Tác giả:

Ánh đèn chiếu sáng rực rỡ, che lấp bóng đêm rã rời Tầng cao nhất của cao ốc, có một cô gái đang đứng bên cửa sổ sát đất, bàn tay tinh tế trắng nõn cầm một ly rượu vang đỏ, ánh sáng nhợt nhạt của rượu chiếu vào tay cô, có vẻ càng thêm mỹ lệ. Cô lắc lắc ly rượu trong tay, một lúc sau, mới mở miệng nhấp một ngụm, rượu làm môi cô trơn bóng, có vẻ càng thêm dụ hoặc, làm người khác nhịn không được muốn tiến tới hôn lên đôi môi ấy. Cô gái xoay người lại, ngũ quan trên mặt không chỗ nào không làm người khác kinh ngạc cảm thán, mày liễu cong cong, đôi mắt thanh triệt thấy đáy, đuôi mắt hơi hơi câu ra một tia mị hoặc, cái mũi tinh xảo, đôi môi kiều diễm ướt át, gương mặt trắng nõn mang theo một lớp phấn nhàn nhạt, một thân váy dài tới gối màu rượu đỏ phác hoạ ra dáng người xinh đẹp. Người này, chính là Quý Lạc. Nói tới Quý Lạc, chỉ sợ cả đứa trẻ cũng biết, cô có thể nói là nữ vương của giới giải trí. Mười bảy tuổi xuất đạo, mười chín tuổi được chọn diễn vai nữ chính, kế tiếp, gương mặt cô liên…

Chương 59: Họa quốc yêu cơ (27)

