Edit: Junie Trong căn phòng Tổng thống xa hoa, dưới ánh đèn đỏ mờ ảo, mùi rượu tràn ngập cả căn phòng. Trong không khí còn ngập một mùi hoa cỏ nhàn nhạt. Đó là mùi hoa hồng hảo hạng, mang theo công dụng k*ch t*nh, trong đó tràn ngập hơi thở ái muội không cần nói cũng biết. Tôi mặc một bộ váy ren viền tơ thanh lịch đứng ngay trước mặt người đàn ông xa lạ, bình tĩnh mở miệng: “Tôi rất cần vai diễn này, chỉ cần có được nó, Lục tiên sinh muốn tôi làm gì đều được.” Người đàn ông toàn thân tây trang hang hiệu tựa lưng vào ghế salon, vẻ mặt hơi mệt mỏi, giữa hai hàng lông mày chau lại, cả người toát lên khí phách cao thượng!!! Khuôn mặt góc cạnh đẹp tuyệt mĩ, đôi môi bạc, cặp mắt đen sâu hun hút như chú báo săn mồi nhìn chằm chằm vào cô gái tỏ vẻ thích thú. Chỉ chốc lát sau, khóe môi nhếch nhẹ, tròng mắt đảo quanh, ngón tay lật lướt từng trang tài liệu, tựa hồ đã sớm nhìn ra ý đồ của đối phương:“Cô cảm thấy bản thân đáp ứng được gì cho tôi?” ”Tôi đã nghe nói qua cách thức làm việc của Lục…
Chương 320: Điện thoại di động của anh vang
Chọc Giận Cô Vợ Nhỏ: Ông Xã Tổng Tài Quá Kiêu NgạoTác giả: Xảo LinhTruyện Ngôn TìnhEdit: Junie Trong căn phòng Tổng thống xa hoa, dưới ánh đèn đỏ mờ ảo, mùi rượu tràn ngập cả căn phòng. Trong không khí còn ngập một mùi hoa cỏ nhàn nhạt. Đó là mùi hoa hồng hảo hạng, mang theo công dụng k*ch t*nh, trong đó tràn ngập hơi thở ái muội không cần nói cũng biết. Tôi mặc một bộ váy ren viền tơ thanh lịch đứng ngay trước mặt người đàn ông xa lạ, bình tĩnh mở miệng: “Tôi rất cần vai diễn này, chỉ cần có được nó, Lục tiên sinh muốn tôi làm gì đều được.” Người đàn ông toàn thân tây trang hang hiệu tựa lưng vào ghế salon, vẻ mặt hơi mệt mỏi, giữa hai hàng lông mày chau lại, cả người toát lên khí phách cao thượng!!! Khuôn mặt góc cạnh đẹp tuyệt mĩ, đôi môi bạc, cặp mắt đen sâu hun hút như chú báo săn mồi nhìn chằm chằm vào cô gái tỏ vẻ thích thú. Chỉ chốc lát sau, khóe môi nhếch nhẹ, tròng mắt đảo quanh, ngón tay lật lướt từng trang tài liệu, tựa hồ đã sớm nhìn ra ý đồ của đối phương:“Cô cảm thấy bản thân đáp ứng được gì cho tôi?” ”Tôi đã nghe nói qua cách thức làm việc của Lục… "Em vẫn chưa đói! Lát nữa rồi ăn được không?" Tôi không muốn xuống lầu ngay bây giờ, tránh phải đụng mặt Lục Chấn Hải, rất khó chịu, ánh mắt ông ta nhìn tôi rất đáng sợ."Được, chờ anh tắm xong, chúng ta sẽ đi ra ngoài ăn chút gì." Anh ta vừa nói vừa cởi áo khoác, để điện thoại di động và ví tiền lên bàn, sau đó đi vào phòng tắm.Nghe tiếng nước chảy "ào ào" tôi thở phào nhẹ nhõm, cầm điều khiển ti vi vứt qua một bên.Chợt, một âm thanh rất nhỏ vang lên, màn hình điện thoại di động nằm trên bàn lóe sáng, có người gọi tới.Tôi vô thức tới gần, định cầm điện thoại đến phòng tắm cho anh ta nghe máy, tôi nghĩ chắc là cuộc gọi này rất quan trọng, nếu bỏ lỡ chuyện gì quan trọng của công ty thì rất phiền toái.Nhưng khi tôi cầm điện thoại lên, nhìn thấy khuôn mặt trên màn hình, tôi sững sờ.