Beta: Tịnh Yên Quý Tinh nhìn cảnh tượng trước mắt, nhà cửa cổ xưa, bên cạnh là đám tiểu thương ăn mặc kiểu cổ trang. Nếu không phải vì cô biết mình đang nhảy Bungee mới rớt xuống đây, thì cô đã cho rằng mình bị lạc vào một chỗ bí mật nào đó. Không sai, vốn là cô đang tham gia trò chơi nhảy Bungee, nào biết dây bị dứt giữa chừng, cô không chết, nhưng lại bị đưa đến nơi này. Chỉ là. . . Nhìn cảnh tượng mọi người vội vã trước mắt, thế nào lại không có ai phát hiện ra cô? Theo lý thuyết, cô còn đang mặc quân phục (*) mà. *Quân phục: Trang phục quân nhân. "Nhường một chút, mau nhường một chút!" Đột nhiên, có người đẩy cô ra, cũng không quay đầu lại nói một tiếng xin lỗi, mà là chạy về một hướng, kỳ quái, chỗ đó có phát tiền sao? Cô cũng tò mò đi theo, chỉ là dù thế nào, cô cũng không thấy bên trong, chỉ thấy đầu người với đầu người, tất cả họ đều đang nhìn một tờ cáo thị? Không sai! Sau khi liên tục kiểm chứng, cô xác thật đó chỉ là một tờ cáo thị bình thường? Vậy mà cô còn tưởng là gì chứ…

Chương 6: Ước pháp ba chương (2)

Phu Quân Nóng Tính Thiếu Quản GiáoTác giả: Mạc Thiểu HiểnTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBeta: Tịnh Yên Quý Tinh nhìn cảnh tượng trước mắt, nhà cửa cổ xưa, bên cạnh là đám tiểu thương ăn mặc kiểu cổ trang. Nếu không phải vì cô biết mình đang nhảy Bungee mới rớt xuống đây, thì cô đã cho rằng mình bị lạc vào một chỗ bí mật nào đó. Không sai, vốn là cô đang tham gia trò chơi nhảy Bungee, nào biết dây bị dứt giữa chừng, cô không chết, nhưng lại bị đưa đến nơi này. Chỉ là. . . Nhìn cảnh tượng mọi người vội vã trước mắt, thế nào lại không có ai phát hiện ra cô? Theo lý thuyết, cô còn đang mặc quân phục (*) mà. *Quân phục: Trang phục quân nhân. "Nhường một chút, mau nhường một chút!" Đột nhiên, có người đẩy cô ra, cũng không quay đầu lại nói một tiếng xin lỗi, mà là chạy về một hướng, kỳ quái, chỗ đó có phát tiền sao? Cô cũng tò mò đi theo, chỉ là dù thế nào, cô cũng không thấy bên trong, chỉ thấy đầu người với đầu người, tất cả họ đều đang nhìn một tờ cáo thị? Không sai! Sau khi liên tục kiểm chứng, cô xác thật đó chỉ là một tờ cáo thị bình thường? Vậy mà cô còn tưởng là gì chứ… Gào lên với hắn xong, cũng không quản nét mặt của hắn như thế nào, nàng tự nhiên ngồi xuống bàn ăn, bụng nàng reo dữ dội rồi, không ăn sẽ chết đói thật a. Tinh thần của Nam Cung Hi chưa hồi phục lại, đây là lần đầu tiên có nữ nhân bị hắn rống, không những không khóc, mà còn dám rống lại."Này, đọc cái này đi!” Quý Tinh ném một tờ giấy về phía hắn. Khi thấy giấy bay đến trước mặt, hắn mới lấy lại tinh thần, vội vàng giơ tay ra. Nhưng càng đọc, hắn càng không thể bình tĩnh được.Ước pháp ba chương:1. Điều thứ nhất: Cùng phòng nhưng không cùng giường, bởi vì chúng ta không quen biết nhau, càng không có tình cảm với nhau.2. Điều thứ hai: Phải thể hiện hành động tôn trọng phái nữ, ngươi ngủ dưới đất, ta ngủ trên giường.3. Điều thứ ba (Đây là điều quan trọng nhất): Sau khi cưới, tất cả phải nghe lời vợ.HếtHai điều trước, có thể miễn cưỡng chấp nhận, nhưng còn điều cuối cùng……Mặt hắn đen lại nhìn nàng, chẳng lẽ nàng nghĩ có thể bò lên giường của hắn là oai lắm sao? “Cái thứ quỷ gì đây! Ta không đồng ý!” Nói xong, hắn vo tờ giấy thành một cục to tròn.Quý Tinh nhìn hắn, sớm biết hắn sẽ làm như vậy mà, “ Không sao cả, ngươi cứ vò đi, mấy tờ giấy này, ta có rất nhiều.” Nghe nàng nói vậy, cả người Nam Cung Hi cứng đơ, đứng ngẩn ở đó."Ngươi đừng tưởng là có cha mẹ ta ủng hộ, mà ngươi có thể cưỡi lên đầu của ta. Nói cho ngươi biết….”Hắn còn chưa nói hết câu, thì thấy sắc mặt người trước mặt thay đổi 180 độ, chạy thẳng ra cửa, “Cha mẹ, mau tới a, phu quân muốn đánh con! Ô ô ~~~” Vừa chạy vừa khóc, bộ dáng là muốn chạy ra, nhưng Quý Tinh không phải đứa ngốc, chỉ là làm dáng một chút mà thôi."A! Ngươi quay lại cho ta!" Nam Cung Hi cũng chạy theo. Nhìn hắn chạy tới nàng, Quý Tinh đã biết âm mưu của mình đã thực hiện được, mặt nở đầy nụ cười. Không đến mấy bước, Nam Cung Hi đã bắt được tay của nàng, “Được, ta đồng ý với ngươi.” Vì không muốn cha mẹ luộc sống hắn, hắn chỉ có thể ký cái hiệp ước bất bình đẳng này."Thật? Quá tốt rồi! Ha, trở về phòng thôi.” Vuốt mặt một cái, nàng vui vẻ trở về phòng, khi có phản ứng lại, Nam Cung Hi đã biết mình bị lừa, nữ nhân này….Hắn nghiến răng nghiến lại nhìn bóng lưng của nàng, đôi tay nắm thành quyền, ngón tay phát ra tiếng răng rắc. (D.Phong: *nhìn nhìn* *ghi ghi* Hiệp 1: Tinh tỷ thắng *hoan hô* *tung hoa* - Hi ca: *nghiến răng* ngu-ma-ca-chi, hãy đợi đấy, hừ….>,

