Edit: Junie Trong căn phòng Tổng thống xa hoa, dưới ánh đèn đỏ mờ ảo, mùi rượu tràn ngập cả căn phòng. Trong không khí còn ngập một mùi hoa cỏ nhàn nhạt. Đó là mùi hoa hồng hảo hạng, mang theo công dụng k*ch t*nh, trong đó tràn ngập hơi thở ái muội không cần nói cũng biết. Tôi mặc một bộ váy ren viền tơ thanh lịch đứng ngay trước mặt người đàn ông xa lạ, bình tĩnh mở miệng: “Tôi rất cần vai diễn này, chỉ cần có được nó, Lục tiên sinh muốn tôi làm gì đều được.” Người đàn ông toàn thân tây trang hang hiệu tựa lưng vào ghế salon, vẻ mặt hơi mệt mỏi, giữa hai hàng lông mày chau lại, cả người toát lên khí phách cao thượng!!! Khuôn mặt góc cạnh đẹp tuyệt mĩ, đôi môi bạc, cặp mắt đen sâu hun hút như chú báo săn mồi nhìn chằm chằm vào cô gái tỏ vẻ thích thú. Chỉ chốc lát sau, khóe môi nhếch nhẹ, tròng mắt đảo quanh, ngón tay lật lướt từng trang tài liệu, tựa hồ đã sớm nhìn ra ý đồ của đối phương:“Cô cảm thấy bản thân đáp ứng được gì cho tôi?” ”Tôi đã nghe nói qua cách thức làm việc của Lục…
Chương 359: Là do anh quá tự tin
Chọc Giận Cô Vợ Nhỏ: Ông Xã Tổng Tài Quá Kiêu NgạoTác giả: Xảo LinhTruyện Ngôn TìnhEdit: Junie Trong căn phòng Tổng thống xa hoa, dưới ánh đèn đỏ mờ ảo, mùi rượu tràn ngập cả căn phòng. Trong không khí còn ngập một mùi hoa cỏ nhàn nhạt. Đó là mùi hoa hồng hảo hạng, mang theo công dụng k*ch t*nh, trong đó tràn ngập hơi thở ái muội không cần nói cũng biết. Tôi mặc một bộ váy ren viền tơ thanh lịch đứng ngay trước mặt người đàn ông xa lạ, bình tĩnh mở miệng: “Tôi rất cần vai diễn này, chỉ cần có được nó, Lục tiên sinh muốn tôi làm gì đều được.” Người đàn ông toàn thân tây trang hang hiệu tựa lưng vào ghế salon, vẻ mặt hơi mệt mỏi, giữa hai hàng lông mày chau lại, cả người toát lên khí phách cao thượng!!! Khuôn mặt góc cạnh đẹp tuyệt mĩ, đôi môi bạc, cặp mắt đen sâu hun hút như chú báo săn mồi nhìn chằm chằm vào cô gái tỏ vẻ thích thú. Chỉ chốc lát sau, khóe môi nhếch nhẹ, tròng mắt đảo quanh, ngón tay lật lướt từng trang tài liệu, tựa hồ đã sớm nhìn ra ý đồ của đối phương:“Cô cảm thấy bản thân đáp ứng được gì cho tôi?” ”Tôi đã nghe nói qua cách thức làm việc của Lục… "Mấy lời này của em là có ý gì? Nghe qua thật giống như là anh làm chuyện có lỗi với em vậy?" Anh ta càng tức giận hơn, hung hăng vỗ một cái lên vô lăng: "Kể từ khi xác định mối quan hệ với em, anh đã đoạn tuyệt quan hệ với tất cả những người phụ nữ khác rồi, anh vì em mà làm như vậy còn chưa đủ sao? Sao em lại còn nghi ngờ anh?""Không phải là nghi ngờ! Là sự thật!" Rốt cuộc tôi cũng không nhịn nổi nữa: "Em tận mắt nhìn thấy trên cổ áo anh có vết son môi, dấu son đó em nhớ rất rõ ràng, là màu son của Mộng Na... Anh còn yêu cô ta, vẫn giữ liên lạc với cô ta, còn... còn..." Hai chữ lên giường, tôi không muốn nói ra!"Còn cái gì? Em cho rằng anh lên giường cùng với cô ta sao?" Anh ta lại nói hai chữ này ra.Tôi cong khóe miệng: "Cũng đã hôn lên cổ áo rồi, chẳng lẽ còn chưa có ân ái với nhau nữa hay sao?" Đối với loại đàn ông có h*m m**n mạnh mẽ như anh ta, làm sao sẽ không làm chuyện đó chứ?"Thì ra em chính là bởi vì chuyện này mà bỏ đi..." Lục Minh Hiên tức giận nắm bàn tay lại thật chặt, cong môi cười giễu cợt: "Đây là do anh và Mộng Na đánh cược, anh nói, em rất tin tưởng anh! Cô ta nói, vậy thì chúng ta đánh cược một lần, sau đó in một dấu son môi lên cổ áo anh, anh chỉ cười cười, hoàn toàn không nghĩ tới, quả nhiên là em không tin tưởng anh..."Tôi nhất thời im lặng...Không khí trong xe, trong nháy mắt trở nên trầm mặc..."Có lẽ là do anh quá tự tin, căn bản là em chưa từng tin tưởng anh..." Ánh mắt anh ta thoáng hiện vẻ mất mát, buồn bã."Em... Không phải như vậy..." Tôi có chút luống cuống, giống như mình làm chuyện có lỗi với anh ta."Không cần phải giải thích gì hết." Anh ta thở dài, khởi động xe.Dọc theo đường đi, anh ta giữ vững trầm mặc, vẻ mặt không biểu cảm, không nhìn ra được buồn vui tức giận gì, bộ dạng như vậy của anh ta, càng làm cho tôi bất an hơn."Thật ra thì lúc đó em rời khỏi anh, còn có nguyên nhân khác, chứ không phải chỉ có chuyện này...""Còn có nguyên nhân gì nữa chứ? Em nói đi!" Anh ta lạnh lùng nói.Tôi do dự một chút, thở dài: "Bởi vì sự tồn tại của em, làm cho công ty anh phải lâm vào nguy cơ phá sản, em cảm thấy... Em chủ động rời đi thì mọi chuyện sẽ tốt hơn...""Kít" một tiêng! Xe dừng lại!"Là ba anh nói với em sao?""..." Tôi không nói gì, coi như là chấp nhận."Lão già đáng ghét!" Anh ta tức giận đấm một quyền lên vô lăng, còi ô tô "tin" một tiếng vang lớn."Anh đừng giận ba anh, ông ta làm tất cả mọi chuyện, cũng là vì muốn tốt cho anh thôi." Tôi muốn trấn an anh ta."Ông ta vì tốt cho anh sao? Phụ nữ bên cạnh anh, từng bước từng bước bị ông ta đuổi đi, đây mà gọi là muốn tốt cho anh sao?" Lục Minh Hiên trợn mắt nhìn tôi, tôi bị dọa sợ không dám nói tiếp nữa."Đều là do ông ta gây họa, nếu không phải ông ta tùy hứng làm ra quyết định, làm sao anh sẽ vô duyên vô cớ kết hôn với mỹ nữ tổng giám đốc ngoại quốc chứ? Tất cả mọi chuyện đều là từ ông ta mà ra!""Vậy... Anh thật sự kết hôn rồi sao?" Trong lòng tôi như có một tảng đá lớn đè nặng."Buổi hôn lễ đó, anh căn bản là không có xuất hiện! Hoàn toàn không có sự đồng ý của anh mà đã cử hành hôn lễ rồi, để giải quyết chuyện này, anh đã phải tốn không ít thời gian!"Những lời này của anh ta là có ý gì? Anh ta chưa từng lên giường cùng người phụ nữ kia sao? Trong lòng tôi không khỏi có chút vui mừng."Vậy đơn ly hôn của chúng ta... "Tôi còn chưa kịp nói xong, anh ta đã cắt đứt lời tôi!"Anh không có ký!" Anh ta nhìn tôi một cái, quay đầu: "Cho tới bây giờ anh cũng chưa từng đồng ý ly hôn..."Lòng tôi lại một lần nữa mềm nhũn.Thì ra tất cả mọi chuyện, đều là tôi trách lầm anh ta sao?Anh ta không có kết hôn...
