"Thẩm tổng, Nhậm tiểu thư đã đợi anh ở dưới hơn ba tiếng, nhiệt độ ngoài trời như vậy, có nên mời cô ấy lên không?" Thư ký Lâm Hân vừa làm việc ở bên ngoài trở về, phát hiện Nhậm Từ Từ vẫn đứng chờ ở dưới, bị ánh nắng mặt trời chiếu vào khiến sắc mặt có chút tái nhợt, lúc này mới nhịn không được nói với Thẩm Tư Ngôn một tiếng. Thẩm Tư Ngôn không ngẩng đầu, giọng nói lạnh lùng, "Lâm Hân, cô rảnh rỗi nên buồn chán phải không?" Lâm Hân trong lòng đột nhiên run một chút, lại không dám nhiều lời, hoảng loạn lui ra ngoài. Cô mới từ trong văn phòng Thẩm Tư Ngôn ra, quay đầu lại liền thấy Lục Tử Diễn, vội vàng cúi đầu, "Lục tổng." Lục Tử Diễn nhìn chằm chằm cô, nhướng mày cười cười, "Làm sao vậy? Nói giúp Nhậm Từ Từ nên bị mắng?" Lâm Hân thở dài, " Lúc tôi mới đi lên, thấy sắc mặt Nhậm tiểu thư rất kém, tôi sợ cô ấy phơi nắng thêm chút nữa, sẽ xảy ra chuyện." Lục Tử Diễn nói: "Xảy ra chuyện cũng do cô ấy tự tìm tới, Nhậm Từ Từ với Thẩm tổng, ai cũng không nói được. Được rồi, cô đừng khuyên…
Tác giả: