“Lương Yên, cậu đã tới chưa? Tớ ở phòng số 1129 đó. Nhanh lên một chút! Đang chờ cậu tới làm party độc thân cuối cùng này!” Lê Man Thanh lại gọi điện thoại tới thúc giục. “Biết rồi biết rồi, lập tức tới ngay, chờ tớ.” Lương Yên rón ra rón rén chạy từ trong nhà ra, lên xe taxi. Mặc dù cô cũng không phải là người mê chơi quá nhiều, nhưng dù sao tối nay là đêm độc thân cuối cùng, cô không có lý gì mà khiến cho đêm này trở nên bình thường. Ngày mai cô sẽ phải gả cho con trai lớn của Triển gia. Đối với chuyện này, cả Tịch gia đều phấn khởi, ngoại trừ Lương Yên, thân là cô dâu. Chú rể là Triển Mộ Khoa, người nối nghiệp của tập đoàn Triển thị, bất kể là nhân phẩm, tướng mạo, hay là gia đình và bản thân anh ta mà nói, đều là người đàn ông tốt đi ngàn dặm mới tìm được. Không biết có bao nhiêu người phụ nữ ước ao ghen tị vì Lương Yên có thể gả cho một người đàn ông tốt như vậy. Bạn thân của cô, Lê Man Thanh chính là người hâm mộ cô kinh khủng nhất. Nhưng Lương Yên cũng không vì thế mà mừng rỡ…
Chương 70: Lại sợ bóng sợ gió
Giao Dịch Không Dứt: Tổng Tài Đại Nhân, Đừng Quá Hư HỏngTác giả: Đồ Lạp Hồng ĐậuTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng“Lương Yên, cậu đã tới chưa? Tớ ở phòng số 1129 đó. Nhanh lên một chút! Đang chờ cậu tới làm party độc thân cuối cùng này!” Lê Man Thanh lại gọi điện thoại tới thúc giục. “Biết rồi biết rồi, lập tức tới ngay, chờ tớ.” Lương Yên rón ra rón rén chạy từ trong nhà ra, lên xe taxi. Mặc dù cô cũng không phải là người mê chơi quá nhiều, nhưng dù sao tối nay là đêm độc thân cuối cùng, cô không có lý gì mà khiến cho đêm này trở nên bình thường. Ngày mai cô sẽ phải gả cho con trai lớn của Triển gia. Đối với chuyện này, cả Tịch gia đều phấn khởi, ngoại trừ Lương Yên, thân là cô dâu. Chú rể là Triển Mộ Khoa, người nối nghiệp của tập đoàn Triển thị, bất kể là nhân phẩm, tướng mạo, hay là gia đình và bản thân anh ta mà nói, đều là người đàn ông tốt đi ngàn dặm mới tìm được. Không biết có bao nhiêu người phụ nữ ước ao ghen tị vì Lương Yên có thể gả cho một người đàn ông tốt như vậy. Bạn thân của cô, Lê Man Thanh chính là người hâm mộ cô kinh khủng nhất. Nhưng Lương Yên cũng không vì thế mà mừng rỡ… Triển Mộ Nham nhìn khuôn mặt buồn bực không vui của Vi Vi liền thấy đau lòng, ngay cả anh cũng cảm thấy kỳ quái.Nhưng cuối cùng vẫn không ở lại, anh lấy hai cây kem ra cho mỗi đứa một cái, “Cầm lấy.”“Cảm ơn chú.” QQ nhận lấy.“Cám ơn.” Vi Vi cũng lễ phép nói cám ơn.Vi Vi nghĩ đến chú đẹp trai muốn đi liền cảm thấy không nỡ.Cảm giác được chú che chở sau lưng rất tốt! Trước kia ở trong nhà trẻ, các bạn nhỏ bị bắt nạt đều có ba che chở. Nhưng khi cô bé bị bắt nạt thì chỉ có QQ ra mặt thay, cuối cùng bị đánh đến mặt mũi sưng vù, lại không dám nói cho Yên Yên biết.Yên Yên biết được thì chỉ càng thêm khó chịu.Khi đó cô bé và QQ đều hâm mộ những đứa bé có ba...................Cuối cùng anh vẫn rời đi.Lúc rời đi còn quay lại vẫy tay với hai đứa nhỏ, Lương Yên nhìn thấy cảm xúc sâu trong mắt anh còn tưởng anh đang nhìn hai đứa con bảo bối của mình. Nhưng sao anh có thể biết được?Lương Yên nhìn theo bóng lưng của anh chỉ cảm thấy rất đau lòng. Đời này cô cũng không đợi được đến lúc anh và con nhận nhau......Cô còn chưa đi ra thì QQ đã chạy về phía cô. Cậu bé vừa đắc ý ăn kem vừa híp mắt quan sát cô, “Yên Yên, sao mẹ lại núp ở đây?”