Edit: Junie Trong căn phòng Tổng thống xa hoa, dưới ánh đèn đỏ mờ ảo, mùi rượu tràn ngập cả căn phòng. Trong không khí còn ngập một mùi hoa cỏ nhàn nhạt. Đó là mùi hoa hồng hảo hạng, mang theo công dụng k*ch t*nh, trong đó tràn ngập hơi thở ái muội không cần nói cũng biết. Tôi mặc một bộ váy ren viền tơ thanh lịch đứng ngay trước mặt người đàn ông xa lạ, bình tĩnh mở miệng: “Tôi rất cần vai diễn này, chỉ cần có được nó, Lục tiên sinh muốn tôi làm gì đều được.” Người đàn ông toàn thân tây trang hang hiệu tựa lưng vào ghế salon, vẻ mặt hơi mệt mỏi, giữa hai hàng lông mày chau lại, cả người toát lên khí phách cao thượng!!! Khuôn mặt góc cạnh đẹp tuyệt mĩ, đôi môi bạc, cặp mắt đen sâu hun hút như chú báo săn mồi nhìn chằm chằm vào cô gái tỏ vẻ thích thú. Chỉ chốc lát sau, khóe môi nhếch nhẹ, tròng mắt đảo quanh, ngón tay lật lướt từng trang tài liệu, tựa hồ đã sớm nhìn ra ý đồ của đối phương:“Cô cảm thấy bản thân đáp ứng được gì cho tôi?” ”Tôi đã nghe nói qua cách thức làm việc của Lục…
Chương 302: Anh sẽ làm em hạnh phúc
Chọc Giận Cô Vợ Nhỏ: Ông Xã Tổng Tài Quá Kiêu NgạoTác giả: Xảo LinhTruyện Ngôn TìnhEdit: Junie Trong căn phòng Tổng thống xa hoa, dưới ánh đèn đỏ mờ ảo, mùi rượu tràn ngập cả căn phòng. Trong không khí còn ngập một mùi hoa cỏ nhàn nhạt. Đó là mùi hoa hồng hảo hạng, mang theo công dụng k*ch t*nh, trong đó tràn ngập hơi thở ái muội không cần nói cũng biết. Tôi mặc một bộ váy ren viền tơ thanh lịch đứng ngay trước mặt người đàn ông xa lạ, bình tĩnh mở miệng: “Tôi rất cần vai diễn này, chỉ cần có được nó, Lục tiên sinh muốn tôi làm gì đều được.” Người đàn ông toàn thân tây trang hang hiệu tựa lưng vào ghế salon, vẻ mặt hơi mệt mỏi, giữa hai hàng lông mày chau lại, cả người toát lên khí phách cao thượng!!! Khuôn mặt góc cạnh đẹp tuyệt mĩ, đôi môi bạc, cặp mắt đen sâu hun hút như chú báo săn mồi nhìn chằm chằm vào cô gái tỏ vẻ thích thú. Chỉ chốc lát sau, khóe môi nhếch nhẹ, tròng mắt đảo quanh, ngón tay lật lướt từng trang tài liệu, tựa hồ đã sớm nhìn ra ý đồ của đối phương:“Cô cảm thấy bản thân đáp ứng được gì cho tôi?” ”Tôi đã nghe nói qua cách thức làm việc của Lục… "Vậy thì anh sẽ không bao giờ... tin tưởng phụ nữ một lần nào nữa!" Ánh mắt của anh ta lập tức trở nên hung ác, nhưng rất nhanh đã nhu hòa trở lại: "Em nhất định sẽ không làm như vậy mà, có đúng không?"Tôi không trả lời lại câu hỏi của anh ta, chỉ nằm sấp trong ngực anh ta, nhẹ nhàng nói: "Chỉ cần anh không bỏ em, em sẽ không rời khỏi anh, nhưng nếu anh làm chuyện có lỗi với em, vậy thì đừng trách em vô tình.""Cái gì gọi là chuyện có lỗi với em?""Anh nên tự hiểu.""Nếu như anh làm thì sao? Em sẽ đối xử với anh như thế nào?""Không biết... Anh có muốn thử hay không?""Không dám..." Anh ta khẽ cười.Tôi nghĩ thầm, có chuyện gì mà Lục Minh Hiên không dám làm sao? Chỉ cần chuyện anh muốn làm thì không có người nào ngăn cản được!"Anh sẽ rất yêu em, em hãy tin anh." Anh ta nghiêm túc nói với tôi.Tôi cười: "Anh cũng biết nói mấy lời ngon tiếng ngọt sao?""