Đó là tên của Mộng Na, còn có ảnh chân dung của cô ta, ánh mắt câu hồn, đôi môi đỏ tươi, khung cảnh quen thuộc như vậy, vừa nhìn tôi đã nhận ra ngay, bức ảnh này được chụp trong xe của Lục Minh Hiên.Có nên đưa cho anh ta không? Không biết tại sao, tôi do dự, cắn môi, sau đó để điện thoại xuống, rất nhanh lại có một tin nhắn gửi tới, tôi không có dũng khí mở ra xem, cũng không dám xem, chỉ sợ sẽ nhìn thấy thứ không nên thấy, quan trọng nhất là, nếu tôi xem rồi, anh ta sẽ phát hiện!Tôi thật là tò mò, rốt cuộc tin nhắn kia có cái gì trong đó? Quan hệ của hai người hiện tại rốt cuộc là cái gì, nối lại tình xưa rồi sao? Thật sự quay lại rồi sao?Tiếng nước chảy trong phòng tắm dừng lại, tôi biết anh ta đã tắm xong, sắp đi ra rồi, tôi vội vàng để điện thoại lại chỗ cũ, sau đó lại giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, cầm điều khiển tiếp tục xem ti vi.Cửa phòng tắm mở ra, anh ta vừa tắm xong, trên người có mùi bạc hà thơm ngát, khoác áo choàng tắm, mơ hồ còn có thể nhìn thấy cơ ngực rắn chắc, không hề khoa trương, đường cong rất nam tính.Tôi do dự một lát, cuối cùng vẫn nhắc nhở anh ta: "Hình như vừa rồi điện thoại của anh có vang lên."Anh ta nghe như vậy, cầm điện thoại di động lên, tôi giả bộ đang xem ti vi, nhưng vẫn nghiêng khóe mắt chú ý nhất cử nhất động của anh ta.Anh ta đọc tin nhắn, biểu tình trên mặt không rõ ràng lắm, sau đó nói với tôi: "Công ty có chút chuyện gấp, anh phải đi ra ngoài một chuyến, lát nữa anh về với em có được không?"Trong lòng tôi đau đớn, nhưng trên mặt vẫn giữ bình tĩnh như cũ, nhàn nhạt nói: "Ừm, vậy anh nhớ về sớm, em chờ anh..."
"Em vẫn chưa đói! Lát nữa rồi ăn được không?" Tôi không muốn xuống lầu ngay bây giờ, tránh
phải đụng mặt Lục Chấn Hải, rất khó chịu, ánh mắt ông ta nhìn tôi rất
đáng sợ.
"Được, chờ anh tắm xong, chúng ta sẽ đi ra ngoài ăn chút gì." Anh ta vừa nói vừa cởi áo khoác, để điện thoại di động và ví tiền
lên bàn, sau đó đi vào phòng tắm.
Nghe tiếng nước chảy "ào ào" tôi thở phào nhẹ nhõm, cầm điều khiển ti vi vứt qua một bên.
Chợt, một âm thanh rất nhỏ vang lên, màn hình điện thoại di động nằm trên bàn lóe sáng, có người gọi tới.
Tôi vô thức tới gần, định cầm điện thoại đến phòng tắm cho anh ta nghe máy, tôi nghĩ chắc là cuộc gọi này rất quan trọng, nếu bỏ lỡ chuyện gì quan
trọng của công ty thì rất phiền toái.
