Tác giả:

Hà Nội cuối thu, trời chuyển lạnh. Trâm tất bật chỉ đạo mấy đứa nhân viên sắp xếp quán. Hà Nội tuy cũng đông đúc lắm, nhưng còn thua trong Hồ Chí Minh. Về lại cái nơi mà gọi là quê hương mà Trâm cứ thấy vừa lạ vừa quen. Cũng phải thôi, đã 3 năm rồi! 3 năm, cái khoảng thời gian chẳng dài cũng chẳng ngắn, chỉ vừa đủ để Trâm nguôi dần tình cảm với Hoàng... Trâm vẫn nhớ rõ cái năm ấy, đúng vào sinh nhật Trâm, Trâm tự mình vào Nam sống, dù là sống cùng dì nhưng vẫn thấy trống trải kì lạ, phải chăng đó chẳng phải là quê hương? Cái ngày Trâm thấy Hoàng với Linh trên chiếc giường trong khách sạn đó không mặc bất cứ thứ gì trên người, Trâm đau lòng biết bao nhiêu. Vậy mà Hoàng chẳng một lời giải thích, cái tình yêu hai năm với Trâm nó biến đi đâu rồi? Chả nhẽ tình yêu ấy chả bằng một tháng Hoàng quen Linh hay sao? Trâm đã từng hối hận vì đã giới thiệu Linh cho Hoàng, giá như Linh cứ ở bên Sing học thêm vài năm nữa, đợi đến bao giờ Hoàng với Trâm đám cưới, gửi thiệp rồi Linh hãy về có đươc…

Truyện chữ