Dự báo thời tiết không mưa. Vậy mà mặt đường bây giờ đã ướt không còn một khe trống. Lừa người thật mà. Một chiếc xe lướt qua, người người phải trố mắt nhìn theo người đàn ông trên xe. Mẹ ơi! người trên xe lai lịch thế nào. Biết con xe đó giá trị bao nhiêu không. Đúng là muốn dùng tiền đạp lòng tự trọng của người ta mà. Khoan nói đến sự giàu của người đàn ông này, riêng cái khí chất nhan sắc bổ mắt người nhìn này cũng đủ đè bẹp mọi thứ rồi. Đột nhiên mấy chiếc xe đi trước ngừng lại. Tắc đường... Người đàn ông trên xe đen mặt lại. Không khí lặng người. Bên ngoài trời mưa, nhiệt độ cũng đủ làm run người vậy mà sao bên trong xe còn lạnh hơn. Đáng lẽ trời mưa thì mọi người đều phải gấp rút thời gian về nhà chứ, sao lại dừng lại. Đâu phải giờ cao điểm nên phía trước chắc không có vấn đề. Người đàn ông trên xe tò mò ngước nhìn xem chuyện gì. Một giây trước chính anh còn khó chịu vậy mà giây sau đã bị làm cho ngây người. Hóa ra, mọi dừng xe lại để ngắm nhìn cô gái bên chỗ ghế đá. Cô gái ngồi…
Chương 28: Vị khách không mời
Làm Bà Xã Của Boss Đại NhânTác giả: Hàn KhướcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngDự báo thời tiết không mưa. Vậy mà mặt đường bây giờ đã ướt không còn một khe trống. Lừa người thật mà. Một chiếc xe lướt qua, người người phải trố mắt nhìn theo người đàn ông trên xe. Mẹ ơi! người trên xe lai lịch thế nào. Biết con xe đó giá trị bao nhiêu không. Đúng là muốn dùng tiền đạp lòng tự trọng của người ta mà. Khoan nói đến sự giàu của người đàn ông này, riêng cái khí chất nhan sắc bổ mắt người nhìn này cũng đủ đè bẹp mọi thứ rồi. Đột nhiên mấy chiếc xe đi trước ngừng lại. Tắc đường... Người đàn ông trên xe đen mặt lại. Không khí lặng người. Bên ngoài trời mưa, nhiệt độ cũng đủ làm run người vậy mà sao bên trong xe còn lạnh hơn. Đáng lẽ trời mưa thì mọi người đều phải gấp rút thời gian về nhà chứ, sao lại dừng lại. Đâu phải giờ cao điểm nên phía trước chắc không có vấn đề. Người đàn ông trên xe tò mò ngước nhìn xem chuyện gì. Một giây trước chính anh còn khó chịu vậy mà giây sau đã bị làm cho ngây người. Hóa ra, mọi dừng xe lại để ngắm nhìn cô gái bên chỗ ghế đá. Cô gái ngồi… Đến nơi làm việc của mình. Tiểu Lăng chào Bạch Y rồi vào làm việc.Bạch Y giao xe cho Mục Vương rồi qua quán cafe kế bên ngồi.Lục Bạch Y không uống cafe nhưng lại được ngồi ở đó mà không ai dám nói gì bởi vì quán cafe này vừa được anh mua rồi.Ngồi quán này, Lục Bạch Y thấy Tiểu Lăng cực rõ.Cô mặc bộ đồ phục vụ vô cùng đáng yêu.Quán bán đồ ăn nhanh đông khách cũng nhờ có cô. Mấy tên đàn ông đến đây cũng chỉ để ngắm cô.Lục Bạch Y nhíu mày, mấy tên đó muốn chết sao.Nhưng mắt Lục Bạch Y liền dừng lại trên chiếc xe dừng lại trước cửa hàng. Nhìn hai người bước xuống xe.Mặt anh đen mấy phần, anh ghen.Hết người này đến người đặt đồ ăn.Thoắt cái đã sắp hết giờ làm của cô nhưng số Tiểu Lăng không may rồi.Gặp những vị khách không mời.Từ Quang và Bạch Uyển Sa."Chị, chị làm ở đây sao?" Bạch Uyển Sa mở giọng bất ngờ.Chính cô ta biết Tiểu Lăng làm ở đây nên mới cố tình kéo Từ Quang