Tác giả:

Ưm... sao đầu cô lại đau như vậy chứ? Cảm giác như cả người hết sức lực vậy. Sao xung quanh lại tối đen như vậy? Không phải trời chưa còn sáng đó chứ? Nhưng dù vậy cũng phải thấy cái gì chứ. Sao mắt vẫn chưa thích ứng được vậy. Trong căn phòng trắng đến nhạt nhẽo, Chu Linh nằm trên một chiếc giường cùng màu phòng, cả người vô lực. Cả đầu bị quấn tròn vo, cổ bị cố định, ngay cả tay cũng bị bó bột. Nhưng dù vậy vẫn không che hết được vẻ đẹp của cô, làn da trắng như tuyết, chiếc mũi thanh tú, chiếc miệng nhỏ nhắn, hai hàng lông mi run rẩy dần dần mở ra nhưng con mắt đó dường như vô thần. Cả căn phòng không có ai, Chu Linh động đậy muốn xuống, lại không nhúc nhích được đành phải lăn một vòng. "Bịch..." âm thanh này có chút không phù hợp với căn phòng này. Chu Linh điếng người, chỉ lăn một cái thì làm sao mà rơi xuống cho được, giường cô mặc dù không to nhưng cũng không đến lỗi vừa lăn đã ngã như vậy chứ. Nghĩ cũng lạ... nhưng mà bây giờ cô đang rất là đau a. Một lát sau,…

Truyện chữ