"Hôm nay lại về muộn, cứ đà này có lẽ trưởng khoa vừa ý cậu rồi " một anh chàng cùng phòng tuy không thân nhưng anh vẫn hay rất quan tâm tôi. Tôi ảm đạm đáp mà cũng không đẻ ý thấy nét cười trên mặt anh ta " Ưhm...mình mệt rồi,ngủ ngon " " ngủ ngon " Hơi thật thoải mái Tử Vy hít một hơi thật sâu lâu lắm rồi mới có cảm giác thoải mái như thế này. Cô ngửa đầu lên trời hóng mát, không hiểu hôm nay tại sao ông trưởng khoa khó tính kia cũng đã tha cho mình một ngày quả là một ngày tốt mà. Tử Vy liền chạy ù về nhà, mẹ cô đang chuẩn bị đồ ăn mùi đồ ăn ở nhà là tốt nhắt Tử Vy chạy đến ôm mẹ làm bà thoáng giật mình. " Con về rồi à " bà quay sang đẩy cô ra phòng khách mẹ vẫn như ngày nào vẫn khỏe mạnh, nhưng giờ đây nét mặt kia đã nhợt nhạt đi vì tuổi tác. " Con nhớ mẹ lắm " Tống Tử Vy ôm choàng lấy mẹ làm mẹ không kịp phản ứng. Bà đẩy cô ra đi vào nhà bếp bà vừa đi vừa nói " Sắp xong rồi " ................................ Hơi thế mà đã bảy giờ tối, lại phải chia tay mẹ về lại nơi kia tuy thời…
Chương 32
[Ác Ma] Hàn Thiếu Gia Tha Cho TôiTác giả: Điền Chính QuốcTruyện Ngôn Tình"Hôm nay lại về muộn, cứ đà này có lẽ trưởng khoa vừa ý cậu rồi " một anh chàng cùng phòng tuy không thân nhưng anh vẫn hay rất quan tâm tôi. Tôi ảm đạm đáp mà cũng không đẻ ý thấy nét cười trên mặt anh ta " Ưhm...mình mệt rồi,ngủ ngon " " ngủ ngon " Hơi thật thoải mái Tử Vy hít một hơi thật sâu lâu lắm rồi mới có cảm giác thoải mái như thế này. Cô ngửa đầu lên trời hóng mát, không hiểu hôm nay tại sao ông trưởng khoa khó tính kia cũng đã tha cho mình một ngày quả là một ngày tốt mà. Tử Vy liền chạy ù về nhà, mẹ cô đang chuẩn bị đồ ăn mùi đồ ăn ở nhà là tốt nhắt Tử Vy chạy đến ôm mẹ làm bà thoáng giật mình. " Con về rồi à " bà quay sang đẩy cô ra phòng khách mẹ vẫn như ngày nào vẫn khỏe mạnh, nhưng giờ đây nét mặt kia đã nhợt nhạt đi vì tuổi tác. " Con nhớ mẹ lắm " Tống Tử Vy ôm choàng lấy mẹ làm mẹ không kịp phản ứng. Bà đẩy cô ra đi vào nhà bếp bà vừa đi vừa nói " Sắp xong rồi " ................................ Hơi thế mà đã bảy giờ tối, lại phải chia tay mẹ về lại nơi kia tuy thời… "Anh rất muốn đóng bỏ em vào va-li mà mang theo "Hàn Nhất Thiên càng siết chặt đến mức Tử Vy như sắp nín thở mất, Tử Vy ho khan đẩy ngực hắn ra, bĩu môi liếc hắn khằng giọng oán trách "Em sẽ chết mất trước đó, anh nhanh đi chuẩn bị đi. ""Muốn anh đi nhanh vậy sao!"Hàn Nhất Thiên hôn nhẹ lên vai Tử Vy.Tử Vy đẩy mạnh nhất thời không kịp khống chế sút ngã." Thế em chuẩn bị đồ hộ anh đi. "Hàn Nhất Thiên bước vào phòng tắm, chỉ tay vào chiếc vali màu đen phía bên ngăn tủ gần phòng tắm.Tử Vy chọn vài bộ vest và áo rồi xếp gọn bỏ vào vali cảm giác như sắp mất mác gì đó khiến môi khô cằn ngực khẽ nhói buồn.Khi tiễn hắn ra cửa Hàn Nhất Thiên nắm tay cô không muốn buông nhưng đến giờ nếu không đi thì tốt biết mấy hoặc là cô đi cùng