Nhưng khi tôi cầm điện thoại lên, nhìn thấy khuôn mặt trên màn hình, tôi sững sờ.
Đó là tên của Mộng Na, còn có ảnh chân dung của cô ta, ánh mắt câu hồn,
đôi môi đỏ tươi, khung cảnh quen thuộc như vậy, vừa nhìn tôi đã nhận ra
ngay, bức ảnh này được chụp trong xe của Lục Minh Hiên.
Có nên
đưa cho anh ta không? Không biết tại sao, tôi do dự, cắn môi, sau đó để
điện thoại xuống, rất nhanh lại có một tin nhắn gửi tới, tôi không có
dũng khí mở ra xem, cũng không dám xem, chỉ sợ sẽ nhìn thấy thứ không
nên thấy, quan trọng nhất là, nếu tôi xem rồi, anh ta sẽ phát hiện!
Tôi thật là tò mò, rốt cuộc tin nhắn kia có cái gì trong đó? Quan hệ của
hai người hiện tại rốt cuộc là cái gì, nối lại tình xưa rồi sao? Thật sự quay lại rồi sao?
Tiếng nước chảy trong phòng tắm dừng lại, tôi
biết anh ta đã tắm xong, sắp đi ra rồi, tôi vội vàng để điện thoại lại
chỗ cũ, sau đó lại giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, cầm điều khiển
tiếp tục xem ti vi.
Cửa phòng tắm mở ra, anh ta vừa tắm xong,
trên người có mùi bạc hà thơm ngát, khoác áo choàng tắm, mơ hồ còn có
thể nhìn thấy cơ ngực rắn chắc, không hề khoa trương, đường cong rất nam tính.
Tôi do dự một lát, cuối cùng vẫn nhắc nhở anh ta: "Hình như vừa rồi điện thoại của anh có vang lên."
Anh ta nghe như vậy, cầm điện thoại di động lên, tôi giả bộ đang xem ti vi, nhưng vẫn nghiêng khóe mắt chú ý nhất cử nhất động của anh ta.
Anh ta đọc tin nhắn, biểu tình trên mặt không rõ ràng lắm, sau đó nói với
tôi: "Công ty có chút chuyện gấp, anh phải đi ra ngoài một chuyến, lát
nữa anh về với em có được không?"
Trong lòng tôi đau đớn, nhưng trên mặt vẫn giữ bình tĩnh như cũ, nhàn nhạt nói: "Ừm, vậy anh nhớ về sớm, em chờ anh..."
Chọc Giận Cô Vợ Nhỏ: Ông Xã Tổng Tài Quá Kiêu NgạoTác giả: Xảo LinhTruyện Ngôn TìnhEdit: Junie Trong căn phòng Tổng thống xa hoa, dưới ánh đèn đỏ mờ ảo, mùi rượu tràn ngập cả căn phòng. Trong không khí còn ngập một mùi hoa cỏ nhàn nhạt. Đó là mùi hoa hồng hảo hạng, mang theo công dụng k*ch t*nh, trong đó tràn ngập hơi thở ái muội không cần nói cũng biết. Tôi mặc một bộ váy ren viền tơ thanh lịch đứng ngay trước mặt người đàn ông xa lạ, bình tĩnh mở miệng: “Tôi rất cần vai diễn này, chỉ cần có được nó, Lục tiên sinh muốn tôi làm gì đều được.” Người đàn ông toàn thân tây trang hang hiệu tựa lưng vào ghế salon, vẻ mặt hơi mệt mỏi, giữa hai hàng lông mày chau lại, cả người toát lên khí phách cao thượng!!! Khuôn mặt góc cạnh đẹp tuyệt mĩ, đôi môi bạc, cặp mắt đen sâu hun hút như chú báo săn mồi nhìn chằm chằm vào cô gái tỏ vẻ thích thú. Chỉ chốc lát sau, khóe môi nhếch nhẹ, tròng mắt đảo quanh, ngón tay lật lướt từng trang tài liệu, tựa hồ đã sớm nhìn ra ý đồ của đối phương:“Cô cảm thấy bản thân đáp ứng được gì cho tôi?” ”Tôi đã nghe nói qua cách thức làm việc của Lục… "Em vẫn chưa đói! Lát nữa rồi ăn được không?" Tôi không muốn xuống lầu ngay bây giờ, tránh phải đụng mặt Lục Chấn Hải, rất khó chịu, ánh mắt ông ta nhìn tôi rất đáng sợ."