"Mấy lời này của em
là có ý gì? Nghe qua thật giống như là anh làm chuyện có lỗi với em
vậy?" Anh ta càng tức giận hơn, hung hăng vỗ một cái lên vô lăng: "Kể từ khi xác định mối quan hệ với em, anh đã đoạn tuyệt quan hệ với tất cả
những người phụ nữ khác rồi, anh vì em mà làm như vậy còn chưa đủ sao?
Sao em lại còn nghi ngờ anh?"
"Không phải là nghi ngờ! Là sự
thật!" Rốt cuộc tôi cũng không nhịn nổi nữa: "Em tận mắt nhìn thấy trên
cổ áo anh có vết son môi, dấu son đó em nhớ rất rõ ràng, là màu son của
Mộng Na... Anh còn yêu cô ta, vẫn giữ liên lạc với cô ta, còn...
còn..." Hai chữ lên giường, tôi không muốn nói ra!
"Còn cái gì? Em cho rằng anh lên giường cùng với cô ta sao?" Anh ta lại nói hai chữ này ra.
Tôi cong khóe miệng: "Cũng đã hôn lên cổ áo rồi, chẳng lẽ còn chưa có ân ái với nhau nữa hay sao?" Đối với loại đàn ông có h*m m**n mạnh mẽ như anh ta, làm sao sẽ không làm chuyện đó chứ?
"Thì ra em chính là bởi
vì chuyện này mà bỏ đi..." Lục Minh Hiên tức giận nắm bàn tay lại thật chặt, cong môi cười giễu cợt: "Đây là do anh và Mộng Na đánh cược, anh
nói, em rất tin tưởng anh! Cô ta nói, vậy thì chúng ta đánh cược một
lần, sau đó in một dấu son môi lên cổ áo anh, anh chỉ cười cười, hoàn
toàn không nghĩ tới, quả nhiên là em không tin tưởng anh..."
Tôi nhất thời im lặng...
Không khí trong xe, trong nháy mắt trở nên trầm mặc...
"Có lẽ là do anh quá tự tin, căn bản là em chưa từng tin tưởng anh..." Ánh mắt anh ta thoáng hiện vẻ mất mát, buồn bã.
"Em... Không phải như vậy..." Tôi có chút luống cuống, giống như mình làm chuyện có lỗi với anh ta.
"Không cần phải giải thích gì hết." Anh ta thở dài, khởi động xe.
Dọc theo đường đi, anh ta giữ vững trầm mặc, vẻ mặt không biểu cảm, không
nhìn ra được buồn vui tức giận gì, bộ dạng như vậy của anh ta, càng làm
cho tôi bất an hơn.
"Thật ra thì lúc đó em rời khỏi anh, còn có nguyên nhân khác, chứ không phải chỉ có chuyện này..."
"Còn có nguyên nhân gì nữa chứ? Em nói đi!" Anh ta lạnh lùng nói.
Tôi do dự một chút, thở dài: "Bởi vì sự tồn tại của em, làm cho công ty anh phải lâm vào nguy cơ phá sản, em cảm thấy... Em chủ động rời đi thì
mọi chuyện sẽ tốt hơn..."
"Kít" một tiêng! Xe dừng lại!
"Là ba anh nói với em sao?"
"..." Tôi không nói gì, coi như là chấp nhận.
"Lão già đáng ghét!" Anh ta tức giận đấm một quyền lên vô lăng, còi ô tô "tin" một tiếng vang lớn.
"Anh đừng giận ba anh, ông ta làm tất cả mọi chuyện, cũng là vì muốn tốt cho anh thôi." Tôi muốn trấn an anh ta.
"Ông ta vì tốt cho anh sao? Phụ nữ bên cạnh anh, từng bước từng bước bị ông
ta đuổi đi, đây mà gọi là muốn tốt cho anh sao?" Lục Minh Hiên trợn mắt
nhìn tôi, tôi bị dọa sợ không dám nói tiếp nữa.
"Đều là do ông ta gây họa, nếu không phải ông ta tùy hứng làm ra quyết định, làm sao anh
sẽ vô duyên vô cớ kết hôn với mỹ nữ tổng giám đốc ngoại quốc chứ? Tất cả mọi chuyện đều là từ ông ta mà ra!"
"Vậy... Anh thật sự kết hôn rồi sao?" Trong lòng tôi như có một tảng đá lớn đè nặng.
"Buổi hôn lễ đó, anh căn bản là không có xuất hiện! Hoàn toàn không có sự
đồng ý của anh mà đã cử hành hôn lễ rồi, để giải quyết chuyện này, anh
đã phải tốn không ít thời gian!"
Những lời này của anh ta là có ý gì? Anh ta chưa từng lên giường cùng người phụ nữ kia sao? Trong lòng
tôi không khỏi có chút vui mừng.
"Vậy đơn ly hôn của chúng ta... "Tôi còn chưa kịp nói xong, anh ta đã cắt đứt lời tôi!
"Anh không có ký!" Anh ta nhìn tôi một cái, quay đầu: "Cho tới bây giờ anh cũng chưa từng đồng ý ly hôn..."
Lòng tôi lại một lần nữa mềm nhũn.
Thì ra tất cả mọi chuyện, đều là tôi trách lầm anh ta sao?
Anh ta không có kết hôn...
Chọc Giận Cô Vợ Nhỏ: Ông Xã Tổng Tài Quá Kiêu NgạoTác giả: Xảo LinhTruyện Ngôn TìnhEdit: Junie Trong căn phòng Tổng thống xa hoa, dưới ánh đèn đỏ mờ ảo, mùi rượu tràn ngập cả căn phòng. Trong không khí còn ngập một mùi hoa cỏ nhàn nhạt. Đó là mùi hoa hồng hảo hạng, mang theo công dụng k*ch t*nh, trong đó tràn ngập hơi thở ái muội không cần nói cũng biết. Tôi mặc một bộ váy ren viền tơ thanh lịch đứng ngay trước mặt người đàn ông xa lạ, bình tĩnh mở miệng: “Tôi rất cần vai diễn này, chỉ cần có được nó, Lục tiên sinh muốn tôi làm gì đều được.” Người đàn ông toàn thân tây trang hang hiệu tựa lưng vào ghế salon, vẻ mặt hơi mệt mỏi, giữa hai hàng lông mày chau lại, cả người toát lên khí phách cao thượng!!! Khuôn mặt góc cạnh đẹp tuyệt mĩ, đôi môi bạc, cặp mắt đen sâu hun hút như chú báo săn mồi nhìn chằm chằm vào cô gái tỏ vẻ thích thú. Chỉ chốc lát sau, khóe môi nhếch nhẹ, tròng mắt đảo quanh, ngón tay lật lướt từng trang tài liệu, tựa hồ đã sớm nhìn ra ý đồ của đối phương:“Cô cảm thấy bản thân đáp ứng được gì cho tôi?” ”Tôi đã nghe nói qua cách thức làm việc của Lục… "Mấy lời này của em là có ý gì? Nghe qua thật giống như là anh làm chuyện có lỗi với em vậy?" Anh ta càng tức giận hơn, hung hăng vỗ một cái lên vô lăng: "Kể từ khi xác định mối quan hệ với em, anh đã đoạn tuyệt quan hệ với tất cả những người phụ nữ khác rồi, anh vì em mà làm như vậy còn chưa đủ sao? Sao em lại còn nghi ngờ anh?""Không phải là nghi ngờ! Là sự thật!" Rốt cuộc tôi cũng không nhịn nổi nữa: "Em tận mắt nhìn thấy trên cổ áo anh có vết son môi, dấu son đó em nhớ rất rõ ràng, là màu son của Mộng Na... Anh còn yêu cô ta, vẫn giữ liên lạc với cô ta, còn... còn..." Hai chữ lên giường, tôi không muốn nói ra!"Còn cái gì? Em cho rằng anh lên giường cùng với cô ta sao?" Anh ta lại nói hai chữ này ra.Tôi cong khóe miệng: "Cũng đã hôn lên cổ áo rồi, chẳng