"Hôm nay lại về muộn, cứ đà này có lẽ trưởng khoa vừa ý cậu rồi " một anh chàng cùng phòng tuy không thân nhưng anh vẫn hay rất quan tâm tôi. Tôi ảm đạm đáp mà cũng không đẻ ý thấy nét cười trên mặt anh ta " Ưhm...mình mệt rồi,ngủ ngon " " ngủ ngon " Hơi thật thoải mái Tử Vy hít một hơi thật sâu lâu lắm rồi mới có cảm giác thoải mái như thế này. Cô ngửa đầu lên trời hóng mát, không hiểu hôm nay tại sao ông trưởng khoa khó tính kia cũng đã tha cho mình một ngày quả là một ngày tốt mà. Tử Vy liền chạy ù về nhà, mẹ cô đang chuẩn bị đồ ăn mùi đồ ăn ở nhà là tốt nhắt Tử Vy chạy đến ôm mẹ làm bà thoáng giật mình. " Con về rồi à " bà quay sang đẩy cô ra phòng khách mẹ vẫn như ngày nào vẫn khỏe mạnh, nhưng giờ đây nét mặt kia đã nhợt nhạt đi vì tuổi tác. " Con nhớ mẹ lắm " Tống Tử Vy ôm choàng lấy mẹ làm mẹ không kịp phản ứng. Bà đẩy cô ra đi vào nhà bếp bà vừa đi vừa nói " Sắp xong rồi " ................................ Hơi thế mà đã bảy giờ tối, lại phải chia tay mẹ về lại nơi kia tuy thời…
Chương 2
[Ác Ma] Hàn Thiếu Gia Tha Cho TôiTác giả: Điền Chính QuốcTruyện Ngôn Tình"Hôm nay lại về muộn, cứ đà này có lẽ trưởng khoa vừa ý cậu rồi " một anh chàng cùng phòng tuy không thân nhưng anh vẫn hay rất quan tâm tôi. Tôi ảm đạm đáp mà cũng không đẻ ý thấy nét cười trên mặt anh ta " Ưhm...mình mệt rồi,ngủ ngon " " ngủ ngon " Hơi thật thoải mái Tử Vy hít một hơi thật sâu lâu lắm rồi mới có cảm giác thoải mái như thế này. Cô ngửa đầu lên trời hóng mát, không hiểu hôm nay tại sao ông trưởng khoa khó tính kia cũng đã tha cho mình một ngày quả là một ngày tốt mà. Tử Vy liền chạy ù về nhà, mẹ cô đang chuẩn bị đồ ăn mùi đồ ăn ở nhà là tốt nhắt Tử Vy chạy đến ôm mẹ làm bà thoáng giật mình. " Con về rồi à " bà quay sang đẩy cô ra phòng khách mẹ vẫn như ngày nào vẫn khỏe mạnh, nhưng giờ đây nét mặt kia đã nhợt nhạt đi vì tuổi tác. " Con nhớ mẹ lắm " Tống Tử Vy ôm choàng lấy mẹ làm mẹ không kịp phản ứng. Bà đẩy cô ra đi vào nhà bếp bà vừa đi vừa nói " Sắp xong rồi " ................................ Hơi thế mà đã bảy giờ tối, lại phải chia tay mẹ về lại nơi kia tuy thời… Hai năm trước, tôi của hai năm trước là một cô gái vui vẻ nhiệt huyết sôi nổi, nhưng tôi của hai năm sau của hiện tại thì lại hoàn toàn trái ngược chả thích dây dưa hay qua lại với ai hay bất cứ một mối quan hệ nào. Chả hiểu tại sao chỉ mới hai năm trong khoảng thời gian không ngắn cũng không dài nhưng nó lại khiến con người ta thay đổi. Thật không hiểu nổi mà tôi cũng chả buồn để hiểu việc quan trọng hơn hết với tôi bây giờ là sức khỏe của bệnh nhân vì chỉ khi họ khỏe tôi mới có thể vui vẻ và thoải mái được."Tống Tử Vy cô muốn chết à châm chú vào "" Dạ trưởng khoa ""ting" thế là đèn tắt phòng phẫu thuật cũng xong y tá đẩy bệnh nhân ấy ra ngoài thật may mắn ông ta đã qua khỏi cơn nguy kịch do căn bệnh suy tim mà tưởng chừng không thể cứu chữa thật đa tạ chúa đã ban phước cho con người này. Tôi cũng đi theo sau trưởng khoa ra ngoài hôm nay tôi lại phải trực đêm. Ôi! Cuộc sống này thật trớ trêu cho những kẻ không có địa vị như tôi đây, thôi đành phải chấp nhận vậy.