Gào lên với hắn xong, cũng không quản nét mặt của hắn như thế nào, nàng tự nhiên ngồi xuống bàn ăn, bụng nàng reo dữ dội rồi, không ăn sẽ chết đói thật a. Tinh thần của Nam Cung Hi chưa hồi phục lại, đây là lần đầu tiên có nữ nhân bị hắn rống, không những không khóc, mà còn dám rống lại.

"Này, đọc cái này đi!” Quý Tinh ném một tờ giấy về phía hắn. Khi thấy giấy bay đến trước mặt, hắn mới lấy lại tinh thần, vội vàng giơ tay ra. Nhưng càng đọc, hắn càng không thể bình tĩnh được.

Ước pháp ba chương:

1. Điều thứ nhất: Cùng phòng nhưng không cùng giường, bởi vì chúng ta không quen biết nhau, càng không có tình cảm với nhau.

2. Điều thứ hai: Phải thể hiện hành động tôn trọng phái nữ, ngươi ngủ dưới đất, ta ngủ trên giường.

3. Điều thứ ba (Đây là điều quan trọng nhất): Sau khi cưới, tất cả phải nghe lời vợ.

Hết

Hai điều trước, có thể miễn cưỡng chấp nhận, nhưng còn điều cuối cùng……Mặt hắn đen lại nhìn nàng, chẳng lẽ nàng nghĩ có thể bò lên giường của hắn là oai lắm sao? “Cái thứ quỷ gì đây! Ta không đồng ý!” Nói xong, hắn vo tờ giấy thành một cục to tròn.

Quý Tinh nhìn hắn, sớm biết hắn sẽ làm như vậy mà, “ Không sao cả, ngươi cứ vò đi, mấy tờ giấy này, ta có rất nhiều.” Nghe nàng nói vậy, cả người Nam Cung Hi cứng đơ, đứng ngẩn ở đó.

"Ngươi đừng tưởng là có cha mẹ ta ủng hộ, mà ngươi có thể cưỡi lên đầu của ta. Nói cho ngươi biết….”

Hắn còn chưa nói hết câu, thì thấy sắc mặt người trước mặt thay đổi 180 độ, chạy thẳng ra cửa, “Cha mẹ, mau tới a, phu quân muốn đánh con! Ô ô ~~~” Vừa chạy vừa khóc, bộ dáng là muốn chạy ra, nhưng Quý Tinh không phải đứa ngốc, chỉ là làm dáng một chút mà thôi.

"A! Ngươi quay lại cho ta!" Nam Cung Hi cũng chạy theo. Nhìn hắn chạy tới nàng, Quý Tinh đã biết âm mưu của mình đã thực hiện được, mặt nở đầy nụ cười. Không đến mấy bước, Nam Cung Hi đã bắt được tay của nàng, “Được, ta đồng ý với ngươi.” Vì không muốn cha mẹ luộc sống hắn, hắn chỉ có thể ký cái hiệp ước bất bình đẳng này.

