từ trên cây cao nhảy xuống trước mắt Kháp La Y Khung khiến hắn giật cả mình."Tỷ?" Nhìn thấy rõ người đến là ai, sự kinh hãi trong mắt Kháp La Y Khung nhanh chóng chuyển thành sự kinh ngạc cùng vui vẻ, giọng nói non nớt vang lên.Nhìn dáng vẻ từ kinh sợ sau lại là kinh ngạc và vui mừng của hắn, Kháp La Y Đồng bỗng cảm thấy lòng mình ấm áp hơn, nàng bước lại nhẹ nhàng đặt tay lên xoa xoa đầu hắn sau đó mới từ từ chỉ điểm những lỗi mà Kháp La Y Khung mắc phải khi vận hành ma lực."Ân. Khung nhi, đệ phải chú ý, khi vận hành ma lực đừng cố hết sức, phải thả lỏng. Ví dụ như khi đệ sử dụng skill, à nhầm, chiêu thức thì hãy tập trung tinh thần, vừa tung chiêu vừa chầm chậm hấp thu những ma lực trong thiên địa..." Giọng nói thanh thuý có phần non nớt lại có phần chững chạc của Kháp La Y Đông vang lên giữa sân viên yên tĩnh.Tuy nói thời gian nàng tu luyện không quá lâu nhưng nàng cũng thử nghiệm cũng như rút kinh nghiệm từ những lần phóng thích chiêu thức. Từ đó thành ra tuy kinh nghiệm của nàng không nhiều như những vị cường giả khác nhưng ít nhiều gì hiện tại nó cũng khá có ích đối với Kháp La Y Khung....Kháp La Y Đông ngồi giảng giải cho Kháp La Y Khung cả buổi trời, nàng cũng quên mất lý do ban đầu đến đây của mình, còn Kháp La Y Khung thì không cần phải nói. Mắt sáng như sao tỏ vẻ sùng bái cùng chăm chú ngồi nghe những gì Kháp La Y Đông nói. Hai tiểu hài còn bé tí ti nhưng lại giải đáp những vấn đề trong tu luyện một cách sành sỏi thế này nếu có người thấy chắc chắn sẽ vô cùng kinh ngạc.Lát sau dường như chợt nghĩ đến điều gì thì Kháp La Y Khung mới a lên một tiếng sau đó hỏi: "Tỷ, tỷ tìm đệ có chuyện gì sao?"Nghe đệ đệ nhắc nhở, Kháp La Y Đông bất lực đưa tay lên đỡ trán. Sao nàng lại có thể quên việc quan trọng như vậy chứ...Chỉ là đến đưa đồ thôi thế mà lý do ban đầu cũng đã quên tận tám con phố, trở thành cố vấn tu luyện, chậc...
Sau khi rời khỏi Vô Địa Không, Kháp La Y Đông liền chạy đi ra ngoài sân sau tìm Kháp La Y Khung, nàng biết rõ lúc này hẳn là Khung nhi đang luyện tập vận dụng ma pháp đi...
Quả nhiên Kháp La Y Đông không hề sai, nàng vừa bước ra sân sau liền nhìn thấy một tiểu nam hài trong bộ y phục lục sắc đang ngưng tụ ma lực thành những tia màu thanh.
Kháp La Y Đông cũng không quấy rầy mà nhẹ nhàng, không gây ra tiếng động nhảy lên một cành cây gần đó. Nàng đưa mắt nhìn Kháp La Y Khung đang tập vận dụng ma pháp.
Nếu là bình thường có người nhìn chằm chằm mình như vậy hẳn là Kháp La Y Khung sẽ phát hiện nhưng dường như lúc này hắn lại vô cùng nghiêm túc cùng chăm chú vì vậy không phát hiện ra có người đang quan sát mình.
Nhìn những vệt mồ hôi từ trên vầng trán non mềm của đệ đệ, Kháp La Y Đông bỗng cảm thấy chạnh lòng. Tuy đã chấp nhận sẽ buông bỏ những gì của kiếp trước nhưng không hiểu vì sao mỗi khi nhìn thấy Kháp La Y Khung nàng lại nhớ đến Thanh La Hy, đệ đệ của nàng ở kiếp trước...
Lắc lắc đầu, Kháp La Y Đông rũ mắt xuống che đi những cảm xúc hỗn loạn nơi đáy mắt. Cảm giác được Kháp La Y Khung đã luyện tập xong, nàng liền ngước mắt lên nhìn hắn. Đôi đồng tử màu đỏ như ôn hoà xuống vài phần, nàng từ trên cây cao nhảy xuống trước mắt Kháp La Y Khung khiến hắn giật cả mình.