Bản Chép Tay Tâm Nguyện Của Nữ PhụTác giả: Nhung YTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngÁnh đèn chiếu sáng rực rỡ, che lấp bóng đêm rã rời Tầng cao nhất của cao ốc, có một cô gái đang đứng bên cửa sổ sát đất, bàn tay tinh tế trắng nõn cầm một ly rượu vang đỏ, ánh sáng nhợt nhạt của rượu chiếu vào tay cô, có vẻ càng thêm mỹ lệ. Cô lắc lắc ly rượu trong tay, một lúc sau, mới mở miệng nhấp một ngụm, rượu làm môi cô trơn bóng, có vẻ càng thêm dụ hoặc, làm người khác nhịn không được muốn tiến tới hôn lên đôi môi ấy. Cô gái xoay người lại, ngũ quan trên mặt không chỗ nào không làm người khác kinh ngạc cảm thán, mày liễu cong cong, đôi mắt thanh triệt thấy đáy, đuôi mắt hơi hơi câu ra một tia mị hoặc, cái mũi tinh xảo, đôi môi kiều diễm ướt át, gương mặt trắng nõn mang theo một lớp phấn nhàn nhạt, một thân váy dài tới gối màu rượu đỏ phác hoạ ra dáng người xinh đẹp. Người này, chính là Quý Lạc. Nói tới Quý Lạc, chỉ sợ cả đứa trẻ cũng biết, cô có thể nói là nữ vương của giới giải trí. Mười bảy tuổi xuất đạo, mười chín tuổi được chọn diễn vai nữ chính, kế tiếp, gương mặt cô liên… Nhưng mà hắn còn chưa kịp nghe được Quý Lạc đáp lại thì đã thấy nữ nhân trong lòng ngực không biết đã nhắm mắt lại từ khi nào, Nguyệt Trì ý thức được, hắn sẽ không còn được gặp cô nữa.Một giọt hai giọt, có thứ gì từ trong hốc mắt hắn chảy ra, Nguyệt Trì mờ mịt chà lau, nhưng càng lau thì lại cảm thấy nó rơi xuống càng nhiều, tâm cũng càng thêm đau đớn, vài giây sau, hắn đột nhiên la lên một tiếng: "Lạc Lạc!"Giờ phút này, trong đầu hắn bỗng nhiên nhiều thêm một đoạn ký ức không thuộc về mình, đó là ký ức của một người hoàn toàn khác hắn, nhưng cũng giống hắn, chính là đều yêu Quý Lạc, hoặc nói cách khác, hắn chính là người kia."Lạc Lạc, vì sao ta đã tìm được nàng rồi, thì nàng lại rời đi? Ta không cam lòng, ta không muốn mỗi lần đều phải nhìn nàng rời đi."Nguyệt Trì đem tay Quý Lạc đặt ở trên ngực hắn, rồi làm nũng nói: "Nơi này đau quá, thật sự đau quá, Lạc Lạc."Mặt khác, những người đang quỳ trên mặt đất thì lại lẳng lặng mà nhìn Nguyệt Trì, thấy tình huống của hắn không tốt lắm, bọn họ liền không dám lên tiếng."Lạc nhi......"Lúc này, thanh âm của Mộ Lãnh bỗng nhiên truyền đến, Nguyệt Trì nghe tiếng liền phản ứng lại, là do người này, nên mới làm hắn mất đi Quý Lạc, vì vậy, hắn phải trừng phạt người này thế nào đây?Nguyệt Trì đứng lên, đôi mắt giống như hiện ra ánh sáng màu đỏ, hắn ném đồ vật trong tay xuống, rồi quay đầu lại nói với những người đang quỳ: "Hiện tại là để ta làm chủ đúng không?"Những người đó bỗng cảm thấy sau lưng chợt lạnh, nghiễm nhiên đã quên đi Hoàng đế mới chết, từng người từng người kính cẩn gật đầu, chỉ sợ không thể ở trước mặt tân hoàng đế mà tranh công.Động tác của bọn họ làm cho Nguyệt Trì rất vừa lòng, Nguyệt Trì cười một cái, kế tiếp, ngữ khí liền sắc bén, giống như một lưỡi dao sắc bén cắt ngang không khí, "Nếu đã như vậy, thì ta muốn người này sống không bằng chết.""Này......" Vẫn có người còn do dự, Mộ Lãnh tốt xấu gì cũng là hoàng tử, như vậy tựa hồ không được tốt lắm."Hửm? Các ngươi không nghe theo? Không nghe theo vậy thì cùng chết đi."Nguyệt Trì cởi áo khoác trên người ra, rồi đắp lên người của Quý Lạc, sau đó mới bế cô lên, rồi ném xuống một câu: "Các ngươi tự nhìn mà thực hiện."Một ngày sau, thời điểm Mộ Lãnh bị cắt rớt thân[1], sau đó bị ném đến nam phong quán[2], Nguyệt Trì rốt cuộc cũng vừa lòng, "Loại người này, làm sao có thể để cho hắn chết dễ dàng được. Lạc Lạc, nàng cũng không hy vọng, có đúng không?"[1] Hình như là cắt c** ** ấy á~Xấu hổ quá ko dám nói ra âu😶😶[2] Nam phong quán: Kỹ viện dành cho nam>

Nhưng mà hắn còn chưa kịp nghe được Quý Lạc đáp lại thì đã thấy nữ nhân trong lòng ngực không biết đã nhắm mắt lại từ khi nào, Nguyệt Trì ý thức được, hắn sẽ không còn được gặp cô nữa.

Một giọt hai giọt, có thứ gì từ trong hốc mắt hắn chảy ra, Nguyệt Trì mờ mịt chà lau, nhưng càng lau thì lại cảm thấy nó rơi xuống càng nhiều, tâm cũng càng thêm đau đớn, vài giây sau, hắn đột nhiên la lên một tiếng: "Lạc Lạc!"

Giờ phút này, trong đầu hắn bỗng nhiên nhiều thêm một đoạn ký ức không thuộc về mình, đó là ký ức của một người hoàn toàn khác hắn, nhưng cũng giống hắn, chính là đều yêu Quý Lạc, hoặc nói cách khác, hắn chính là người kia.

"Lạc Lạc, vì sao ta đã tìm được nàng rồi, thì nàng lại rời đi? Ta không cam lòng, ta không muốn mỗi lần đều phải nhìn nàng rời đi."

