Sân bay X "Xin mọi người chú ý, chuyến bay từ Paris về thành phố A đã hạ cánh an toàn." Giọng nói máy móc của nhân viên hàng không vang lên khắp sân bay. Một cô gái xinh đẹp như thiên thần đi ra. Mái tóc nâu xoăn được cô thả tự nhiên ra sau gáy, mũi cao thẳng, môi đỏ mọng hơi mím lại như dụ người ta cắn vào, cô đeo kính râm màu đen bản to nên không ai nhìn thấy được đôi mắt của cô, nhưng cũng không giảm đi sự xinh đẹp của cô. Trên người cô mặc một chiếc áo sơmi trắng cách điệu, khoác bên ngoài một cái áo khoác màu đen, đôi chân thon dài được bao bọc bởi chiếc quần jean ôm màu đen. Khiến cô càng trở nên quyến rũ và thần bí hơn. Từ lúc cô bước ra khỏi cửa kiểm soát, không ai là không ngoái lại nhìn cô, có người nhìn cô bằng ánh mắt si mê, cũng có người nhìn cô bằng ánh mắt ghen tị. Kiều Di Hân vẫn không để ý đến ánh mắt của người khác, tiêu sái bước tới trước mặt năm người đang đứng chờ cô ở đằng kia. Đứng trước mặt cô là năm người, hai cặp đôi vợ chồng trung niên và một người đàn ông…
Chương 17: Kết thúc
Chủ Tịch! Anh Yêu Em, Người Con Gái Đời AnhTác giả: Cố TâmTruyện Ngôn TìnhSân bay X "Xin mọi người chú ý, chuyến bay từ Paris về thành phố A đã hạ cánh an toàn." Giọng nói máy móc của nhân viên hàng không vang lên khắp sân bay. Một cô gái xinh đẹp như thiên thần đi ra. Mái tóc nâu xoăn được cô thả tự nhiên ra sau gáy, mũi cao thẳng, môi đỏ mọng hơi mím lại như dụ người ta cắn vào, cô đeo kính râm màu đen bản to nên không ai nhìn thấy được đôi mắt của cô, nhưng cũng không giảm đi sự xinh đẹp của cô. Trên người cô mặc một chiếc áo sơmi trắng cách điệu, khoác bên ngoài một cái áo khoác màu đen, đôi chân thon dài được bao bọc bởi chiếc quần jean ôm màu đen. Khiến cô càng trở nên quyến rũ và thần bí hơn. Từ lúc cô bước ra khỏi cửa kiểm soát, không ai là không ngoái lại nhìn cô, có người nhìn cô bằng ánh mắt si mê, cũng có người nhìn cô bằng ánh mắt ghen tị. Kiều Di Hân vẫn không để ý đến ánh mắt của người khác, tiêu sái bước tới trước mặt năm người đang đứng chờ cô ở đằng kia. Đứng trước mặt cô là năm người, hai cặp đôi vợ chồng trung niên và một người đàn ông… Lãnh Thiên Hàn siết chặt thân hình bé nhỏ của cô vào trong lồng ngực, đầu anh tựa nhẹ lên vai cô."Hân nhi, tám năm trước là anh mê muội, là anh đã trách lầm em. Anh luôn nghĩ là anh ghét em, không muốn nhìn thấy em, nhưng từ lúc em đi anh mới chợt nhận ra, anh rất yêu em, yêu em nhiều lắm. Anh cũng không biết bản thân bắt đầu yêu em từ khi nào, có lẽ là từ khi còn nhỏ đã bắt đầu yêu em... Hân nhi, có lẽ... do em lúc nào cũng ở cạnh anh... cho dù anh có bạn gái... cho dù anh đi chơi với bạn gái... đều có em theo cùng. Thật ra em không hề biết... anh đã biết em ở Parri từ lâu, anh đã qua đó vô số lần... anh nhìn thấy em đi cùng với người đàn ông khác... hai người... cười đùa vui vẻ bên nhau... nhìn thấy em vào nhà hàng ăn cơm với người đàn ông khác... cùng hắn ta vào công viên chơi... cùng hắn ta nắm tay đi trên đường dưới lớp tuyết dày... lúc đó anh chợt nhớ tới lúc em lẽo đẽo theo sau anh, có phải em lúc đó rất đau không... em lúc đó có phải rất cô đơn không... em lúc đó có phải đã từng muốn buông tay nhưng không được đúng không... có phải em lúc đó cũng khổ sở, cũng gắng gượng chịu đựng chỉ vì... muốn được nhìn anh một chút... muốn được bên anh một chút... muốn được anh nhìn em dù chỉ là liếc qua thôi đúng không... Hân nhi, sau ba năm em rời khỏi đây anh mới tìm được em, anh đã qua