Ách......Sao con trai lại phát hiện cô đứng đây? Có phải cậu bé quá tinh mắt rồi không?“Không núp gì hết.” Lương Yên vội vàng lắc đầu.“Có thật không?” QQ mới không tin, cậu bé liếc mắt nhìn Vi Vi, “Vi Vi, bình thường Yên Yên dạy chúng ta thế nào?”Vi Vi lại ăn ý mười phần nói tiếp: “Trẻ con nói dối là không ngoan!”Cho nên cô đang bị dạy dỗ sao?Trên trán cô đầy mồ hôi, lo lắng nhìn xung quanh một vòng xác nhận hai người kia đã đi rồi thì cô mới thở phào một hơi, nhẹ giọng hỏi hai đứa con, “Vừa nãy hai đứa không nói gì với chú và dì kia chứ?”Dáng vẻ thất thường của cô khiến hai đứa nhỏ cảm thấy kỳ quái.Yên Yên nhìn thấy Vi Vi làm bẩn váy của dì kia mà lại không đi ra nói xin lỗi! Ngày thường, mẹ đã sớm lao ra che chở bọn họ rồi, sao lại cho chú kia cơ hội? Thật sự rất kỳ quái!Đôi mắt to tròn của QQ xoay một vòng, “Yên Yên, mẹ đang lo lắng cái gì vậy?”“Yên Yên có lo lắng sao? Chẳng qua là...... Chẳng qua là thấy các con cãi vã với dì kia, đã xảy ra chuyện gì vậy?”“Yên Yên biết chú đẹp trai kia sao?” Tính tình của Vi Vi thẳng thắn, trực tiếp hỏi ra miệng.Lương Yên rất muốn phủ nhận nhưng nghĩ tới bọn nhỏ mới vừa ‘dạy dỗ’ xong, cô không thể làm gì khác đành gật đầu, “Chú đó là cấp trên của Yên Yên.”“Thì ra là như vậy. Yên Yên nhát gan, sợ đắc tội cấp trên nên mới trốn.” Vi Vi thoải mái nghĩ như vậy. Nhưng QQ cũng không tiếp lời. Trong đầu có rất nhiều nghi vấn.Sao Yên Yên lại không có khí phách như vậy? Thường ngày dù bọn họ có phạm lỗi lớn hơn nữa thì mẹ cũng sẽ đứng ra! Lại nói, Yên Yên cũng quá khẩn trương rồi!.........Lúc Lương Yên dắt hai đứa đi ra ngoài đón xe còn lo lắng nhìn xung quanh một vòng. Chỉ sợ Triển Mộ Nham cùng Lê Man Thanh đột nhiên xông ra.Nhưng cũng rất may, cho đến khi bọn họ đón được xe thì cũng không bị bọn họ bắt gặp.Cô lại sợ bóng sợ gió một hồi!..............................Buổi tối, sau khi Lương Yên sửa sang xong tài liệu công việc liền đi qua xem hai đứa nhỏ.Lúc cô nghe được cuộc đối thoại của bọn nhỏ thì trong lòng lại cảm thấy cực kì khó chịu.
Triển Mộ Nham nhìn khuôn mặt buồn bực không vui của Vi Vi liền thấy đau lòng, ngay cả anh cũng cảm thấy kỳ quái.
Nhưng cuối cùng vẫn không ở lại, anh lấy hai cây kem ra cho mỗi đứa một cái, “Cầm lấy.”
“Cảm ơn chú.” QQ nhận lấy.
“Cám ơn.” Vi Vi cũng lễ phép nói cám ơn.
Vi Vi nghĩ đến chú đẹp trai muốn đi liền cảm thấy không nỡ.
Cảm giác được chú che chở sau lưng rất tốt! Trước kia ở trong nhà trẻ, các bạn nhỏ bị bắt nạt đều có ba che chở. Nhưng khi cô bé bị bắt nạt thì chỉ có QQ ra mặt thay, cuối cùng bị đánh đến mặt mũi sưng vù, lại không dám nói cho Yên Yên biết.
Yên Yên biết được thì chỉ càng thêm khó chịu.
Khi đó cô bé và QQ đều hâm mộ những đứa bé có ba.
..................
Cuối cùng anh vẫn rời đi.
Lúc rời đi còn quay lại vẫy tay với hai đứa nhỏ, Lương Yên nhìn thấy cảm xúc sâu trong mắt anh còn tưởng anh đang nhìn hai đứa con bảo bối của mình. Nhưng sao anh có thể biết được?
Lương Yên nhìn theo bóng lưng của anh chỉ cảm thấy rất đau lòng. Đời này cô cũng không đợi được đến lúc anh và con nhận nhau......
Cô còn chưa đi ra thì QQ đã chạy về phía cô. Cậu bé vừa đắc ý ăn kem vừa híp mắt quan sát cô, “Yên Yên, sao mẹ lại núp ở đây?”
