“Tiểu... “Tiểu Vũ Mao” phải không? Thật đáng tiếc.” Ngồi đối diện Yến Kỳ Vũ là một người đàn ông trung niên thương xót lắc đầu, “Tác phẩm của các cô tôi đã xem qua, tình tiết không tệ, nhưng kỹ thuật vẽ hơi không tốt, không phù hợp với yêu cầu ký hợp đồng truyện tranh Cá Heo trên mạng của chúng tôi.” Nụ cười tươi trên mặt Yến Kỳ Vũ cứng lại, tay nắm chắt vạt áo T-shirt dưới bàn, nháy mắt, một màu đỏ từ cổ lan lên phía trên, may mà tóc cô đủ dài, phủ dài che xuống hai bên gò má, giúp cô che đi vành tai đỏ bừng. Từ năm 15 tuổi cô đã cầm bút vẽ tranh tạo ra nhân vật đầu tiên, đến bây giờ đã trôi qua mười năm, cô dốc lòng vẽ truyện tranh nhiều năm như vậy, mà lúc này lại vì kỹ thuật vẽ không phù hợp mà vị biên tập từ chối ở ngoài cửa. Cô cảm thấy vô cùng uất ức. Cũng không đợi cô sắp xếp lại ngôn từ cho tốt, Đặng Tuyết ngồi ở bên cạnh cô liền lớn tiếng kháng nghị đứng lên. “Anh Đặng! Anh mới lật hai trang bản thảo đã nói Tiểu Vũ Mao vẽ không tốt, sao anh không nhìn xem bản thảo hoàn thành…
Tác giả: