-"con gái ơi."_hình ảnh hai người trung niên cười phúc hậu hiện trong đầu nó -ba mẹ_đang mớ nó chợt ngồi bật dậy (Thì ra chỉ là mơ thôi), mở cửa sổ, bước xuống lầu trong gian bếp có một dáng người đang nấu ăn. Mùi thức ăn lan đến mũi. -mùi thức ăn thơm quá dì Lan ơi -ủa Tuyệt Tinh con dậy rồi hả? Qua giúp dì don bàn đi con. -dạ Thức ăn trên bàn nhanh chóng được bày ra. Thường thì tới giờ này mọi người trong trại dậy. Trại mồ côi xx. Nơi đây là nơi tôi lớn lên, mọi người trong đây luôn coi nhau là gia đình. Và dì Lan người không quản cực khổ tới đây để chăm sóc đại gia đình này. -dì Lan, chào buổi sáng. -bồ dậy rồi hả Diệc Thanh -hôm nay trời bão hả tự nhiên hôm nay Tuyệt Tinh nhà ta dậy sớm nhất vậy. -bồ đó chọc tôi hoài. Diệc Thanh là cô bạn thân nhất của tôi. Cậu ấy vào đây cùng một ngày với tôi (nghe dì Lan nói vậy). Cùng lúc cậu ấy dậy thì đám nhóc ở đây cũng dậy. -mấy đứa vào ăn sáng đi còn đi học. Cả đám đều đồng thanh- dạ Phụ dì Lan dọn dẹp xong thì nó lên thay đồng phục. Đồng…
Chương 11
Bình Yên Khi Nơi Đó Có Anh!!!Tác giả: Nhok conTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng-"con gái ơi."_hình ảnh hai người trung niên cười phúc hậu hiện trong đầu nó -ba mẹ_đang mớ nó chợt ngồi bật dậy (Thì ra chỉ là mơ thôi), mở cửa sổ, bước xuống lầu trong gian bếp có một dáng người đang nấu ăn. Mùi thức ăn lan đến mũi. -mùi thức ăn thơm quá dì Lan ơi -ủa Tuyệt Tinh con dậy rồi hả? Qua giúp dì don bàn đi con. -dạ Thức ăn trên bàn nhanh chóng được bày ra. Thường thì tới giờ này mọi người trong trại dậy. Trại mồ côi xx. Nơi đây là nơi tôi lớn lên, mọi người trong đây luôn coi nhau là gia đình. Và dì Lan người không quản cực khổ tới đây để chăm sóc đại gia đình này. -dì Lan, chào buổi sáng. -bồ dậy rồi hả Diệc Thanh -hôm nay trời bão hả tự nhiên hôm nay Tuyệt Tinh nhà ta dậy sớm nhất vậy. -bồ đó chọc tôi hoài. Diệc Thanh là cô bạn thân nhất của tôi. Cậu ấy vào đây cùng một ngày với tôi (nghe dì Lan nói vậy). Cùng lúc cậu ấy dậy thì đám nhóc ở đây cũng dậy. -mấy đứa vào ăn sáng đi còn đi học. Cả đám đều đồng thanh- dạ Phụ dì Lan dọn dẹp xong thì nó lên thay đồng phục. Đồng… Sáng hôm sau ngày cưới.Anh kéo vali ra ngoài chỗ đậu xe còn nó thì vẫy vẫy tay chào mọi người.-tạm biệt cục bông nhỏ, tạm biệt Trịnh Sang, tạm biệt Hàng Điệp tuần sau chúng tôi về.Mọi người chia tay nó và anh ở Trần Gia và bắt đầu cuộc hành trình của mình.Đà Lạt 9h sáng.Cảnh quanh nên thơ của Đà Lát khiến mội người đều yêu thích. Sau khi dọn đồ vào sạn nó tung tăng cùng anh bước đi chơi. Và một người xuất hiện, là một cô gái gương mặt rất đẹp, ăn mặc rất hợp thời trang rồi bay vào ôm anh-anh à sao mấy bữa nay không qua chỗ em chơi.Bây giờ trong đầu tôi xuất hiện một dấu chấm hỏi rất lớn. Cô ấy nói chơi là chơi cái gì.-à ý của Tần Hy là qua nhà uống trà với đi chơi thôiKhi nghe anh nói xuong trong lòng tự nhiên thấy nhẹ nhõm. Cũng lịch sự chào hỏi.