Biên tập: B3 Ánh nắng vừa đủ, tôi ngồi buồn bực trên xe lăn điện. “Tôi nghe bác sỹ Trần ở khoa ngoại não nói hôm nay cô đã nhớ lại được một ít rồi. Đây khôngphải là chuyện nên vui mừng sao?” Bác sỹ tâm lý của tôi đẩy mắt kính, dùng ánh mắt vô cùnghiền hoà và khích lệ nhìn tôi, kết hợp với áo blouse trắng và bệnh án theo dõi bệnh nhân khôngbao giờ rời tay của cô ấy, đã tạo ra dáng vẻ chuyên nghiệp khiến cho người ta tin tưởng ỷ lại. Cô ấy thấy tôi không nói gì, liền cúi đầu xuống bắt đầu viết vào bệnh án, tôi rướn cổ lên, nhìn thấy một hàng chữ rồng bay phượng múa “Bệnh nhân tự bế, không muốn giao tiếp, sau khi mấttrí nhớ thì thế giới quan sụp đổ nhưng chưa kịp xây dựng lại, dễ sinh ra nguy cơ khủng hoảng. Luôn tỏ thái độ thù địch với bên ngoài.” Sau đó cô ấy tự cho là đúng an ủi tôi: “Cô không cần cảm thấy thất bại, cho dù hôm nay chỉ nhớ lại được một tí tẹo, nhưng đó không phải là dấu hiệu chứng tỏ cô đang có chuyển biến tốtsao?” Tôi rũ mắt, cô ấy cho rằng có thể thừa thắng truy …
Chương 17: Nhà già u vá»n có nhiá»u má»i nghiá»t duyên, trong ba mươi mấy bá» truyá»n ngược thì có Äến mưá»i mấy bá» là tình yêu lo�
Chắp Cánh Cũng Khó ThoátTác giả: Táo ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường Biên tập: B3 Ánh nắng vừa đủ, tôi ngồi buồn bực trên xe lăn điện. “Tôi nghe bác sỹ Trần ở khoa ngoại não nói hôm nay cô đã nhớ lại được một ít rồi. Đây khôngphải là chuyện nên vui mừng sao?” Bác sỹ tâm lý của tôi đẩy mắt kính, dùng ánh mắt vô cùnghiền hoà và khích lệ nhìn tôi, kết hợp với áo blouse trắng và bệnh án theo dõi bệnh nhân khôngbao giờ rời tay của cô ấy, đã tạo ra dáng vẻ chuyên nghiệp khiến cho người ta tin tưởng ỷ lại. Cô ấy thấy tôi không nói gì, liền cúi đầu xuống bắt đầu viết vào bệnh án, tôi rướn cổ lên, nhìn thấy một hàng chữ rồng bay phượng múa “Bệnh nhân tự bế, không muốn giao tiếp, sau khi mấttrí nhớ thì thế giới quan sụp đổ nhưng chưa kịp xây dựng lại, dễ sinh ra nguy cơ khủng hoảng. Luôn tỏ thái độ thù địch với bên ngoài.” Sau đó cô ấy tự cho là đúng an ủi tôi: “Cô không cần cảm thấy thất bại, cho dù hôm nay chỉ nhớ lại được một tí tẹo, nhưng đó không phải là dấu hiệu chứng tỏ cô đang có chuyển biến tốtsao?” Tôi rũ mắt, cô ấy cho rằng có thể thừa thắng truy … Biên táºp: B3Doãn Lá» cho tôi thá»i gian má»t tuần suy nghÄ©. Trùng hợp là tuần nà y anh phải Äi công tác, nhưng vì Äá» thá» hiá»n rõ sá»± tá»n tại cá»§a mình, nên ngà y nà o anh cÅ©ng Äặt cho tôi má»t bó hoa há»ng Äá» tháºt lá»n.Ký nháºn hoa mấy ngà y liên tiếp, trong nhà Äá»u trà n ngáºp hương hoa há»ng thoang thoảng, sau khi ngá»i quen tôi lại cảm thấy quả tháºt là hoa há»ng thÆ¡m hÆ¡n hoa bách hợp nhiá»u, mùi hoa bách hợp hÆ¡i ná»ng quá.Hôm nay Äã là ngà y thứ sáu anh Äi công tác, tá»i hôm qua Doãn Lá» Äã nhắn tin báo vá»i tôi là tá»i nay anh sẽ vá».Ná»i tâm tôi thấy hÆ¡i khẩn trương và mong Äợi, tháºt ra thì chÃnh tôi Äã rõ rà ng.Ngà y thứ hai sau khi ÄÆ°á»£c Doãn Lá» cầu hôn, tôi Äã chá»§ Äá»ng xoá Äi cách liên lạc vá»i vá» hoạ sỹ Hoa kiá»u mà Mạc Hà nh Chi Äã gá»i cho. Tôi Äã biết câu trả lá»i cá»§a mình rá»i.Sáu ngà y vừa qua tôi rất nhá» Doãn Lá», nhưng lại có chút ngại ngùng, vì tôi luôn cảm thấy Äứng trưá»c mặt anh mà nói cái câu: âEm Äá»ng ý lấy anh.â thì không phù hợp vá»i tÃnh cách tôi chút nà o.Từ trong tiá»m thức, tôi nghÄ© Äáng lẽ ra tôi phải túm vạt áo Doãn Lá», Äánh cho anh khóc Äến ch** n**c mắt nưá»c mÅ©i, sau Äó cưỡng ép anh: âNói mau, anh có cưá»i em không thì bảo?!â Phải như thế má»i Äúng, váºy nhưng sá»± tình phát triá»n Äến mức nà y khiến tôi thấy rất hụt hẫng.Lúc nà y tôi Äang ngá»i á» gác lá»ng sưá»i nắng ấm hoà ng hôn, tiá»n tay lấy má»t tá» giấy ra tô tô vẽ vẽ, Äá»t nhiên trong Äầu nảy ra má»t ý tưá»ng, có lẽ tôi nên viết câu trả lá»i lên giấy rá»i Äá» cho Doãn Lá» tá»± mình phát hiá»n. Tiếp theo ánh mắt chúng tôi sẽ Än ý nhìn nhau, b*n r* tia lá»a tình yêu, cảnh tượng như váºy sẽ là má»t ká»· niá»m tuyá»t vá»i trong tương lai.Vì váºy tôi liá»n dùng bút dạ viết ba chữ âEM Äá»NG Ã!â tháºt to, nhe rÄng nhe lợi viết viết ngoáy ngoáy.Sau khi viết xong tôi lại nghÄ© xem nên Äá» á» Äâu, nhưng nghÄ© tá»i nghÄ© lui vẫn chưa tìm ÄÆ°á»£c, bèn dứt khoát Äứng dáºy Äi ra ngắm phong cảnh ngoà i cá»a sá».Vừa nhìn má»t cái tôi liá»n thấy ngay ÄÆ°á»£c nguá»n cảm hứng cá»§a mình, dưá»i gá»c cây bạch quả á» sân trưá»c kia không phải Doãn Lá» thì là ai, anh Äang Äứng ÄÆ°a lưng vá» phÃa tôi, mặc chiếc áo len xám mà anh Äã mặc trưá»c Äó, hình như Äang nói chuyá»n Äiá»n thoại vá»i ngưá»i ta.Có lẽ anh muá»n vá» nhà trưá»c thá»i hạn Äá» mang cho tôi má»t niá»m vui bất ngá».Tôi nhìn chằm chằm và o tá» giấy viết ba chữ âEM Äá»NG Ã!â kia, nghÄ© thầm, váºy thì tôi cÅ©ng sẽ cho anh má»t niá»m vui bất ngá».Tôi vo tròn tá» giấy kia lại, tìm thêm mấy tá» giấy trắng nữa, bá»c từng tá» má»t ra ngoà i tá» giấy kia, má»t lát sau Äã biến thà nh má»t quả cầu giấy nhá».Tôi lại dùng bút dạ viết lên quả cầu: âMá» ra Äi, niá»m vui bất ngá» Äó!âXong xuôi tôi lắc lư chạy ra cá»a sá».May là Doãn Lá» vẫn còn Äang nói chuyá»n Äiá»n thoại, anh cúi thấp Äầu, nhìn và o chiếc bóng mình in trên mặt Äất.Äây là má»t tư thế vô cùng thÃch hợp Äá» tôi dá» dà ng táºp kÃch.Tôi vẫy vẫy cánh tay, cầm cục giấy ném vá» phÃa anh.Vì có gió nên quả cầu giấy hÆ¡i lá»ch hưá»ng, cuá»i cùng chá» nhẹ nhà ng sượt qua bá» vai anh rá»i rÆ¡i xuá»ng Äất, nhưng mà dù sao cÅ©ng Äã thu hút sá»± chú ý cá»§a anh.Tôi dương dương Äắc ý thò Äầu ra cá»a sá» nhìn phản ứng cá»§a anh.Quả nhiên Doãn Lá» bá» ném phải thì có chút nghi hoặc, anh nhặt quả cầu giấy lên rá»i má»i ngẩng Äầu nhìn vá» phÃa tôi.Tôi ngoắc ngoắc tay vá»i anh, nhưng khi anh ngưá»c mặt lên nhìn, tôi má»i nháºn ra, há»ng bét! Ném nhầm ngưá»i rá»i!Gương mặt Äó Äâu phải cá»§a Doãn Lá» chứ.Tôi chá» có thá» mÆ¡ há» nhìn thấy má»t ngưá»i Äà n ông cao ngất có ngÅ© quan sắc nét, vóc ngưá»i tương tá»± vá»i Doãn Lá», lại thêm bá» Äá» giá»ng vá»i quần áo cá»§a Doãn Lá» nữa, Äã váºy còn Äứng trưá»c cá»a nhà , tôi liá»n cứ thế dá»±a và o bóng lưng mà khẳng Äá»nh Äó là Doãn Lá».Lại nghÄ© Äến ná»i dung viết trong cục giấy, dù da mặt tôi có dà y hà ng gang thì cÅ©ng tháºt sá»± thấy hÆ¡i xấu