bên đó và anh cũng đã... nếm trải được cái cảm giác yêu đơn phương một người là như thế nào rồi. Hân nhi cho anh một cơ hội nữa được không em, chúng ta đã dày vò nhau suốt mấy năm rồi, anh muốn đền bù tất cả... anh muốn ở bên em, cho anh một cơ hội nữa nhé."Giọng anh nghẹn ngào vang lên khắp căn phòng, cô cũng nghe rất rõ những điều anh nói, người đàn ông đó không ai khác chính là Dean, lúc đó cậu ta còn để tóc dài cho nên bây giờ anh mới không nhận ra. Nếu như anh đã nói như vậy rồi thì cô cũng muốn thử một lần, lần cuối cùng cô bất chấp tất cả để yêu anh. Cô nhìn anh mắt đầy chân thành và thâm tình của cô."A Hàn đừng phá hỏng niềm tin cuối cùng mà em giành cho anh.""Cảm ơn em, anh yêu em, Hân nhi."Sau ngày hôm đó hai người bắt đầu một tình yêu mới, hai người ở bên nhau, sống bên nhau thật hạnh phúc._______________Lời tâm sự nhỏ của tác giả:Các cậu biết không, thật ra tớ cũng đã từng có một tình yêu, tuy là tớ không biết bản thân có yêu người đó hay không? Nhưng tớ cảm thấy rất vui vẻ, lúc đó tớ đã nghĩ là cuộc sống của tớ sẽ giống như trong truyện ngôn tình, tớ sẽ là nữ chính, còn người đó là nam chính. Nhưng cho đến một ngày, tớ mới biết được sự thực, hiện thực vốn không giống trong truyện cổ tích hay trong truyện ngôn tình. Tớ không phải là nàng lọ lem đánh rơi giày của chàng hoàng tử, tớ cũng không phải nữ chính của nam chính mà tớ chỉ là nữ phụ, luôn luôn có kết cục thê thảm. Là vậy đó, tớ có người yêu, cứ tưởng rằng mình là người duy nhất người đó yêu, nhưng tớ đã sai rồi. Tớ chỉ là một trong số những cô gái mà anh ấy yêu thôi.Các bạn, đây đã là phần cuối của câu chuyện rồi, cho nên tớ mới dám mạo muội tâm sự với các cậu mà thôi, tớ chỉ là muốn nói ra hết lòng mình. Tớ chỉ là muốn viết một bộ truyện đọc kết cục He, để các bạn vẫn tin là trên thế giới này vẫn còn có tình yêu chân thành.HOÀN.
Lãnh Thiên Hàn siết chặt thân hình bé nhỏ của cô vào trong lồng ngực, đầu anh tựa nhẹ lên vai cô.
"Hân nhi, tám năm trước là anh mê muội, là anh đã trách lầm em. Anh luôn nghĩ là anh ghét em, không muốn nhìn thấy em, nhưng từ lúc em đi anh mới chợt nhận ra, anh rất yêu em, yêu em nhiều lắm. Anh cũng không biết bản thân bắt đầu yêu em từ khi nào, có lẽ là từ khi còn nhỏ đã bắt đầu yêu em... Hân nhi, có lẽ... do em lúc nào cũng ở cạnh anh... cho dù anh có bạn gái... cho dù anh đi chơi với bạn gái... đều có em theo cùng. Thật ra em không hề biết... anh đã biết em ở Parri từ lâu, anh đã qua đó vô số lần... anh nhìn thấy em đi cùng với người đàn ông khác... hai người... cười đùa vui vẻ bên nhau... nhìn thấy em vào nhà hàng ăn cơm với người đàn ông khác... cùng hắn ta vào công viên chơi... cùng hắn ta nắm tay đi trên đường dưới lớp tuyết dày... lúc đó anh chợt nhớ tới lúc em lẽo đẽo theo sau anh, có phải em lúc đó rất đau không... em lúc đó có phải rất cô đơn không... em lúc đó có phải đã từng muốn buông tay nhưng không được đúng không... có phải em lúc đó cũng khổ sở, cũng gắng gượng chịu đựng chỉ vì... muốn được nhìn anh một chút... muốn được bên anh một chút... muốn được anh nhìn em dù chỉ là liếc qua thôi đúng không... Hân nhi, sau ba năm em rời khỏi đây anh mới tìm được em, anh đã qua bên đó và anh cũng đã... nếm trải được cái cảm giác yêu đơn phương một người là như thế nào rồi. Hân nhi cho anh một cơ hội nữa được không em, chúng ta đã dày vò nhau suốt mấy năm rồi, anh muốn đền bù tất cả... anh muốn ở bên em, cho anh một cơ hội nữa nhé."