-chào cô tôi là vợ của Nhật Thiên Tuyệt Tinh-chào cô tôi là Hạ Tần Hy._rồi cô ta quay sang anh nói- Nhật Thiên à đây là vợ của anh à thật đáng thất vọng-đáng thất vọng à so với một con bánh bèo không làm được gì chỉ biết phung phí tiền như cô thì ai mới đáng thất vọng. Đi thôi anh à._nó chửi thẳng mặt Tần HyAnh cũng quay đi không thương tiếc, còn cô ta thì thôi khỏi nói rồi-anh à em có quá đáng không-không đâu em à thôi đi chơi tiếp thôi.Tối về thì uể oải chân không đi được luôn. Nằm lên đầu gối anh chơi game.-mai mốt em sẽ không kêu mình là vợ anh nữa đâu.-sao vậy-phiền phức chứ sao. Anh thì gái bu đầy luôn mà kêu mình là vợ anh thì phải tốn hơi có khi còn phải động tay động chân nữa.-vậy em phải cẩn thận với Tần Hy cô ta mưu mô lắm không chỉ như vậy không đâu-anh đẹp trai chi vậy gai bu đầy à-thôi ngủ đi đừng chơi game nữa_vậy là anh tịch thu máy chơi game của nó rồi ôm nó ngủ.Sáng nay tự nhiên nó siêng đột xuất lại đi chạy bộ vào bữa sáng. Chạy bộ cũng đâu được yên, một đám côn đồ không biết từ đâu ra nhưng theo cùng là Tần Hy.-mày là cái đứa làm Tần Hy khóc àTôi cười khinh bỉ- khóc hả ba cái nước mắt cái nước mắt như vậy mà cũng tin đúng là mấy thằng NÃO PHẴNG -tụi bây đập nó cho taoVậy là một đám người cao to vạm vỡ cầm vũ khí lao vào nó.-KHOAN_nó hét lớn-sao sợ rồi à-cô gọi cho 1 2 3 4 5 xe cứu thương nha.Nghe xong tụi kia như những con chó hoang lao và nó. 10p sao cô ta đứng rung cầm cập. Có một người lên tiếng- cẩn thận phía sau. Nó quay phắt lại theo phản xạ thì nó sẽ đá hắn. Xử xong tôi đi lại chỗ người la lên.-cảm ơn vì đã báo cho tôi.-không, không có gì. Cô bị thương rồi kìa.-tôi không sao về nhà sơ cứu là được rồi.-tôi là Hạo Phong -tôi là Tuyệt TinhRồi quay lại đường chạy trở về nhà. Về tới khách sạn thì người cũng gần như te tua tay chân cổ và cả mặt nữa. Về phòng khi anh thấy như vậy vừa lấy hộp cứu thương vừa hỏi.-lần này tới ai đến gây sự vậy.-cô ta đóTiến hành băng bó bôi thuốc nó. -mai mốt em nhớ né đòn dùm anh bị thương quài coi chừng nhốt em trong nhà luôn giờ-có anh mà có sao đâuCặp vợ chồng son này vô tư lự như vậy thôi chứ thực sự rất nguy hiểm
Sáng hôm sau ngày cưới.
Anh kéo vali ra ngoài chỗ đậu xe còn nó thì vẫy vẫy tay chào mọi người.
-tạm biệt cục bông nhỏ, tạm biệt Trịnh Sang, tạm biệt Hàng Điệp tuần sau chúng tôi về.
Mọi người chia tay nó và anh ở Trần Gia và bắt đầu cuộc hành trình của mình.
Đà Lạt 9h sáng.
Cảnh quanh nên thơ của Đà Lát khiến mội người đều yêu thích. Sau khi dọn đồ vào sạn nó tung tăng cùng anh bước đi chơi. Và một người xuất hiện, là một cô gái gương mặt rất đẹp, ăn mặc rất hợp thời trang rồi bay vào ôm anh
-anh à sao mấy bữa nay không qua chỗ em chơi.
Bây giờ trong đầu tôi xuất hiện một dấu chấm hỏi rất lớn. Cô ấy nói chơi là chơi cái gì.
-à ý của Tần Hy là qua nhà uống trà với đi chơi thôi
Khi nghe anh nói xuong trong lòng tự nhiên thấy nhẹ nhõm. Cũng lịch sự chào hỏi.