"Thật? Quá tốt rồi! Ha, trở về phòng thôi.” Vuốt mặt một cái, nàng vui vẻ trở về phòng, khi có phản ứng lại, Nam Cung Hi đã biết mình bị lừa, nữ nhân này….Hắn nghiến răng nghiến lại nhìn bóng lưng của nàng, đôi tay nắm thành quyền, ngón tay phát ra tiếng răng rắc. (D.Phong: *nhìn nhìn* *ghi ghi* Hiệp 1: Tinh tỷ thắng *hoan hô* *tung hoa* - Hi ca: *nghiến răng* ngu-ma-ca-chi, hãy đợi đấy, hừ….>,

Phu Quân Nóng Tính Thiếu Quản GiáoTác giả: Mạc Thiểu HiểnTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBeta: Tịnh Yên Quý Tinh nhìn cảnh tượng trước mắt, nhà cửa cổ xưa, bên cạnh là đám tiểu thương ăn mặc kiểu cổ trang. Nếu không phải vì cô biết mình đang nhảy Bungee mới rớt xuống đây, thì cô đã cho rằng mình bị lạc vào một chỗ bí mật nào đó. Không sai, vốn là cô đang tham gia trò chơi nhảy Bungee, nào biết dây bị dứt giữa chừng, cô không chết, nhưng lại bị đưa đến nơi này. Chỉ là. . . Nhìn cảnh tượng mọi người vội vã trước mắt, thế nào lại không có ai phát hiện ra cô? Theo lý thuyết, cô còn đang mặc quân phục (*) mà. *Quân phục: Trang phục quân nhân. "Nhường một chút, mau nhường một chút!" Đột nhiên, có người đẩy cô ra, cũng không quay đầu lại nói một tiếng xin lỗi, mà là chạy về một hướng, kỳ quái, chỗ đó có phát tiền sao? Cô cũng tò mò đi theo, chỉ là dù thế nào, cô cũng không thấy bên trong, chỉ thấy đầu người với đầu người, tất cả họ đều đang nhìn một tờ cáo thị? Không sai! Sau khi liên tục kiểm chứng, cô xác thật đó chỉ là một tờ cáo thị bình thường? Vậy mà cô còn tưởng là gì chứ… Gào lên với hắn xong, cũng không quản nét mặt của hắn như thế nào, nàng tự nhiên ngồi xuống bàn ăn, bụng nàng reo dữ dội rồi, không ăn sẽ chết đói thật a. Tinh thần của Nam Cung Hi chưa hồi phục lại, đây là lần đầu tiên có nữ nhân bị hắn rống, không những không khóc, mà còn dám rống lại."Này, đọc cái này đi!” Quý Tinh ném một tờ giấy về phía hắn. Khi thấy giấy bay đến trước mặt, hắn mới lấy lại tinh thần, vội vàng giơ tay ra. Nhưng càng đọc, hắn càng không thể bình tĩnh được.Ước pháp ba chương:1. Điều thứ nhất: Cùng phòng nhưng không cùng giường, bởi vì chúng ta không quen biết nhau, càng không có tình cảm với nhau.2. Điều thứ hai: Phải thể hiện hành động tôn trọng phái nữ, ngươi ngủ dưới đất, ta ngủ trên giường.3. Điều thứ ba (Đây là điều quan trọng nhất): Sau khi cưới, tất cả phải nghe lời vợ.HếtHai điều trước, có thể miễn cưỡng chấp nhận, nhưng còn điều cuối cùng……Mặt hắn đen lại nhìn nàng, chẳng lẽ nàng nghĩ có thể bò lên giường của hắn là oai lắm sao? “Cái thứ quỷ gì đây! Ta không đồng ý!” Nói xong, hắn vo tờ giấy thành một cục to tròn.Quý Tinh nhìn hắn, sớm biết hắn sẽ làm như vậy mà, “ Không sao cả, ngươi cứ vò đi, mấy tờ giấy này, ta có rất nhiều.” Nghe nàng nói vậy, cả người Nam Cung Hi cứng đơ, đứng ngẩn ở đó."Ngươi đừng tưởng là có cha mẹ ta ủng hộ, mà ngươi có thể cưỡi lên đầu của ta. Nói cho ngươi biết….”Hắn còn chưa nói hết câu, thì thấy sắc mặt người trước mặt thay đổi 180 độ, chạy thẳng ra cửa, “Cha mẹ, mau tới a, phu quân muốn đánh con! Ô ô ~~~” Vừa chạy vừa khóc, bộ dáng là muốn chạy ra, nhưng Quý Tinh không phải đứa ngốc, chỉ là làm dáng một chút mà thôi."A! Ngươi quay lại cho ta!" Nam Cung Hi cũng chạy theo. Nhìn hắn chạy tới nàng, Quý Tinh đã biết âm mưu của mình đã thực hiện được, mặt nở đầy nụ cười. Không đến mấy bước, Nam Cung Hi đã bắt được tay của nàng, “Được, ta đồng ý với ngươi.” Vì không muốn cha mẹ luộc sống hắn, hắn chỉ có thể ký cái hiệp ước bất bình đẳng này."Thật? Quá tốt rồi! Ha, trở về phòng thôi.” Vuốt mặt một cái, nàng vui vẻ trở về phòng, khi có phản ứng lại, Nam Cung Hi đã biết mình bị lừa, nữ nhân này….Hắn nghiến răng nghiến lại nhìn bóng lưng của nàng, đôi tay nắm thành quyền, ngón tay phát ra tiếng răng rắc. (D.Phong: *nhìn nhìn* *ghi ghi* Hiệp 1: Tinh tỷ thắng *hoan hô* *tung hoa* - Hi ca: *nghiến răng* ngu-ma-ca-chi, hãy đợi đấy, hừ….>,

Chương 6: Ước pháp ba chương (2)