Hai năm trước, tôi của hai năm trước là một cô gái vui vẻ nhiệt huyết sôi nổi, nhưng tôi của hai năm sau của hiện tại thì lại hoàn toàn trái ngược chả thích dây dưa hay qua lại với ai hay bất cứ một mối quan hệ nào. Chả hiểu tại sao chỉ mới hai năm trong khoảng thời gian không ngắn cũng không dài nhưng nó lại khiến con người ta thay đổi. Thật không hiểu nổi mà tôi cũng chả buồn để hiểu việc quan trọng hơn hết với tôi bây giờ là sức khỏe của bệnh nhân vì chỉ khi họ khỏe tôi mới có thể vui vẻ và thoải mái được.
"
Tống Tử Vy cô muốn chết à châm chú vào "
" Dạ trưởng khoa "
"ting" thế là đèn tắt phòng phẫu thuật cũng xong y tá đẩy bệnh nhân ấy ra ngoài thật may mắn ông ta đã qua khỏi cơn nguy kịch do căn bệnh suy tim mà tưởng chừng không thể cứu chữa thật đa tạ chúa đã ban phước cho con người này. Tôi cũng đi theo sau trưởng khoa ra ngoài hôm nay tôi lại phải trực đêm. Ôi! Cuộc sống này thật trớ trêu cho những kẻ không có địa vị như tôi đây, thôi đành phải chấp nhận vậy.
[Ác Ma] Hàn Thiếu Gia Tha Cho TôiTác giả: Điền Chính QuốcTruyện Ngôn Tình"Hôm nay lại về muộn, cứ đà này có lẽ trưởng khoa vừa ý cậu rồi " một anh chàng cùng phòng tuy không thân nhưng anh vẫn hay rất quan tâm tôi. Tôi ảm đạm đáp mà cũng không đẻ ý thấy nét cười trên mặt anh ta " Ưhm...mình mệt rồi,ngủ ngon " " ngủ ngon " Hơi thật thoải mái Tử Vy hít một hơi thật sâu lâu lắm rồi mới có cảm giác thoải mái như thế này. Cô ngửa đầu lên trời hóng mát, không hiểu hôm nay tại sao ông trưởng khoa khó tính kia cũng đã tha cho mình một ngày quả là một ngày tốt mà. Tử Vy liền chạy ù về nhà, mẹ cô đang chuẩn bị đồ ăn mùi đồ ăn ở nhà là tốt nhắt Tử Vy chạy đến ôm mẹ làm bà thoáng giật mình. " Con về rồi à " bà quay sang đẩy cô ra phòng khách mẹ vẫn như ngày nào vẫn khỏe mạnh, nhưng giờ đây nét mặt kia đã nhợt nhạt đi vì tuổi tác. " Con nhớ mẹ lắm " Tống Tử Vy ôm choàng lấy mẹ làm mẹ không kịp phản ứng. Bà đẩy cô ra đi vào nhà bếp bà vừa đi vừa nói " Sắp xong rồi " ................................ Hơi thế mà đã bảy giờ tối, lại phải chia tay mẹ về lại nơi kia tuy thời… Hai năm trước, tôi của hai năm trước là một cô gái vui vẻ nhiệt huyết sôi nổi, nhưng tôi của hai năm sau của hiện tại thì lại hoàn toàn trái ngược chả thích dây dưa hay qua lại với ai hay bất cứ một mối quan hệ nào. Chả hiểu tại sao chỉ mới hai năm trong khoảng thời gian không ngắn cũng không dài nhưng nó lại khiến con người ta thay đổi. Thật không hiểu nổi mà tôi cũng chả buồn để hiểu việc quan trọng hơn hết với tôi bây giờ là sức khỏe của bệnh nhân vì chỉ khi họ khỏe tôi mới có thể vui vẻ và thoải mái được."Tống Tử Vy cô muốn chết à châm chú vào "" Dạ trưởng khoa ""ting" thế là đèn tắt phòng phẫu thuật cũng xong y tá đẩy bệnh nhân ấy ra ngoài thật may mắn ông ta đã qua khỏi cơn nguy kịch do căn bệnh suy tim mà tưởng chừng không thể cứu chữa thật đa tạ chúa đã ban phước cho con người này. Tôi cũng đi theo sau trưởng khoa ra ngoài hôm nay tôi lại phải trực đêm. Ôi! Cuộc sống này thật trớ trêu cho những kẻ không có địa vị như tôi đây, thôi đành phải chấp nhận vậy.