Một ngày nắng gắt, có chút gió lùa nhẹ qua những hàng cây, có bóng dáng hai học sinh đứng trò chuyện thẹn thùng, dường như cả hai đang nhìn nhau không nói lời nào. Đột nhiên cô gái mở lời không thẹn thùng. "Lập Phong cậu có thể chờ mình 3 năm không?" "Mình sẽ chờ cậu...! Chu Hiểu Linh...mình sẽ chờ...!" - Lập Phong nắm lấy tay cô. "Cậu phải giữ liên lạc với mình!" "Được rồi! Mình sẽ gọi cậu... Cậu không được quên mình!"- Cô rưn rưn nước mắt. Đột nhiên phía xa có tiếng còi xe vang lên "tin..tin.....tin..tin" là ba ba cô đến đón. "Vậy mình về đây!" - Cô nói lời tạm biệt dù biết cô không muốn. "Khi nào đi cậu nhớ gọi mình, mình sẽ đến tiễn!" - Lập Phong nói với cô và níu lấy cánh tay cô. "Mình sẽ liên lạc với cậu! Tạm biệt. Mình sẽ rất nhớ cậu..." - Cô luyến tiếc nhìn anh. Nói xong Hiểu Linh và Lập Phong tạm biệt nhau, Hiểu Linh hướng về phía chiếc xe. Chiếc xe là của quản gia nhà cô có phần hơi cũ kĩ nhưng có người đến đón là tốt rồi, còn có ba ba cô nên cô rất vui. "Ba ba tới đón con…
Tác giả: