Dự báo thời tiết không mưa. Vậy mà mặt đường bây giờ đã ướt không còn một khe trống. Lừa người thật mà. Một chiếc xe lướt qua, người người phải trố mắt nhìn theo người đàn ông trên xe. Mẹ ơi! người trên xe lai lịch thế nào. Biết con xe đó giá trị bao nhiêu không. Đúng là muốn dùng tiền đạp lòng tự trọng của người ta mà. Khoan nói đến sự giàu của người đàn ông này, riêng cái khí chất nhan sắc bổ mắt người nhìn này cũng đủ đè bẹp mọi thứ rồi. Đột nhiên mấy chiếc xe đi trước ngừng lại. Tắc đường... Người đàn ông trên xe đen mặt lại. Không khí lặng người. Bên ngoài trời mưa, nhiệt độ cũng đủ làm run người vậy mà sao bên trong xe còn lạnh hơn. Đáng lẽ trời mưa thì mọi người đều phải gấp rút thời gian về nhà chứ, sao lại dừng lại. Đâu phải giờ cao điểm nên phía trước chắc không có vấn đề. Người đàn ông trên xe tò mò ngước nhìn xem chuyện gì. Một giây trước chính anh còn khó chịu vậy mà giây sau đã bị làm cho ngây người. Hóa ra, mọi dừng xe lại để ngắm nhìn cô gái bên chỗ ghế đá. Cô gái ngồi…
Chương 24: Gả cho tôi
Làm Bà Xã Của Boss Đại NhânTác giả: Hàn KhướcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngDự báo thời tiết không mưa. Vậy mà mặt đường bây giờ đã ướt không còn một khe trống. Lừa người thật mà. Một chiếc xe lướt qua, người người phải trố mắt nhìn theo người đàn ông trên xe. Mẹ ơi! người trên xe lai lịch thế nào. Biết con xe đó giá trị bao nhiêu không. Đúng là muốn dùng tiền đạp lòng tự trọng của người ta mà. Khoan nói đến sự giàu của người đàn ông này, riêng cái khí chất nhan sắc bổ mắt người nhìn này cũng đủ đè bẹp mọi thứ rồi. Đột nhiên mấy chiếc xe đi trước ngừng lại. Tắc đường... Người đàn ông trên xe đen mặt lại. Không khí lặng người. Bên ngoài trời mưa, nhiệt độ cũng đủ làm run người vậy mà sao bên trong xe còn lạnh hơn. Đáng lẽ trời mưa thì mọi người đều phải gấp rút thời gian về nhà chứ, sao lại dừng lại. Đâu phải giờ cao điểm nên phía trước chắc không có vấn đề. Người đàn ông trên xe tò mò ngước nhìn xem chuyện gì. Một giây trước chính anh còn khó chịu vậy mà giây sau đã bị làm cho ngây người. Hóa ra, mọi dừng xe lại để ngắm nhìn cô gái bên chỗ ghế đá. Cô gái ngồi… Tiểu Lăng được hộ tống đến tận nhà.Trước cửa."Bộ đồ này với trang sức tôi sẽ trả lại cho anh sớm". Tiểu Lăng nói."Không cần trả, tôi tặng cô. Được mang trên người cô là phúc phận của nó". Miệng Lục Bạch Y thật sự quá ngọt rồi."Lục Bạch Y".Khuôn mặt Tiểu Lăng sáng lên, mở miệng cười nói vô cùng nhẹ nhàng "Có ai từng khen anh giỏi nói ra những lời khiến con gái vui vẻ cực siêu không?".Hửm.Lục Bạch Y hơi bất ngờ."Vậy là em cũng bị tôi làm cho vui vẻ?". Lục Bạch Y nhẹ cong khóe miệng."Tất nhiên, cực kì cực kì vui vẻ. Hẳn đã có rất nhiều cô gái đã siêu lòng trước anh". Tiểu Lăng nói vô cùng chắc chắn. Lục Bạch Y hẳn có rất nhiều cô gái bên cạnh.Lục Bạch Y khẽ trầm mặc xuống. Anh nhíu mày "Những lời này. Tôi chỉ nói cho mình em nghe".Mặc kệ. Ai siêu lòng thì kệ họ.