Giọng anh nghẹn ngào vang lên khắp căn phòng, cô cũng nghe rất rõ những điều anh nói, người đàn ông đó không ai khác chính là Dean, lúc đó cậu ta còn để tóc dài cho nên bây giờ anh mới không nhận ra. Nếu như anh đã nói như vậy rồi thì cô cũng muốn thử một lần, lần cuối cùng cô bất chấp tất cả để yêu anh. Cô nhìn anh mắt đầy chân thành và thâm tình của cô.
"A Hàn đừng phá hỏng niềm tin cuối cùng mà em giành cho anh."
"Cảm ơn em, anh yêu em, Hân nhi."
Sau ngày hôm đó hai người bắt đầu một tình yêu mới, hai người ở bên nhau, sống bên nhau thật hạnh phúc.
_______________
Lời tâm sự nhỏ của tác giả:
Các cậu biết không, thật ra tớ cũng đã từng có một tình yêu, tuy là tớ không biết bản thân có yêu người đó hay không? Nhưng tớ cảm thấy rất vui vẻ, lúc đó tớ đã nghĩ là cuộc sống của tớ sẽ giống như trong truyện ngôn tình, tớ sẽ là nữ chính, còn người đó là nam chính. Nhưng cho đến một ngày, tớ mới biết được sự thực, hiện thực vốn không giống trong truyện cổ tích hay trong truyện ngôn tình. Tớ không phải là nàng lọ lem đánh rơi giày của chàng hoàng tử, tớ cũng không phải nữ chính của nam chính mà tớ chỉ là nữ phụ, luôn luôn có kết cục thê thảm. Là vậy đó, tớ có người yêu, cứ tưởng rằng mình là người duy nhất người đó yêu, nhưng tớ đã sai rồi. Tớ chỉ là một trong số những cô gái mà anh ấy yêu thôi.
Các bạn, đây đã là phần cuối của câu chuyện rồi, cho nên tớ mới dám mạo muội tâm sự với các cậu mà thôi, tớ chỉ là muốn nói ra hết lòng mình. Tớ chỉ là muốn viết một bộ truyện đọc kết cục He, để các bạn vẫn tin là trên thế giới này vẫn còn có tình yêu chân thành.
HOÀN.
Chủ Tịch! Anh Yêu Em, Người Con Gái Đời AnhTác giả: Cố TâmTruyện Ngôn TìnhSân bay X "Xin mọi người chú ý, chuyến bay từ Paris về thành phố A đã hạ cánh an toàn." Giọng nói máy móc của nhân viên hàng không vang lên khắp sân bay. Một cô gái xinh đẹp như thiên thần đi ra. Mái tóc nâu xoăn được cô thả tự nhiên ra sau gáy, mũi cao thẳng, môi đỏ mọng hơi mím lại như dụ người ta cắn vào, cô đeo kính râm màu đen bản to nên không ai nhìn thấy được đôi mắt của cô, nhưng cũng không giảm đi sự xinh đẹp của cô. Trên người cô mặc một chiếc áo sơmi trắng cách điệu, khoác bên ngoài một cái áo khoác màu đen, đôi chân thon dài được bao bọc bởi chiếc quần jean ôm màu đen. Khiến cô càng trở nên quyến rũ và thần bí hơn. Từ lúc cô bước ra khỏi cửa kiểm soát, không ai là không ngoái lại nhìn cô, có người nhìn cô bằng ánh mắt si mê, cũng có người nhìn cô bằng ánh mắt ghen tị. Kiều Di Hân vẫn không để ý đến ánh mắt của người khác, tiêu sái bước tới trước mặt năm người đang đứng chờ cô ở đằng kia. Đứng trước mặt cô là năm người, hai cặp đôi vợ chồng trung niên và một người đàn ông… Lãnh Thiên Hàn siết chặt thân hình bé nhỏ của cô vào trong lồng ngực, đầu anh tựa nhẹ lên vai cô."Hân nhi, tám năm trước là anh mê muội, là anh đã trách lầm em. Anh luôn nghĩ là anh ghét em, không muốn nhìn thấy em, nhưng từ lúc em đi anh