Ám dạ, một bóng dáng thoăn thoắt trong bóng đêm cấp tốc đi qua, mọi người căn bản không thấy rõ, chỉ cảm thấy một trận gió thổi qua, cái gì đều không nhìn thấy. Bạch Vũ Mộng bước đi như bay, hôm nay cô nhận một nhiệm vụ, đi giết tổng giám đốc Lâm thị, vừa vặn mấy ngày nay nhàm chán, liền quyết định chính bản thân đi hoàn thành nhiệm vụ này. Đi đến một căn biệt thự đèn đuốc sáng trưng, nơi nơi tràn ngập xa hoa lãng phí, trong đại sảnh âm nhạc kính bạo, mỹ nữ phong tình vạn chủng nhảy múa nóng bỏng Nhìn chung quanh một chút, không phát hiện ra bóng dáng Lâm tổng, chỉ có một ít thương nhân nhỏ. Đem ngân châm giấu trong tay áo chuẩn bị hết thảy đều tốt, ẩn thân trong bóng tối, lặng lẽ chạy lên lầu, dễ dàng tránh đi những cơ quan được trang bị ở mái hiên, đi đến trước cửa phòng, mở cửa, người bên trong đang trình diễn đông cung sống. Cười lạnh một tiếng, đem ngân châm lạnh lẽo phóng vào sau ót của hắn, Lâm tổng lửa nóng toàn thân nháy mắt bị dập tắt, hoảng sợ quay đầu. Há miệng th* d*c,…

Chương 114: Đấu võ đả thương người

Ma Y Độc PhiTác giả: Phong Ảnh Mê MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÁm dạ, một bóng dáng thoăn thoắt trong bóng đêm cấp tốc đi qua, mọi người căn bản không thấy rõ, chỉ cảm thấy một trận gió thổi qua, cái gì đều không nhìn thấy. Bạch Vũ Mộng bước đi như bay, hôm nay cô nhận một nhiệm vụ, đi giết tổng giám đốc Lâm thị, vừa vặn mấy ngày nay nhàm chán, liền quyết định chính bản thân đi hoàn thành nhiệm vụ này. Đi đến một căn biệt thự đèn đuốc sáng trưng, nơi nơi tràn ngập xa hoa lãng phí, trong đại sảnh âm nhạc kính bạo, mỹ nữ phong tình vạn chủng nhảy múa nóng bỏng Nhìn chung quanh một chút, không phát hiện ra bóng dáng Lâm tổng, chỉ có một ít thương nhân nhỏ. Đem ngân châm giấu trong tay áo chuẩn bị hết thảy đều tốt, ẩn thân trong bóng tối, lặng lẽ chạy lên lầu, dễ dàng tránh đi những cơ quan được trang bị ở mái hiên, đi đến trước cửa phòng, mở cửa, người bên trong đang trình diễn đông cung sống. Cười lạnh một tiếng, đem ngân châm lạnh lẽo phóng vào sau ót của hắn, Lâm tổng lửa nóng toàn thân nháy mắt bị dập tắt, hoảng sợ quay đầu. Há miệng th* d*c,… Edit: susublueTứ trưởng lão cười thần bí, không trả lời, nhưng Mộ Túy Tình lại nghĩ tới cái gì đó, vội vàng nhảy lên trên đài: "Có phải ngươi biết chuyện gì đó không?" Trong mắt đầy vẻ cảnh giác.Chuyện này mọi người đều không hiểu, rốt cục là thế nào, đối được câu đối thì bọn họ nên vui vẻ mới đúng, nhưng sao đều có dáng vẻ khẩn trương vậy.Bạch Vũ Mộng híp mắt, nhìn Tứ trưởng lão, xiết chặt nắm tay, rốt cục là hắn biết được cái gì, những câu đối này người thời đại này vốn thể không biết, nhưng hắn lại biết điều này đã chứng minh được cái gì.Tứ trưởng lão cười trấn an: "Các ngươi không cần phòng bị như thế, ta sẽ không hại các ngươi, đã đến đây rồi thì đó là thiên mệnh, hi vọng các ngươi có thể hóa giải kiếp nạn." Nói xong thì không ai thấy tăm hơi hắn đâu nữa.Bạch Vũ Mộng nhíu chặt mày, sao Tứ trưởng lão lại lầm bầm thần bí như vậy, rốt cục hắn đã biết được cái gì, sao không nói rõ ràng ra, xem ra nên đi hỏi hắn một chút rồi.Chuyện này nhanh chóng bị người lãng quên, Lam Hạo Thần thấy Bạch Vũ Mộng luôn cau mày, đau lòng vuốt lông mày cho nàng: "Mộng Nhi, đừng nghĩ nữa, điều nên biết thì sẽ biết thôi."Bạch Vũ Mộng nhàn nhạt đáp lại, xóa sạch suy nghĩ lộn xộn trong đầu đi, không quan tâm nữa mà chuẩn bị trận đấu kế tiếp.Lâm Uyển Uyển đi tới, liếc mắt đưa tình nhìn Lam Hạo Thần, trên mặt luôn nở nụ cười: "Chúc mừng tỷ tỷ, không ngờ tỷ tỷ lại lợi hại như vậy." Nếu cẩn thận nhìn kỹ thì có thể thấy được vẻ ngoan độc giấu dưới nụ cười này."Thật xin lỗi, ta không có muội muội." Bạch Vũ Mộng lạnh lùng cười, lườm nữ nhân không biết tốt xấu này, muốn quyến rũ nam nhân của mình, cũng không nhìn lại mình.Mặt Lâm Uyển Uyển lập tức trắng bệch, uất ức nhìn thoáng qua Lam Hạo Thần, dien&dann