lẽ còn chưa có ân ái với nhau nữa hay sao?" Đối với loại đàn ông có h*m m**n mạnh mẽ như anh ta, làm sao sẽ không làm chuyện đó chứ?"Thì ra em chính là bởi vì chuyện này mà bỏ đi..." Lục Minh Hiên tức giận nắm bàn tay lại thật chặt, cong môi cười giễu cợt: "Đây là do anh và Mộng Na đánh cược, anh nói, em rất tin tưởng anh! Cô ta nói, vậy thì chúng ta đánh cược một lần, sau đó in một dấu son môi lên cổ áo anh, anh chỉ cười cười, hoàn toàn không nghĩ tới, quả nhiên là em không tin tưởng anh..."Tôi nhất thời im lặng...Không khí trong xe, trong nháy mắt trở nên trầm mặc..."Có lẽ là do anh quá tự tin, căn bản là em chưa từng tin tưởng anh..." Ánh mắt anh ta thoáng hiện vẻ mất mát, buồn bã."Em... Không phải như vậy..." Tôi có chút luống cuống, giống như mình làm chuyện có lỗi với anh ta."Không cần phải giải thích gì hết." Anh ta thở dài, khởi động xe.Dọc theo đường đi, anh ta giữ vững trầm mặc, vẻ mặt không biểu cảm, không nhìn ra được buồn vui tức giận gì, bộ dạng như vậy của anh ta, càng làm cho tôi bất an hơn."Thật ra thì lúc đó em rời khỏi anh, còn có nguyên nhân khác, chứ không phải chỉ có chuyện này...""Còn có nguyên nhân gì nữa chứ? Em nói đi!" Anh ta lạnh lùng nói.Tôi do dự một chút, thở dài: "Bởi vì sự tồn tại của em, làm cho công ty anh phải lâm vào nguy cơ phá sản, em cảm thấy... Em chủ động rời đi thì mọi chuyện sẽ tốt hơn...""Kít" một tiêng! Xe dừng lại!"Là ba anh nói với em sao?""..." Tôi không nói gì, coi như là chấp nhận."Lão già đáng ghét!" Anh ta tức giận đấm một quyền lên vô lăng, còi ô tô "tin" một tiếng vang lớn."Anh đừng giận ba anh, ông ta làm tất cả mọi chuyện, cũng là vì muốn tốt cho anh thôi." Tôi muốn trấn an anh ta."Ông ta vì tốt cho anh sao? Phụ nữ bên cạnh anh, từng bước từng bước bị ông ta đuổi đi, đây mà gọi là muốn tốt cho anh sao?" Lục Minh Hiên trợn mắt nhìn tôi, tôi bị dọa sợ không dám nói tiếp nữa."Đều là do ông ta gây họa, nếu không phải ông ta tùy hứng làm ra quyết định, làm sao anh sẽ vô duyên vô cớ kết hôn với mỹ nữ tổng giám đốc ngoại quốc chứ? Tất cả mọi chuyện đều là từ ông ta mà ra!""Vậy... Anh thật sự kết hôn rồi sao?" Trong lòng tôi như có một tảng đá lớn đè nặng."Buổi hôn lễ đó, anh căn bản là không có xuất hiện! Hoàn toàn không có sự đồng ý của anh mà đã cử hành hôn lễ rồi, để giải quyết chuyện này, anh đã phải tốn không ít thời gian!"Những lời này của anh ta là có ý gì? Anh ta chưa từng lên giường cùng người phụ nữ kia sao? Trong lòng tôi không khỏi có chút vui mừng."Vậy đơn ly hôn của chúng ta... "Tôi còn chưa kịp nói xong, anh ta đã cắt đứt lời tôi!"Anh không có ký!" Anh ta nhìn tôi một cái, quay đầu: "Cho tới bây giờ anh cũng chưa từng đồng ý ly hôn..."Lòng tôi lại một lần nữa mềm nhũn.Thì ra tất cả mọi chuyện, đều là tôi trách lầm anh ta sao?Anh ta không có kết hôn...