há».Mà ngưá»i Äà n ông Äá»i diá»n kia, Äại khái là bá» tôi ném Äến ngu cả ngưá»i rá»i, giá» phút nà y anh ta cầm quả cầu giấy, vẻ mặt khiếp sợ tái nhợt nhìn tôi chằm chằm.Tôi vá»i và ng rụt Äầu và o, ngá»i xá»m xuá»ng trá»n dưá»i cá»a sá».Má»t lát sau tôi len lén dùng rèm cá»a sá» bá»t kÃn mặt rá»i thò ra nhìn thá», ngưá»i Äà n ông kia Äã Äi rá»i, tôi thá» phà o nhẹ nhõm. Chắc anh ta chá» nghÄ© tôi Äang Äùa dai thôi.Nhưng tôi còn chưa ká»p vui vẻ ÄÆ°á»£c mấy giây thì dưá»i nhà vang lên tiếng chuông cá»a, liên tục không dứt.Tôi chạy qua phòng quan sát nhìn, lần nà y ngoà i cá»a là má»t gương mặt rõ rà ng chứ không còn mÆ¡ há» nữa, chÃnh là gương mặt cá»§a ngưá»i Äà n ông vừa rá»i.Không thá» không nói rằng, Äây cÅ©ng là má»t gương mặt xuất sắc. Tuy không giá»ng gương mặt tinh xảo cá»§a Doãn Lá», nhưng ngưá»i Äà n ông nà y rất cương nghá» anh tuấn, Äáng tiếc và o lúc nà y thì gương mặt có dá» nhìn Äến Äâu Äi chÄng nữa, trong mắt tôi cÅ©ng chá» thấy khó ưa mà thôi.Anh ta không ngừng ấn chuông cá»a, biá»u tình nóng nảy cá» chấp, miá»ng thì lẩm bẩm Äiá»u gì Äó.Vì anh ta biết rõ tôi có á» nhà nên Äã bà y ra cái dáng vẻ ông Äây sẽ ấn cho Äến lúc táºn thế thì thôi.Tất nhiên là tôi không thá» nà o má» cá»a cho anh ta, nhà thì chá» có má»i má»t mình tôi, nên ngưá»i Äà n ông nà y có ấn thế ấn nữa cÅ©ng chẳng có tác dụng gì, nhìn qua Äã thấy thần kinh không bình thưá»ng rá»i.Không phải chá» ném má»i má»t quả cầu giấy và o anh ta thôi sao, nhìn thân thá» cưá»ng tráng thế kia, cục giấy sượt nhẹ quả bả vai thì có thá» xảy ra vấn Äá» gì?NghÄ© xong tôi liá»n không ÄỠý tá»i nữa, báºt loa lên nghe nhạc Äá» lấn át Äi tiếng chuông cá»a cá»§a anh ta.Tôi nghe xong má»t bà i giao hưá»ng cá»§a Beethoven rá»i má» sang bà i hát dân gian âEm gái lá»n em gái lá»n ~â, nghe Äi nghe lại suá»t ba bá»n lần, rá»t cuá»c tiếng chuông kia má»i ngừng lại.Mà sau Äó không lâu lắm, Doãn Lá» tháºt sá»± cÅ©ng Äã vá».Phải Äi dá»± há»i nghá» suá»t 6 ngà y liá»n nên sắc mặt anh hết sức khó coi, tháºm chà có thá» gá»i là u ám, ánh mắt anh cÅ©ng mang theo vẻ khắc nghiá»t, Äây là lần Äầu tiên anh Äá» lá» ra vẻ mặt nà y.Tôi chạy Äến ká» lại chuyá»n xui xẻo ngà y hôm nay, bấy giá» biá»u tình cá»§a anh má»i dá»u Äi Äôi chút: âVáºy còn ngưá»i Äó thì sao?âTôi bÄ©u môi: âEm Äâu biết, chắc là Äi rá»i, Äáng tiếc là quả cầu giấy Äó Äã bá» anh ta cầm mất.âHiếm khi thấy Doãn Lá» hứng thú vá»i chuyá»n kiá»u nà y, hÆ¡n nữa còn rất biết nắm Äúng trá»ng tâm: âEm viết gì trong cầu giấy?ââCho anh má»t câu trả lá»i Äầy thuyết phục!â Tôi nhÄn nhó, nhìn trái nhìn phải Äánh trá»ng lảng: âTheo anh thì ngưá»i Äà n ông Äó có quay lại nữa không?âMắt Doãn Lá» sáng rá»±c lên, xua tan Äi vẻ âm u vừa rá»i, nhưng rất nhanh sau Äó lại khôi phục vẻ thâm trầm: âVáºy tức là anh ta Äã Äá»c ÄÆ°á»£c ná»i dung, cÅ©ng Äã nhìn thấy mặt em.â Giá»ng anh như nghiá»n ngẫm.Nhưng anh láºp tức thu lại cảm xúc, cưá»i má»t tiếng, ÄÆ°a tay sá» Äầu tôi: âLần nà y Äúng là quá bất cẩn. Anh sẽ không Äá» anh ta có cÆ¡ há»i Äến gần em nữa. Quả cầu giấy kia anh cÅ©ng phải lấy lại. Trưá»c Äó anh có thứ nà y muá»n cho em.âNói xong, Doãn Lá» liá»n xoay ngưá»i Äi Äến thư phòng, anh lấy má»t cái há»p, rá»i má» ra, bên trong là má»t chiếc vòng ngá»c phá» thuý: âÄây là thứ thuá»c vá» nữ chá»§ nhân cá»§a nhà há» Doãn. Là do ba mẹ anh Äã chuẩn bá» từ trưá»c, nếu như bá»n há» vẫn còn thì nhất Äá»nh sẽ rất thÃch em.âGần Äây tôi ÄÆ°á»£c nháºn quà cá»§a Doãn Lá» nhiá»u Äến má»i cả tay, run rẩy Äá» mặc anh Äeo vòng ngá»c lên cho tôi. KÃch cỡ rất thÃch hợp, mà u xanh trong suá»t, thuáºn lợi Äi qua cá» tay nhá».Vòng ngá»c Äắt Äá» sang trá»ng, ngược lại cà ng khiến tôi thêm thô bá» tầm thưá»ng, trông tôi chẳng khác nà o má»t tên nhà già u má»i ná»i cả.Vá»i cái vẻ không tương xứng nà y mà Doãn Lá» vẫn còn có thá» tháºt lòng tháºt dạ khen ngợi: âRất hợp vá»i em.â Rá»i anh hôn lên mắt tôi: âAnh Äã sang tên cÄn nhà nà y cho em. Tin tức vá» ba mẹ em, anh không có cách nà o tra ra ÄÆ°á»£c. Nên cứ coi như cÄn nhà nà y là Äá» cưá»i mà há» cho em Äi.âDoãn Lá» má»m cưá»i: âKhông phải em thÃch kiá»u ngưá»i Äẹp trai nhiá»u tiá»n lại ngá»c nghếch sao? Bây giá» so vá»i Mạc Hà nh Chi, cả mấy phương diá»n Äó anh Äá»u trên anh ta má»t báºc chứ?âTôi không nhá»n ÄÆ°á»£c cưá»i, cầm lấy cái bút: âAnh ÄÆ°a tay Äây.âDoãn Lá» ngoan ngoãn ÄÆ°a tay ra, tôi nắm cá» tay anh, lưu loát vẽ má»t cái Äá»ng há» Äeo tay, vẽ mặt Äá»ng há», lại cẩn tháºn vẽ thêm dây Äá»ng há», cuá»i cùng còn viết mấy chữ cái tháºt lá»n á» trên mặt và dây Äá»ng há».Doãn Lá» nhìn tôi trêu chá»c: âRolex?âTôi trá»nh trá»ng gáºt Äầu: âQuà ÄÃnh hôn.âDoãn Lá» hÃp mắt nhìn âÄá»ng há» Rolexâ trên cá» tay mình: âEm cÅ©ng ÄÆ°a tay ra Äây.â Anh vừa nói vừa kéo tay tôi ra.âÄừng có nắm tay lại, má» ra.âTôi nghe lá»i là m theo, Doãn Lá» duá»i ngón tay ra, nhẹ nhà ng miết lên ÄÆ°á»ng sinh má»nh trong lòng bà n tay tôi, rá»i anh cầm bút má»±c lên, bắt Äầu viết.Anh cúi Äầu, nghiêm túc viết tháºt cháºm, mái tóc ngắn cá»§a anh rÆ¡i và o trong tầm mắt tôi, tôi chá» có thá» cảm nháºn ÄÆ°á»£c ÄÆ°á»ng sinh má»nh dá»c trong lòng bà n tay mình hÆ¡i ngưa ngứa.âXong rá»i, Äây cÅ©ng là thứ mà anh muá»n ÄÆ°a cho em.âTôi cúi Äầu nhìn thá», hoá ra Doãn Lá» Äã viết tên mình lên tay tôi. Chữ cá»§a anh rất Äẹp, anh còn cá» tình viết tên mình lên toà n bá» ÄÆ°á»ng sinh má»nh cá»§a tôi.âNếu như chúng ta có thá» sá»ng lâu trÄm tuá»i, váºy thì coi như lúc anh gặp ÄÆ°á»£c em là em Äã Äi ÄÆ°á»£c má»t phần nÄm cuá»c Äá»i. Từ thá»i khắc nà y cho Äến mãi vá» sau, anh sẽ luôn xuất hiá»n trong cuá»c Äá»i em. Anh xin trao hết cuá»c Äá»i mình cho em.âDoãn Lá» vừa nói vừa nhìn tôi bằng ánh bắt sâu thẳm, tôi rút tay vá», tên anh liá»n ÄÆ°á»£c tôi nắm trong lòng bà n tay.Äà n ông Äẹp trai tháºt có lợi, chá» cần há» nhìn bạn chÄm chú, lúc nói ra lá»i tá» tình bạn nhìn thấy hình bóng mình trong ánh mắt há», chá» ÄÆ¡n giản như váºy thôi là Äã có sức mạnh huá»· diá»t rá»i. Tháºt sá»± là quá Äá»ng lòng ngưá»i.Nhưng ngoà i miá»ng tôi vẫn còn giãy giụa má»t phen: âSao em không phát hiá»n ra anh lại có thá» nói ÄÆ°á»£c mấy câu lừa tình như thế nhá». Mấy tin lá cải Äá»u bảo anh là má»t ngưá»i tÃnh tình lạnh nhạt mà .