mới chợt nhận ra, anh rất yêu em, yêu em nhiều lắm. Anh cũng không biết bản thân bắt đầu yêu em từ khi nào, có lẽ là từ khi còn nhỏ đã bắt đầu yêu em... Hân nhi, có lẽ... do em lúc nào cũng ở cạnh anh... cho dù anh có bạn gái... cho dù anh đi chơi với bạn gái... đều có em theo cùng. Thật ra em không hề biết... anh đã biết em ở Parri từ lâu, anh đã qua đó vô số lần... anh nhìn thấy em đi cùng với người đàn ông khác... hai người... cười đùa vui vẻ bên nhau... nhìn thấy em vào nhà hàng ăn cơm với người đàn ông khác... cùng hắn ta vào công viên chơi... cùng hắn ta nắm tay đi trên đường dưới lớp tuyết dày... lúc đó anh chợt nhớ tới lúc em lẽo đẽo theo sau anh, có phải em lúc đó rất đau không... em lúc đó có phải rất cô đơn không... em lúc đó có phải đã từng muốn buông tay nhưng không được đúng không... có phải em lúc đó cũng khổ sở, cũng gắng gượng chịu đựng chỉ vì... muốn được nhìn anh một chút... muốn được bên anh một chút... muốn được anh nhìn em dù chỉ là liếc qua thôi đúng không... Hân nhi, sau ba năm em rời khỏi đây anh mới tìm được em, anh đã qua bên đó và anh cũng đã... nếm trải được cái cảm giác yêu đơn phương một người là như thế nào rồi. Hân nhi cho anh một cơ hội nữa được không em, chúng ta đã dày vò nhau suốt mấy năm rồi, anh muốn đền bù tất cả... anh muốn ở bên em, cho anh một cơ hội nữa nhé."Giọng anh nghẹn ngào vang lên khắp căn phòng, cô cũng nghe rất rõ những điều anh nói, người đàn ông đó không ai khác chính là Dean, lúc đó cậu ta còn để tóc dài cho nên bây giờ anh mới không nhận ra. Nếu như anh đã nói như vậy rồi thì cô cũng muốn thử một lần, lần cuối cùng cô bất chấp tất cả để yêu anh. Cô nhìn anh mắt đầy chân thành và thâm tình của cô."A Hàn đừng phá hỏng niềm tin cuối cùng mà em giành cho anh.""Cảm ơn em, anh yêu em, Hân nhi."Sau ngày hôm đó hai người bắt đầu một tình yêu mới, hai người ở bên nhau, sống bên nhau thật hạnh phúc._______________Lời tâm sự nhỏ của tác giả:Các cậu biết không, thật ra tớ cũng đã từng có một tình yêu, tuy là tớ không biết bản thân có yêu người đó hay không? Nhưng tớ cảm thấy rất vui vẻ, lúc đó tớ đã nghĩ là cuộc sống của tớ sẽ giống như trong truyện ngôn tình, tớ sẽ là nữ chính, còn người đó là nam chính. Nhưng cho đến một ngày, tớ mới biết được sự thực, hiện thực vốn không giống trong truyện cổ tích hay trong truyện ngôn tình. Tớ không phải là nàng lọ lem đánh rơi giày của chàng hoàng tử, tớ cũng không phải nữ chính của nam chính mà tớ chỉ là nữ phụ, luôn luôn có kết cục thê thảm. Là vậy đó, tớ có người yêu, cứ tưởng rằng mình là người duy nhất người đó yêu, nhưng tớ đã sai rồi. Tớ chỉ là một trong số những cô gái mà anh ấy yêu thôi.Các bạn, đây đã là phần cuối của câu chuyện rồi, cho nên tớ mới dám mạo muội tâm sự với các cậu mà thôi, tớ chỉ là muốn nói ra hết lòng mình. Tớ chỉ là muốn viết một bộ truyện đọc kết cục He, để các bạn vẫn tin là trên thế giới này vẫn còn có tình yêu chân thành.HOÀN.