-chào cô tôi là vợ của Nhật Thiên Tuyệt Tinh
-chào cô tôi là Hạ Tần Hy._rồi cô ta quay sang anh nói- Nhật Thiên à đây là vợ của anh à thật đáng thất vọng
-đáng thất vọng à so với một con bánh bèo không làm được gì chỉ biết phung phí tiền như cô thì ai mới đáng thất vọng. Đi thôi anh à._nó chửi thẳng mặt Tần Hy
Anh cũng quay đi không thương tiếc, còn cô ta thì thôi khỏi nói rồi
-anh à em có quá đáng không
-không đâu em à thôi đi chơi tiếp thôi.
Tối về thì uể oải chân không đi được luôn. Nằm lên đầu gối anh chơi game.
-mai mốt em sẽ không kêu mình là vợ anh nữa đâu.
-sao vậy
-phiền phức chứ sao. Anh thì gái bu đầy luôn mà kêu mình là vợ anh thì phải tốn hơi có khi còn phải động tay động chân nữa.
-vậy em phải cẩn thận với Tần Hy cô ta mưu mô lắm không chỉ như vậy không đâu
-anh đẹp trai chi vậy gai bu đầy à
-thôi ngủ đi đừng chơi game nữa_vậy là anh tịch thu máy chơi game của nó rồi ôm nó ngủ.
Sáng nay tự nhiên nó siêng đột xuất lại đi chạy bộ vào bữa sáng. Chạy bộ cũng đâu được yên, một đám côn đồ không biết từ đâu ra nhưng theo cùng là Tần Hy.
-mày là cái đứa làm Tần Hy khóc à
Tôi cười khinh bỉ- khóc hả ba cái nước mắt cái nước mắt như vậy mà cũng tin đúng là mấy thằng NÃO PHẴNG
-tụi bây đập nó cho tao
Vậy là một đám người cao to vạm vỡ cầm vũ khí lao vào nó.
-KHOAN_nó hét lớn
-sao sợ rồi à
-cô gọi cho 1 2 3 4 5 xe cứu thương nha.
Nghe xong tụi kia như những con chó hoang lao và nó. 10p sao cô ta đứng rung cầm cập. Có một người lên tiếng- cẩn thận phía sau.
Nó quay phắt lại theo phản xạ thì nó sẽ đá hắn. Xử xong tôi đi lại chỗ người la lên.
-cảm ơn vì đã báo cho tôi.
-không, không có gì. Cô bị thương rồi kìa.
-tôi không sao về nhà sơ cứu là được rồi.
-tôi là Hạo Phong
-tôi là Tuyệt Tinh
Rồi quay lại đường chạy trở về nhà. Về tới khách sạn thì người cũng gần như te tua tay chân cổ và cả mặt nữa. Về phòng khi anh thấy như vậy vừa lấy hộp cứu thương vừa hỏi.
-lần này tới ai đến gây sự vậy.
-cô ta đó
Tiến hành băng bó bôi thuốc nó.
-mai mốt em nhớ né đòn dùm anh bị thương quài coi chừng nhốt em trong nhà luôn giờ
-có anh mà có sao đâu
Cặp vợ chồng son này vô tư lự như vậy thôi chứ thực sự rất nguy hiểm
Bình Yên Khi Nơi Đó Có Anh!!!Tác giả: Nhok conTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng-"con gái ơi."_hình ảnh hai người trung niên cười phúc hậu hiện trong đầu nó -ba mẹ_đang mớ nó chợt ngồi bật dậy (Thì ra chỉ là mơ thôi), mở cửa sổ, bước xuống lầu trong gian bếp có một dáng người đang nấu ăn. Mùi thức ăn lan đến mũi. -mùi thức ăn thơm quá dì Lan ơi -ủa Tuyệt Tinh con dậy rồi hả? Qua giúp dì don bàn đi con. -dạ Thức ăn trên bàn nhanh chóng được bày ra. Thường thì tới giờ này mọi người trong trại dậy. Trại mồ côi xx. Nơi đây là nơi tôi lớn lên, mọi người trong đây luôn coi nhau là gia đình. Và dì Lan người không quản cực khổ tới đây để chăm sóc đại gia đình này. -dì Lan, chào buổi sáng. -bồ dậy rồi hả Diệc Thanh -hôm nay trời bão hả tự nhiên hôm nay Tuyệt Tinh nhà ta dậy sớm nhất vậy. -bồ đó chọc tôi hoài. Diệc Thanh là cô bạn thân nhất của tôi. Cậu ấy vào đây cùng một ngày với tôi (nghe dì Lan nói vậy). Cùng lúc cậu ấy dậy thì đám nhóc ở đây cũng dậy. -mấy đứa vào ăn sáng đi còn đi học. Cả đám đều đồng thanh- dạ Phụ dì Lan dọn dẹp xong thì nó lên thay đồng phục. Đồng… Sáng hôm sau ngày cưới.Anh kéo vali ra ngoài chỗ đậu xe còn nó thì vẫy vẫy tay chào mọi người.