âDoãn Lá» nghe xong thì cưá»i rất vui vẻ, anh cúi xuá»ng nói thầm bên tai tôi: âCái nà y thì phải xem Äó là ngưá»i nà o.â Anh thú tháºt: âAnh thừa nháºn là lúc em má»i mất trà nhá», anh rất mâu thuẫn khi thấy em không nhá» chuyá»n gì trong quá khứ, nên Äã Äá»i xá» vá»i em bằng thái Äá» lạnh nhạt. Nhưng và o giá» phút nà y, anh cà ng thÃch em cá»§a hiá»n tại hÆ¡n. Anh muá»n á» bên em, có thêm nhiá»u thá»i gian trong tương lai, Äá» lấp Äầy quá khứ Äã bá» lãng quên.â Nói xong anh hôn lên và nh tai tôi.Äây vá»n là thá»i khắc tình ná»ng ý máºt, thế nên hai chúng tôi không ÄỠý tá»i viá»c có ngưá»i dùng chìa khoá má» cá»a á» tầng dưá»i, lại Äi dá»c lên theo cầu thang.Khi tôi ká»p ý thức ÄÆ°á»£c có ngưá»i, tôi Äẩy Äẩy Doãn Lá», hiá»n nhiên là anh không vui vẻ khi bá» quấy rầy, anh cau mà y quay lại nhìn ngưá»i Äang Äứng á» Äầu cầu thang.Là má»t cô gái có vóc dáng cao gầy, ngÅ© quan xuất sắc nhưng trông lại thấy hÆ¡i quen mặt. Cô ấy Äang nhìn chúng tôi bằng gương mặt trắng bá»ch, giá»ng như Äang nhìn thấy quá»· váºy.Äôi mắt Äẹp giá»ng Doãn Lá» như Äúc trà n Äầy ná»i kinh hoà ng.Cô ấy run rẩy chất vấn Doãn Lá»: âAnh, Äây là chuyá»n gì?â Trong giá»ng nói mang theo sá»± tức giáºn cùng vá»i vẻ cao ngạo, Äến lúc nà y tôi má»i nhá» ra cô ấy.Cô ấy là ngưá»i em gái múa ba lê cá»§a Doãn Lá».Nhưng hiá»n giá» cô ấy Äang nhìn tôi bằng ánh mắt thâm thù Äại háºn, mặc dù Äã cá» gắng kiá»m chế, nhưng loại cÄm ghét nà y quả thá»±c quá mức ná»ng nặc. Mùi thuá»c súng trong không khà Äang trên bá» vá»±c bùng ná».Doãn Lá» trầm mặt: âDoãn Huyên, anh Äang muá»n há»i em Äó, tại sao em vá» mà không báo trưá»c vá»i anh?âAnh ôm tôi lại gần, sá» Äầu tôi: âÄây là Nhan Tiếu, vá» hôn thê cá»§a anh, em chưa từng gặp cô ấy, cô ấy bá» mất trà nhá».âBa tiếng âVá» hôn thêâ ÄÆ°á»£c anh gằn rất mạnh, ý bảo vá» rất rõ rà ng.Doãn Huyên nghe ÄÆ°á»£c câu nà y thì không thá» che giấu ÄÆ°á»£c ná»i khiếp sợ: âAnh, rá»t cuá»c thì, rá»t cuá»c thì anh Äang nghÄ© cái gì?âDưá»ng như cô ấy phải dùng hết sức lá»±c má»i nói ra ÄÆ°á»£c câu nà y, tiếp Äó lại nhìn tôi bằng vẻ cÄm ghét, nghiến rÄng nghiến lợi, rá»i Äá»t nhiên cưá»i Äiên loạn: âAnh, anh cÅ©ng biết là anh ta Äã trá» vá» rá»i Äúng không? Äến bây giá» thì em chá»u không biết phải kết thúc những chuyá»n nà y thế nà o nữa.âNói xong cô ấy Äáºp cá»a bá» Äi, tiếng Äá»ng tháºt lá»n khiến tôi khẽ run.Doãn Lá» Äau Äầu xoa xoa mi tâm, anh kéo tôi lại an á»§i mấy câu, lại hôn lên má tôi: âDoãn Huyên quá tuỳ tiá»n, tÃnh cách cÅ©ng có chút cá»±c Äoan, con bé luôn hy vá»ng anh có thá» á» bên cạnh bạn thân cá»§a nó, nên khi nhìn thấy em thì cảm xúc má»i hÆ¡i kÃch Äá»ng. Cảm xúc cá»§a con bé không á»n Äá»nh mà ra ngoà i má»t mình là m anh không yên tâm cho lắm, anh phải ra ngoà i tìm con bé, nhân tiá»n nói chuyá»n vá»i nó. Anh sẽ trá» vá» ngay, ngà y mai sẽ bảo con bé Äến xin lá»i em, biá»u hiá»n tá»i nay cá»§a con bé tháºt Äúng là không có chút gia giáo nà o.âTôi gáºt Äầu, Doãn Lá» lại hôn thêm má»t cái lên mắt tôi: âÄừng suy nghÄ© linh tinh, tÃnh khà cá»§a Doãn Huyên giá»ng như trẻ con thôi, em Äi ngá»§ sá»m chút Äi, không cần chá» anh.â Rá»i anh cầm chìa khoá xe Äi ra cá»a.Äại sảnh liá»n chá» còn lại má»t mình tôi Äứng trÆ¡ trá»i.Toà n bá» quá trình nà y chá» diá» n ra trong khoảng mưá»i mấy phút, nhưng trưá»c cuá»c Äá»i thoại cá»§a hai anh em há», tôi nghe mà như Äang nghe ám hiá»u cá»§a tà giáo váºy, tôi hoà n toà n rÆ¡i và o trong sương mù, không hiá»u tình hình ra sao cả.Tuy nhiên qua những phản ứng cá»§a há», hình như tôi Äã chạm phải bà máºt cá»§a gia Äình già u có.Doãn Lá» cà ng bảo tôi không nên suy nghÄ© linh tinh thì tôi cà ng khó mà quản lý ÄÆ°á»£c suy nghÄ© cá»§a mình. Tôi cảm thấy như tôi Äã dÃnh lÃu tá»i má»t bà máºt to lá»n. Giá»ng như má»t cái xoáy nưá»c, không há» mang Äến cho tôi niá»m vui khi ÄÆ°á»£c nhìn trá»m bà máºt mà lại khiến tôi cảm thấy ná»i bất an mÆ¡ há», vì tôi có quá nhiá»u suy Äoán.Khi vẫn còn phải nằm liá»t giưá»ng sau tai nạn mất trà nhá», tôi Äã Äá»c không Ãt truyá»n ngôn tình, nhà già u vá»n có nhiá»u má»i nghiá»t duyên, trong ba mươi mấy bá» truyá»n ngược thì có Äến mưá»i mấy bá» là tình yêu loạn luân.Dá»±a và o mấy dấu hiá»u trưá»c mắt thì, tôi sợ tình cảm cá»§a Doãn Huyên dà nh cho Doãn Lá» chÃnh là thuá»c và o trưá»ng hợp yêu anh trai rá»i.Bạn thân cá»§a Doãn Huyên chá» là má»t cái cá», chá» sợ chân tưá»ng chÃnh là Doãn Huyên muá»n Äá»c chiếm Doãn Lá» nên không thá» tha thứ cho sá»± tá»n tại cá»§a tôi.Những suy Äoán nà y là m tôi trằn trá»c cả Äêm, tôi không sợ Äá»i thá»§ là những ngưá»i phụ nữ khác, nhưng nếu như tình Äá»ch lại là cô em chá»ng tương lai thì thá»±c sá»± chÃnh là má»t áp lá»±c to lá»n Äá»i vá»i tôi.Äấu vá»i kẻ thứ ba thì dá» , chứ Äấu vá»i kẻ thứ ba là em gái chá»ng thì khó khÄn biết bao nhiêu!Cà ng nghÄ© tôi lại cà ng không ngá»§ ÄÆ°á»£c, Äã thế trá»i sắp sáng rá»i mà Doãn Lá» vẫn chưa vá», tôi nhắn tin cÅ©ng không thấy anh trả lá»i.Tôi không còn cách nà o khác là bò dáºy khui má»t chai rượu vang, mà mắt bên trái giáºt liên há»i.Haizz, Äúng là Äêm dà i Äằng Äẵng, chẳng có lòng dạ nà o mà ngá»§.
Biên táºp: B3
Doãn Lá» cho tôi thá»i gian má»t tuần suy nghÄ©. Trùng hợp là tuần nà y anh phải Äi công tác, nhưng vì Äá» thá» hiá»n rõ sá»± tá»n tại cá»§a mình, nên ngà y nà o anh cÅ©ng Äặt cho tôi má»t bó hoa há»ng Äá» tháºt lá»n.
Ký nháºn hoa mấy ngà y liên tiếp, trong nhà Äá»u trà n ngáºp hương hoa há»ng thoang thoảng, sau khi ngá»i quen tôi lại cảm thấy quả tháºt là hoa há»ng thÆ¡m hÆ¡n hoa bách hợp nhiá»u, mùi hoa bách hợp hÆ¡i ná»ng quá.
Hôm nay Äã là ngà y thứ sáu anh Äi công tác, tá»i hôm qua Doãn Lá» Äã nhắn tin báo vá»i tôi là tá»i nay anh sẽ vá».
Ná»i tâm tôi thấy hÆ¡i khẩn trương và mong Äợi, tháºt ra thì chÃnh tôi Äã rõ rà ng.
Ngà y thứ hai sau khi ÄÆ°á»£c Doãn Lá» cầu hôn, tôi Äã chá»§ Äá»ng xoá Äi cách liên lạc vá»i vá» hoạ sỹ Hoa kiá»u mà Mạc Hà nh Chi Äã gá»i cho. Tôi Äã biết câu trả lá»i cá»§a mình rá»i.
Sáu ngà y vừa qua tôi rất nhá» Doãn Lá», nhưng lại có chút ngại ngùng, vì tôi luôn cảm thấy Äứng trưá»c mặt anh mà nói cái câu: âEm Äá»ng ý lấy anh.â thì không phù hợp vá»i tÃnh cách tôi chút nà o.