Edit: susublue

Tứ trưởng lão cười thần bí, không trả lời, nhưng Mộ Túy Tình lại nghĩ tới cái gì đó, vội vàng nhảy lên trên đài: "Có phải ngươi biết chuyện gì đó không?" Trong mắt đầy vẻ cảnh giác.

Chuyện này mọi người đều không hiểu, rốt cục là thế nào, đối được câu đối thì bọn họ nên vui vẻ mới đúng, nhưng sao đều có dáng vẻ khẩn trương vậy.

Bạch Vũ Mộng híp mắt, nhìn Tứ trưởng lão, xiết chặt nắm tay, rốt cục là hắn biết được cái gì, những câu đối này người thời đại này vốn thể không biết, nhưng hắn lại biết điều này đã chứng minh được cái gì.

Tứ trưởng lão cười trấn an: "Các ngươi không cần phòng bị như thế, ta sẽ không hại các ngươi, đã đến đây rồi thì đó là thiên mệnh, hi vọng các ngươi có thể hóa giải kiếp nạn." Nói xong thì không ai thấy tăm hơi hắn đâu nữa.

Bạch Vũ Mộng nhíu chặt mày, sao Tứ trưởng lão lại lầm bầm thần bí như vậy, rốt cục hắn đã biết được cái gì, sao không nói rõ ràng ra, xem ra nên đi hỏi hắn một chút rồi.

Chuyện này nhanh chóng bị người lãng quên, Lam Hạo Thần thấy Bạch Vũ Mộng luôn cau mày, đau lòng vuốt lông mày cho nàng: "Mộng Nhi, đừng nghĩ nữa, điều nên biết thì sẽ biết thôi."

Bạch Vũ Mộng nhàn nhạt đáp lại, xóa sạch suy nghĩ lộn xộn trong đầu đi, không quan tâm nữa mà chuẩn bị trận đấu kế tiếp.

Lâm Uyển Uyển đi tới, liếc mắt đưa tình nhìn Lam Hạo Thần, trên mặt luôn nở nụ cười: "Chúc mừng tỷ tỷ, không ngờ tỷ tỷ lại lợi hại như vậy." Nếu cẩn thận nhìn kỹ thì có thể thấy được vẻ ngoan độc giấu dưới nụ cười này.

"Thật xin lỗi, ta không có muội muội." Bạch Vũ Mộng lạnh lùng cười, lườm nữ nhân không biết tốt xấu này, muốn quyến rũ nam nhân của mình, cũng không nhìn lại mình.