hắn cũng được nhưng lại không thể." Em về đi. "Hàn Nhất Thiên hôn từ biệt ở cửa sân bay "Anh đi trước đi, kẻo muộn. "Tử Vy muốn nhìn sự quyến rũ vốn có từ sau lưng hắn." Em đi trước đi, đây là mệnh lệnh. "Hàn Nhất Thiên hiểu được sự cô đơn khi nhìn thấy bóng lưng của người mình yêu khuất dần rất đau thương tuyệt vọng nhưng lại không thể bỏ cô vào hành lý mang theo.Nhưng khi nhìn bóng dáng cô xa dần thì lý trí không cản nỗi trái tim đang gào thét lên trong hắn, Hàn Nhất Thiên chạy kéo tay Tử Vy lại ôm chầm lấy từ phía sau.Tử Vy đẩy hắn ra "Anh sẽ trễ mất, đi nhanh đi"Hàn Nhất Thiên không buông ra mà nắm tay Tử Vy đi vào trong làm thủ tục chuẩn bị xuất cảnh, đến cửa Tử Vy mới ý thức lại là cô không có quần áo, giấy tờ cần thiết còn cả xin phép Viện trưởng. "Em không đi được "Tử Vy rút tay lại.Hàn Nhất Thiên nhếch mép cười, giọng ấm áp nhưng mang theo ý tà trong từng lời nói "Không phải là không có cách"Hắn lấy điện thoại ra ấn một dãy số "Xin cho Tử Vy nghỉ đi Anh Quốc cùng tôi, đặt thêm vé máy bay sớm nhất choÁi Vân. "Tôn Hiểu Minh không hiểu lắm vì hắn đã đặt vé cho Ái Vân rồi mà sao phải đặt lại "Chả phải Ái Vân đã có vé rồi sao? ""Tử Vy thay vé Ái Vân. "nói xong hắn cúp máy rồi bước vào chuẩn bị thủ tục.....Suốt chặn đường đi Tử Vy ngủ say giấc còn Hàn Nhất Thiên bận bịu với đống văn kiện từ phía công ty đối thủ chả nhắm mắt được tí nào.-Anh Quốc." Nhất Thiên "Tử Vy thấy hắn đang ngủ trong tư thế ngồi gục xuống bàn không thoải mái lắm và cũng sắp đến nơi nên dậy rồi." Ừm sắp đến rồi à! "hắn thu dọn đồ của mình lại thì khoảng vài phút sau máy bay cũng đáp xuống.Sau khi đến nơi hắn trực tiếp về công ty và cho người chở Tử Vy về khách sạn nghỉ ngơi vì cũng trễ rồi.-Công tyIT"Ceo! " các nhân viên cuối đầu xếp thành hai hàng dọc trước cửa chào đón." Mời ngài"vị thư ký kim giám đốc điều hành lên tiếng và dẫn đường Hàn Nhất Thiên vào phòng." Kêu mọi người tập hợp lại, anh có 3 phút để thông báo. "Hàn Nhất Thiên xem đồng hồ rồi bước đi tiếp còn người trợ lý đó nhanh chóng về phòng để truyền tin cho mọi người qua máy tính.Đúng 3 phút sau tất cả nhân viên đội datebase đã tập hợp." Đầu tiên chúng ta hãy tìm ra nguyên nhân, và có 2 con đường để giải quyết? Oke! "Hàn Nhất Thiên giơ tay ra dấu oke rồi tiếp tục cho trình chiếu nội dung diễn đạt liên máy chiếu."Tôi chia ra làm 2 team:•Team 1: có 22h để nghĩ ra ý tưởng.15" để trình bày.•Team 2: 22h Sửa chữa đổi mới và nâng cấp datebase ban đầu.15"trình bày.Còn giám đốc hành chính vận động thêm vốn.Bộ phận luật sư đàm phán và tìm ra hướng giải quyết.Bắt đầu đi. "
"
Anh rất muốn đóng bỏ em vào va-li mà mang theo "
Hàn Nhất Thiên càng siết chặt đến mức Tử Vy như sắp nín thở mất, Tử Vy ho khan đẩy ngực hắn ra, bĩu môi liếc hắn khằng giọng oán trách "
Em sẽ chết mất trước đó, anh nhanh đi chuẩn bị đi. "
"
Muốn anh đi nhanh vậy sao!"