Từ trong tiá»m thức, tôi nghÄ© Äáng lẽ ra tôi phải túm vạt áo Doãn Lá», Äánh cho anh khóc Äến ch** n**c mắt nưá»c mÅ©i, sau Äó cưỡng ép anh: âNói mau, anh có cưá»i em không thì bảo?!â Phải như thế má»i Äúng, váºy nhưng sá»± tình phát triá»n Äến mức nà y khiến tôi thấy rất hụt hẫng.
Lúc nà y tôi Äang ngá»i á» gác lá»ng sưá»i nắng ấm hoà ng hôn, tiá»n tay lấy má»t tá» giấy ra tô tô vẽ vẽ, Äá»t nhiên trong Äầu nảy ra má»t ý tưá»ng, có lẽ tôi nên viết câu trả lá»i lên giấy rá»i Äá» cho Doãn Lá» tá»± mình phát hiá»n. Tiếp theo ánh mắt chúng tôi sẽ Än ý nhìn nhau, b*n r* tia lá»a tình yêu, cảnh tượng như váºy sẽ là má»t ká»· niá»m tuyá»t vá»i trong tương lai.
Vì váºy tôi liá»n dùng bút dạ viết ba chữ âEM Äá»NG Ã!â tháºt to, nhe rÄng nhe lợi viết viết ngoáy ngoáy.
Sau khi viết xong tôi lại nghÄ© xem nên Äá» á» Äâu, nhưng nghÄ© tá»i nghÄ© lui vẫn chưa tìm ÄÆ°á»£c, bèn dứt khoát Äứng dáºy Äi ra ngắm phong cảnh ngoà i cá»a sá».
Vừa nhìn má»t cái tôi liá»n thấy ngay ÄÆ°á»£c nguá»n cảm hứng cá»§a mình, dưá»i gá»c cây bạch quả á» sân trưá»c kia không phải Doãn Lá» thì là ai, anh Äang Äứng ÄÆ°a lưng vá» phÃa tôi, mặc chiếc áo len xám mà anh Äã mặc trưá»c Äó, hình như Äang nói chuyá»n Äiá»n thoại vá»i ngưá»i ta.
Có lẽ anh muá»n vá» nhà trưá»c thá»i hạn Äá» mang cho tôi má»t niá»m vui bất ngá».
Tôi nhìn chằm chằm và o tá» giấy viết ba chữ âEM Äá»NG Ã!â kia, nghÄ© thầm, váºy thì tôi cÅ©ng sẽ cho anh má»t niá»m vui bất ngá».
Tôi vo tròn tá» giấy kia lại, tìm thêm mấy tá» giấy trắng nữa, bá»c từng tá» má»t ra ngoà i tá» giấy kia, má»t lát sau Äã biến thà nh má»t quả cầu giấy nhá».
Tôi lại dùng bút dạ viết lên quả cầu: âMá» ra Äi, niá»m vui bất ngá» Äó!â
Xong xuôi tôi lắc lư chạy ra cá»a sá».
May là Doãn Lá» vẫn còn Äang nói chuyá»n Äiá»n thoại, anh cúi thấp Äầu, nhìn và o chiếc bóng mình in trên mặt Äất.
Äây là má»t tư thế vô cùng thÃch hợp Äá» tôi dá» dà ng táºp kÃch.
Tôi vẫy vẫy cánh tay, cầm cục giấy ném vá» phÃa anh.
Vì có gió nên quả cầu giấy hÆ¡i lá»ch hưá»ng, cuá»i cùng chá» nhẹ nhà ng sượt qua bá» vai anh rá»i rÆ¡i xuá»ng Äất, nhưng mà dù sao cÅ©ng Äã thu hút sá»± chú ý cá»§a anh.
Tôi dương dương Äắc ý thò Äầu ra cá»a sá» nhìn phản ứng cá»§a anh.
Quả nhiên Doãn Lá» bá» ném phải thì có chút nghi hoặc, anh nhặt quả cầu giấy lên rá»i má»i ngẩng Äầu nhìn vá» phÃa tôi.
Tôi ngoắc ngoắc tay vá»i anh, nhưng khi anh ngưá»c mặt lên nhìn, tôi má»i nháºn ra, há»ng bét! Ném nhầm ngưá»i rá»i!
Gương mặt Äó Äâu phải cá»§a Doãn Lá» chứ.
Tôi chá» có thá» mÆ¡ há» nhìn thấy má»t ngưá»i Äà n ông cao ngất có ngÅ© quan sắc nét, vóc ngưá»i tương tá»± vá»i Doãn Lá», lại thêm bá» Äá» giá»ng vá»i quần áo cá»§a Doãn Lá» nữa, Äã váºy còn Äứng trưá»c cá»a nhà , tôi liá»n cứ thế dá»±a và o bóng lưng mà khẳng Äá»nh Äó là Doãn Lá».
Lại nghÄ© Äến ná»i dung viết trong cục giấy, dù da mặt tôi có dà y hà ng gang thì cÅ©ng tháºt sá»± thấy hÆ¡i xấu há».
Mà ngưá»i Äà n ông Äá»i diá»n kia, Äại khái là bá» tôi ném Äến ngu cả ngưá»i rá»i, giá» phút nà y anh ta cầm quả cầu giấy, vẻ mặt khiếp sợ tái nhợt nhìn tôi chằm chằm.
Tôi vá»i và ng rụt Äầu và o, ngá»i xá»m xuá»ng trá»n dưá»i cá»a sá».
Má»t lát sau tôi len lén dùng rèm cá»a sá» bá»t kÃn mặt rá»i thò ra nhìn thá», ngưá»i Äà n ông kia Äã Äi rá»i, tôi thá» phà o nhẹ nhõm. Chắc anh ta chá» nghÄ© tôi Äang Äùa dai thôi.
Nhưng tôi còn chưa ká»p vui vẻ ÄÆ°á»£c mấy giây thì dưá»i nhà vang lên tiếng chuông cá»a, liên tục không dứt.
Tôi chạy qua phòng quan sát nhìn, lần nà y ngoà i cá»a là má»t gương mặt rõ rà ng chứ không còn mÆ¡ há» nữa, chÃnh là gương mặt cá»§a ngưá»i Äà n ông vừa rá»i.
Không thá» không nói rằng, Äây cÅ©ng là má»t gương mặt xuất sắc. Tuy không giá»ng gương mặt tinh xảo cá»§a Doãn Lá», nhưng ngưá»i Äà n ông nà y rất cương nghá» anh tuấn, Äáng tiếc và o lúc nà y thì gương mặt có dá» nhìn Äến Äâu Äi chÄng nữa, trong mắt tôi cÅ©ng chá» thấy khó ưa mà thôi.
Anh ta không ngừng ấn chuông cá»a, biá»u tình nóng nảy cá» chấp, miá»ng thì lẩm bẩm Äiá»u gì Äó.
Vì anh ta biết rõ tôi có á» nhà nên Äã bà y ra cái dáng vẻ ông Äây sẽ ấn cho Äến lúc táºn thế thì thôi.
Tất nhiên là tôi không thá» nà o má» cá»a cho anh ta, nhà thì chá» có má»i má»t mình tôi, nên ngưá»i Äà n ông nà y có ấn thế ấn nữa cÅ©ng chẳng có tác dụng gì, nhìn qua Äã thấy thần kinh không bình thưá»ng rá»i.
Không phải chá» ném má»i má»t quả cầu giấy và o anh ta thôi sao, nhìn thân thá» cưá»ng tráng thế kia, cục giấy sượt nhẹ quả bả vai thì có thá» xảy ra vấn Äá» gì?
NghÄ© xong tôi liá»n không ÄỠý tá»i nữa, báºt loa lên nghe nhạc Äá» lấn át Äi tiếng chuông cá»a cá»§a anh ta.
Tôi nghe xong má»t bà i giao hưá»ng cá»§a Beethoven rá»i má» sang bà i hát dân gian âEm gái lá»n em gái lá»n ~â, nghe Äi nghe lại suá»t ba bá»n lần, rá»t cuá»c tiếng chuông kia má»i ngừng lại.
Mà sau Äó không lâu lắm, Doãn Lá» tháºt sá»± cÅ©ng Äã vá».
Phải Äi dá»± há»i nghá» suá»t 6 ngà y liá»n nên sắc mặt anh hết sức khó coi, tháºm chà có thá» gá»i là u ám, ánh mắt anh cÅ©ng mang theo vẻ khắc nghiá»t, Äây là lần Äầu tiên anh Äá» lá» ra vẻ mặt nà y.
Tôi chạy Äến ká» lại chuyá»n xui xẻo ngà y hôm nay, bấy giá» biá»u tình cá»§a anh má»i dá»u Äi Äôi chút: âVáºy còn ngưá»i Äó thì sao?â
Tôi bÄ©u môi: âEm Äâu biết, chắc là Äi rá»i, Äáng tiếc là quả cầu giấy Äó Äã bá» anh ta cầm mất.â
Hiếm khi thấy Doãn Lá» hứng thú vá»i chuyá»n kiá»u nà y, hÆ¡n nữa còn rất biết nắm Äúng trá»ng tâm: âEm viết gì trong cầu giấy?â
âCho anh má»t câu trả lá»i Äầy thuyết phục!â Tôi nhÄn nhó, nhìn trái nhìn phải Äánh trá»ng lảng: âTheo anh thì ngưá»i Äà n ông Äó có quay lại nữa không?â
Mắt Doãn Lá» sáng rá»±c lên, xua tan Äi vẻ âm u vừa rá»i, nhưng rất nhanh sau Äó lại khôi phục vẻ thâm trầm: âVáºy tức là anh ta Äã Äá»c ÄÆ°á»£c ná»i dung, cÅ©ng Äã nhìn thấy mặt em.â Giá»ng anh như nghiá»n ngẫm.