-tạm biệt cục bông nhỏ, tạm biệt Trịnh Sang, tạm biệt Hàng Điệp tuần sau chúng tôi về.Mọi người chia tay nó và anh ở Trần Gia và bắt đầu cuộc hành trình của mình.Đà Lạt 9h sáng.Cảnh quanh nên thơ của Đà Lát khiến mội người đều yêu thích. Sau khi dọn đồ vào sạn nó tung tăng cùng anh bước đi chơi. Và một người xuất hiện, là một cô gái gương mặt rất đẹp, ăn mặc rất hợp thời trang rồi bay vào ôm anh-anh à sao mấy bữa nay không qua chỗ em chơi.Bây giờ trong đầu tôi xuất hiện một dấu chấm hỏi rất lớn. Cô ấy nói chơi là chơi cái gì.-à ý của Tần Hy là qua nhà uống trà với đi chơi thôiKhi nghe anh nói xuong trong lòng tự nhiên thấy nhẹ nhõm. Cũng lịch sự chào hỏi.-chào cô tôi là vợ của Nhật Thiên Tuyệt Tinh-chào cô tôi là Hạ Tần Hy._rồi cô ta quay sang anh nói- Nhật Thiên à đây là vợ của anh à thật đáng thất vọng-đáng thất vọng à so với một con bánh bèo không làm được gì chỉ biết phung phí tiền như cô thì ai mới đáng thất vọng. Đi thôi anh à._nó chửi thẳng mặt Tần HyAnh cũng quay đi không thương tiếc, còn cô ta thì thôi khỏi nói rồi-anh à em có quá đáng không-không đâu em à thôi đi chơi tiếp thôi.Tối về thì uể oải chân không đi được luôn. Nằm lên đầu gối anh chơi game.-mai mốt em sẽ không kêu mình là vợ anh nữa đâu.-sao vậy-phiền phức chứ sao. Anh thì gái bu đầy luôn mà kêu mình là vợ anh thì phải tốn hơi có khi còn phải động tay động chân nữa.-vậy em phải cẩn thận với Tần Hy cô ta mưu mô lắm không chỉ như vậy không đâu-anh đẹp trai chi vậy gai bu đầy à-thôi ngủ đi đừng chơi game nữa_vậy là anh tịch thu máy chơi game của nó rồi ôm nó ngủ.Sáng nay tự nhiên nó siêng đột xuất lại đi chạy bộ vào bữa sáng. Chạy bộ cũng đâu được yên, một đám côn đồ không biết từ đâu ra nhưng theo cùng là Tần Hy.-mày là cái đứa làm Tần Hy khóc àTôi cười khinh bỉ- khóc hả ba cái nước mắt cái nước mắt như vậy mà cũng tin đúng là mấy thằng NÃO PHẴNG -tụi bây đập nó cho taoVậy là một đám người cao to vạm vỡ cầm vũ khí lao vào nó.-KHOAN_nó hét lớn-sao sợ rồi à-cô gọi cho 1 2 3 4 5 xe cứu thương nha.Nghe xong tụi kia như những con chó hoang lao và nó. 10p sao cô ta đứng rung cầm cập. Có một người lên tiếng- cẩn thận phía sau. Nó quay phắt lại theo phản xạ thì nó sẽ đá hắn. Xử xong tôi đi lại chỗ người la lên.-cảm ơn vì đã báo cho tôi.-không, không có gì. Cô bị thương rồi kìa.-tôi không sao về nhà sơ cứu là được rồi.-tôi là Hạo Phong -tôi là Tuyệt TinhRồi quay lại đường chạy trở về nhà. Về tới khách sạn thì người cũng gần như te tua tay chân cổ và cả mặt nữa. Về phòng khi anh thấy như vậy vừa lấy hộp cứu thương vừa hỏi.-lần này tới ai đến gây sự vậy.-cô ta đóTiến hành băng bó bôi thuốc nó. -mai mốt em nhớ né đòn dùm anh bị thương quài coi chừng nhốt em trong nhà luôn giờ-có anh mà có sao đâuCặp vợ chồng son này vô tư lự như vậy thôi chứ thực sự rất nguy hiểm