Tác giả:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Edit: Ngân Gia “Ai…” Người ngồi trên bậc thang than thở là một Alpha, một bên thở dài một bên không hình tượng cởi ra móc gài  [1] . Một người khác đứng bên cạnh anh, tuy rằng không nói gì, chẳng qua mày kiếm anh tuấn đã nhăn lại, trên mi tâm tạo thành vào vết nhăn. Đội trưởng đội duy trì trật tự nhìn thấy cảnh này liền lập tức xoay người làm như chưa nhìn thấy gì cả. “Đội trưởng, bên kia có hai người, ngồi không đúng tư thế, không đóng móc gài, ngay cả phù hiệu trên vai cũng không mang.” Tiểu binh lính lòng đầy căm phẫn nói. Đội trưởng đội duy trì trật tự: “…” “Đội trưởng, báo cáo, thỉnh cầu bước ra khỏi hàng.” Tiểu binh lính mới nhậm chức một ngày trước chào theo nghi thức quân đội. Đội trưởng đội duy trì trật tự giật giật môi, “Ngày sau gặp hai vị kia thì chuyển đường vòng mà đi.” Quả thật là rắc rối tự tìm đến mà [chém đó, tui không hiểu bản raw nó nghĩa…

Chương 19: Cai nhanh

Lần Xem Mắt Thứ 101 Của Hai Vị AlphaTác giả: Đào Chi YêuTruyện Đam Mỹ, Truyện Sủng *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Edit: Ngân Gia “Ai…” Người ngồi trên bậc thang than thở là một Alpha, một bên thở dài một bên không hình tượng cởi ra móc gài  [1] . Một người khác đứng bên cạnh anh, tuy rằng không nói gì, chẳng qua mày kiếm anh tuấn đã nhăn lại, trên mi tâm tạo thành vào vết nhăn. Đội trưởng đội duy trì trật tự nhìn thấy cảnh này liền lập tức xoay người làm như chưa nhìn thấy gì cả. “Đội trưởng, bên kia có hai người, ngồi không đúng tư thế, không đóng móc gài, ngay cả phù hiệu trên vai cũng không mang.” Tiểu binh lính lòng đầy căm phẫn nói. Đội trưởng đội duy trì trật tự: “…” “Đội trưởng, báo cáo, thỉnh cầu bước ra khỏi hàng.” Tiểu binh lính mới nhậm chức một ngày trước chào theo nghi thức quân đội. Đội trưởng đội duy trì trật tự giật giật môi, “Ngày sau gặp hai vị kia thì chuyển đường vòng mà đi.” Quả thật là rắc rối tự tìm đến mà [chém đó, tui không hiểu bản raw nó nghĩa… Edit: CultLục Minh lặng lẽ vào phòng làm việc của bác sĩ.“Khục…”“Bác sĩ.” Lục Minh hung hăng sửa lại cổ áo, “Tôi tới lấy báo cáo tin tức tố của tôi.”Bác sĩ liếc một cái, “Phần của cậu ở trên bàn, chú ý giữ kỹ.”“Được, bác sĩ đã vất vả rồi.”Lục Minh nhanh tay lấy đi báo cáo của Lệ Trạch liền rời khỏi phòng thí nghiệm, vì có tật giật mình nên anh hoàn toàn không chú ý tới một điều, nếu báo cáo của Lệ Trạch trên tay anh, thế thì báo cáo của anh đang ở đâu?…“A!”“Chíp bông nóng nảy.” Lệ Trạch đỡ anh khỏi ngã.Lục Minh ngửi thấy mùi thuốc lá dễ chịu chỗ ngực y, đột nhiên cảm thấy thèm thuốc, “Cho tớ một điếu.”“Không phải cậu không quen hút thuốc sao?” Miệng nói như vậy nhưng Lệ Trạch vẫn lấy một điếu từ hộp thuốc lá đưa anh.“Sao hôm nay cậu lại dễ nói chuyện thế?” Lục Minh nghi ngờ liếc mắt nhìn y, đáng tiếc chả nhìn được cái gì.“Hút ít thôi.”“Biết rồi, tớ cai nhanh mà, ngược lại là cậu đó.” Lục Minh híp mắt đánh giá y.“Tớ không nghiện nặng như cậu.”Lục Minh lườm một cái, ai thèm tin, mỗi ngày trên người y đều đầy mùi thuốc lá, tuy rằng rất dễ chịu, nhưng lại có hại tới cơ thể.Chỉ là anh vội vã về xem báo cáo, chưa nói được hai câu đã chạy, tất nhiên không thấy Lệ Trạch thả lỏng người, sau lưng giấu một phong bì báo cáo giống cái anh lấy như đúc, trên đó viết —— Thiếu tướng Lục Minh.

Edit: Cult

Lục Minh lặng lẽ vào phòng làm việc của bác sĩ.

“Khục…”

“Bác sĩ.” Lục Minh hung hăng sửa lại cổ áo, “Tôi tới lấy báo cáo tin tức tố của tôi.”

Bác sĩ liếc một cái, “Phần của cậu ở trên bàn, chú ý giữ kỹ.”

“Được, bác sĩ đã vất vả rồi.”

Lục Minh nhanh tay lấy đi báo cáo của Lệ Trạch liền rời khỏi phòng thí nghiệm, vì có tật giật mình nên anh hoàn toàn không chú ý tới một điều, nếu báo cáo của Lệ Trạch trên tay anh, thế thì báo cáo của anh đang ở đâu?

“A!”

“Chíp bông nóng nảy.” Lệ Trạch đỡ anh khỏi ngã.

Lục Minh ngửi thấy mùi thuốc lá dễ chịu chỗ ngực y, đột nhiên cảm thấy thèm thuốc, “Cho tớ một điếu.”

“Không phải cậu không quen hút thuốc sao?” Miệng nói như vậy nhưng Lệ Trạch vẫn lấy một điếu từ hộp thuốc lá đưa anh.

“Sao hôm nay cậu lại dễ nói chuyện thế?” Lục Minh nghi ngờ liếc mắt nhìn y, đáng tiếc chả nhìn được cái gì.

“Hút ít thôi.”

“Biết rồi, tớ cai nhanh mà, ngược lại là cậu đó.” Lục Minh híp mắt đánh giá y.

“Tớ không nghiện nặng như cậu.”

Lục Minh lườm một cái, ai thèm tin, mỗi ngày trên người y đều đầy mùi thuốc lá, tuy rằng rất dễ chịu, nhưng lại có hại tới cơ thể.

Chỉ là anh vội vã về xem báo cáo, chưa nói được hai câu đã chạy, tất nhiên không thấy Lệ Trạch thả lỏng người, sau lưng giấu một phong bì báo cáo giống cái anh lấy như đúc, trên đó viết —— Thiếu tướng Lục Minh.

Lần Xem Mắt Thứ 101 Của Hai Vị AlphaTác giả: Đào Chi YêuTruyện Đam Mỹ, Truyện Sủng *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Edit: Ngân Gia “Ai…” Người ngồi trên bậc thang than thở là một Alpha, một bên thở dài một bên không hình tượng cởi ra móc gài  [1] . Một người khác đứng bên cạnh anh, tuy rằng không nói gì, chẳng qua mày kiếm anh tuấn đã nhăn lại, trên mi tâm tạo thành vào vết nhăn. Đội trưởng đội duy trì trật tự nhìn thấy cảnh này liền lập tức xoay người làm như chưa nhìn thấy gì cả. “Đội trưởng, bên kia có hai người, ngồi không đúng tư thế, không đóng móc gài, ngay cả phù hiệu trên vai cũng không mang.” Tiểu binh lính lòng đầy căm phẫn nói. Đội trưởng đội duy trì trật tự: “…” “Đội trưởng, báo cáo, thỉnh cầu bước ra khỏi hàng.” Tiểu binh lính mới nhậm chức một ngày trước chào theo nghi thức quân đội. Đội trưởng đội duy trì trật tự giật giật môi, “Ngày sau gặp hai vị kia thì chuyển đường vòng mà đi.” Quả thật là rắc rối tự tìm đến mà [chém đó, tui không hiểu bản raw nó nghĩa… Edit: CultLục Minh lặng lẽ vào phòng làm việc của bác sĩ.“Khục…”“Bác sĩ.” Lục Minh hung hăng sửa lại cổ áo, “Tôi tới lấy báo cáo tin tức tố của tôi.”Bác sĩ liếc một cái, “Phần của cậu ở trên bàn, chú ý giữ kỹ.”“Được, bác sĩ đã vất vả rồi.”Lục Minh nhanh tay lấy đi báo cáo của Lệ Trạch liền rời khỏi phòng thí nghiệm, vì có tật giật mình nên anh hoàn toàn không chú ý tới một điều, nếu báo cáo của Lệ Trạch trên tay anh, thế thì báo cáo của anh đang ở đâu?…“A!”“Chíp bông nóng nảy.” Lệ Trạch đỡ anh khỏi ngã.Lục Minh ngửi thấy mùi thuốc lá dễ chịu chỗ ngực y, đột nhiên cảm thấy thèm thuốc, “Cho tớ một điếu.”“Không phải cậu không quen hút thuốc sao?” Miệng nói như vậy nhưng Lệ Trạch vẫn lấy một điếu từ hộp thuốc lá đưa anh.“Sao hôm nay cậu lại dễ nói chuyện thế?” Lục Minh nghi ngờ liếc mắt nhìn y, đáng tiếc chả nhìn được cái gì.“Hút ít thôi.”“Biết rồi, tớ cai nhanh mà, ngược lại là cậu đó.” Lục Minh híp mắt đánh giá y.“Tớ không nghiện nặng như cậu.”Lục Minh lườm một cái, ai thèm tin, mỗi ngày trên người y đều đầy mùi thuốc lá, tuy rằng rất dễ chịu, nhưng lại có hại tới cơ thể.Chỉ là anh vội vã về xem báo cáo, chưa nói được hai câu đã chạy, tất nhiên không thấy Lệ Trạch thả lỏng người, sau lưng giấu một phong bì báo cáo giống cái anh lấy như đúc, trên đó viết —— Thiếu tướng Lục Minh.

Chương 19: Cai nhanh