Nhưng anh láºp tức thu lại cảm xúc, cưá»i má»t tiếng, ÄÆ°a tay sá» Äầu tôi: âLần nà y Äúng là quá bất cẩn. Anh sẽ không Äá» anh ta có cÆ¡ há»i Äến gần em nữa. Quả cầu giấy kia anh cÅ©ng phải lấy lại. Trưá»c Äó anh có thứ nà y muá»n cho em.â
Nói xong, Doãn Lá» liá»n xoay ngưá»i Äi Äến thư phòng, anh lấy má»t cái há»p, rá»i má» ra, bên trong là má»t chiếc vòng ngá»c phá» thuý: âÄây là thứ thuá»c vá» nữ chá»§ nhân cá»§a nhà há» Doãn. Là do ba mẹ anh Äã chuẩn bá» từ trưá»c, nếu như bá»n há» vẫn còn thì nhất Äá»nh sẽ rất thÃch em.â
Gần Äây tôi ÄÆ°á»£c nháºn quà cá»§a Doãn Lá» nhiá»u Äến má»i cả tay, run rẩy Äá» mặc anh Äeo vòng ngá»c lên cho tôi. KÃch cỡ rất thÃch hợp, mà u xanh trong suá»t, thuáºn lợi Äi qua cá» tay nhá».
Vòng ngá»c Äắt Äá» sang trá»ng, ngược lại cà ng khiến tôi thêm thô bá» tầm thưá»ng, trông tôi chẳng khác nà o má»t tên nhà già u má»i ná»i cả.
Vá»i cái vẻ không tương xứng nà y mà Doãn Lá» vẫn còn có thá» tháºt lòng tháºt dạ khen ngợi: âRất hợp vá»i em.â Rá»i anh hôn lên mắt tôi: âAnh Äã sang tên cÄn nhà nà y cho em. Tin tức vá» ba mẹ em, anh không có cách nà o tra ra ÄÆ°á»£c. Nên cứ coi như cÄn nhà nà y là Äá» cưá»i mà há» cho em Äi.â
Doãn Lá» má»m cưá»i: âKhông phải em thÃch kiá»u ngưá»i Äẹp trai nhiá»u tiá»n lại ngá»c nghếch sao? Bây giá» so vá»i Mạc Hà nh Chi, cả mấy phương diá»n Äó anh Äá»u trên anh ta má»t báºc chứ?â
Tôi không nhá»n ÄÆ°á»£c cưá»i, cầm lấy cái bút: âAnh ÄÆ°a tay Äây.â
Doãn Lá» ngoan ngoãn ÄÆ°a tay ra, tôi nắm cá» tay anh, lưu loát vẽ má»t cái Äá»ng há» Äeo tay, vẽ mặt Äá»ng há», lại cẩn tháºn vẽ thêm dây Äá»ng há», cuá»i cùng còn viết mấy chữ cái tháºt lá»n á» trên mặt và dây Äá»ng há».
Doãn Lá» nhìn tôi trêu chá»c: âRolex?â
Tôi trá»nh trá»ng gáºt Äầu: âQuà ÄÃnh hôn.â
Doãn Lá» hÃp mắt nhìn âÄá»ng há» Rolexâ trên cá» tay mình: âEm cÅ©ng ÄÆ°a tay ra Äây.â Anh vừa nói vừa kéo tay tôi ra.
âÄừng có nắm tay lại, má» ra.â
Tôi nghe lá»i là m theo, Doãn Lá» duá»i ngón tay ra, nhẹ nhà ng miết lên ÄÆ°á»ng sinh má»nh trong lòng bà n tay tôi, rá»i anh cầm bút má»±c lên, bắt Äầu viết.
Anh cúi Äầu, nghiêm túc viết tháºt cháºm, mái tóc ngắn cá»§a anh rÆ¡i và o trong tầm mắt tôi, tôi chá» có thá» cảm nháºn ÄÆ°á»£c ÄÆ°á»ng sinh má»nh dá»c trong lòng bà n tay mình hÆ¡i ngưa ngứa.
âXong rá»i, Äây cÅ©ng là thứ mà anh muá»n ÄÆ°a cho em.â
Tôi cúi Äầu nhìn thá», hoá ra Doãn Lá» Äã viết tên mình lên tay tôi. Chữ cá»§a anh rất Äẹp, anh còn cá» tình viết tên mình lên toà n bá» ÄÆ°á»ng sinh má»nh cá»§a tôi.
âNếu như chúng ta có thá» sá»ng lâu trÄm tuá»i, váºy thì coi như lúc anh gặp ÄÆ°á»£c em là em Äã Äi ÄÆ°á»£c má»t phần nÄm cuá»c Äá»i. Từ thá»i khắc nà y cho Äến mãi vá» sau, anh sẽ luôn xuất hiá»n trong cuá»c Äá»i em. Anh xin trao hết cuá»c Äá»i mình cho em.â
Doãn Lá» vừa nói vừa nhìn tôi bằng ánh bắt sâu thẳm, tôi rút tay vá», tên anh liá»n ÄÆ°á»£c tôi nắm trong lòng bà n tay.
Äà n ông Äẹp trai tháºt có lợi, chá» cần há» nhìn bạn chÄm chú, lúc nói ra lá»i tá» tình bạn nhìn thấy hình bóng mình trong ánh mắt há», chá» ÄÆ¡n giản như váºy thôi là Äã có sức mạnh huá»· diá»t rá»i. Tháºt sá»± là quá Äá»ng lòng ngưá»i.
Nhưng ngoà i miá»ng tôi vẫn còn giãy giụa má»t phen: âSao em không phát hiá»n ra anh lại có thá» nói ÄÆ°á»£c mấy câu lừa tình như thế nhá». Mấy tin lá cải Äá»u bảo anh là má»t ngưá»i tÃnh tình lạnh nhạt mà .â
Doãn Lá» nghe xong thì cưá»i rất vui vẻ, anh cúi xuá»ng nói thầm bên tai tôi: âCái nà y thì phải xem Äó là ngưá»i nà o.â Anh thú tháºt: âAnh thừa nháºn là lúc em má»i mất trà nhá», anh rất mâu thuẫn khi thấy em không nhá» chuyá»n gì trong quá khứ, nên Äã Äá»i xá» vá»i em bằng thái Äá» lạnh nhạt. Nhưng và o giá» phút nà y, anh cà ng thÃch em cá»§a hiá»n tại hÆ¡n. Anh muá»n á» bên em, có thêm nhiá»u thá»i gian trong tương lai, Äá» lấp Äầy quá khứ Äã bá» lãng quên.â Nói xong anh hôn lên và nh tai tôi.
Äây vá»n là thá»i khắc tình ná»ng ý máºt, thế nên hai chúng tôi không ÄỠý tá»i viá»c có ngưá»i dùng chìa khoá má» cá»a á» tầng dưá»i, lại Äi dá»c lên theo cầu thang.
Khi tôi ká»p ý thức ÄÆ°á»£c có ngưá»i, tôi Äẩy Äẩy Doãn Lá», hiá»n nhiên là anh không vui vẻ khi bá» quấy rầy, anh cau mà y quay lại nhìn ngưá»i Äang Äứng á» Äầu cầu thang.
Là má»t cô gái có vóc dáng cao gầy, ngÅ© quan xuất sắc nhưng trông lại thấy hÆ¡i quen mặt. Cô ấy Äang nhìn chúng tôi bằng gương mặt trắng bá»ch, giá»ng như Äang nhìn thấy quá»· váºy.
Äôi mắt Äẹp giá»ng Doãn Lá» như Äúc trà n Äầy ná»i kinh hoà ng.
Cô ấy run rẩy chất vấn Doãn Lá»: âAnh, Äây là chuyá»n gì?â Trong giá»ng nói mang theo sá»± tức giáºn cùng vá»i vẻ cao ngạo, Äến lúc nà y tôi má»i nhá» ra cô ấy.
Cô ấy là ngưá»i em gái múa ba lê cá»§a Doãn Lá».
Nhưng hiá»n giá» cô ấy Äang nhìn tôi bằng ánh mắt thâm thù Äại háºn, mặc dù Äã cá» gắng kiá»m chế, nhưng loại cÄm ghét nà y quả thá»±c quá mức ná»ng nặc. Mùi thuá»c súng trong không khà Äang trên bá» vá»±c bùng ná».
Doãn Lá» trầm mặt: âDoãn Huyên, anh Äang muá»n há»i em Äó, tại sao em vá» mà không báo trưá»c vá»i anh?â
Anh ôm tôi lại gần, sá» Äầu tôi: âÄây là Nhan Tiếu, vá» hôn thê cá»§a anh, em chưa từng gặp cô ấy, cô ấy bá» mất trà nhá».â
Ba tiếng âVá» hôn thêâ ÄÆ°á»£c anh gằn rất mạnh, ý bảo vá» rất rõ rà ng.
Doãn Huyên nghe ÄÆ°á»£c câu nà y thì không thá» che giấu ÄÆ°á»£c ná»i khiếp sợ: âAnh, rá»t cuá»c thì, rá»t cuá»c thì anh Äang nghÄ© cái gì?â
Dưá»ng như cô ấy phải dùng hết sức lá»±c má»i nói ra ÄÆ°á»£c câu nà y, tiếp Äó lại nhìn tôi bằng vẻ cÄm ghét, nghiến rÄng nghiến lợi, rá»i Äá»t nhiên cưá»i Äiên loạn: âAnh, anh cÅ©ng biết là anh ta Äã trá» vá» rá»i Äúng không? Äến bây giá» thì em chá»u không biết phải kết thúc những chuyá»n nà y thế nà o nữa.â
Nói xong cô ấy Äáºp cá»a bá» Äi, tiếng Äá»ng tháºt lá»n khiến tôi khẽ run.
Doãn Lá» Äau Äầu xoa xoa mi tâm, anh kéo tôi lại an á»§i mấy câu, lại hôn lên má tôi: âDoãn Huyên quá tuỳ tiá»n, tÃnh cách cÅ©ng có chút cá»±c Äoan, con bé luôn hy vá»ng anh có thá» á» bên cạnh bạn thân cá»§a nó, nên khi nhìn thấy em thì cảm xúc má»i hÆ¡i kÃch Äá»ng. Cảm xúc cá»§a con bé không á»n Äá»nh mà ra ngoà i má»t mình là m anh không yên tâm cho lắm, anh phải ra ngoà i tìm con bé, nhân tiá»n nói chuyá»n vá»i nó. Anh sẽ trá» vá» ngay, ngà y mai sẽ bảo con bé Äến xin lá»i em, biá»u hiá»n tá»i nay cá»§a con bé tháºt Äúng là không có chút gia giáo nà o.â
Tôi gáºt Äầu, Doãn Lá» lại hôn thêm má»t cái lên mắt tôi: âÄừng suy nghÄ© linh tinh, tÃnh khà cá»§a Doãn Huyên giá»ng như trẻ con thôi, em Äi ngá»§ sá»m chút Äi, không cần chá» anh.â Rá»i anh cầm chìa khoá xe Äi ra cá»a.