Đây không phải là nói ngon nói ngọt, mà là cam kết!""Nếu cam kết mà không thực hiện được thì nó sẽ trở thành lời ngon tiếng ngọt, bây giờ anh chỉ mới nói chứ chưa thực hiện, vậy thì nó vẫn còn là lời ngon tiếng ngọt, nhưng nghe vào, cảm giác cũng không tệ." Tôi nâng lên một nụ cười trên môi, trong lòng thật ngọt ngào."Sẽ thực hiện được!" Anh ta ôm tôi càng chặt hơn, đột nhiên tà mị cười một tiếng: "Anh chẳng những sẽ làm cho em hạnh phúc, mà còn sẽ cho em tính phúc nữa, không cần phải là sau này, ngay bây giờ cũng có thể làm được ngay lập tức..."Tôi có thể cảm nhận được một cách vô cùng rõ ràng, phía dưới của anh ta ngay lập tức c**ng c*ng, chống lên đùi tôi."Anh..." Rốt cuộc có phải là người không, làm sao có thể vừa nói cứng là cứng liền được như vậy!Tôi còn chưa kịp nói xong suy nghĩ trong lòng, đôi môi đã bị anh ta ngậm chặt, triền miên hôn, cuốn tôi vào biển tình cuồng nhiệt...Đêm còn rất dài, rất rất dài...*****************Tình của tôi đối với Lục Minh Hiên càng ngày càng ấm dần lên, trong khoảng thời gian sống chung này, chúng tôi rất hòa hợp, nhưng kể từ khi nhìn thấy Mộng Na, trong lòng tôi như có một cái gai, tạo thành một tầng ngăn cách giữa chúng tôi, có lẽ là do lòng dạ của tôi quá hẹp hòi!Mỗi lần nghĩ đến người anh ta yêu, trong đầu sẽ lại nhảy ra hai chữ "Mộng Na".Hơn nữa trùng hợp chính là, kể từ sau bữa tiệc lần đó, công việc của Lục Minh Hiên trở nên bận bịu lu bù.Lúc nào cũng phải bận rộn làm việc, mỗi ngày đều đi sớm về trễ, thời gian ở bên cạnh tôi càng ngày càng ít, một ngày gọi năm cuộc điện thoại từ từ biến thành một cuộc, dần dần, một ngày một cú điện thoại cũng không có.Mỗi lần về nhà, sẽ ngay lập tức lên giường ngủ, giống như rất phiền não.
"Vậy thì anh sẽ không bao giờ... tin tưởng phụ nữ một lần nào nữa!" Ánh mắt của anh ta lập
tức trở nên hung ác, nhưng rất nhanh đã nhu hòa trở lại: "Em nhất định
sẽ không làm như vậy mà, có đúng không?"
Tôi không trả lời lại
câu hỏi của anh ta, chỉ nằm sấp trong ngực anh ta, nhẹ nhàng nói: "Chỉ
cần anh không bỏ em, em sẽ không rời khỏi anh, nhưng nếu anh làm chuyện
có lỗi với em, vậy thì đừng trách em vô tình."
"Cái gì gọi là chuyện có lỗi với em?"
"Anh nên tự hiểu."
"Nếu như anh làm thì sao? Em sẽ đối xử với anh như thế nào?"
"Không biết... Anh có muốn thử hay không?"
"Không dám..." Anh ta khẽ cười.
Tôi nghĩ thầm, có chuyện gì mà Lục Minh Hiên không dám làm sao? Chỉ cần
chuyện anh muốn làm thì không có người nào ngăn cản được!
