*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Edit: Ngân Gia “Ai…” Người ngồi trên bậc thang than thở là một Alpha, một bên thở dài một bên không hình tượng cởi ra móc gài [1] . Một người khác đứng bên cạnh anh, tuy rằng không nói gì, chẳng qua mày kiếm anh tuấn đã nhăn lại, trên mi tâm tạo thành vào vết nhăn. Đội trưởng đội duy trì trật tự nhìn thấy cảnh này liền lập tức xoay người làm như chưa nhìn thấy gì cả. “Đội trưởng, bên kia có hai người, ngồi không đúng tư thế, không đóng móc gài, ngay cả phù hiệu trên vai cũng không mang.” Tiểu binh lính lòng đầy căm phẫn nói. Đội trưởng đội duy trì trật tự: “…” “Đội trưởng, báo cáo, thỉnh cầu bước ra khỏi hàng.” Tiểu binh lính mới nhậm chức một ngày trước chào theo nghi thức quân đội. Đội trưởng đội duy trì trật tự giật giật môi, “Ngày sau gặp hai vị kia thì chuyển đường vòng mà đi.” Quả thật là rắc rối tự tìm đến mà [chém đó, tui không hiểu bản raw nó nghĩa…
Chương 5: Lục Minh Minh
Lần Xem Mắt Thứ 101 Của Hai Vị AlphaTác giả: Đào Chi YêuTruyện Đam Mỹ, Truyện Sủng *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Edit: Ngân Gia “Ai…” Người ngồi trên bậc thang than thở là một Alpha, một bên thở dài một bên không hình tượng cởi ra móc gài [1] . Một người khác đứng bên cạnh anh, tuy rằng không nói gì, chẳng qua mày kiếm anh tuấn đã nhăn lại, trên mi tâm tạo thành vào vết nhăn. Đội trưởng đội duy trì trật tự nhìn thấy cảnh này liền lập tức xoay người làm như chưa nhìn thấy gì cả. “Đội trưởng, bên kia có hai người, ngồi không đúng tư thế, không đóng móc gài, ngay cả phù hiệu trên vai cũng không mang.” Tiểu binh lính lòng đầy căm phẫn nói. Đội trưởng đội duy trì trật tự: “…” “Đội trưởng, báo cáo, thỉnh cầu bước ra khỏi hàng.” Tiểu binh lính mới nhậm chức một ngày trước chào theo nghi thức quân đội. Đội trưởng đội duy trì trật tự giật giật môi, “Ngày sau gặp hai vị kia thì chuyển đường vòng mà đi.” Quả thật là rắc rối tự tìm đến mà [chém đó, tui không hiểu bản raw nó nghĩa… Bởi vì Ngân Gia dính phải vấn đề hậu thi học kỳ nên từ giờ bên nhà sẽ đổi editor nhé mọi người, là Cult mình đây, mọi người có thể gọi là c* cho gọn ;3.==============Edit: Cult“Vui lắm sao?” Lục Minh oán khí ngút trời, anh đã chờ Lệ Trạch nửa giờ, thầm oán có khi nào tên kia nhìn trúng con nhà người ta rồi không?Lệ Trạch liếc anh một cái, khóe miệng giật giật.Lục Minh tâm lý không thoải mái, vì cái mèo gì mà tên này chọn được nhưng anh lại chả chọn được?Lệ Trạch giải thích ngắn gọn, “Điền bảng điều tra.”“Tớ c*̃ng điền.” Lục Minh hừ hừ, “Nói đi, nữ Omega kia có phải rất đẹp không?”Lệ Trạch suy nghĩ một chút, lắc đầu, “Tớ không để ý.”