Äại sảnh liá»n chá» còn lại má»t mình tôi Äứng trÆ¡ trá»i.
Toà n bá» quá trình nà y chá» diá» n ra trong khoảng mưá»i mấy phút, nhưng trưá»c cuá»c Äá»i thoại cá»§a hai anh em há», tôi nghe mà như Äang nghe ám hiá»u cá»§a tà giáo váºy, tôi hoà n toà n rÆ¡i và o trong sương mù, không hiá»u tình hình ra sao cả.
Tuy nhiên qua những phản ứng cá»§a há», hình như tôi Äã chạm phải bà máºt cá»§a gia Äình già u có.
Doãn Lá» cà ng bảo tôi không nên suy nghÄ© linh tinh thì tôi cà ng khó mà quản lý ÄÆ°á»£c suy nghÄ© cá»§a mình. Tôi cảm thấy như tôi Äã dÃnh lÃu tá»i má»t bà máºt to lá»n. Giá»ng như má»t cái xoáy nưá»c, không há» mang Äến cho tôi niá»m vui khi ÄÆ°á»£c nhìn trá»m bà máºt mà lại khiến tôi cảm thấy ná»i bất an mÆ¡ há», vì tôi có quá nhiá»u suy Äoán.
Khi vẫn còn phải nằm liá»t giưá»ng sau tai nạn mất trà nhá», tôi Äã Äá»c không Ãt truyá»n ngôn tình, nhà già u vá»n có nhiá»u má»i nghiá»t duyên, trong ba mươi mấy bá» truyá»n ngược thì có Äến mưá»i mấy bá» là tình yêu loạn luân.
Dá»±a và o mấy dấu hiá»u trưá»c mắt thì, tôi sợ tình cảm cá»§a Doãn Huyên dà nh cho Doãn Lá» chÃnh là thuá»c và o trưá»ng hợp yêu anh trai rá»i.
Bạn thân cá»§a Doãn Huyên chá» là má»t cái cá», chá» sợ chân tưá»ng chÃnh là Doãn Huyên muá»n Äá»c chiếm Doãn Lá» nên không thá» tha thứ cho sá»± tá»n tại cá»§a tôi.
Những suy Äoán nà y là m tôi trằn trá»c cả Äêm, tôi không sợ Äá»i thá»§ là những ngưá»i phụ nữ khác, nhưng nếu như tình Äá»ch lại là cô em chá»ng tương lai thì thá»±c sá»± chÃnh là má»t áp lá»±c to lá»n Äá»i vá»i tôi.
Äấu vá»i kẻ thứ ba thì dá» , chứ Äấu vá»i kẻ thứ ba là em gái chá»ng thì khó khÄn biết bao nhiêu!
Cà ng nghÄ© tôi lại cà ng không ngá»§ ÄÆ°á»£c, Äã thế trá»i sắp sáng rá»i mà Doãn Lá» vẫn chưa vá», tôi nhắn tin cÅ©ng không thấy anh trả lá»i.
Tôi không còn cách nà o khác là bò dáºy khui má»t chai rượu vang, mà mắt bên trái giáºt liên há»i.
Haizz, Äúng là Äêm dà i Äằng Äẵng, chẳng có lòng dạ nà o mà ngá»§.
Chắp Cánh Cũng Khó ThoátTác giả: Táo ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường Biên tập: B3 Ánh nắng vừa đủ, tôi ngồi buồn bực trên xe lăn điện. “Tôi nghe bác sỹ Trần ở khoa ngoại não nói hôm nay cô đã nhớ lại được một ít rồi. Đây khôngphải là chuyện nên vui mừng sao?” Bác sỹ tâm lý của tôi đẩy mắt kính, dùng ánh mắt vô cùnghiền hoà và khích lệ nhìn tôi, kết hợp với áo blouse trắng và bệnh án theo dõi bệnh nhân khôngbao giờ rời tay của cô ấy, đã tạo ra dáng vẻ chuyên nghiệp khiến cho người ta tin tưởng ỷ lại. Cô ấy thấy tôi không nói gì, liền cúi đầu xuống bắt đầu viết vào bệnh án, tôi rướn cổ lên, nhìn thấy một hàng chữ rồng bay phượng múa “Bệnh nhân tự bế, không muốn giao tiếp, sau khi mấttrí nhớ thì thế giới quan sụp đổ nhưng chưa kịp xây dựng lại, dễ sinh ra nguy cơ khủng hoảng. Luôn tỏ thái độ thù địch với bên ngoài.” Sau đó cô ấy tự cho là đúng an ủi tôi: “Cô không cần cảm thấy thất bại, cho dù hôm nay chỉ nhớ lại được một tí tẹo, nhưng đó không phải là dấu hiệu chứng tỏ cô đang có chuyển biến tốtsao?” Tôi rũ mắt, cô ấy cho rằng có thể thừa thắng truy … Biên táºp: B3Doãn Lá» cho tôi thá»i gian má»t tuần suy nghÄ©. Trùng hợp là tuần nà y anh phải Äi công tác, nhưng vì Äá» thá» hiá»n rõ sá»± tá»n tại cá»§a mình, nên ngà y nà o anh cÅ©ng Äặt cho tôi má»t bó hoa há»ng Äá» tháºt lá»n.Ký nháºn hoa mấy ngà y liên tiếp, trong nhà Äá»u trà n ngáºp hương hoa há»ng thoang thoảng, sau khi ngá»i quen tôi lại cảm thấy quả tháºt là hoa há»ng thÆ¡m hÆ¡n hoa bách hợp nhiá»u, mùi hoa bách hợp hÆ¡i ná»ng quá.Hôm nay Äã là ngà y thứ sáu anh Äi công tác, tá»i hôm qua Doãn Lá» Äã nhắn tin báo vá»i tôi là tá»i nay anh sẽ vá».Ná»i tâm tôi thấy hÆ¡i khẩn trương và mong Äợi, tháºt ra thì chÃnh tôi Äã rõ rà ng.Ngà y thứ hai sau khi ÄÆ°á»£c Doãn Lá» cầu hôn, tôi Äã chá»§ Äá»ng xoá Äi cách liên lạc vá»i vá» hoạ sỹ Hoa kiá»u mà Mạc Hà nh Chi Äã gá»i cho. Tôi Äã biết câu trả lá»i cá»§a mình rá»i.Sáu ngà y vừa qua tôi rất nhá» Doãn Lá», nhưng lại có chút ngại ngùng, vì tôi luôn cảm thấy Äứng trưá»c mặt anh mà nói cái câu: âEm Äá»ng ý lấy anh.â thì không phù hợp vá»i tÃnh cách tôi chút nà o.Từ trong tiá»m thức, tôi nghÄ© Äáng lẽ ra tôi phải túm vạt áo Doãn Lá», Äánh cho anh khóc Äến ch** n**c mắt nưá»c mÅ©i, sau Äó cưỡng ép anh: âNói mau, anh có cưá»i em không thì bảo?!â Phải như thế má»i Äúng, váºy nhưng sá»± tình phát triá»n Äến mức nà y khiến tôi thấy rất hụt hẫng.Lúc nà y tôi Äang ngá»i á» gác lá»ng sưá»i nắng ấm hoà ng hôn, tiá»n tay lấy má»t tá» giấy ra tô tô vẽ vẽ, Äá»t nhiên trong Äầu nảy ra má»t ý tưá»ng, có lẽ tôi nên viết câu trả lá»i lên giấy rá»i Äá» cho Doãn Lá» tá»± mình phát hiá»n. Tiếp theo ánh mắt chúng tôi sẽ Än ý nhìn nhau, b*n r* tia lá»a tình yêu, cảnh tượng như váºy sẽ là má»t ká»· niá»m tuyá»t vá»i trong tương lai.Vì váºy tôi liá»n dùng bút dạ viết ba chữ âEM Äá»NG Ã!â tháºt to, nhe rÄng nhe lợi viết viết ngoáy ngoáy.Sau khi viết xong tôi lại nghÄ© xem nên Äá» á» Äâu, nhưng nghÄ© tá»i nghÄ© lui vẫn chưa tìm ÄÆ°á»£c, bèn dứt khoát Äứng dáºy Äi ra ngắm phong cảnh ngoà i cá»a sá».Vừa nhìn má»t cái tôi liá»n thấy ngay ÄÆ°á»£c nguá»n cảm hứng cá»§a mình, dưá»i gá»c cây bạch quả á» sân trưá»c kia không phải Doãn Lá» thì là ai, anh Äang Äứng ÄÆ°a lưng vá» phÃa tôi, mặc chiếc áo len xám mà anh Äã mặc trưá»c Äó, hình như Äang nói chuyá»n Äiá»n thoại vá»i ngưá»i ta.Có lẽ anh muá»n vá» nhà trưá»c thá»i hạn Äá» mang cho tôi má»t niá»m vui bất ngá».Tôi nhìn chằm chằm và o tá» giấy viết ba chữ âEM Äá»NG Ã!â kia, nghÄ© thầm, váºy thì tôi cÅ©ng sẽ cho anh má»t niá»m vui bất ngá».Tôi vo tròn tá» giấy kia lại, tìm thêm mấy tá» giấy trắng nữa, bá»c từng tá» má»t ra ngoà i tá» giấy kia, má»t lát sau Äã biến thà nh má»t quả cầu giấy nhá».Tôi lại dùng bút dạ viết lên quả cầu: âMá» ra Äi, niá»m vui bất ngá» Äó!âXong xuôi tôi lắc lư chạy ra cá»a sá».May là Doãn Lá» vẫn còn Äang nói chuyá»n Äiá»n thoại, anh cúi thấp Äầu, nhìn và o chiếc bóng mình in trên mặt Äất.