Được, chờ anh tắm xong, chúng ta sẽ đi ra ngoài ăn chút gì." Anh ta vừa nói vừa cởi áo khoác, để điện thoại di động và ví tiền lên bàn, sau đó đi vào phòng tắm.Nghe tiếng nước chảy "ào ào" tôi thở phào nhẹ nhõm, cầm điều khiển ti vi vứt qua một bên.Chợt, một âm thanh rất nhỏ vang lên, màn hình điện thoại di động nằm trên bàn lóe sáng, có người gọi tới.Tôi vô thức tới gần, định cầm điện thoại đến phòng tắm cho anh ta nghe máy, tôi nghĩ chắc là cuộc gọi này rất quan trọng, nếu bỏ lỡ chuyện gì quan trọng của công ty thì rất phiền toái.Nhưng khi tôi cầm điện thoại lên, nhìn thấy khuôn mặt trên màn hình, tôi sững sờ.Đó là tên của Mộng Na, còn có ảnh chân dung của cô ta, ánh mắt câu hồn, đôi môi đỏ tươi, khung cảnh quen thuộc như vậy, vừa nhìn tôi đã nhận ra ngay, bức ảnh này được chụp trong xe của Lục Minh Hiên.Có nên đưa cho anh ta không? Không biết tại sao, tôi do dự, cắn môi, sau đó để điện thoại xuống, rất nhanh lại có một tin nhắn gửi tới, tôi không có dũng khí mở ra xem, cũng không dám xem, chỉ sợ sẽ nhìn thấy thứ không nên thấy, quan trọng nhất là, nếu tôi xem rồi, anh ta sẽ phát hiện!Tôi thật là tò mò, rốt cuộc tin nhắn kia có cái gì trong đó? Quan hệ của hai người hiện tại rốt cuộc là cái gì, nối lại tình xưa rồi sao? Thật sự quay lại rồi sao?Tiếng nước chảy trong phòng tắm dừng lại, tôi biết anh ta đã tắm xong, sắp đi ra rồi, tôi vội vàng để điện thoại lại chỗ cũ, sau đó lại giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, cầm điều khiển tiếp tục xem ti vi.Cửa phòng tắm mở ra, anh ta vừa tắm xong, trên người có mùi bạc hà thơm ngát, khoác áo choàng tắm, mơ hồ còn có thể nhìn thấy cơ ngực rắn chắc, không hề khoa trương, đường cong rất nam tính.Tôi do dự một lát, cuối cùng vẫn nhắc nhở anh ta: "Hình như vừa rồi điện thoại của anh có vang lên."Anh ta nghe như vậy, cầm điện thoại di động lên, tôi giả bộ đang xem ti vi, nhưng vẫn nghiêng khóe mắt chú ý nhất cử nhất động của anh ta.Anh ta đọc tin nhắn, biểu tình trên mặt không rõ ràng lắm, sau đó nói với tôi: "Công ty có chút chuyện gấp, anh phải đi ra ngoài một chuyến, lát nữa anh về với em có được không?"Trong lòng tôi đau đớn, nhưng trên mặt vẫn giữ bình tĩnh như cũ, nhàn nhạt nói: "Ừm, vậy anh nhớ về sớm, em chờ anh..."