"Anh sẽ rất yêu em, em hãy tin anh." Anh ta nghiêm túc nói với tôi.
Tôi cười: "Anh cũng biết nói mấy lời ngon tiếng ngọt sao?"
"Đây không phải là nói ngon nói ngọt, mà là cam kết!"
"Nếu cam kết mà không thực hiện được thì nó sẽ trở thành lời ngon tiếng
ngọt, bây giờ anh chỉ mới nói chứ chưa thực hiện, vậy thì nó vẫn còn là
lời ngon tiếng ngọt, nhưng nghe vào, cảm giác cũng không tệ." Tôi nâng
lên một nụ cười trên môi, trong lòng thật ngọt ngào.
"Sẽ thực
hiện được!" Anh ta ôm tôi càng chặt hơn, đột nhiên tà mị cười một tiếng: "Anh chẳng những sẽ làm cho em hạnh phúc, mà còn sẽ cho em tính phúc
nữa, không cần phải là sau này, ngay bây giờ cũng có thể làm được ngay
lập tức..."
Tôi có thể cảm nhận được một cách vô cùng rõ ràng, phía dưới của anh ta ngay lập tức c**ng c*ng, chống lên đùi tôi.
"Anh..." Rốt cuộc có phải là người không, làm sao có thể vừa nói cứng là cứng liền được như vậy!
Tôi còn chưa kịp nói xong suy nghĩ trong lòng, đôi môi đã bị anh ta ngậm
chặt, triền miên hôn, cuốn tôi vào biển tình cuồng nhiệt...
Đêm còn rất dài, rất rất dài...
*****************
Tình của tôi đối với Lục Minh Hiên càng ngày càng ấm dần lên, trong khoảng
thời gian sống chung này, chúng tôi rất hòa hợp, nhưng kể từ khi nhìn
thấy Mộng Na, trong lòng tôi như có một cái gai, tạo thành một tầng ngăn cách giữa chúng tôi, có lẽ là do lòng dạ của tôi quá hẹp hòi!
Mỗi lần nghĩ đến người anh ta yêu, trong đầu sẽ lại nhảy ra hai chữ "Mộng Na".
Hơn nữa trùng hợp chính là, kể từ sau bữa tiệc lần đó, công việc của Lục Minh Hiên trở nên bận bịu lu bù.
Lúc nào cũng phải bận rộn làm việc, mỗi ngày đều đi sớm về trễ, thời gian ở bên cạnh tôi càng ngày càng ít, một ngày gọi năm cuộc điện thoại từ từ
biến thành một cuộc, dần dần, một ngày một cú điện thoại cũng không có.
Mỗi lần về nhà, sẽ ngay lập tức lên giường ngủ, giống như rất phiền não.
Chọc Giận Cô Vợ Nhỏ: Ông Xã Tổng Tài Quá Kiêu NgạoTác giả: Xảo LinhTruyện Ngôn TìnhEdit: Junie Trong căn phòng Tổng thống xa hoa, dưới ánh đèn đỏ mờ ảo, mùi rượu tràn ngập cả căn phòng. Trong không khí còn ngập một mùi hoa cỏ nhàn nhạt. Đó là mùi hoa hồng hảo hạng, mang theo công dụng k*ch t*nh, trong đó tràn ngập hơi thở ái muội không cần nói cũng biết. Tôi mặc một bộ váy ren viền tơ thanh lịch đứng ngay trước mặt người đàn ông xa lạ, bình tĩnh mở miệng: “Tôi rất cần vai diễn này, chỉ cần có được nó, Lục tiên sinh muốn tôi làm gì đều được.” Người đàn ông toàn thân tây trang hang hiệu tựa lưng vào ghế salon, vẻ mặt hơi mệt mỏi, giữa hai hàng lông mày chau lại, cả người toát lên khí phách cao thượng!!! Khuôn mặt góc cạnh đẹp tuyệt mĩ, đôi môi bạc, cặp mắt đen sâu hun hút như chú báo săn mồi nhìn chằm chằm vào cô gái tỏ vẻ thích thú. Chỉ chốc lát sau, khóe môi nhếch nhẹ, tròng mắt đảo