Ách......
Sao con trai lại phát hiện cô đứng đây? Có phải cậu bé quá tinh mắt rồi không?
“Không núp gì hết.” Lương Yên vội vàng lắc đầu.
“Có thật không?” QQ mới không tin, cậu bé liếc mắt nhìn Vi Vi, “Vi Vi, bình thường Yên Yên dạy chúng ta thế nào?”
Vi Vi lại ăn ý mười phần nói tiếp: “Trẻ con nói dối là không ngoan!”
Cho nên cô đang bị dạy dỗ sao?
Trên trán cô đầy mồ hôi, lo lắng nhìn xung quanh một vòng xác nhận hai người kia đã đi rồi thì cô mới thở phào một hơi, nhẹ giọng hỏi hai đứa con, “Vừa nãy hai đứa không nói gì với chú và dì kia chứ?”
Dáng vẻ thất thường của cô khiến hai đứa nhỏ cảm thấy kỳ quái.
Yên Yên nhìn thấy Vi Vi làm bẩn váy của dì kia mà lại không đi ra nói xin lỗi! Ngày thường, mẹ đã sớm lao ra che chở bọn họ rồi, sao lại cho chú kia cơ hội? Thật sự rất kỳ quái!
Đôi mắt to tròn của QQ xoay một vòng, “Yên Yên, mẹ đang lo lắng cái gì vậy?”
“Yên Yên có lo lắng sao? Chẳng qua là...... Chẳng qua là thấy các con cãi vã với dì kia, đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Yên Yên biết chú đẹp trai kia sao?” Tính tình của Vi Vi thẳng thắn, trực tiếp hỏi ra miệng.
Lương Yên rất muốn phủ nhận nhưng nghĩ tới bọn nhỏ mới vừa ‘dạy dỗ’ xong, cô không thể làm gì khác đành gật đầu, “Chú đó là cấp trên của Yên Yên.”
“Thì ra là như vậy. Yên Yên nhát gan, sợ đắc tội cấp trên nên mới trốn.” Vi Vi thoải mái nghĩ như vậy. Nhưng QQ cũng không tiếp lời. Trong đầu có rất nhiều nghi vấn.
Sao Yên Yên lại không có khí phách như vậy? Thường ngày dù bọn họ có phạm lỗi lớn hơn nữa thì mẹ cũng sẽ đứng ra! Lại nói, Yên Yên cũng quá khẩn trương rồi!
.........
Lúc Lương Yên dắt hai đứa đi ra ngoài đón xe còn lo lắng nhìn xung quanh một vòng. Chỉ sợ Triển Mộ Nham cùng Lê Man Thanh đột nhiên xông ra.
Nhưng cũng rất may, cho đến khi bọn họ đón được xe thì cũng không bị bọn họ bắt gặp.
Cô lại sợ bóng sợ gió một hồi!
..............................
Buổi tối, sau khi Lương Yên sửa sang xong tài liệu công việc liền đi qua xem hai đứa nhỏ.
Lúc cô nghe được cuộc đối thoại của bọn nhỏ thì trong lòng lại cảm thấy cực kì khó chịu.
Giao Dịch Không Dứt: Tổng Tài Đại Nhân, Đừng Quá Hư HỏngTác giả: Đồ Lạp Hồng ĐậuTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng“Lương Yên, cậu đã tới chưa? Tớ ở phòng số 1129 đó. Nhanh lên một chút! Đang chờ cậu tới làm party độc thân cuối cùng này!” Lê Man Thanh lại gọi điện thoại tới thúc giục. “Biết rồi biết rồi, lập tức tới ngay, chờ tớ.” Lương Yên rón ra rón rén chạy từ trong nhà ra, lên xe taxi. Mặc dù cô cũng không phải là người mê chơi quá nhiều, nhưng dù sao tối nay là đêm độc thân cuối cùng, cô không có lý gì mà khiến cho đêm này trở nên bình thường. Ngày mai cô sẽ phải gả cho con trai lớn của Triển gia. Đối với chuyện này, cả Tịch gia đều phấn khởi, ngoại trừ Lương Yên, thân là cô dâu. Chú rể là Triển Mộ Khoa, người nối nghiệp của tập đoàn Triển thị, bất kể là nhân phẩm, tướng mạo, hay là gia đình và bản thân anh ta mà nói, đều là người đàn ông tốt đi ngàn dặm mới tìm được. Không biết có bao nhiêu người phụ nữ ước ao ghen tị vì Lương Yên có thể gả cho một người đàn ông tốt như vậy. Bạn thân của cô, Lê Man Thanh chính là người hâm mộ cô kinh khủng nhất. Nhưng Lương Yên cũng không vì thế mà mừng rỡ… Triển Mộ Nham nhìn khuôn mặt buồn bực không vui của Vi Vi liền thấy đau lòng, ngay cả anh cũng cảm thấy kỳ quái.Nhưng cuối cùng vẫn không ở lại, anh lấy hai cây kem ra cho mỗi đứa một cái, “Cầm lấy.”