đến đây tỏ vẻ thân mật để làm Tiểu Lăng tức. Nhưng xui cho cô ta, Tiểu Lăng chính là không quan tâm đến mặt mũi cô ta.Tiểu Lăng lơ cô ta. Lấy dây buột tóc đuôi ngựa, vô cùng xinh đẹp.Thấy Tiểu Lăng không để ý mình Bạch Uyển Sa vô cùng tức giận quát tháo lên. " Nhân viên phục vụ bây giờ đều như vậy sao. Khách hàng gọi món cũng không trả lời lại".Mấy vị khách ở đây nhìn Bạch Uyển Sa vô cùng chán ghét, trông cô ta thật khó coi."Xin lỗi, đã hết ca làm việc của tôi rồi. Với lại nãy giờ cũng chưa thấy cô gọi món. Phiền cô đợi nhân viên thay ca lên". Tiểu Lăng nói lại không kiên nể cô ta.Bạch Uyển Sa định tát Tiểu Lăng nhưng đã bị tay cô chặng lại.Từ Quang bất ngờ " Uyển Sa, dừng lại. Em đủ rồi đó".Tiểu Lăng vẫn cầm chặt tay cô ta, cô hằn giọng " Bạch tiểu thư, trước đây tôi nhịn là vì còn dính dáng tới nhà họ Bạch. Nhưng bây giờ đừng trách tôi không nhắc trước, ân oán của tôi với cô còn chưa xong".Bạch Uyển Sa bị Tiểu Lăng làm đau tay. Từ Quang liền lên tiếng nhẹ nhàng. "Tiểu Lăng, đủ rồi. Uyển Sa còn yếu".Tiểu Lăng cười khinh " Ha ha, cười chết tôi rồi. Còn yếu mà còn có sức đến đây làm khó dễ tôi. Yếu đuối quá nhỉ?".Bạch Uyển Sa bị Tiểu Lăng châm chọc tức đến nỗi cáu "Quản lí, kêu quản lí ra đây cho tôi".Bị cô ta làm ồn, quản lí cũng ra mặt."Xin hỏi tiểu thư cần gì". Quản lí nói năng vô cùng lịch sự."Hay nhỉ, cửa hàng của ông quản lí nhân viên hay nhỉ. Có thể cãi tay đôi với khách hàng luôn". Bạch Uyển Sa nói vô cùng khó nghe."Cô ấy là người mới, mong tiểu thư bỏ qua cho". Quản lí rất quý Tiểu Lăng nên ra sức bênh cô.Bạch Uyển Sa cười ác nói " Bỏ qua cũng được thôi, nhưng tôi muốn cô ta phải phục vụ đồ ăn cho tôi"."Uyển Sa...". Từ Quang lên tiếng.Bạch Uyển Sa nhìn Từ Quang uất ức, rưng rưng nước mắt khiến hắn mũi lòng. Hắn để yên cho cô ta làm gì thì làm.Tiểu Lăng thấy vô cùng coi thường.Quản lí quay sang nói với Tiểu Lăng.Hai người còn đang nói chuyện thì Bạch Uyển Sa lên tiếng."Gia thế của Bạch Gia và Từ Gia không nhỏ đâu, ông muốn cửa tiệm của mình gặp vấn đề".
Đến nơi làm việc của mình. Tiểu Lăng chào Bạch Y rồi vào làm việc.
Bạch Y giao xe cho Mục Vương rồi qua quán cafe kế bên ngồi.
Lục Bạch Y không uống cafe nhưng lại được ngồi ở đó mà không ai dám nói gì bởi vì quán cafe này vừa được anh mua rồi.
Ngồi quán này, Lục Bạch Y thấy Tiểu Lăng cực rõ.
Cô mặc bộ đồ phục vụ vô cùng đáng yêu.
Quán bán đồ ăn nhanh đông khách cũng nhờ có cô. Mấy tên đàn ông đến đây cũng chỉ để ngắm cô.
Lục Bạch Y nhíu mày, mấy tên đó muốn chết sao.
Nhưng mắt Lục Bạch Y liền dừng lại trên chiếc xe dừng lại trước cửa hàng. Nhìn hai người bước xuống xe.
Mặt anh đen mấy phần, anh ghen.
Hết người này đến người đặt đồ ăn.
Thoắt cái đã sắp hết giờ làm của cô nhưng số Tiểu Lăng không may rồi.
Gặp những vị khách không mời.
Từ Quang và Bạch Uyển Sa.
"Chị, chị làm ở đây sao?" Bạch Uyển Sa mở giọng bất ngờ.
Chính cô ta biết Tiểu Lăng làm ở đây nên mới cố tình kéo Từ Quang đến đây tỏ vẻ thân mật để làm Tiểu Lăng tức. Nhưng xui cho cô ta, Tiểu Lăng chính là không quan tâm đến mặt mũi cô ta.