quanh, ngón tay lật lướt từng trang tài liệu, tựa hồ đã sớm nhìn ra ý đồ của đối phương:“Cô cảm thấy bản thân đáp ứng được gì cho tôi?” ”Tôi đã nghe nói qua cách thức làm việc của Lục… "Vậy thì anh sẽ không bao giờ... tin tưởng phụ nữ một lần nào nữa!" Ánh mắt của anh ta lập tức trở nên hung ác, nhưng rất nhanh đã nhu hòa trở lại: "Em nhất định sẽ không làm như vậy mà, có đúng không?"Tôi không trả lời lại câu hỏi của anh ta, chỉ nằm sấp trong ngực anh ta, nhẹ nhàng nói: "Chỉ cần anh không bỏ em, em sẽ không rời khỏi anh, nhưng nếu anh làm chuyện có lỗi với em, vậy thì đừng trách em vô tình.""Cái gì gọi là chuyện có lỗi với em?""Anh nên tự hiểu.""Nếu như anh làm thì sao? Em sẽ đối xử với anh như thế nào?""Không biết... Anh có muốn thử hay không?""Không dám..." Anh ta khẽ cười.Tôi nghĩ thầm, có chuyện gì mà Lục Minh Hiên không dám làm sao? Chỉ cần chuyện anh muốn làm thì không có người nào ngăn cản được!"Anh sẽ rất yêu em, em hãy tin anh." Anh ta nghiêm túc nói với tôi.Tôi cười: "Anh cũng biết nói mấy lời ngon tiếng ngọt sao?""Đây không phải là nói ngon nói ngọt, mà là cam kết!""Nếu cam kết mà không thực hiện được thì nó sẽ trở thành lời ngon tiếng ngọt, bây giờ anh chỉ mới nói chứ chưa thực hiện, vậy thì nó vẫn còn là lời ngon tiếng ngọt, nhưng nghe vào, cảm giác cũng không tệ." Tôi nâng lên một nụ cười trên môi, trong lòng thật ngọt ngào."Sẽ thực hiện được!" Anh ta ôm tôi càng chặt hơn, đột nhiên tà mị cười một tiếng: "Anh chẳng những sẽ làm cho em hạnh phúc, mà còn sẽ cho em tính phúc nữa, không cần phải là sau này, ngay bây giờ cũng có thể làm được ngay lập tức..."Tôi có thể cảm nhận được một cách vô cùng rõ ràng, phía dưới của anh ta ngay lập tức c**ng c*ng, chống lên đùi tôi."Anh..." Rốt cuộc có phải là người không, làm sao có thể vừa nói cứng là cứng liền được như vậy!Tôi còn chưa kịp nói xong suy nghĩ trong lòng, đôi môi đã bị anh ta ngậm chặt, triền miên hôn, cuốn tôi vào biển tình cuồng nhiệt...Đêm còn rất dài, rất rất dài...*****************Tình của tôi đối với Lục Minh Hiên càng ngày càng ấm dần lên, trong khoảng thời gian sống chung này, chúng tôi rất hòa hợp, nhưng kể từ khi nhìn thấy Mộng Na, trong lòng tôi như có một cái gai, tạo thành một tầng ngăn cách giữa chúng tôi, có lẽ là do lòng dạ của tôi quá hẹp hòi!Mỗi lần nghĩ đến người anh ta yêu, trong đầu sẽ lại nhảy ra hai chữ "Mộng Na".Hơn nữa trùng hợp chính là, kể từ sau bữa tiệc lần đó, công việc của Lục Minh Hiên trở nên bận bịu lu bù.Lúc nào cũng phải bận rộn làm việc, mỗi ngày đều đi sớm về trễ, thời gian ở bên cạnh tôi càng ngày càng ít, một ngày gọi năm cuộc điện thoại từ từ biến thành một cuộc, dần dần, một ngày một cú điện thoại cũng không có.Mỗi lần về nhà, sẽ ngay lập tức lên giường ngủ, giống như rất phiền não.