“Cảm ơn chú.” QQ nhận lấy.“Cám ơn.” Vi Vi cũng lễ phép nói cám ơn.Vi Vi nghĩ đến chú đẹp trai muốn đi liền cảm thấy không nỡ.Cảm giác được chú che chở sau lưng rất tốt! Trước kia ở trong nhà trẻ, các bạn nhỏ bị bắt nạt đều có ba che chở. Nhưng khi cô bé bị bắt nạt thì chỉ có QQ ra mặt thay, cuối cùng bị đánh đến mặt mũi sưng vù, lại không dám nói cho Yên Yên biết.Yên Yên biết được thì chỉ càng thêm khó chịu.Khi đó cô bé và QQ đều hâm mộ những đứa bé có ba...................Cuối cùng anh vẫn rời đi.Lúc rời đi còn quay lại vẫy tay với hai đứa nhỏ, Lương Yên nhìn thấy cảm xúc sâu trong mắt anh còn tưởng anh đang nhìn hai đứa con bảo bối của mình. Nhưng sao anh có thể biết được?Lương Yên nhìn theo bóng lưng của anh chỉ cảm thấy rất đau lòng. Đời này cô cũng không đợi được đến lúc anh và con nhận nhau......Cô còn chưa đi ra thì QQ đã chạy về phía cô. Cậu bé vừa đắc ý ăn kem vừa híp mắt quan sát cô, “Yên Yên, sao mẹ lại núp ở đây?”Ách......Sao con trai lại phát hiện cô đứng đây? Có phải cậu bé quá tinh mắt rồi không?“Không núp gì hết.” Lương Yên vội vàng lắc đầu.“Có thật không?” QQ mới không tin, cậu bé liếc mắt nhìn Vi Vi, “Vi Vi, bình thường Yên Yên dạy chúng ta thế nào?”Vi Vi lại ăn ý mười phần nói tiếp: “Trẻ con nói dối là không ngoan!”Cho nên cô đang bị dạy dỗ sao?Trên trán cô đầy mồ hôi, lo lắng nhìn xung quanh một vòng xác nhận hai người kia đã đi rồi thì cô mới thở phào một hơi, nhẹ giọng hỏi hai đứa con, “Vừa nãy hai đứa không nói gì với chú và dì kia chứ?”Dáng vẻ thất thường của cô khiến hai đứa nhỏ cảm thấy kỳ quái.Yên Yên nhìn thấy Vi Vi làm bẩn váy của dì kia mà lại không đi ra nói xin lỗi! Ngày thường, mẹ đã sớm lao ra che chở bọn họ rồi, sao lại cho chú kia cơ hội? Thật sự rất kỳ quái!Đôi mắt to tròn của QQ xoay một vòng, “Yên Yên, mẹ đang lo lắng cái gì vậy?”“Yên Yên có lo lắng sao? Chẳng qua là...... Chẳng qua là thấy các con cãi vã với dì kia, đã xảy ra chuyện gì vậy?”“Yên Yên biết chú đẹp trai kia sao?” Tính tình của Vi Vi thẳng thắn, trực tiếp hỏi ra miệng.Lương Yên rất muốn phủ nhận nhưng nghĩ tới bọn nhỏ mới vừa ‘dạy dỗ’ xong, cô không thể làm gì khác đành gật đầu, “Chú đó là cấp trên của Yên Yên.”“Thì ra là như vậy. Yên Yên nhát gan, sợ đắc tội cấp trên nên mới trốn.” Vi Vi thoải mái nghĩ như vậy. Nhưng QQ cũng không tiếp lời. Trong đầu có rất nhiều nghi vấn.Sao Yên Yên lại không có khí phách như vậy? Thường ngày dù bọn họ có phạm lỗi lớn hơn nữa thì mẹ cũng sẽ đứng ra! Lại nói, Yên Yên cũng quá khẩn trương rồi!.........Lúc Lương Yên dắt hai đứa đi ra ngoài đón xe còn lo lắng nhìn xung quanh một vòng. Chỉ sợ Triển Mộ Nham cùng Lê Man Thanh đột nhiên xông ra.Nhưng cũng rất may, cho đến khi bọn họ đón được xe thì cũng không bị bọn họ bắt gặp.Cô lại sợ bóng sợ gió một hồi!..............................Buổi tối, sau khi Lương Yên sửa sang xong tài liệu công việc liền đi qua xem hai đứa nhỏ.Lúc cô nghe được cuộc đối thoại của bọn nhỏ thì trong lòng lại cảm thấy cực kì khó chịu.