Mặt Lâm Uyển Uyển lập tức trắng bệch, uất ức nhìn thoáng qua Lam Hạo Thần, dien&dann

Ma Y Độc PhiTác giả: Phong Ảnh Mê MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÁm dạ, một bóng dáng thoăn thoắt trong bóng đêm cấp tốc đi qua, mọi người căn bản không thấy rõ, chỉ cảm thấy một trận gió thổi qua, cái gì đều không nhìn thấy. Bạch Vũ Mộng bước đi như bay, hôm nay cô nhận một nhiệm vụ, đi giết tổng giám đốc Lâm thị, vừa vặn mấy ngày nay nhàm chán, liền quyết định chính bản thân đi hoàn thành nhiệm vụ này. Đi đến một căn biệt thự đèn đuốc sáng trưng, nơi nơi tràn ngập xa hoa lãng phí, trong đại sảnh âm nhạc kính bạo, mỹ nữ phong tình vạn chủng nhảy múa nóng bỏng Nhìn chung quanh một chút, không phát hiện ra bóng dáng Lâm tổng, chỉ có một ít thương nhân nhỏ. Đem ngân châm giấu trong tay áo chuẩn bị hết thảy đều tốt, ẩn thân trong bóng tối, lặng lẽ chạy lên lầu, dễ dàng tránh đi những cơ quan được trang bị ở mái hiên, đi đến trước cửa phòng, mở cửa, người bên trong đang trình diễn đông cung sống. Cười lạnh một tiếng, đem ngân châm lạnh lẽo phóng vào sau ót của hắn, Lâm tổng lửa nóng toàn thân nháy mắt bị dập tắt, hoảng sợ quay đầu. Há miệng th* d*c,… Edit: susublueTứ trưởng lão cười thần bí, không trả lời, nhưng Mộ Túy Tình lại nghĩ tới cái gì đó, vội vàng nhảy lên trên đài: "Có phải ngươi biết chuyện gì đó không?" Trong mắt đầy vẻ cảnh giác.Chuyện này mọi người đều không hiểu, rốt cục là thế nào, đối được câu đối thì bọn họ nên vui vẻ mới đúng, nhưng sao đều có dáng vẻ khẩn trương vậy.Bạch Vũ Mộng híp mắt, nhìn Tứ trưởng lão, xiết chặt nắm tay, rốt cục là hắn biết được cái gì, những câu đối này người thời đại này vốn thể không biết, nhưng hắn lại biết điều này đã chứng minh được cái gì.Tứ trưởng lão cười trấn an: "Các ngươi không cần phòng bị như thế, ta sẽ không hại các ngươi, đã đến đây rồi thì đó là thiên mệnh, hi vọng các ngươi có thể hóa giải kiếp nạn." Nói xong thì không ai thấy tăm hơi hắn đâu nữa.Bạch Vũ Mộng nhíu chặt mày, sao Tứ trưởng lão lại lầm bầm thần bí như vậy, rốt cục hắn đã biết được cái gì, sao không nói rõ ràng ra, xem ra nên đi hỏi hắn một chút rồi.Chuyện này nhanh chóng bị người lãng quên, Lam Hạo Thần thấy Bạch Vũ Mộng luôn cau mày, đau lòng vuốt lông mày cho nàng: "Mộng Nhi, đừng nghĩ nữa, điều nên biết thì sẽ biết thôi."Bạch Vũ Mộng nhàn nhạt đáp lại, xóa sạch suy nghĩ lộn xộn trong đầu đi, không quan tâm nữa mà chuẩn bị trận đấu kế tiếp.Lâm Uyển Uyển đi tới, liếc mắt đưa tình nhìn Lam Hạo Thần, trên mặt luôn nở nụ cười: "Chúc mừng tỷ tỷ, không ngờ tỷ tỷ lại lợi hại như vậy." Nếu cẩn thận nhìn kỹ thì có thể thấy được vẻ ngoan độc giấu dưới nụ cười này."Thật xin lỗi, ta không có muội muội." Bạch Vũ Mộng lạnh lùng cười, lườm nữ nhân không biết tốt xấu này, muốn quyến rũ nam nhân của mình, cũng không nhìn lại mình.Mặt Lâm Uyển Uyển lập tức trắng bệch, uất ức nhìn thoáng qua Lam Hạo Thần, dien&dann

Chương 114: Đấu võ đả thương người