Editor: Mai Tuyết Vân Vệ Thiện biết mình vừa trở về từ cõi chết. Mở mắt ra giữa đêm tối, nhất thời vẫn cảm thấy hoảng sợ. Giống như nàng còn đang ở tiểu Doanh Đài khổ sở chịu đựng từng ngày, chờ đợi tiếng lục lạc lưu ly vang lên bên tai. Vệ Thiện tỉnh lại từ giấc mộng mơ hồ, thái tử vẫn còn, cô cô vẫn còn, Vệ gia vẫn còn. Những ngón tay nắm chặt khẽ buông lỏng, chạm vào chăn gấm tinh tế trên người. Nhận ra hình chim hạc bay lượn được thêu bằng chỉ vàng trên gấm xanh, phiền muộn nàng giữ trong lòng mới từ từ được giải tỏa, Vệ Thiện đưa tay đặt lên trái tim mình. Cung nhân trực đêm bên ngoài trướng nghe thấy tiếng động, thấp giọng hỏi: “Quận chúa, chắc người đã khát, có muốn dùng chút nước mát không?’’ Nàng vừa sống lại không bao lâu, nhưng hiện tại lại là quá khứ rất lâu về trước. Có những chuyện cũ, người cũ nàng không còn nhớ rõ. Sau một hồi phân tích nàng mới nhận ra Tố Tranh: “Canh mấy rồi?’’ Ý chỉ sắc phong quận chúa còn chưa đến, trên dưới cung Đan Phượng đã bắt đầu xưng hô với…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...