Äây là má»t tư thế vô cùng thÃch hợp Äá» tôi dá» dà ng táºp kÃch.Tôi vẫy vẫy cánh tay, cầm cục giấy ném vá» phÃa anh.Vì có gió nên quả cầu giấy hÆ¡i lá»ch hưá»ng, cuá»i cùng chá» nhẹ nhà ng sượt qua bá» vai anh rá»i rÆ¡i xuá»ng Äất, nhưng mà dù sao cÅ©ng Äã thu hút sá»± chú ý cá»§a anh.Tôi dương dương Äắc ý thò Äầu ra cá»a sá» nhìn phản ứng cá»§a anh.Quả nhiên Doãn Lá» bá» ném phải thì có chút nghi hoặc, anh nhặt quả cầu giấy lên rá»i má»i ngẩng Äầu nhìn vá» phÃa tôi.Tôi ngoắc ngoắc tay vá»i anh, nhưng khi anh ngưá»c mặt lên nhìn, tôi má»i nháºn ra, há»ng bét! Ném nhầm ngưá»i rá»i!Gương mặt Äó Äâu phải cá»§a Doãn Lá» chứ.Tôi chá» có thá» mÆ¡ há» nhìn thấy má»t ngưá»i Äà n ông cao ngất có ngÅ© quan sắc nét, vóc ngưá»i tương tá»± vá»i Doãn Lá», lại thêm bá» Äá» giá»ng vá»i quần áo cá»§a Doãn Lá» nữa, Äã váºy còn Äứng trưá»c cá»a nhà , tôi liá»n cứ thế dá»±a và o bóng lưng mà khẳng Äá»nh Äó là Doãn Lá».Lại nghÄ© Äến ná»i dung viết trong cục giấy, dù da mặt tôi có dà y hà ng gang thì cÅ©ng tháºt sá»± thấy hÆ¡i xấu há».Mà ngưá»i Äà n ông Äá»i diá»n kia, Äại khái là bá» tôi ném Äến ngu cả ngưá»i rá»i, giá» phút nà y anh ta cầm quả cầu giấy, vẻ mặt khiếp sợ tái nhợt nhìn tôi chằm chằm.Tôi vá»i và ng rụt Äầu và o, ngá»i xá»m xuá»ng trá»n dưá»i cá»a sá».Má»t lát sau tôi len lén dùng rèm cá»a sá» bá»t kÃn mặt rá»i thò ra nhìn thá», ngưá»i Äà n ông kia Äã Äi rá»i, tôi thá» phà o nhẹ nhõm. Chắc anh ta chá» nghÄ© tôi Äang Äùa dai thôi.Nhưng tôi còn chưa ká»p vui vẻ ÄÆ°á»£c mấy giây thì dưá»i nhà vang lên tiếng chuông cá»a, liên tục không dứt.Tôi chạy qua phòng quan sát nhìn, lần nà y ngoà i cá»a là má»t gương mặt rõ rà ng chứ không còn mÆ¡ há» nữa, chÃnh là gương mặt cá»§a ngưá»i Äà n ông vừa rá»i.Không thá» không nói rằng, Äây cÅ©ng là má»t gương mặt xuất sắc. Tuy không giá»ng gương mặt tinh xảo cá»§a Doãn Lá», nhưng ngưá»i Äà n ông nà y rất cương nghá» anh tuấn, Äáng tiếc và o lúc nà y thì gương mặt có dá» nhìn Äến Äâu Äi chÄng nữa, trong mắt tôi cÅ©ng chá» thấy khó ưa mà thôi.Anh ta không ngừng ấn chuông cá»a, biá»u tình nóng nảy cá» chấp, miá»ng thì lẩm bẩm Äiá»u gì Äó.Vì anh ta biết rõ tôi có á» nhà nên Äã bà y ra cái dáng vẻ ông Äây sẽ ấn cho Äến lúc táºn thế thì thôi.Tất nhiên là tôi không thá» nà o má» cá»a cho anh ta, nhà thì chá» có má»i má»t mình tôi, nên ngưá»i Äà n ông nà y có ấn thế ấn nữa cÅ©ng chẳng có tác dụng gì, nhìn qua Äã thấy thần kinh không bình thưá»ng rá»i.Không phải chá» ném má»i má»t quả cầu giấy và o anh ta thôi sao, nhìn thân thá» cưá»ng tráng thế kia, cục giấy sượt nhẹ quả bả vai thì có thá» xảy ra vấn Äá» gì?NghÄ© xong tôi liá»n không ÄỠý tá»i nữa, báºt loa lên nghe nhạc Äá» lấn át Äi tiếng chuông cá»a cá»§a anh ta.Tôi nghe xong má»t bà i giao hưá»ng cá»§a Beethoven rá»i má» sang bà i hát dân gian âEm gái lá»n em gái lá»n ~â, nghe Äi nghe lại suá»t ba bá»n lần, rá»t cuá»c tiếng chuông kia má»i ngừng lại.Mà sau Äó không lâu lắm, Doãn Lá» tháºt sá»± cÅ©ng Äã vá».Phải Äi dá»± há»i nghá» suá»t 6 ngà y liá»n nên sắc mặt anh hết sức khó coi, tháºm chà có thá» gá»i là u ám, ánh mắt anh cÅ©ng mang theo vẻ khắc nghiá»t, Äây là lần Äầu tiên anh Äá» lá» ra vẻ mặt nà y.Tôi chạy Äến ká» lại chuyá»n xui xẻo ngà y hôm nay, bấy giá» biá»u tình cá»§a anh má»i dá»u Äi Äôi chút: âVáºy còn ngưá»i Äó thì sao?âTôi bÄ©u môi: âEm Äâu biết, chắc là Äi rá»i, Äáng tiếc là quả cầu giấy Äó Äã bá» anh ta cầm mất.âHiếm khi thấy Doãn Lá» hứng thú vá»i chuyá»n kiá»u nà y, hÆ¡n nữa còn rất biết nắm Äúng trá»ng tâm: âEm viết gì trong cầu giấy?ââCho anh má»t câu trả lá»i Äầy thuyết phục!â Tôi nhÄn nhó, nhìn trái nhìn phải Äánh trá»ng lảng: âTheo anh thì ngưá»i Äà n ông Äó có quay lại nữa không?âMắt Doãn Lá» sáng rá»±c lên, xua tan Äi vẻ âm u vừa rá»i, nhưng rất nhanh sau Äó lại khôi phục vẻ thâm trầm: âVáºy tức là anh ta Äã Äá»c ÄÆ°á»£c ná»i dung, cÅ©ng Äã nhìn thấy mặt em.â Giá»ng anh như nghiá»n ngẫm.Nhưng anh láºp tức thu lại cảm xúc, cưá»i má»t tiếng, ÄÆ°a tay sá» Äầu tôi: âLần nà y Äúng là quá bất cẩn. Anh sẽ không Äá» anh ta có cÆ¡ há»i Äến gần em nữa. Quả cầu giấy kia anh cÅ©ng phải lấy lại. Trưá»c Äó anh có thứ nà y muá»n cho em.âNói xong, Doãn Lá» liá»n xoay ngưá»i Äi Äến thư phòng, anh lấy má»t cái há»p, rá»i má» ra, bên trong là má»t chiếc vòng ngá»c phá» thuý: âÄây là thứ thuá»c vá» nữ chá»§ nhân cá»§a nhà há» Doãn. Là do ba mẹ anh Äã chuẩn bá» từ trưá»c, nếu như bá»n há» vẫn còn thì nhất Äá»nh sẽ rất thÃch em.âGần Äây tôi ÄÆ°á»£c nháºn quà cá»§a Doãn Lá» nhiá»u Äến má»i cả tay, run rẩy Äá» mặc anh Äeo vòng ngá»c lên cho tôi. KÃch cỡ rất thÃch hợp, mà u xanh trong suá»t, thuáºn lợi Äi qua cá» tay nhá».Vòng ngá»c Äắt Äá» sang trá»ng, ngược lại cà ng khiến tôi thêm thô bá» tầm thưá»ng, trông tôi chẳng khác nà o má»t tên nhà già u má»i ná»i cả.Vá»i cái vẻ không tương xứng nà y mà Doãn Lá» vẫn còn có thá» tháºt lòng tháºt dạ khen ngợi: âRất hợp vá»i em.â Rá»i anh hôn lên mắt tôi: âAnh Äã sang tên cÄn nhà nà y cho em. Tin tức vá» ba mẹ em, anh không có cách nà o tra ra ÄÆ°á»£c. Nên cứ coi như cÄn nhà nà y là Äá» cưá»i mà há» cho em Äi.âDoãn Lá» má»m cưá»i: âKhông phải em thÃch kiá»u ngưá»i Äẹp trai nhiá»u tiá»n lại ngá»c nghếch sao? Bây giá» so vá»i Mạc Hà nh Chi, cả mấy phương diá»n Äó anh Äá»u trên anh ta má»t báºc chứ?âTôi không nhá»n ÄÆ°á»£c cưá»i, cầm lấy cái bút: âAnh ÄÆ°a tay Äây.âDoãn Lá» ngoan ngoãn ÄÆ°a tay ra, tôi nắm cá» tay anh, lưu loát vẽ má»t cái Äá»ng há» Äeo tay, vẽ mặt Äá»ng há», lại cẩn tháºn vẽ thêm dây Äá»ng há», cuá»i cùng còn viết mấy chữ cái tháºt lá»n á» trên mặt và dây Äá»ng há».Doãn Lá» nhìn tôi trêu chá»c: âRolex?âTôi trá»nh trá»ng gáºt Äầu: âQuà ÄÃnh hôn.âDoãn Lá» hÃp mắt nhìn âÄá»ng há» Rolexâ trên cá» tay mình: âEm cÅ©ng ÄÆ°a tay ra Äây.â Anh vừa nói vừa kéo tay tôi ra.âÄừng có nắm tay lại, má» ra.âTôi nghe lá»i là m theo, Doãn Lá» duá»i ngón tay ra, nhẹ nhà ng miết lên ÄÆ°á»ng sinh má»nh trong lòng bà n tay tôi, rá»i anh cầm bút má»±c lên, bắt Äầu viết.Anh cúi Äầu, nghiêm túc viết tháºt cháºm, mái tóc ngắn cá»§a anh rÆ¡i và o trong tầm mắt tôi, tôi chá» có thá» cảm nháºn ÄÆ°á»£c ÄÆ°á»ng sinh má»nh dá»c trong lòng bà n tay mình hÆ¡i ngưa ngứa.âXong rá»i, Äây cÅ©ng là thứ mà anh muá»n ÄÆ°a cho em.