Nguyệt Trì đem tay Quý Lạc đặt ở trên ngực hắn, rồi làm nũng nói: "Nơi này đau quá, thật sự đau quá, Lạc Lạc."

Mặt khác, những người đang quỳ trên mặt đất thì lại lẳng lặng mà nhìn Nguyệt Trì, thấy tình huống của hắn không tốt lắm, bọn họ liền không dám lên tiếng.

"Lạc nhi......"

Lúc này, thanh âm của Mộ Lãnh bỗng nhiên truyền đến, Nguyệt Trì nghe tiếng liền phản ứng lại, là do người này, nên mới làm hắn mất đi Quý Lạc, vì vậy, hắn phải trừng phạt người này thế nào đây?

Nguyệt Trì đứng lên, đôi mắt giống như hiện ra ánh sáng màu đỏ, hắn ném đồ vật trong tay xuống, rồi quay đầu lại nói với những người đang quỳ: "Hiện tại là để ta làm chủ đúng không?"

Những người đó bỗng cảm thấy sau lưng chợt lạnh, nghiễm nhiên đã quên đi Hoàng đế mới chết, từng người từng người kính cẩn gật đầu, chỉ sợ không thể ở trước mặt tân hoàng đế mà tranh công.

Động tác của bọn họ làm cho Nguyệt Trì rất vừa lòng, Nguyệt Trì cười một cái, kế tiếp, ngữ khí liền sắc bén, giống như một lưỡi dao sắc bén cắt ngang không khí, "Nếu đã như vậy, thì ta muốn người này sống không bằng chết."

"Này......" Vẫn có người còn do dự, Mộ Lãnh tốt xấu gì cũng là hoàng tử, như vậy tựa hồ không được tốt lắm.

"Hửm? Các ngươi không nghe theo? Không nghe theo vậy thì cùng chết đi."

Nguyệt Trì cởi áo khoác trên người ra, rồi đắp lên người của Quý Lạc, sau đó mới bế cô lên, rồi ném xuống một câu: "Các ngươi tự nhìn mà thực hiện."

Một ngày sau, thời điểm Mộ Lãnh bị cắt rớt thân[1], sau đó bị ném đến nam phong quán[2], Nguyệt Trì rốt cuộc cũng vừa lòng, "Loại người này, làm sao có thể để cho hắn chết dễ dàng được. Lạc Lạc, nàng cũng không hy vọng, có đúng không?"