Tiểu Lăng lơ cô ta. Lấy dây buột tóc đuôi ngựa, vô cùng xinh đẹp.
Thấy Tiểu Lăng không để ý mình Bạch Uyển Sa vô cùng tức giận quát tháo lên. " Nhân viên phục vụ bây giờ đều như vậy sao. Khách hàng gọi món cũng không trả lời lại".
Mấy vị khách ở đây nhìn Bạch Uyển Sa vô cùng chán ghét, trông cô ta thật khó coi.
"Xin lỗi, đã hết ca làm việc của tôi rồi. Với lại nãy giờ cũng chưa thấy cô gọi món. Phiền cô đợi nhân viên thay ca lên". Tiểu Lăng nói lại không kiên nể cô ta.
Bạch Uyển Sa định tát Tiểu Lăng nhưng đã bị tay cô chặng lại.
Từ Quang bất ngờ " Uyển Sa, dừng lại. Em đủ rồi đó".
Tiểu Lăng vẫn cầm chặt tay cô ta, cô hằn giọng " Bạch tiểu thư, trước đây tôi nhịn là vì còn dính dáng tới nhà họ Bạch. Nhưng bây giờ đừng trách tôi không nhắc trước, ân oán của tôi với cô còn chưa xong".
Bạch Uyển Sa bị Tiểu Lăng làm đau tay. Từ Quang liền lên tiếng nhẹ nhàng. "Tiểu Lăng, đủ rồi. Uyển Sa còn yếu".
Tiểu Lăng cười khinh " Ha ha, cười chết tôi rồi. Còn yếu mà còn có sức đến đây làm khó dễ tôi. Yếu đuối quá nhỉ?".
Bạch Uyển Sa bị Tiểu Lăng châm chọc tức đến nỗi cáu "Quản lí, kêu quản lí ra đây cho tôi".
Bị cô ta làm ồn, quản lí cũng ra mặt.
"Xin hỏi tiểu thư cần gì". Quản lí nói năng vô cùng lịch sự.
"Hay nhỉ, cửa hàng của ông quản lí nhân viên hay nhỉ. Có thể cãi tay đôi với khách hàng luôn". Bạch Uyển Sa nói vô cùng khó nghe.
"Cô ấy là người mới, mong tiểu thư bỏ qua cho". Quản lí rất quý Tiểu Lăng nên ra sức bênh cô.
Bạch Uyển Sa cười ác nói " Bỏ qua cũng được thôi, nhưng tôi muốn cô ta phải phục vụ đồ ăn cho tôi".
"Uyển Sa...". Từ Quang lên tiếng.
Bạch Uyển Sa nhìn Từ Quang uất ức, rưng rưng nước mắt khiến hắn mũi lòng. Hắn để yên cho cô ta làm gì thì làm.
Tiểu Lăng thấy vô cùng coi thường.
Quản lí quay sang nói với Tiểu Lăng.
Hai người còn đang nói chuyện thì Bạch Uyển Sa lên tiếng.
"Gia thế của Bạch Gia và Từ Gia không nhỏ đâu, ông muốn cửa tiệm của mình gặp vấn đề".
Làm Bà Xã Của Boss Đại NhânTác giả: Hàn KhướcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngDự báo thời tiết không mưa. Vậy mà mặt đường bây giờ đã ướt không còn một khe trống. Lừa người thật mà. Một chiếc xe lướt qua, người người phải trố mắt nhìn theo người đàn ông trên xe. Mẹ ơi! người trên xe lai lịch thế nào. Biết con xe đó giá trị bao nhiêu không. Đúng là muốn dùng tiền đạp lòng tự trọng của người ta mà. Khoan nói đến sự giàu của người đàn ông này, riêng cái khí chất nhan sắc bổ mắt người nhìn này cũng đủ đè bẹp mọi thứ rồi. Đột nhiên mấy chiếc xe đi trước ngừng lại. Tắc đường... Người đàn ông trên xe đen mặt lại. Không khí lặng người. Bên ngoài trời mưa, nhiệt độ cũng đủ làm run người vậy mà sao bên trong xe còn lạnh hơn. Đáng lẽ trời mưa thì mọi người đều phải gấp rút thời gian về nhà chứ, sao lại dừng lại. Đâu phải giờ cao điểm nên phía trước chắc không có vấn đề. Người đàn ông trên xe tò mò ngước nhìn xem chuyện gì. Một giây trước chính anh còn khó chịu vậy mà giây sau đã bị làm cho ngây người. Hóa ra, mọi dừng xe lại để ngắm nhìn cô gái bên chỗ ghế đá. Cô gái ngồi… Đến nơi làm việc của mình. Tiểu Lăng chào Bạch Y rồi vào làm việc.Bạch Y giao xe cho Mục Vương rồi qua quán cafe kế bên ngồi.Lục Bạch Y không uống cafe nhưng lại được ngồi ở đó mà không ai dám nói gì bởi vì quán cafe này vừa được anh mua rồi.Ngồi quán này, Lục Bạch Y thấy Tiểu Lăng cực rõ.Cô mặc bộ đồ phục vụ vô cùng đáng yêu.Quán bán đồ ăn nhanh đông khách cũng nhờ có cô. Mấy tên đàn ông đến đây cũng chỉ để ngắm cô.Lục Bạch Y nhíu mày, mấy tên đó muốn chết sao.Nhưng mắt Lục Bạch Y liền dừng lại trên chiếc xe dừng lại trước cửa hàng. Nhìn hai người bước xuống xe.Mặt anh đen mấy phần, anh ghen.Hết người này đến người đặt đồ ăn.Thoắt cái đã sắp hết giờ làm của cô nhưng số Tiểu Lăng không may rồi.Gặp những vị khách không mời.Từ Quang và Bạch Uyển Sa."Chị, chị làm ở đây sao?" Bạch Uyển Sa mở giọng bất ngờ.Chính cô ta biết Tiểu Lăng làm ở đây nên mới cố tình kéo Từ Quang đến đây tỏ vẻ thân mật để làm Tiểu Lăng tức. Nhưng xui cho cô ta, Tiểu Lăng chính là không quan tâm đến mặt mũi cô ta.Tiểu Lăng lơ cô ta. Lấy dây buột tóc đuôi ngựa, vô cùng xinh đẹp.Thấy Tiểu Lăng không để ý mình Bạch Uyển Sa vô cùng tức giận quát tháo lên. " Nhân viên phục vụ bây giờ đều như vậy sao. Khách hàng gọi món cũng không trả lời lại".Mấy vị khách ở đây nhìn Bạch Uyển Sa vô cùng chán ghét, trông cô ta thật khó coi."Xin lỗi, đã hết ca làm việc của tôi rồi. Với lại nãy giờ cũng chưa thấy cô gọi món. Phiền cô đợi nhân viên thay ca lên". Tiểu Lăng nói lại không kiên nể cô ta.Bạch Uyển Sa định tát Tiểu Lăng nhưng đã bị tay cô chặng lại.Từ Quang bất ngờ " Uyển Sa, dừng lại. Em đủ rồi đó".Tiểu Lăng vẫn cầm chặt tay cô ta, cô hằn giọng " Bạch tiểu thư, trước đây tôi nhịn là vì còn dính dáng tới nhà họ Bạch. Nhưng bây giờ đừng trách tôi không nhắc trước, ân oán của tôi với cô còn chưa xong".Bạch Uyển Sa bị Tiểu Lăng làm đau tay. Từ Quang liền lên tiếng nhẹ nhàng. "Tiểu Lăng, đủ rồi. Uyển Sa còn yếu".Tiểu Lăng cười khinh " Ha ha, cười chết tôi rồi. Còn yếu mà còn có sức đến đây làm khó dễ tôi. Yếu đuối quá nhỉ?".Bạch Uyển Sa bị Tiểu Lăng châm chọc tức đến nỗi cáu "Quản lí, kêu quản lí ra đây cho tôi".Bị cô ta làm ồn, quản lí cũng ra mặt."Xin hỏi tiểu thư cần gì". Quản lí nói năng vô cùng lịch sự."Hay nhỉ, cửa hàng của ông quản lí nhân viên hay nhỉ. Có thể cãi tay đôi với khách hàng luôn". Bạch Uyển Sa nói vô cùng khó nghe."Cô ấy là người mới, mong tiểu thư bỏ qua cho". Quản lí rất quý Tiểu Lăng nên ra sức bênh cô.Bạch Uyển Sa cười ác nói " Bỏ qua cũng được thôi, nhưng tôi muốn cô ta phải phục vụ đồ ăn cho tôi"."Uyển Sa...". Từ Quang lên tiếng.Bạch Uyển Sa nhìn Từ Quang uất ức, rưng rưng nước mắt khiến hắn mũi lòng. Hắn để yên cho cô ta làm gì thì làm.Tiểu Lăng thấy vô cùng coi thường.Quản lí quay sang nói với Tiểu Lăng.Hai người còn đang nói chuyện thì Bạch Uyển Sa lên tiếng."Gia thế của Bạch Gia và Từ Gia không nhỏ đâu, ông muốn cửa tiệm của mình gặp vấn đề".