âTôi cúi Äầu nhìn thá», hoá ra Doãn Lá» Äã viết tên mình lên tay tôi. Chữ cá»§a anh rất Äẹp, anh còn cá» tình viết tên mình lên toà n bá» ÄÆ°á»ng sinh má»nh cá»§a tôi.âNếu như chúng ta có thá» sá»ng lâu trÄm tuá»i, váºy thì coi như lúc anh gặp ÄÆ°á»£c em là em Äã Äi ÄÆ°á»£c má»t phần nÄm cuá»c Äá»i. Từ thá»i khắc nà y cho Äến mãi vá» sau, anh sẽ luôn xuất hiá»n trong cuá»c Äá»i em. Anh xin trao hết cuá»c Äá»i mình cho em.âDoãn Lá» vừa nói vừa nhìn tôi bằng ánh bắt sâu thẳm, tôi rút tay vá», tên anh liá»n ÄÆ°á»£c tôi nắm trong lòng bà n tay.Äà n ông Äẹp trai tháºt có lợi, chá» cần há» nhìn bạn chÄm chú, lúc nói ra lá»i tá» tình bạn nhìn thấy hình bóng mình trong ánh mắt há», chá» ÄÆ¡n giản như váºy thôi là Äã có sức mạnh huá»· diá»t rá»i. Tháºt sá»± là quá Äá»ng lòng ngưá»i.Nhưng ngoà i miá»ng tôi vẫn còn giãy giụa má»t phen: âSao em không phát hiá»n ra anh lại có thá» nói ÄÆ°á»£c mấy câu lừa tình như thế nhá». Mấy tin lá cải Äá»u bảo anh là má»t ngưá»i tÃnh tình lạnh nhạt mà .âDoãn Lá» nghe xong thì cưá»i rất vui vẻ, anh cúi xuá»ng nói thầm bên tai tôi: âCái nà y thì phải xem Äó là ngưá»i nà o.â Anh thú tháºt: âAnh thừa nháºn là lúc em má»i mất trà nhá», anh rất mâu thuẫn khi thấy em không nhá» chuyá»n gì trong quá khứ, nên Äã Äá»i xá» vá»i em bằng thái Äá» lạnh nhạt. Nhưng và o giá» phút nà y, anh cà ng thÃch em cá»§a hiá»n tại hÆ¡n. Anh muá»n á» bên em, có thêm nhiá»u thá»i gian trong tương lai, Äá» lấp Äầy quá khứ Äã bá» lãng quên.â Nói xong anh hôn lên và nh tai tôi.Äây vá»n là thá»i khắc tình ná»ng ý máºt, thế nên hai chúng tôi không ÄỠý tá»i viá»c có ngưá»i dùng chìa khoá má» cá»a á» tầng dưá»i, lại Äi dá»c lên theo cầu thang.Khi tôi ká»p ý thức ÄÆ°á»£c có ngưá»i, tôi Äẩy Äẩy Doãn Lá», hiá»n nhiên là anh không vui vẻ khi bá» quấy rầy, anh cau mà y quay lại nhìn ngưá»i Äang Äứng á» Äầu cầu thang.Là má»t cô gái có vóc dáng cao gầy, ngÅ© quan xuất sắc nhưng trông lại thấy hÆ¡i quen mặt. Cô ấy Äang nhìn chúng tôi bằng gương mặt trắng bá»ch, giá»ng như Äang nhìn thấy quá»· váºy.Äôi mắt Äẹp giá»ng Doãn Lá» như Äúc trà n Äầy ná»i kinh hoà ng.Cô ấy run rẩy chất vấn Doãn Lá»: âAnh, Äây là chuyá»n gì?â Trong giá»ng nói mang theo sá»± tức giáºn cùng vá»i vẻ cao ngạo, Äến lúc nà y tôi má»i nhá» ra cô ấy.Cô ấy là ngưá»i em gái múa ba lê cá»§a Doãn Lá».Nhưng hiá»n giá» cô ấy Äang nhìn tôi bằng ánh mắt thâm thù Äại háºn, mặc dù Äã cá» gắng kiá»m chế, nhưng loại cÄm ghét nà y quả thá»±c quá mức ná»ng nặc. Mùi thuá»c súng trong không khà Äang trên bá» vá»±c bùng ná».Doãn Lá» trầm mặt: âDoãn Huyên, anh Äang muá»n há»i em Äó, tại sao em vá» mà không báo trưá»c vá»i anh?âAnh ôm tôi lại gần, sá» Äầu tôi: âÄây là Nhan Tiếu, vá» hôn thê cá»§a anh, em chưa từng gặp cô ấy, cô ấy bá» mất trà nhá».âBa tiếng âVá» hôn thêâ ÄÆ°á»£c anh gằn rất mạnh, ý bảo vá» rất rõ rà ng.Doãn Huyên nghe ÄÆ°á»£c câu nà y thì không thá» che giấu ÄÆ°á»£c ná»i khiếp sợ: âAnh, rá»t cuá»c thì, rá»t cuá»c thì anh Äang nghÄ© cái gì?âDưá»ng như cô ấy phải dùng hết sức lá»±c má»i nói ra ÄÆ°á»£c câu nà y, tiếp Äó lại nhìn tôi bằng vẻ cÄm ghét, nghiến rÄng nghiến lợi, rá»i Äá»t nhiên cưá»i Äiên loạn: âAnh, anh cÅ©ng biết là anh ta Äã trá» vá» rá»i Äúng không? Äến bây giá» thì em chá»u không biết phải kết thúc những chuyá»n nà y thế nà o nữa.âNói xong cô ấy Äáºp cá»a bá» Äi, tiếng Äá»ng tháºt lá»n khiến tôi khẽ run.Doãn Lá» Äau Äầu xoa xoa mi tâm, anh kéo tôi lại an á»§i mấy câu, lại hôn lên má tôi: âDoãn Huyên quá tuỳ tiá»n, tÃnh cách cÅ©ng có chút cá»±c Äoan, con bé luôn hy vá»ng anh có thá» á» bên cạnh bạn thân cá»§a nó, nên khi nhìn thấy em thì cảm xúc má»i hÆ¡i kÃch Äá»ng. Cảm xúc cá»§a con bé không á»n Äá»nh mà ra ngoà i má»t mình là m anh không yên tâm cho lắm, anh phải ra ngoà i tìm con bé, nhân tiá»n nói chuyá»n vá»i nó. Anh sẽ trá» vá» ngay, ngà y mai sẽ bảo con bé Äến xin lá»i em, biá»u hiá»n tá»i nay cá»§a con bé tháºt Äúng là không có chút gia giáo nà o.âTôi gáºt Äầu, Doãn Lá» lại hôn thêm má»t cái lên mắt tôi: âÄừng suy nghÄ© linh tinh, tÃnh khà cá»§a Doãn Huyên giá»ng như trẻ con thôi, em Äi ngá»§ sá»m chút Äi, không cần chá» anh.â Rá»i anh cầm chìa khoá xe Äi ra cá»a.Äại sảnh liá»n chá» còn lại má»t mình tôi Äứng trÆ¡ trá»i.Toà n bá» quá trình nà y chá» diá» n ra trong khoảng mưá»i mấy phút, nhưng trưá»c cuá»c Äá»i thoại cá»§a hai anh em há», tôi nghe mà như Äang nghe ám hiá»u cá»§a tà giáo váºy, tôi hoà n toà n rÆ¡i và o trong sương mù, không hiá»u tình hình ra sao cả.Tuy nhiên qua những phản ứng cá»§a há», hình như tôi Äã chạm phải bà máºt cá»§a gia Äình già u có.Doãn Lá» cà ng bảo tôi không nên suy nghÄ© linh tinh thì tôi cà ng khó mà quản lý ÄÆ°á»£c suy nghÄ© cá»§a mình. Tôi cảm thấy như tôi Äã dÃnh lÃu tá»i má»t bà máºt to lá»n. Giá»ng như má»t cái xoáy nưá»c, không há» mang Äến cho tôi niá»m vui khi ÄÆ°á»£c nhìn trá»m bà máºt mà lại khiến tôi cảm thấy ná»i bất an mÆ¡ há», vì tôi có quá nhiá»u suy Äoán.Khi vẫn còn phải nằm liá»t giưá»ng sau tai nạn mất trà nhá», tôi Äã Äá»c không Ãt truyá»n ngôn tình, nhà già u vá»n có nhiá»u má»i nghiá»t duyên, trong ba mươi mấy bá» truyá»n ngược thì có Äến mưá»i mấy bá» là tình yêu loạn luân.Dá»±a và o mấy dấu hiá»u trưá»c mắt thì, tôi sợ tình cảm cá»§a Doãn Huyên dà nh cho Doãn Lá» chÃnh là thuá»c và o trưá»ng hợp yêu anh trai rá»i.Bạn thân cá»§a Doãn Huyên chá» là má»t cái cá», chá» sợ chân tưá»ng chÃnh là Doãn Huyên muá»n Äá»c chiếm Doãn Lá» nên không thá» tha thứ cho sá»± tá»n tại cá»§a tôi.Những suy Äoán nà y là m tôi trằn trá»c cả Äêm, tôi không sợ Äá»i thá»§ là những ngưá»i phụ nữ khác, nhưng nếu như tình Äá»ch lại là cô em chá»ng tương lai thì thá»±c sá»± chÃnh là má»t áp lá»±c to lá»n Äá»i vá»i tôi.Äấu vá»i kẻ thứ ba thì dá» , chứ Äấu vá»i kẻ thứ ba là em gái chá»ng thì khó khÄn biết bao nhiêu!Cà ng nghÄ© tôi lại cà ng không ngá»§ ÄÆ°á»£c, Äã thế trá»i sắp sáng rá»i mà Doãn Lá» vẫn chưa vá», tôi nhắn tin cÅ©ng không thấy anh trả lá»i.Tôi không còn cách nà o khác là bò dáºy khui má»t chai rượu vang, mà mắt bên trái giáºt liên há»i.Haizz, Äúng là Äêm dà i Äằng Äẵng, chẳng có lòng dạ nà o mà ngá»§.