Ách, cái này...Ngay cả cách xưng hô cũng đổi rồi."Ha ha, anh..."."Gả cho tôi".Lục Bạch Y nói.Hả? Cái gì.Tiểu Lăng thấy khó xử. Cô nghe lầm rồi chăng? Lục Bạch Y sao có thể nói ra những lời đó.Thấy dáng vẻ như nghe không rõ của cô gái nhỏ. Lục Bạch Y lại nói lại." GẢ. CHO. TÔI ".Nhấn mạnh từng chữ vô cùng rõ ràng."A, cái này..cái này là đùa đúng không?".Ánh mắt của Lục Bạch Y vẫn không đổi, vẫn một mực nhìn về phía Tiểu Lăng. " Tôi nghiêm túc".A, cái này. Ách, thật quá khó xử rồi.Tiểu Lăng thật không biết phải nói ra sao nữa. Thật sự họ chỉ vừa mới quen biết. Làm sao có thể tiến đến nhanh thế được.Lục Bạch Y vẫn giữ nguyên trạng thái như một. Có phải anh làm cô hoảng rồi không?."A, vấn đề này. Xin lỗi, tôi không thể gả cho anh." Tiểu Lăng nói vô cùng mất tự nhiên."Tại sao không thể làm phu nhân của Lục Bạch Y tôi. Rất nhiều người muốn, tại sao em lại không". Lục Bạch Y như bị kích động bởi lời từ chối của Tiểu Lăng.A, điều này. Sao vẫn là vấn đề này chứ."Lục Bạch Y, chúng ta chỉ vừa biết nhau chưa bao lâu. Anh thật sự vẫn chưa biết được rõ con người của tôi"."Với lại kết hôn phải dựa vào tinh thần tự nguyện. Anh rất tốt với tôi, tôi rất biết ơn nhưng đó không phải là tình yêu. Hôn nhân có tình yêu mới hạnh phúc, anh biết không?".Tiểu Lăng nói từ tận đáy lòng mình.Lục Bạch Y đứng bất động"Trễ rồi, tạm biệt. Chúc anh ngủ ngon". Tiểu Lăng nói rồi vội vàng đóng cửa. Bỏ lại người đàn ông đứng đó.Đúng vậy, chỉ mình anh là có tình cảm với cô.Có phải cô còn thích bạn trai cũ nên từ chối anh. Khuôn mặt Lục Bạch Y đen vô cùng. Anh ghen. Trong lòng cô có người đàn ông khác sao."Tôi vẫn chưa từ bỏ đâu". Lục Bạch Y bước đi.Tiểu Lăng không biết lời cô nói đã làm anh...._________________Trong nhà.Nằm trên giường, Tiểu Lăng suy nghĩ khá nhiều.Nhưng suy cho cùng, dù là ai cô vốn không xứng đáng.Cô đã mất đi sự trong sạch của bản thân, lấy tư cách gì mà mong muốn có hạnh phúc!
Tiểu Lăng được hộ tống đến tận nhà.
Trước cửa.
"Bộ đồ này với trang sức tôi sẽ trả lại cho anh sớm". Tiểu Lăng nói.
"Không cần trả, tôi tặng cô. Được mang trên người cô là phúc phận của nó". Miệng Lục Bạch Y thật sự quá ngọt rồi.
"Lục Bạch Y".
Khuôn mặt Tiểu Lăng sáng lên, mở miệng cười nói vô cùng nhẹ nhàng "Có ai từng khen anh giỏi nói ra những lời khiến con gái vui vẻ cực siêu không?".
Hửm.
Lục Bạch Y hơi bất ngờ.
"Vậy là em cũng bị tôi làm cho vui vẻ?". Lục Bạch Y nhẹ cong khóe miệng.
"Tất nhiên, cực kì cực kì vui vẻ. Hẳn đã có rất nhiều cô gái đã siêu lòng trước anh". Tiểu Lăng nói vô cùng chắc chắn. Lục Bạch Y hẳn có rất nhiều cô gái bên cạnh.
Lục Bạch Y khẽ trầm mặc xuống. Anh nhíu mày "Những lời này. Tôi chỉ nói cho mình em nghe".
Mặc kệ. Ai siêu lòng thì kệ họ.
Ách, cái này...
Ngay cả cách xưng hô cũng đổi rồi.
"Ha ha, anh...".
"Gả cho tôi".