Hàn Nhất Thiên hôn nhẹ lên vai Tử Vy.
Tử Vy đẩy mạnh nhất thời không kịp khống chế sút ngã.
" Thế em chuẩn bị đồ hộ anh đi. "
Hàn Nhất Thiên bước vào phòng tắm, chỉ tay vào chiếc vali màu đen phía bên ngăn tủ gần phòng tắm.
Tử Vy chọn vài bộ vest và áo rồi xếp gọn bỏ vào vali cảm giác như sắp mất mác gì đó khiến môi khô cằn ngực khẽ nhói buồn.
Khi tiễn hắn ra cửa Hàn Nhất Thiên nắm tay cô không muốn buông nhưng đến giờ nếu không đi thì tốt biết mấy hoặc là cô đi cùng hắn cũng được nhưng lại không thể.
" Em về đi. "
Hàn Nhất Thiên hôn từ biệt ở cửa sân bay "
Anh đi trước đi, kẻo muộn. "
Tử Vy muốn nhìn sự quyến rũ vốn có từ sau lưng hắn.
" Em đi trước đi, đây là mệnh lệnh. "
Hàn Nhất Thiên hiểu được sự cô đơn khi nhìn thấy bóng lưng của người mình yêu khuất dần rất đau thương tuyệt vọng nhưng lại không thể bỏ cô vào hành lý mang theo.
Nhưng khi nhìn bóng dáng cô xa dần thì lý trí không cản nỗi trái tim đang gào thét lên trong hắn, Hàn Nhất Thiên chạy kéo tay Tử Vy lại ôm chầm lấy từ phía sau.
Tử Vy đẩy hắn ra "
Anh sẽ trễ mất, đi nhanh đi"
Hàn Nhất Thiên không buông ra mà nắm tay Tử Vy đi vào trong làm thủ tục chuẩn bị xuất cảnh, đến cửa Tử Vy mới ý thức lại là cô không có quần áo, giấy tờ cần thiết còn cả xin phép Viện trưởng. "
Em không đi được "
Tử Vy rút tay lại.
Hàn Nhất Thiên nhếch mép cười, giọng ấm áp nhưng mang theo ý tà trong từng lời nói "
Không phải là không có cách"
Hắn lấy điện thoại ra ấn một dãy số "
Xin cho Tử Vy nghỉ đi Anh Quốc cùng tôi, đặt thêm vé máy bay sớm nhất cho
Ái Vân. "
Tôn Hiểu Minh không hiểu lắm vì hắn đã đặt vé cho Ái Vân rồi mà sao phải đặt lại "
Chả phải Ái Vân đã có vé rồi sao? "
"
Tử Vy thay vé Ái Vân. "
nói xong hắn cúp máy rồi bước vào chuẩn bị thủ tục.
....
Suốt chặn đường đi Tử Vy ngủ say giấc còn Hàn Nhất Thiên bận bịu với đống văn kiện từ phía công ty đối thủ chả nhắm mắt được tí nào.
-Anh Quốc.
" Nhất Thiên "
Tử Vy thấy hắn đang ngủ trong tư thế ngồi gục xuống bàn không thoải mái lắm và cũng sắp đến nơi nên dậy rồi.
" Ừm sắp đến rồi à! "
hắn thu dọn đồ của mình lại thì khoảng vài phút sau máy bay cũng đáp xuống.
Sau khi đến nơi hắn trực tiếp về công ty và cho người chở Tử Vy về khách sạn nghỉ ngơi vì cũng trễ rồi.