[1] Hình như là cắt c** ** ấy á~Xấu hổ quá ko dám nói ra âu😶😶

[2] Nam phong quán: Kỹ viện dành cho nam>

Bản Chép Tay Tâm Nguyện Của Nữ PhụTác giả: Nhung YTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngÁnh đèn chiếu sáng rực rỡ, che lấp bóng đêm rã rời Tầng cao nhất của cao ốc, có một cô gái đang đứng bên cửa sổ sát đất, bàn tay tinh tế trắng nõn cầm một ly rượu vang đỏ, ánh sáng nhợt nhạt của rượu chiếu vào tay cô, có vẻ càng thêm mỹ lệ. Cô lắc lắc ly rượu trong tay, một lúc sau, mới mở miệng nhấp một ngụm, rượu làm môi cô trơn bóng, có vẻ càng thêm dụ hoặc, làm người khác nhịn không được muốn tiến tới hôn lên đôi môi ấy. Cô gái xoay người lại, ngũ quan trên mặt không chỗ nào không làm người khác kinh ngạc cảm thán, mày liễu cong cong, đôi mắt thanh triệt thấy đáy, đuôi mắt hơi hơi câu ra một tia mị hoặc, cái mũi tinh xảo, đôi môi kiều diễm ướt át, gương mặt trắng nõn mang theo một lớp phấn nhàn nhạt, một thân váy dài tới gối màu rượu đỏ phác hoạ ra dáng người xinh đẹp. Người này, chính là Quý Lạc. Nói tới Quý Lạc, chỉ sợ cả đứa trẻ cũng biết, cô có thể nói là nữ vương của giới giải trí. Mười bảy tuổi xuất đạo, mười chín tuổi được chọn diễn vai nữ chính, kế tiếp, gương mặt cô liên… Nhưng mà hắn còn chưa kịp nghe được Quý Lạc đáp lại thì đã thấy nữ nhân trong lòng ngực không biết đã nhắm mắt lại từ khi nào, Nguyệt Trì ý thức được, hắn sẽ không còn được gặp cô nữa.Một giọt hai giọt, có thứ gì từ trong hốc mắt hắn chảy ra, Nguyệt Trì mờ mịt chà lau, nhưng càng lau thì lại cảm thấy nó rơi xuống càng nhiều, tâm cũng càng thêm đau đớn, vài giây sau, hắn đột nhiên la lên một tiếng: "Lạc Lạc!"Giờ phút này, trong đầu hắn bỗng nhiên nhiều thêm một đoạn ký ức không thuộc về mình, đó là ký ức của một người hoàn toàn khác hắn, nhưng cũng giống hắn, chính là đều yêu Quý Lạc, hoặc nói cách khác, hắn chính là người kia."Lạc Lạc, vì sao ta đã tìm được nàng rồi, thì nàng lại rời đi? Ta không cam lòng, ta không muốn mỗi lần đều phải nhìn nàng rời đi."Nguyệt Trì đem tay Quý Lạc đặt ở trên ngực hắn, rồi làm nũng nói: "Nơi này đau quá, thật sự đau quá, Lạc Lạc."Mặt khác, những người đang quỳ trên mặt đất thì lại lẳng lặng mà nhìn Nguyệt Trì, thấy tình huống của hắn không tốt lắm, bọn họ liền không dám lên tiếng."Lạc nhi......"Lúc này, thanh âm của Mộ Lãnh bỗng nhiên truyền đến, Nguyệt Trì nghe tiếng liền phản ứng lại, là do người này, nên mới làm hắn mất đi Quý Lạc, vì vậy, hắn phải trừng phạt người này thế nào đây?Nguyệt Trì đứng lên, đôi mắt giống như hiện ra ánh sáng màu đỏ, hắn ném đồ vật trong tay xuống, rồi quay đầu lại nói với những người đang quỳ: "Hiện tại là để ta làm chủ đúng không?"Những người đó bỗng cảm thấy sau lưng chợt lạnh, nghiễm nhiên đã quên đi Hoàng đế mới chết, từng người từng người kính cẩn gật đầu, chỉ sợ không thể ở trước mặt tân hoàng đế mà tranh công.Động tác của bọn họ làm cho Nguyệt Trì rất vừa lòng, Nguyệt Trì cười một cái, kế tiếp, ngữ khí liền sắc bén, giống như một lưỡi dao sắc bén cắt ngang không khí, "Nếu đã như vậy, thì ta muốn người này sống không bằng chết.""Này......" Vẫn có người còn do dự, Mộ Lãnh tốt xấu gì cũng là hoàng tử, như vậy tựa hồ không được tốt lắm."Hửm? Các ngươi không nghe theo? Không nghe theo vậy thì cùng chết đi."Nguyệt Trì cởi áo khoác trên người ra, rồi đắp lên người của Quý Lạc, sau đó mới bế cô lên, rồi ném xuống một câu: "Các ngươi tự nhìn mà thực hiện."Một ngày sau, thời điểm Mộ Lãnh bị cắt rớt thân[1], sau đó bị ném đến nam phong quán[2], Nguyệt Trì rốt cuộc cũng vừa lòng, "Loại người này, làm sao có thể để cho hắn chết dễ dàng được. Lạc Lạc, nàng cũng không hy vọng, có đúng không?"[1] Hình như là cắt c** ** ấy á~Xấu hổ quá ko dám nói ra âu😶😶[2] Nam phong quán: Kỹ viện dành cho nam>

Chương 59: Họa quốc yêu cơ (27)