Lục Bạch Y nói.
Hả? Cái gì.
Tiểu Lăng thấy khó xử. Cô nghe lầm rồi chăng? Lục Bạch Y sao có thể nói ra những lời đó.
Thấy dáng vẻ như nghe không rõ của cô gái nhỏ. Lục Bạch Y lại nói lại.
" GẢ. CHO. TÔI ".
Nhấn mạnh từng chữ vô cùng rõ ràng.
"A, cái này..cái này là đùa đúng không?".
Ánh mắt của Lục Bạch Y vẫn không đổi, vẫn một mực nhìn về phía Tiểu Lăng. " Tôi nghiêm túc".
A, cái này. Ách, thật quá khó xử rồi.
Tiểu Lăng thật không biết phải nói ra sao nữa. Thật sự họ chỉ vừa mới quen biết. Làm sao có thể tiến đến nhanh thế được.
Lục Bạch Y vẫn giữ nguyên trạng thái như một. Có phải anh làm cô hoảng rồi không?.
"A, vấn đề này. Xin lỗi, tôi không thể gả cho anh." Tiểu Lăng nói vô cùng mất tự nhiên.
"Tại sao không thể làm phu nhân của Lục Bạch Y tôi. Rất nhiều người muốn, tại sao em lại không". Lục Bạch Y như bị kích động bởi lời từ chối của Tiểu Lăng.
A, điều này. Sao vẫn là vấn đề này chứ.
"Lục Bạch Y, chúng ta chỉ vừa biết nhau chưa bao lâu. Anh thật sự vẫn chưa biết được rõ con người của tôi".
"Với lại kết hôn phải dựa vào tinh thần tự nguyện. Anh rất tốt với tôi, tôi rất biết ơn nhưng đó không phải là tình yêu. Hôn nhân có tình yêu mới hạnh phúc, anh biết không?".
Tiểu Lăng nói từ tận đáy lòng mình.
Lục Bạch Y đứng bất động
"Trễ rồi, tạm biệt. Chúc anh ngủ ngon". Tiểu Lăng nói rồi vội vàng đóng cửa. Bỏ lại người đàn ông đứng đó.
Đúng vậy, chỉ mình anh là có tình cảm với cô.
Có phải cô còn thích bạn trai cũ nên từ chối anh. Khuôn mặt Lục Bạch Y đen vô cùng. Anh ghen. Trong lòng cô có người đàn ông khác sao.
"Tôi vẫn chưa từ bỏ đâu". Lục Bạch Y bước đi.
Tiểu Lăng không biết lời cô nói đã làm anh....
_________________
Trong nhà.
Nằm trên giường, Tiểu Lăng suy nghĩ khá nhiều.
Nhưng suy cho cùng, dù là ai cô vốn không xứng đáng.
Cô đã mất đi sự trong sạch của bản thân, lấy tư cách gì mà mong muốn có hạnh phúc!
Làm Bà Xã Của Boss Đại NhânTác giả: Hàn KhướcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngDự báo thời tiết không mưa. Vậy mà mặt đường bây giờ đã ướt không còn một khe trống. Lừa người thật mà. Một chiếc xe lướt qua, người người phải trố mắt nhìn theo người đàn ông trên xe. Mẹ ơi! người trên xe lai lịch thế nào. Biết con xe đó giá trị bao nhiêu không. Đúng là muốn dùng tiền đạp lòng tự trọng của người ta mà. Khoan nói đến sự giàu của người đàn ông này, riêng cái khí chất nhan sắc bổ mắt người nhìn này cũng đủ đè bẹp mọi thứ rồi. Đột nhiên mấy chiếc xe đi trước ngừng lại. Tắc đường... Người đàn ông trên xe đen mặt lại. Không khí lặng người. Bên ngoài trời mưa, nhiệt độ cũng đủ làm run người vậy mà sao bên trong xe còn lạnh hơn. Đáng lẽ trời mưa thì mọi người đều phải gấp rút thời gian về nhà chứ, sao lại dừng lại. Đâu phải giờ cao điểm nên phía trước chắc không có vấn đề. Người đàn ông trên xe tò mò ngước nhìn xem chuyện gì. Một giây trước chính anh còn khó chịu vậy mà giây sau đã bị làm cho ngây người. Hóa ra, mọi dừng xe lại để ngắm nhìn cô gái bên chỗ ghế đá. Cô gái ngồi… Tiểu Lăng được hộ tống đến tận nhà.Trước cửa."Bộ đồ này với trang sức tôi sẽ trả lại cho anh sớm". Tiểu Lăng nói."Không cần trả, tôi tặng cô. Được mang trên người cô là phúc phận của nó". Miệng Lục Bạch Y thật sự quá ngọt rồi."Lục Bạch Y".Khuôn mặt Tiểu Lăng sáng lên, mở miệng cười nói vô cùng nhẹ nhàng "Có ai từng khen anh giỏi nói ra những lời khiến con gái vui vẻ cực siêu không?".Hửm.Lục Bạch Y hơi bất ngờ."Vậy là em cũng bị tôi làm cho vui vẻ?". Lục Bạch Y nhẹ cong khóe miệng."Tất nhiên, cực kì cực kì vui vẻ. Hẳn đã có rất nhiều cô gái đã siêu lòng trước anh". Tiểu Lăng nói vô cùng chắc chắn. Lục Bạch Y hẳn có rất nhiều cô gái bên cạnh.Lục Bạch Y khẽ trầm mặc xuống. Anh nhíu mày "Những lời này. Tôi chỉ nói cho mình em nghe".Mặc kệ. Ai siêu lòng thì kệ họ.Ách, cái này...Ngay cả cách xưng hô cũng đổi rồi."Ha ha, anh..."."Gả cho tôi".Lục Bạch Y nói.Hả? Cái gì.Tiểu Lăng thấy khó xử. Cô nghe lầm rồi chăng? Lục Bạch Y sao có thể nói ra những lời đó.Thấy dáng vẻ như nghe không rõ của cô gái nhỏ. Lục Bạch Y lại nói lại." GẢ. CHO. TÔI ".Nhấn mạnh từng chữ vô cùng rõ ràng."A, cái này..cái này là đùa đúng không?".Ánh mắt của Lục Bạch Y vẫn không đổi, vẫn một mực nhìn về phía Tiểu Lăng. " Tôi nghiêm túc".A, cái này. Ách, thật quá khó xử rồi.Tiểu Lăng thật không biết phải nói ra sao nữa. Thật sự họ chỉ vừa mới quen biết. Làm sao có thể tiến đến nhanh thế được.Lục Bạch Y vẫn giữ nguyên trạng thái như một. Có phải anh làm cô hoảng rồi không?."A, vấn đề này. Xin lỗi, tôi không thể gả cho anh." Tiểu Lăng nói vô cùng mất tự nhiên."Tại sao không thể làm phu nhân của Lục Bạch Y tôi. Rất nhiều người muốn, tại sao em lại không". Lục Bạch Y như bị kích động bởi lời từ chối của Tiểu Lăng.A, điều này. Sao vẫn là vấn đề này chứ."Lục Bạch Y, chúng ta chỉ vừa biết nhau chưa bao lâu. Anh thật sự vẫn chưa biết được rõ con người của tôi"."Với lại kết hôn phải dựa vào tinh thần tự nguyện. Anh rất tốt với tôi, tôi rất biết ơn nhưng đó không phải là tình yêu. Hôn nhân có tình yêu mới hạnh phúc, anh biết không?".Tiểu Lăng nói từ tận đáy lòng mình.Lục Bạch Y đứng bất động"Trễ rồi, tạm biệt. Chúc anh ngủ ngon". Tiểu Lăng nói rồi vội vàng đóng cửa. Bỏ lại người đàn ông đứng đó.Đúng vậy, chỉ mình anh là có tình cảm với cô.Có phải cô còn thích bạn trai cũ nên từ chối anh. Khuôn mặt Lục Bạch Y đen vô cùng. Anh ghen. Trong lòng cô có người đàn ông khác sao."Tôi vẫn chưa từ bỏ đâu". Lục Bạch Y bước đi.Tiểu Lăng không biết lời cô nói đã làm anh...._________________Trong nhà.Nằm trên giường, Tiểu Lăng suy nghĩ khá nhiều.Nhưng suy cho cùng, dù là ai cô vốn không xứng đáng.Cô đã mất đi sự trong sạch của bản thân, lấy tư cách gì mà mong muốn có hạnh phúc!