-Công ty
IT
"
Ceo
! " các nhân viên cuối đầu xếp thành hai hàng dọc trước cửa chào đón.
" Mời ngài"
vị thư ký kim giám đốc điều hành lên tiếng và dẫn đường Hàn Nhất Thiên vào phòng.
" Kêu mọi người tập hợp lại, anh có 3 phút để thông báo. "
Hàn Nhất Thiên xem đồng hồ rồi bước đi tiếp còn người trợ lý đó nhanh chóng về phòng để truyền tin cho mọi người qua máy tính.
Đúng 3 phút sau tất cả nhân viên đội datebase đã tập hợp.
" Đầu tiên chúng ta hãy tìm ra nguyên nhân, và có 2 con đường để giải quyết? Oke! "
Hàn Nhất Thiên giơ tay ra dấu oke rồi tiếp tục cho trình chiếu nội dung diễn đạt liên máy chiếu.
"
Tôi chia ra làm 2 team:
•Team 1: có 22h để nghĩ ra ý tưởng.
15" để trình bày.
•Team 2: 22h Sửa chữa đổi mới và nâng cấp datebase ban đầu.
15"trình bày.
Còn giám đốc hành chính vận động thêm vốn.
Bộ phận luật sư đàm phán và tìm ra hướng giải quyết.
Bắt đầu đi. "
[Ác Ma] Hàn Thiếu Gia Tha Cho TôiTác giả: Điền Chính QuốcTruyện Ngôn Tình"Hôm nay lại về muộn, cứ đà này có lẽ trưởng khoa vừa ý cậu rồi " một anh chàng cùng phòng tuy không thân nhưng anh vẫn hay rất quan tâm tôi. Tôi ảm đạm đáp mà cũng không đẻ ý thấy nét cười trên mặt anh ta " Ưhm...mình mệt rồi,ngủ ngon " " ngủ ngon " Hơi thật thoải mái Tử Vy hít một hơi thật sâu lâu lắm rồi mới có cảm giác thoải mái như thế này. Cô ngửa đầu lên trời hóng mát, không hiểu hôm nay tại sao ông trưởng khoa khó tính kia cũng đã tha cho mình một ngày quả là một ngày tốt mà. Tử Vy liền chạy ù về nhà, mẹ cô đang chuẩn bị đồ ăn mùi đồ ăn ở nhà là tốt nhắt Tử Vy chạy đến ôm mẹ làm bà thoáng giật mình. " Con về rồi à " bà quay sang đẩy cô ra phòng khách mẹ vẫn như ngày nào vẫn khỏe mạnh, nhưng giờ đây nét mặt kia đã nhợt nhạt đi vì tuổi tác. " Con nhớ mẹ lắm " Tống Tử Vy ôm choàng lấy mẹ làm mẹ không kịp phản ứng. Bà đẩy cô ra đi vào nhà bếp bà vừa đi vừa nói " Sắp xong rồi " ................................ Hơi thế mà đã bảy giờ tối, lại phải chia tay mẹ về lại nơi kia tuy thời… "Anh rất muốn đóng bỏ em vào va-li mà mang theo "Hàn Nhất Thiên càng siết chặt đến mức Tử Vy như sắp nín thở mất, Tử Vy ho khan đẩy ngực hắn ra, bĩu môi liếc hắn khằng giọng oán trách "Em sẽ chết mất trước đó, anh nhanh đi chuẩn bị đi. ""Muốn anh đi nhanh vậy sao!"Hàn Nhất Thiên hôn nhẹ lên vai Tử Vy.Tử Vy đẩy mạnh nhất thời không kịp khống chế sút ngã." Thế em chuẩn bị đồ hộ anh đi. "Hàn Nhất Thiên bước vào phòng tắm, chỉ tay vào chiếc vali màu đen phía bên ngăn tủ gần phòng tắm.Tử Vy chọn vài bộ vest và áo rồi xếp gọn bỏ vào vali cảm giác như sắp mất mác gì đó khiến môi khô cằn ngực khẽ nhói buồn.Khi tiễn hắn ra cửa Hàn Nhất Thiên nắm tay cô không muốn buông nhưng đến giờ nếu không đi thì tốt biết mấy hoặc là cô đi cùng hắn cũng được nhưng lại không thể." Em về đi. "Hàn Nhất Thiên hôn từ biệt ở cửa sân bay "Anh đi trước đi, kẻo muộn. "Tử Vy muốn nhìn sự quyến rũ vốn có từ sau lưng hắn." Em đi trước đi, đây là mệnh lệnh. "Hàn Nhất Thiên hiểu được sự cô đơn khi nhìn thấy bóng lưng của người mình yêu khuất dần rất đau thương tuyệt vọng nhưng lại không thể bỏ cô vào hành lý mang theo.Nhưng khi nhìn bóng dáng cô xa dần thì lý trí không cản nỗi trái tim đang gào thét lên trong hắn, Hàn Nhất Thiên chạy kéo tay Tử Vy lại ôm chầm lấy từ phía sau.Tử Vy đẩy hắn ra "Anh sẽ trễ mất, đi nhanh đi"Hàn Nhất Thiên không buông ra mà nắm tay Tử Vy đi vào trong làm thủ tục chuẩn bị xuất cảnh, đến cửa Tử Vy mới ý thức lại là cô không có quần áo, giấy tờ cần thiết còn cả xin phép Viện trưởng. "Em không đi được "Tử Vy rút tay lại.Hàn Nhất Thiên nhếch mép cười, giọng ấm áp nhưng mang theo ý tà trong từng lời nói "Không phải là không có cách"Hắn lấy điện thoại ra ấn một dãy số "Xin cho Tử Vy nghỉ đi Anh Quốc cùng tôi, đặt thêm vé máy bay sớm nhất choÁi Vân. "Tôn Hiểu Minh không hiểu lắm vì hắn đã đặt vé cho Ái Vân rồi mà sao phải đặt lại "Chả phải Ái Vân đã có vé rồi sao? ""Tử Vy thay vé Ái Vân. "nói xong hắn cúp máy rồi bước vào chuẩn bị thủ tục.....Suốt chặn đường đi Tử Vy ngủ say giấc còn Hàn Nhất Thiên bận bịu với đống văn kiện từ phía công ty đối thủ chả nhắm mắt được tí nào.-Anh Quốc." Nhất Thiên "Tử Vy thấy hắn đang ngủ trong tư thế ngồi gục xuống bàn không thoải mái lắm và cũng sắp đến nơi nên dậy rồi." Ừm sắp đến rồi à! "hắn thu dọn đồ của mình lại thì khoảng vài phút sau máy bay cũng đáp xuống.Sau khi đến nơi hắn trực tiếp về công ty và cho người chở Tử Vy về khách sạn nghỉ ngơi vì cũng trễ rồi.-Công tyIT"Ceo! " các nhân viên cuối đầu xếp thành hai hàng dọc trước cửa chào đón." Mời ngài"vị thư ký kim giám đốc điều hành lên tiếng và dẫn đường Hàn Nhất Thiên vào phòng." Kêu mọi người tập hợp lại, anh có 3 phút để thông báo. "Hàn Nhất Thiên xem đồng hồ rồi bước đi tiếp còn người trợ lý đó nhanh chóng về phòng để truyền tin cho mọi người qua máy tính.Đúng 3 phút sau tất cả nhân viên đội datebase đã tập hợp." Đầu tiên chúng ta hãy tìm ra nguyên nhân, và có 2 con đường để giải quyết? Oke! "Hàn Nhất Thiên giơ tay ra dấu oke rồi tiếp tục cho trình chiếu nội dung diễn đạt liên máy chiếu."Tôi chia ra làm 2 team:•Team 1: có 22h để nghĩ ra ý tưởng.15" để trình bày.•Team 2: 22h Sửa chữa đổi mới và nâng cấp datebase ban đầu.15"trình bày.Còn giám đốc hành chính vận động thêm vốn.Bộ phận luật sư đàm phán và tìm ra hướng giải quyết.Bắt đầu đi. "