"Tỷ?" Nhìn thấy rõ người đến là ai, sự kinh hãi trong mắt Kháp La Y Khung nhanh chóng chuyển thành sự kinh ngạc cùng vui vẻ, giọng nói non nớt vang lên.
Nhìn dáng vẻ từ kinh sợ sau lại là kinh ngạc và vui mừng của hắn, Kháp La Y Đồng bỗng cảm thấy lòng mình ấm áp hơn, nàng bước lại nhẹ nhàng đặt tay lên xoa xoa đầu hắn sau đó mới từ từ chỉ điểm những lỗi mà Kháp La Y Khung mắc phải khi vận hành ma lực.
"Ân. Khung nhi, đệ phải chú ý, khi vận hành ma lực đừng cố hết sức, phải thả lỏng. Ví dụ như khi đệ sử dụng skill, à nhầm, chiêu thức thì hãy tập trung tinh thần, vừa tung chiêu vừa chầm chậm hấp thu những ma lực trong thiên địa..." Giọng nói thanh thuý có phần non nớt lại có phần chững chạc của Kháp La Y Đông vang lên giữa sân viên yên tĩnh.
Tuy nói thời gian nàng tu luyện không quá lâu nhưng nàng cũng thử nghiệm cũng như rút kinh nghiệm từ những lần phóng thích chiêu thức. Từ đó thành ra tuy kinh nghiệm của nàng không nhiều như những vị cường giả khác nhưng ít nhiều gì hiện tại nó cũng khá có ích đối với Kháp La Y Khung.
...
Kháp La Y Đông ngồi giảng giải cho Kháp La Y Khung cả buổi trời, nàng cũng quên mất lý do ban đầu đến đây của mình, còn Kháp La Y Khung thì không cần phải nói. Mắt sáng như sao tỏ vẻ sùng bái cùng chăm chú ngồi nghe những gì Kháp La Y Đông nói. Hai tiểu hài còn bé tí ti nhưng lại giải đáp những vấn đề trong tu luyện một cách sành sỏi thế này nếu có người thấy chắc chắn sẽ vô cùng kinh ngạc.
Lát sau dường như chợt nghĩ đến điều gì thì Kháp La Y Khung mới a lên một tiếng sau đó hỏi: "Tỷ, tỷ tìm đệ có chuyện gì sao?"
Nghe đệ đệ nhắc nhở, Kháp La Y Đông bất lực đưa tay lên đỡ trán. Sao nàng lại có thể quên việc quan trọng như vậy chứ...
Chỉ là đến đưa đồ thôi thế mà lý do ban đầu cũng đã quên tận tám con phố, trở thành cố vấn tu luyện, chậc...
Huyết Mâu Dị Thế: Tử Thần Toàn HệTác giả: Giangg NgọccTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHoa Hạ, Thanh La gia cổ võ thế gia, thế kỷ 21, năm 2011. Thê lương một màn, huyết sắc nhiễm đỏ, bụi đất tung bay, tử nhân chồng chất. Nàng tay cầm kiếm, chống đỡ trên mặt đất, yếu ớt hơi thở, con ngươi nhắm lại, ngân phát tung bay trong gió, khuôn mặt tuyệt mỹ nhưng chất chứa nhè nhẹ sự bi ai. Xung quanh nàng là một mảnh huyết thêm hơn trăm người vây quanh, chặn nàng lối thoát. Bỗng nhiên từ giữa trăm người vây quanh nàng, bóng một nữ tử chậm rãi xuất hiện, hét lớn với Thanh La Vi Đông: " Thanh La Vi Đông! Ngươi biết điều tốt nhất nên giao ra đây Thanh La tộc ấn! May sao ngươi chết ta còn giúp ngươi hảo hảo chiếu cố Thanh La Hy! Hừ." Thanh La Vi Đông lúc này mới nâng lên huyết mâu đỏ rực như nhuộm máu nhìn nữ tử trước mặt mình, nàng từ từ mở môi: " Vì... sao? Thanh La Như... Vì sao muội lại làm như vậy? Vì sao lại cấu kết ngoại nhân... hãm hại Thanh La thế gia? Vì sao.... Vì sao lại giết hại cha mẹ?? Ngươi trả lời ta! Rốt cuộc họ đã làm gì! Rốt cuộc là cái gì lý do! Rốt cuộc vì sao?"… Sau khi rời khỏi Vô Địa Không, Kháp La Y Đông liền chạy đi ra ngoài sân sau tìm Kháp La Y Khung, nàng biết rõ lúc này hẳn là Khung nhi đang luyện tập vận dụng ma pháp đi...Quả nhiên Kháp La Y Đông không hề sai, nàng vừa bước ra sân sau liền nhìn thấy một tiểu nam hài trong bộ y phục lục sắc đang ngưng tụ ma lực thành những tia màu thanh.Kháp La Y Đông cũng không quấy rầy mà nhẹ nhàng, không gây ra tiếng động nhảy lên một cành cây gần đó. Nàng đưa mắt nhìn Kháp La Y Khung đang tập vận dụng ma pháp.Nếu là bình thường có người nhìn chằm chằm mình như vậy hẳn là Kháp La Y Khung sẽ phát hiện nhưng dường như lúc này hắn lại vô cùng nghiêm túc cùng chăm chú vì vậy không phát hiện ra có người đang quan sát mình.Nhìn những vệt mồ hôi từ trên vầng trán non mềm của đệ đệ, Kháp La Y Đông bỗng cảm thấy chạnh lòng. Tuy đã chấp nhận sẽ buông bỏ những gì của kiếp trước nhưng không hiểu vì sao mỗi khi nhìn thấy Kháp La Y Khung nàng lại nhớ đến Thanh La Hy, đệ đệ của nàng ở kiếp trước...Lắc lắc đầu, Kháp La Y Đông rũ mắt xuống che đi những cảm xúc hỗn loạn nơi đáy mắt. Cảm giác được Kháp La Y Khung đã luyện tập xong, nàng liền ngước mắt lên nhìn hắn. Đôi đồng tử màu đỏ như ôn hoà xuống vài phần, nàng từ trên cây cao nhảy xuống trước mắt Kháp La Y Khung khiến hắn giật cả mình."Tỷ?" Nhìn thấy rõ người đến là ai, sự kinh hãi trong mắt Kháp La Y Khung nhanh chóng chuyển thành sự kinh ngạc cùng vui vẻ, giọng nói non nớt vang lên.Nhìn dáng vẻ từ kinh sợ sau lại là kinh ngạc và vui mừng của hắn, Kháp La Y Đồng bỗng cảm thấy lòng mình ấm áp hơn, nàng bước lại nhẹ nhàng đặt tay lên xoa xoa đầu hắn sau đó mới từ từ chỉ điểm những lỗi mà Kháp La Y Khung mắc phải khi vận hành ma lực."Ân. Khung nhi, đệ phải chú ý, khi vận hành ma lực đừng cố hết sức, phải thả lỏng. Ví dụ như khi đệ sử dụng skill, à nhầm, chiêu thức thì hãy tập trung tinh thần, vừa tung chiêu vừa chầm chậm hấp thu những ma lực trong thiên địa..." Giọng nói thanh thuý có phần non nớt lại có phần chững chạc của Kháp La Y Đông vang lên giữa sân viên yên tĩnh.Tuy nói thời gian nàng tu luyện không quá lâu nhưng nàng cũng thử nghiệm cũng như rút kinh nghiệm từ những lần phóng thích chiêu thức. Từ đó thành ra tuy kinh nghiệm của nàng không nhiều như những vị cường giả khác nhưng ít nhiều gì hiện tại nó cũng khá có ích đối với Kháp La Y Khung....Kháp La Y Đông ngồi giảng giải cho Kháp La Y Khung cả buổi trời, nàng cũng quên mất lý do ban đầu đến đây của mình, còn Kháp La Y Khung thì không cần phải nói. Mắt sáng như sao tỏ vẻ sùng bái cùng chăm chú ngồi nghe những gì Kháp La Y Đông nói. Hai tiểu hài còn bé tí ti nhưng lại giải đáp những vấn đề trong tu luyện một cách sành sỏi thế này nếu có người thấy chắc chắn sẽ vô cùng kinh ngạc.Lát sau dường như chợt nghĩ đến điều gì thì Kháp La Y Khung mới a lên một tiếng sau đó hỏi: "Tỷ, tỷ tìm đệ có chuyện gì sao?"Nghe đệ đệ nhắc nhở, Kháp La Y Đông bất lực đưa tay lên đỡ trán. Sao nàng lại có thể quên việc quan trọng như vậy chứ...Chỉ là đến đưa đồ thôi thế mà lý do ban đầu cũng đã quên tận tám con phố, trở thành cố vấn tu luyện, chậc...