“Không để ý mà lại cao hứng thế kia á?!” Lục Minh bĩu môi, trong lòng bỗng nhiên xuất hiện một ngọn lửa vô danh.“Cậu có muốn biết tên cô ấy không?”Lục Minh đột nhiên có cảm thấy lòng hơi chua, ngay cả tên người kia cũng nhớ kỹ.Tình trạng này vẫn còn tiếp diễn đến tận lúc về đến cửa hai nhà.“Đánh một trận với tớ đi, xương cốt gỉ hết cả rồi.” Ngược lại hiện giờ Lục Minh vô cùng nhớ những ngày trong quân đội, ít nhất không có chuyện hẹn hò làm người ta chán ghét này.“Cậu thật sự không muốn biết hả?” Lệ Trạch cười xấu xa.“Không muốn!”Lục Minh không muốn về nhà nghe mẹ mình lải nhải, tiện xe nên đến phòng của Lệ Trạch, mà gian phòng đó rất lớn, có thể đánh một trận.Lệ Trạch tình nguyện phụng bồi, cởi cúc áo, dù sao sau khi y nói xong lời tiếp theo thì có không muốn cũng phải đánh một trận.“Tên cô ấy là Lộ Manh Manh.”Lục Minh: “…” Cái…Cái gì?“Minh Minh, bỗng dưng tớ phát hiện tên cậu vô cùng đáng yêu đó.” Lệ Trạch đưa tay vỗ mặt anh.Lục Minh nghiến răng, tung ra một đấm, chết tiệt, dám giỡn mặt anh à.
Bởi vì Ngân Gia dính phải vấn đề hậu thi học kỳ nên từ giờ bên nhà sẽ đổi editor nhé mọi người, là Cult mình đây, mọi người có thể gọi là c* cho gọn ;3.
==============
Edit: Cult
“Vui lắm sao?” Lục Minh oán khí ngút trời, anh đã chờ Lệ Trạch nửa giờ, thầm oán có khi nào tên kia nhìn trúng con nhà người ta rồi không?
Lệ Trạch liếc anh một cái, khóe miệng giật giật.
Lục Minh tâm lý không thoải mái, vì cái mèo gì mà tên này chọn được nhưng anh lại chả chọn được?
Lệ Trạch giải thích ngắn gọn, “Điền bảng điều tra.”
“Tớ c*̃ng điền.” Lục Minh hừ hừ, “Nói đi, nữ Omega kia có phải rất đẹp không?”
Lệ Trạch suy nghĩ một chút, lắc đầu, “Tớ không để ý.”
“Không để ý mà lại cao hứng thế kia á?!” Lục Minh bĩu môi, trong lòng bỗng nhiên xuất hiện một ngọn lửa vô danh.
“Cậu có muốn biết tên cô ấy không?”
Lục Minh đột nhiên có cảm thấy lòng hơi chua, ngay cả tên người kia cũng nhớ kỹ.
Tình trạng này vẫn còn tiếp diễn đến tận lúc về đến cửa hai nhà.
“Đánh một trận với tớ đi, xương cốt gỉ hết cả rồi.” Ngược lại hiện giờ Lục Minh vô cùng nhớ những ngày trong quân đội, ít nhất không có chuyện hẹn hò làm người ta chán ghét này.
“Cậu thật sự không muốn biết hả?” Lệ Trạch cười xấu xa.
“Không muốn!”
Lục Minh không muốn về nhà nghe mẹ mình lải nhải, tiện xe nên đến phòng của Lệ Trạch, mà gian phòng đó rất lớn, có thể đánh một trận.
Lệ Trạch tình nguyện phụng bồi, cởi cúc áo, dù sao sau khi y nói xong lời tiếp theo thì có không muốn cũng phải đánh một trận.
“Tên cô ấy là Lộ Manh Manh.”
Lục Minh: “…” Cái…Cái gì?
“Minh Minh, bỗng dưng tớ phát hiện tên cậu vô cùng đáng yêu đó.” Lệ Trạch đưa tay vỗ mặt anh.
Lục Minh nghiến răng, tung ra một đấm, chết tiệt, dám giỡn mặt anh à.
Lần Xem Mắt Thứ 101 Của Hai Vị AlphaTác giả: Đào Chi YêuTruyện Đam Mỹ, Truyện Sủng *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Edit: Ngân Gia “Ai…” Người ngồi trên bậc thang than thở là một Alpha, một bên thở dài một bên không hình tượng cởi ra móc gài [1] . Một người khác đứng bên cạnh anh, tuy rằng không nói gì, chẳng qua mày kiếm anh tuấn đã nhăn lại, trên mi tâm tạo thành vào vết nhăn. Đội trưởng đội duy trì trật tự nhìn thấy cảnh này liền lập tức xoay người làm như chưa nhìn thấy gì cả. “Đội trưởng, bên kia có hai người, ngồi không đúng tư thế, không đóng móc gài, ngay cả phù hiệu trên vai cũng không mang.” Tiểu binh lính lòng đầy căm phẫn nói. Đội trưởng đội duy trì trật tự: “…” “Đội trưởng, báo cáo, thỉnh cầu bước ra khỏi hàng.” Tiểu binh lính mới nhậm chức một ngày trước chào theo nghi thức quân đội. Đội trưởng đội duy trì trật tự giật giật môi, “Ngày sau gặp hai vị kia thì chuyển đường vòng mà đi.” Quả thật là rắc rối tự tìm đến mà [chém đó, tui không hiểu bản raw nó nghĩa… Bởi vì Ngân Gia dính phải vấn đề hậu thi học kỳ nên từ giờ bên nhà sẽ đổi editor nhé mọi người, là Cult mình đây, mọi người có thể gọi là c* cho gọn ;3.==============Edit: Cult“Vui lắm sao?” Lục Minh oán khí ngút trời, anh đã chờ Lệ Trạch nửa giờ, thầm oán có khi nào tên kia nhìn trúng con nhà người ta rồi không?Lệ Trạch liếc anh một cái, khóe miệng giật giật.Lục Minh tâm lý không thoải mái, vì cái mèo gì mà tên này chọn được nhưng anh lại chả chọn được?Lệ Trạch giải thích ngắn gọn, “Điền bảng điều tra.”“Tớ c*̃ng điền.” Lục Minh hừ hừ, “Nói đi, nữ Omega kia có phải rất đẹp không?”Lệ Trạch suy nghĩ một chút, lắc đầu, “Tớ không để ý.”“Không để ý mà lại cao hứng thế kia á?!” Lục Minh bĩu môi, trong lòng bỗng nhiên xuất hiện một ngọn lửa vô danh.“Cậu có muốn biết tên cô ấy không?”Lục Minh đột nhiên có cảm thấy lòng hơi chua, ngay cả tên người kia cũng nhớ kỹ.Tình trạng này vẫn còn tiếp diễn đến tận lúc về đến cửa hai nhà.“Đánh một trận với tớ đi, xương cốt gỉ hết cả rồi.” Ngược lại hiện giờ Lục Minh vô cùng nhớ những ngày trong quân đội, ít nhất không có chuyện hẹn hò làm người ta chán ghét này.“Cậu thật sự không muốn biết hả?” Lệ Trạch cười xấu xa.“Không muốn!”Lục Minh không muốn về nhà nghe mẹ mình lải nhải, tiện xe nên đến phòng của Lệ Trạch, mà gian phòng đó rất lớn, có thể đánh một trận.Lệ Trạch tình nguyện phụng bồi, cởi cúc áo, dù sao sau khi y nói xong lời tiếp theo thì có không muốn cũng phải đánh một trận.“Tên cô ấy là Lộ Manh Manh.”Lục Minh: “…” Cái…Cái gì?“Minh Minh, bỗng dưng tớ phát hiện tên cậu vô cùng đáng yêu đó.” Lệ Trạch đưa tay vỗ mặt anh.Lục Minh nghiến răng, tung ra một đấm, chết tiệt, dám giỡn mặt anh à.